63 h

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dù cách âm có rất tốt đi nữa thì Quý Lam Hạo vẫn cảm thấy gò bó, nhưng Ngụy Hạ thì ngược lại, cô rất tự tại vì đây là phòng của cô. Quý Lam Hạo để cô kéo mình lên giường, trên đầu giường có bày mấy cái bằng giấy khen, xem ra trước đây Ngụy Hạ học tập rất xuất sắc, bên cạnh đó còn có mấy tấm ảnh chụp trước đây của Ngụy Hạ nữa.

Một tấm ảnh trong đó hấp dẫn sự chú ý của Quý Lam Hạo, nhìn thoáng qua thì bức ảnh này chụp lúc Ngụy Hạ còn ở Trung Quốc. Khuôn mặt nhỏ nhỏ nhọn nhọn kia muốn không nhận ra cũng khó, trong hình cô buộc tóc thành một đuôi ngực rất cao, khác với kiểu tóc vừa thẳng vừa suôn hiện tại, nhưng cái cằm hếch cao kia vẫn mang thần thái không khác gì hiện tại.

Quý Lam Hạo cảm thấy khá mới mẻ với Ngụy Hạ phiên bản ở Trung Quốc này nên cầm khung ảnh tới nhìn kỹ.

Ngụy Hạ kéo Quý Lam Hạo lên giường là vì để làm chuyện thân mật, nhưng Quý Lam Hạo lại không nhào đến như mọi khi, cô đợi một hồi cũng không đợi được mấy cái ý nghĩ nên có nên chỉ có thể ngồi xuống, xem thử thứ cướp đi sự chú ý của Quý Lam Hạo là gì.

Khung hình nàng đang cầm trong tay chuyên chú nhìn, là... bức ảnh ngày cô tốt nghiệp ở Trung Quốc, ảnh này có gì đáng xem.

Cô miễn cưỡng nằm bên cạnh, nếu Quý Lam Hạo muốn nhìn cô cũng không ngăn cản, chỉ nói: "Đây là ảnh tôi chụp ở Trung Quốc."

Ngoại trừ khuôn mặt còn chút non nớt thơ ngây ra thì không khác cô của hiện tại là bao.

Quý Lam Hạo nhìn một lát rồi nói: "Nhìn có vẻ không khác gì hiện tại." Ngụy Hạ mặt nhỏ da trắng, nếu không có cỗ khí thế già dặn thì khuôn mặt cô nhìn qua cũng hệt như em bé.

Nhưng cỗ khí thế mạnh mẽ kia làm người ta có cảm giác vô hình rằng cô lớn hơn tuổi thật vài tuổi.

Thấy Quý Lam Hạo không thể rời mắt khỏi cái này, Ngụy Hạ đột nhiên nói với nàng: "Tôi còn giữ bộ đồng phục này."

Nói rồi cô xoay người bước xuống giường, tiếc là lục loạn đống quần áo trong tủ lên cũng không tìm thấy bộ đồng phục Trung Quốc, đúng là đã quá lâu rồi, tuy thế nhưng lại ngoài ý muốn lục được bộ đồng phục thời cấp ba.

Áo sơ mi trắng thêm thắt nơ ở trên, phần dưới thì có màu xanh đậm kết hợp với nơ cùng màu, nếu trời lạnh còn có thể phối thêm gile len màu vàng ngạt, nhìn qua vẫn ngập tràn vị thanh xuân như cũ.

Ngụy Hạ lấy đồ ra lật qua lật lại, thấy Quý Lam Hạo cũng ghé đầu sang thì hỏi nàng: "Muốn mặc không?"

Quý Lam Hạo khó hiểu: "Tôi mặc?"

Ngụy Hạ chậc một tiếng, sao đầu óc lại chậm chạp thế kia: "Đương nhiên là tôi mặc."

Đã nói đến đây rồi thì sao Quý Lam Hạo có thể không hiểu, nhưng nàng không rành về mấy cái play sắm vai nhân vật này: "Cô muốn mặc cũng không phải không được." Giọng điệu của nàng rất rõ ràng, ý là nàng không cảm thấy hứng thú lắm.

Thế nhưng Ngụy Hạ vẫn tràn đầy phấn khởi, cô cầm quần áo lên mặc vào. Áo choàng tắm được cởi ra, bên trong không có đồ lót cũng không có áo ngực, cô cứ thế trực tiếp mặc đồng phục vào, bên dưới váy cũng trống không, dưới lớp áo sơ mi mỏng tanh có thể loáng thoáng thấy được đôi ngực cao vút, nhìn qua trông rất hấp dẫn.

Nhưng cái này đối với Quý Lam Hạo mà nói thì không đáng gì cả, nhìn Ngụy Hạ đứng trước gương soi đi soi lại, nàng đánh giá một câu: "Vóc dáng rất chuẩn." Xem ra cô của lúc còn học cấp ba không khác cô của hiện tại bao nhiêu, đồ mặc lên rất vừa người.

Ngụy Hạ chỉnh quần áo, buộc chặt tóc rồi quay đầu lại, thấy Quý Lam Hạo vẫn không có phản ứng gì, cô lạnh giọng nói: "Cô giáo, cô xem đủ chưa?"

"..." Quả nhiên là chơi trò sắm vai đấy à, Quý Lam Hạo thật sự không rành mấy cái này, giọng nàng rõ ràng nhưng có phần khô cằn nói: "Ừm."

Ngụy Hạ chậm rãi bò lên giường, cúc áo sơ mi của cô từ viên thứ ba đã mở, cách bò lên giường như thế làm cổ áo thõng xuống, có thể nhìn thấy rõ ràng những thứ trần truồng ở bên trong. Cô nằm sấp vào lòng Quý Lam Hạo, vẻ mặt luôn thích nhìn nàng từ trên xuống kia thật sự không giống học sinh chút nào, nhưng ngoài miệng cô vẫn nói: "Cô giáo, cô muốn dạy thêm ngoài giờ cho em sao?" Ngụy Hạ vừa nói vừa dạng chân trên bụng Quý Lam Hạo, khẽ làm động tác ngồi cưỡi.

"Học sinh phải lo học cho giỏi mới đúng chứ." Quý Lam Hạo nằm trên giường nhìn Ngụy Hạ quậy, còn rất chịu khó trả lời.

Đúng là một khúc gỗ, Ngụy Hạ trừng mắt liếc nàng, sao nào? Còn không phải là do mấy cái đam mê của nàng quá nhàm chán sao? Cô không tin hôm nay mình không thể làm Quý Lam Hạo động tình!

Nghĩ thế cô liền vén váy mình lên, dưới váy tự nhiên là hoàn toàn trống rỗng. Vì động tác ngồi cưỡi nên hai chân cô mở rộng, miệng huyệt giữa hai chân dán lên bụng dưới của Quý Lam Hạo, lông mu phía trên mềm và ngắn, nhìn thoáng qua trông rất sạch sẽ.

Cô đè xuống không cho Quý Lam Hạo ngồi dậy: "Cô giáo, gần đây cơ thể em có chút kỳ lạ, cô giáo xem giúp em nha?"

Chỗ cô nói là chỗ tẩy lông khi đi cùng Quý Lam Hạo trước đó, qua vài ngày lông mọc lú nhú lên, nhìn qua hệt như thiếu nữ mới trổ mã, cô ngồi trên người Quý Lam Hạo bĩu môi trách móc, phàn nàn: "Ngứa."

Quý Lam Hạo không nhịn được dời mắt sang nhìn giữa hai chân Ngụy Hạ, đám lông khá ngắn kia trông rất mềm. Ngụy Hạ đè người lên phía trước làm phần thịt mũm mĩm hai bên cánh hoa bị tách ra, kết hợp một thân đồng phục, trông cô quả thật có mấy phần ngu ngốc của học sinh.

Quý Lam Hạo hơi khô nóng, nàng duỗi tay ra sờ lên phần mu của Ngụy Hạ: "Rất bình thường mà."

"Vậy cô giáo gãi ngứa giúp em đi." Ngụy Hạ được voi đòi tiên nói.

Quý Lam Hạo không nhịn được trách móc: "Nào có học sinh yêu cầu giáo viên làm việc này." Ngụy Hạ trực tiếp cọ lên bụng Quý Lam Hạo, vô cùng lý lẽ trả lời: "Học sinh thích cô giáo ấy."

Đây là biến hình tỏ tình. Vai diễn hiện tại của Ngụy Hạ là học sinh giả heo ăn thịt hổ, tuy khoác lên hình tượng dốt nát, nhưng thực tế lại dùng thân thể của bản thân để dụ dỗ giáo viên sa đoạ, nếu không phải thế thì sao lại có nhiều yêu cầu kỳ quái thế này.

Quý Lam Hạo thở dài, dứt khoát điên theo cô, nàng đưa tay lên trước áo sơ mi bóp lấy đầu vú cô, nói: "Tôi còn chưa chạm vào mà sao chỗ này của trò đã dựng đứng lên rồi."

Đầu vú dựng đứng làm áo sơ mi nhô lên, trông rất rõ ràng.

Ngụy Hạ bất mãn: "Rõ ràng là do cô bóp mà."

"Giáo viên hỏi trò không thể cãi." Trong tư tưởng của học sinh nông thôn như Quý Lam Hạo, lời của giáo viên là không thể phản bác, cãi lại càng là điều đại kỵ hơn: "Cần phải bị trừ điểm."

Ngụy Hạ cong môi, Quý Lam Hạo không nhịn được kéo cô qua hôn một cái, hai người hôn một hồi, lửa tình đã tràn ngập, Quý Lam Hạo cách lớp quần áo vuốt ve cơ thể Ngụy Hạ: "Tôi kiểm tra bên ngoài xong rồi, giờ phải kiểm tra bên trong."

Cái gì ở bên trong thì tự nhiên không cần nhiều lời, ngón tay của Quý Lam Hạo đã sớm trượt đến cẳng chân Ngụy Hạ mà bóp nhẹ, lát sau lại dời đến nơi giữa chân của cô, véo lấy viên thịt nhỏ nhạy cảm giữa cánh hoa.

Người Ngụy Hạ mềm nhũn, hệt như rắn mà dây dưa trên người Quý Lam Hạo, cô mềm giọng lên án: "Cô giáo háo sắc."

Quý Lam Hạo – kẻ rất dê xồm đành phải làm cho cái án này thành thật, nàng lật người học sinh của mình đặt dưới thân, kéo chân cô ra để kiểm tra cho kỹ, sẵn tiện để cô học trò này học thêm ít chương trình dành cho người lớn.

Miệng huyệt màu hồng của Ngụy Hạ bởi vì hưng phấn nên đã hơi hé ra, cửa huyệt ẩm ướt tiết ra chất lỏng, Quý Lam Hạo nói phải kiểm tra vậy thì dĩ nhiên phải xâm nhập vào sâu bên trong để kiểm tra rồi, hai ngón tay của nàng trượt vào bên trong cửa huyệt chặt chẽ, làm nó mở ra hai bên.

Tầng thịt hồng bên trong lập tức bị nàng nhìn thấy rõ rành rành, thứ dâm đãng bên trong liên tục mấp máy, trông có vẻ như đang vui mừng đón Quý Lam Hạo vào thưởng thức.

Ngụy Hạ căng hai chân ra, cố ý co miệng huyệt lại làm thứ bên trong cơ thể mấp máy mãnh liệt hơn. Vì muốn để Quý Lam Hạo nhìn thấy rõ ràng, cô ôm hai chân mình: "Cô giáo, nếu cô muốn kiểm tra thì phải vào sâu hơn nữa mới kiểm tra được chứ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro