Chương 20 : Thông báo cuộc thi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Sáng hôm sau..

Tại trường Light

Lớp 11a1

Tiếng nhạc chuông vang lên...

-Này, này này là em gì ơi, em gì ơi, em gì ơi!
Ở lại và yêu được không, yêu được không, yêu được không
Thật lòng này ta chỉ mong, ta chỉ mong bên dòng sông người có nhớ có trông?
Việc gì phải ôm buồn đau, riêng mình ta, riêng mình ta............

- Điện thoại của thánh nào đấy nghe máy giùm đi - Sa Hạ đang ngủ trong giờ truy bài thì tiếng nhạc to đùng như cạnh tai cô vang lên

- Của mày đấy con. Dậy mà nghe đi - Nhã Nghiên càu nhàu

- Thế á...ừ nhỉ??? - Sa Hạ đang nằm bò ra bàn thì bật dậy lôi cặp sách ra lấy điện thoại

- Đi học mà mày còn ko để chế độ rung à? - Nhã Nghiên

- Quên...giờ chỉnh đã...à mà...

- Mà gì???

- Số lạ mày ạ???. Mà tao chả nghe đâu có nhắn tin thì trả lời.Hehe - Sa Hạ cười rồi tắt điện thoại đi

Ko ngờ sau khi Sa Hạ vừa tắt điện thoại đi thì có luôn 1 tin nhắn từ số lạ đó nhắn đến

" Sa Hạ...em là em chị Nghiên. Mà khoan đừng cho chị Nghiên đọc tin nhắn mà em nhắn cho chị nhé. Em muốn hỏi mấy việc mà chị ấy thích để em chuẩn bị quà cho chị ấy khi em về nước "

" Vậy hả em. Thế về nhắn tin nhé ! Giờ bọn chị đang học"

" Vâng "

- Gì mà cười tươi vậy? - Nhã Nghiên thấy Sa Hạ cười 1 mình như mấy đứa phản diện trong phim cô hay coi nên quay qua hỏi

- Ko có zề :))

- Thật ko có gì ko? Hay lại có anh nào tán chứ zề? - Nhã Nghiên đùa

- Ồ không uổng là bạn thân chí cốt từ bé đến lớn của tao....toàn đoán...SAI...

- Ehhh...

Phía trên Sa Hạ và Nhã Nghiên là 1 gương mặt gian xảo đang cười nham hiểm khi đọc tin nhắn điện thoại

Đó chính là Đa Hiền

Nó chính là người đã nhắn tin vừa rồi cho Sa Hạ....( còn nhiều chuyện sẽ xảy ra đây )

- Cô vào rồi...cô vào rồi....- Mấy tên ngồi bàn đầu nói lớn để báo hiệu cho mấy tên bàn dưới đang chơi bài hoặc nói chuyện biết giáo viên đang vào

Cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp cùng nụ cười rạng rỡ như được mùa

- Cả lớp nghiêm - Lớp trưởng hô to

- Các em ngồi đi. Đã có lịch thông báo về cuộc thi chọn hotgirl của trường, như các em còn nhớ hằng năm trường mình vẫn tổ chức cuộc thi này ngoài giờ học để giải trí. Lịch là thứ 7 tuần này sẽ bắt đầu thi. Em nào muốn đăng kí thì đăng kí trên webside của trường. Hạn đến thứ 6 - Cô giáo nói 1 lèo

- Cô ơi...nam có được tham gia ko cô - 1 tên con trai đứng dậy chêu cô giáo. mấy tên ở phía dưới cũng hùa theo chêu

- Cô ơi sao ko có cuộc thi hotboy - Boy 1

- Ẹ...thi hotboy thì mấy thằng lớp mình còn không bằng cả Trịnh Nghiên và Thái An, hai em ấy là con gái mà còn đẹp hơn mấy ông này nữa...haha - Hs 1 nói. Mấy đứa con gái và cô giáo cùng cuời còn bọn con trai thì mặt tối sầm lại

- Thế con gái lớp này chỉ cầm váy cho Tỉnh Nam, Thái Anh với Trịnh Nghiên luôn thôi - Các bạn nam cũng ko chịu thua mà cãi lại

- Cầm váy á...quên đi. Lần này  Kim Đa Hiền này sẽ đứng nhất cho mà coi - Nó đập bàn đứng dậy nói với vẻ tự tin làm lũ con trai suýt lặc ngan mà chết đuối

- Tự tin thấy ớn - Hs 1 lẩm bẩm

- Còn thua xa Tỉnh Nam - Hs2 bĩu môi Đa Hiền ko mấy thiện cảm

Chỉ là nói nhỏ thôi chứ nói to mà Đa Hiền biết là đứa này đăng ký giường bệnh ngay tại bệnh viện sau câu nói ấy

- Sa Hạ đâu...đăng ký đi chứ hả??? - 1 thằng đùa

- Tao ko ngu đâu thằng gay kia - Sa Hạ quạo lại

Sa Hạ nói xong cả lớp cười loạn xạ lên. Cô giáo cũng cười nói gì học sinh

- Ơ con gei khi mày bảo ai gay đấy?

- Thôi nào.,giờ còn vào tiết học nữa chứ - Cô giáo lên tiếng ngăn chiến tranh bùng nổ nhưng thật sự thì chiến tranh đã bùng nổ

Phe con gái thì liên tục nói con trai là gay và phe con trai liên tục nói phe con gái les toàn tập. Vũ khí của lũ này là bút thước và giấy vụn vo tròn

* Rầm...rầm...rầm...*

Điệp khúc thước đập lên bàn của cô lên tiếng khiến cả lớp rơi vào trạng thái im lặng 1 lúc rồi lại thi nhau chạy loạn xạ nhặt bút thước của mình lên. Cô giáo cũng đành chịu lũ này

Tại lớp 10a1 của bọn Tỉnh Nam. GVCN cũng nhắc nhở lớp đó y như GVCN nhắc lớp Nhã Nghiên vậy

Cô giáo vừa nhắc xong là cả lớp ồ lên ủng hộ Tỉnh Nam nhưng em có chút ko vui

- Nam. Cô và các bạn luôn ủng hộ em - Cô giáo cười

- Cảm ơn mọi người - Tỉnh Nam lạnh lùng nhưng trong giọng nói ẩn 1 nỗi buồn nhè nhẹ

Tỉnh Nam lại bắt đầu thấy đầu óc mình choáng váng. Đây chính là lý do mà em do dự ko muốn tham gia cuộc thi lần này

Em sợ 1 điều là khi thi em lại ngất thì cả trường sẽ biết đến căn bệnh của em và đặc biệt người lo lắng nhất là Thái Anh. Lúc đó em sẽ sụp đổ hoàn toàn

Vừa rồi, Tỉnh Nam có đi kiểm tra máu và tuỷ. Bác sĩ bảo phải ghép tuỷ nhưng ko thể nào tìm được tuỷ phù hợp với cô. Cô chỉ còn cách chờ đến ngày hôm ấy. Ngày cô bỏ lại tất cả sau lưng để đến 1 thế giới mới nếu ko tìm được tuỷ phù hợp với mình

- Tham gia chứ ? - Thái Anh cười tươi hỏi Tỉnh Nam

- Tất nhiên rồi - Tỉnh Nam cười nhẹ.

____________

Tan học...

- Anh hai à. Đến đón em cái. - Đa Hiền gọi cho Thạc Trân

- Xe em đâu rồi?

- Sáng nay em đi taxi mà. Xe hết xăng chưa muốn đổ

- Chờ lúc vậy....

- Nghiên ơi... mày làm gì bên trong mà lâu thế - Sa Hạ đứng ngoài cửa lớp chờ Nhã Nghiên

- Đợi tao cái...- Nhã Nghiên nói vọng ra

- Nhanh lên...

- Đây...

Nhã Nghiên vội cất sách vở rồi chạy tót ra ngoài

- Mày ngủ trong đấy à ? - Sa Hạ

- Mỗi 2 phút thì được mấy giấc mà ngủ? mày kibo thời gian cho tao thế - Nhã Nghiên bĩu môi...

- Thời Gian là vàng là bạc đó, mày biết nãy giờ mày làm tốn bao nhiêu chỉ vàng của tao không :)) . -Sa Hạ nói 

Hai người cùng chạy xuống tầng 1 và phi thẳng ra ngoài cổng trường

- Hôm nay tao ko đi xe. Đi bộ về nhà mày luôn. Chiều nay được nghỉ học mà. Tao nói với bố mẹ rồi.Kaka - Sa Hạ vừa đi vừa nói

- Hêhee.Vui nhỉ?

....

- Anh hai...em đây này - Đa Hiền thấy chiếc xe màu đen của Thạc Trân liền hô lớn để anh nghe thấy

Thạc Trân đạp thắng lái đến gần chỗ Đa Hiền đứng. Cùng lúc đó Nhã Nghiên và Sa Hạ đi tới

Nhã Nghiên nhìn thấy Thạc Trân và hắn cũng thấy Nhã Nghiên

- Ô Nhã Nghiên hả em...đi bộ à. Lên xe anh chở về nhé - Thạc Trân quan tâm một cách giả tạo

Nhã Nghiên không nói gì, bỗng Sa Hạ nhảy vào nói

- Có chết Nhã Nghiên cũng ko đi xe của anh đâu !

Nói rồi Sa Hạ kéo Nhã Nghiên đi nhanh qua khỏi mắt Thạc Trân. Nhã Nghiên vẫn không nói gì. Lòng cô nặng trĩu khi nghĩ lại nụ cười ấy. Nụ cười mà khi xưa anh luôn dành tặng cho cô.

- Đó chỉ là không khí. Mày không nên nghĩ nhiều. - Sa Hạ thây nét mặt Nhã Nghiên có vẻ không tốt liền lên tiếng

- Ko nghĩ - Nhã Nghiên cười trừ


*********************************

Ya~~~ đúng là lâu rồi không đăng chap mới cho mấy bạn. Tui thực xin lỗi, vì năm nay tui cuối cấp nên thời gian ngồi máy cũng không nhiều. Với lại năm nay tui áp lực giữ lắm....
Mọi người đi chơi Va lung tung vui chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro