99

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặc dù Ngụy Hạ tỏ ra rất ghét bỏ nhưng cũng không đề cập đến việc để Quý Lam Hạo gửi Bánh Tiết Heo đi, trong lòng Quý Lam Hạo vẫn còn chút nghi ngờ, nàng ngập ngừng chuyển khung cho mèo leo vào trong nhà, muốn xem phản ứng của Ngụy Hạ như thế nào.

Ngụy Hạ thấy Quý Lam Hạo chuyển khung mèo leo về nhà bèn không khỏi trợn tròn mắt trong lòng, thật sự làm phản rồi.

Nhưng cô lại chỉ nói: "Không được đặt thứ đồ này trong phòng."

Vậy thì có vấn đề gì, biệt thự to như vậy, tìm chỗ nào đặt chẳng được.

Bánh Tiết Heo cũng rất vui vẻ khi nhìn thấy Quý Lam Hạo sắm sửa đồ đạc mới cho nó, nhưng nó không có hứng thú gì lắm với khung mèo leo, mặc dù khung mèo leo kia có kiểu dáng nhỏ nhưng trong mắt của Bánh Tiết Heo thì nó vẫn là một đồ vật khổng lồ. Quý Lam Hạo vừa lấy đồ từ hộp ra, Bánh Tiết Heo đã cào lên, vèo một cái, cô nàng chạy vào trốn dưới váy Ngụy Hạ không chịu đi ra.

Ngụy Hạ đang ngồi trên sô pha, đột nhiên dưới váy có con mèo chui vào trong đào bới, tất lập tức tiêu tùng một chiếc, cô không nói nên lời.

So với khung mèo leo đáng sợ kia thì Bánh Tiết Heo lại rất thích chiếc hộp, sau hai ngày trú trong hộp thì nó thấy rất hài lòng, được mấy ngày nuôi dưỡng lòng tin, cô nàng miễn cưỡng bắt đầu thám thính cái khung mèo leo với những chiếc chân nhỏ để thăm dò độ nông sâu của khung leo, dần dần tiếp nhận khám phá.

Quý Lam Hạo đương nhiên rất hài lòng với việc Bánh Tiết Heo bắt đầu chơi đùa với khung mèo leo, mặc dù trên mặt nàng không thể hiện rõ nhưng khóe miệng mỉm cười nhẹ vẫn có thể nói rõ Quý Lam Hạo rất vui vẻ, Ngụy Hạ nhìn cô ngốc nhà mình ngày nào cũng dọn hộp mèo vào trong nhà rồi lại nhìn Bánh Tiết Heo nhảy lên khung mèo leo thì không nói thêm gì nữa.

Một hôm nào đó Ngụy Hạ nghỉ ngơi ở nhà, khi tình trạng công ty đã ổn định thì Ngụy Hạ không keo kiệt gì mà cho bản thân có thêm thời gian để thư giãn, nhưng cô lại thẫn thờ nhìn Quý Lam Hạo, người ăn mặc chỉnh tề chuẩn bị ra ngoài, trên người là bộ vest màu đỏ rượu nhìn trưởng thành và quyến rũ, chiếc áo sơ mi trắng được nhét trong quần âu cùng màu đỏ rượu, chiếc quần âu có cạp cao được thắt bằng một chiếc thắt lưng mỏng màu trắng cùng với khóa thắt lưng màu vàng kim nhìn vô cùng bắt mắt.

"Đáng lẽ em nên ơ nhà với chị." Ngụy Hạ vẫn đang mặc áo ngủ, hôm nay cô không có ý định ra ngoài nên tất nhiên cũng lười thay quần áo.

Quý Lam Hạo vừa bất lực nhìn cô vừa chỉnh lại tóc tai, từ khi Ngụy Hạ đưa nàng đi cắt tóc ngắn, nàng cảm thấy thuận tiện nên vẫn luôn duy trì để tóc ngắn, bình thường nàng sẽ chỉ sấy một chút, nhưng hôm nay là một ngày đặc biệt nên Quý Lam Hạo nhìn vào gương tạo kiểu một chút cho mái tóc.

Dáng vẻ đó khiến Ngụy Hạ chua xót, cô đang định nói gì đó thì Bánh Tiết Heo đã thần không biết quỷ không hay trèo lên giường, Ngụy Hạ không dưới một lần không cho phép Bánh Tiết Heo lên giường, nhưng Bánh Tiết Heo vẫn bước tới ngồi xổm bên cạnh Ngụy Hạ rồi ngẩng đầu nhìn về phía Quý Lam Hạo kêu meo meo.

Ngụy Hạ liếc nhìn nó, có ý gì đây? Thái độ nàyquá tự nhiên rồi.

Bánh Tiết Heo ngồi trên giường, đối diện với Quý Lam Hạo meo một tiếng như có như không, Quý Lam Hạo đau lòng cho nó, vươn tay xoa cái đầu nhỏ của nó rồi lại nhìn Ngụy Hạ đang ngước đầu lên nhìn nàng, ánh mắt của hai người trên giường giống nhau y hệt, nàng cũng nhẹ nhàng xoa đầu Ngụy Hạ như thế.

"Hôm nay em thật sự phải đi, chị ở nhà ngoan ngoãn đợi em, buổi trưa gọi đồ ăn bên ngoài, chiều em sẽ về." Quý Lam Hạo ngồi bên giường dỗ dành cô.

Hôm nay nàng ăn mặc đẹp đẽ, tô thêm chút son, tạo kiểu tóc, Ngụy Hạ vòng hai tay ôm lấy eo Quý Lam Hạo không để nàng đi.

Quý Lam Hạo miết tay cô: "Nghe lời nào." Sau đó nàng ôm Ngụy Hạ, hai người hôn đến khi son bị ăn hết sạch, đến lúc phải đi thì Quý Lam Hạo vội vã tô son rồi ra khỏi cửa.

Ngụy Hạ đi theo sau nàng, Bánh Tiết Heo cũng đi theo sau Ngụy Hạ, sau lưng Quý Lam Hạo nối dài một đoàn tiễn đến tận cửa, nàng giữ cửa và đi giày cao gót, cuối cùng dặn dò Ngụy Hạ nhất định phải nhớ ăn cơm trưa rồi vội vàng xách túi ra ngoài.

Hôm nay Quý Lam Hạo phải tham dự lễ tốt nghiệp của Quý Tuyết, nhà trường chỉ cho phép mỗi học sinh một chỉ tiêu người trong gia đình đến dự, sau đó Quý Lam Hạo đưa Quý Tuyết đi ăn một bữa thịnh soạn, vì thể diện của em gái nên Quý Lam Hạo ăn mặc đẹp một chút.

Ngụy Hạ bị bỏ lại ở nhà, có chút buồn bực, dưới chân mềm mại, cô cúi đầu xuống thì nhìn thấy Bánh Tiết Heo đang trèo lên dép lê của mình, dùng sức đứng lên ôm bắp chân cô.

Sau khi làm xong, Bánh Tiết Heo ngẩng đầu lên meo một tiếng với Ngụy Hạ, dường như đang ra hiệu là có thể đi được rồi.

"..." Ngụy Hạ lắc lắc hai chân nhưng Bánh Tiết Heo vẫn kiên quyết ôm chặt lấy cô, hai chân nhỏ bám lên bắp chân của cô, không lộ móng vuốt mà chỉ có những viên thịt non mềm ôm chặt lấy không buông.

"?" Đưa tay sờ lên má, cô mới phát hiện mình đang hơi nghiến răng, Ngụy Hạ khó chịu nhìn Bánh Tiết Heo đang ôm chặt lấy mình.

Hôm nay coi như là lần đầu một người một mèo ở nhà.

Quý Lam Hạo đang ở ngoài với em gái, trong lòng nàng thắc mắc không biết Ngụy Hạ có chán chết vì Bánh Tiết Heo hay không, tuy Bánh Tiết Heo có thân hình nhỏ bé, nhưng tính tình không nhỏ tí nào. Nếu như Ngụy Hạ mắng nó thì nó chắc chắn sẽ quay lại meo meo, thế nên sau khi sau khi dự lễ tốt nghiệp với em gái, Quý Tuyết nhanh chóng đến ăn mừng với một vài người bạn, Quý Lam Hạo cũng vội vàng trở về nhà.

Nàng trực tiếp dùng chìa khóa mở cửa vào nhà, không nhìn thấy Ngụy Hạ trong phòng khách, trên bàn có đồ ăn đặt tới đã được ăn hết, Quý Lam Hạo nhìn thấy cửa đóng hờ thì biết Ngụy Hạ lại đang lười biếng trong phòng, khoảng thời gian này, vừa mới ăn no đã lên giường không tốt cho dạ dày chút nào.

Quý Lam Hạo không thay quần áo mà đi thẳng vào phòng, quả nhiên Ngụy Hạ đang ôm gối ngủ của nàng ngủ sâu, váy ngủ trên người hơi buông lỏng, chăn chỉ che được phần bụng, phần chăn bông còn lại bị kẹp giữa một bên chân, mái tóc đen xõa trên tấm ga trải giường trắng tinh.

Bộ ga trải giường màu trắng tinh khôi này dường như tạo cảm giác sạch sẽ về mặt thị giác, nhưng nó lại có thêm một điều nhỏ nhặt không hài hòa.

Nàng nhìn thấy một bánh bao nhỏ màu đen xám nằm trên gối trong lồng ngực của Ngụy Hạ ngáy khò khò, cái mông nhỏ của Bánh Tiết Heo áp vào má Ngụy Hạ, cái đầu thì tựa vào cổ tay của Ngụy Hạ, chiếm phần độn cằm. Vậy mà lại ngủ cùng nhau.

Quý Lam Hạo lặng lẽ đứng bên giường quan sát một lúc, nàng cảm thấy trái tim mình sắp tan chảy bởi cảnh tượng trước mắt, vì vậy nàng lấy điện thoại ra, lặng lẽ chụp vài bức ảnh rồi đặt ngay bức ảnh mới chụp làm màn hình nền cho điện thoại.

Vừa đặt làm hình nền chưa bao lâu thì Bánh Tiết Heo tỉnh dậy, đôi mắt nhỏ màu xanh lục nhạt của nó đang híp lại ngơ ngác nhìn Quý Lam Hạo một lúc mới nhận ra con sen của mình đã quay lại, nó gục hai bàn chân trước xuống, đẩy mông lên, duỗi eo một cách thoải mái.

Quý Lam Hạo gãi cổ nó, đồ ăn ngon khiến nó được thổi như một quả bóng bay lên. Bây giờ cảm giác người nó mềm mại như thể mọi thứ được bao phủ bởi thịt, sờ rất thích.

Sau khi Bánh Tiết Heo duỗi người ra bèn thả lỏng, mông nâng lên lúc này hạ xuống, nó trực tiếp ngồi lên mặt Ngụy Hạ, đã không còn có thể dùng từ không khách khí để miêu tả được nữa.

"..." Quý Lam Hạo gãi gãi ngón tay vào Bánh Tiết Heo một lúc, sau đó bóp nhẹ vào mông Bánh Tiết Heo rồi nói nhỏ: "Đi chơi đi."

Bánh Tiết Heo ngủ đủ giống như được sạc đầy pin chạy đi không tung tích, mặc dù không có dấu vết không sạch sẽ nhưng Quý Lam Hạo vẫn vào nhà tắm vò khăn rồi bước ra lau mặt một cách thần không biết quỷ không hay cho Ngụy Hạ trong khi cô đang ngủ.

Ai ngờ vừa lấy khăn áp lên má Ngụy Hạ thì đã nghe thấy cô nói: "Lau sạch một chút..." Giọng nói tuy có chút lười biếng, nhưng cũng có chút tỉnh táo.

"Chị tỉnh rồi à?" Quý Lam Hạo quang minh chính đại lau mặt giúp cô.

Đôi mắt đang hé mở của Ngụy Hạ từ từ nhắm lại: "Cái thứ nhỏ đó cậy mình dễ thương mà cản trở giấc ngủ của chị, em phải chịu trách nhiệm về việc đó."

Cô cãi nhau với một con mèo con.

Quý Lam Hạo đồng ý rất nhanh, dù sao thì đây cũng không phải là lần đầu tiên Ngụy Hạ nói chuyện không có lý, hơn nữa...

Ngụy Hạ không nhận ra rằng vừa rồi cô đã dùng từ dễ thương để mô tả các hành vi quỷ quái khác thường của Bánh Tiết Heo, rõ ràng là sự kiên trì của cô đang bị lung lay!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro