Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương1: Sưởi Ấm.

Thời tiết đầu mùa, buổi sáng mặt trời lên cao nhưng trong chớp mắt liền thay đổi. Trời mưa gió lạnh nhiệt độ không khí giảm xuống.

Thủ đô đại học khoa y khai giảng khoá giải phẫu số một, phòng(013).

Mẹ nó, thật lạnh! Sở Dao ngồi tại phía sau cầu thang phòng học, tay xoa mạnh cơ thể đang run lẩy bẩy. Trên người mặc áo sơ mi màu hồng ô vuông thêm quần lửng cao bồi màu lam, căn bản không chịu nổi gió lạnh đang thổi.

Sở Dao nhìn quanh bốn phía muốn tìm kiếm đồng bọn xem có ai chung cảm nhận giống mình, lại bất ngờ phát hiện ra tất cả những nữ sinh ở đây đều mặc váy ngắn trên mặt nở nụ cười. Tựa như cuồng phong kia không mang giá lạnh, mà là một đôi tay ôn nhu xuyên qua tóc đen của bọn họ.

Chẳng lẽ do cô quá yếu ớt? Sở Dao khó có thể tin hít hít nước mũi, quyết định sẽ không đi theo các em gái yêu cái đẹp đến phát rồ thảo luận về vấn đề thời tiết ấm lạnh. Cô cúi đầu nhìn thời gian trên điện thoại, trời a!! Tiết học này mới bắt đầu được có 10 phút vẫn còn 30 phút mới có thể tan học, quá vất vả, nếu còn như vậy chắc sẽ đông chết cô mất, nhất định cần phải nghĩ cách để sưởi ấm.

Sở Dao tự hỏi ba giây quyết định ra tuyệt chiêu.

"Tiểu Hoàng Qua, cho mượn bản thịt văn xem một chút, quá lạnh rồi mình cần phải kích thích điểm adrenalin để sưởi ấm!" Sở Dao cấp tốc soạn một tin nhắn gửi cho cô bạn tốt Tiểu Hoàng ngồi nghiêng ở phía trước, sau đó duỗi chân dài đá mạnh ghế của cô ấy thay thế tiếng di động.

Cô nàng tiểu Hoàng căn bản đang ngồi ngay ngắn sau chấn động của Sở Dao, rất nhanh đã hồi âm cho cô.

"Sưởi ấm cần dùng tiểu thịt văn làm gì? Cậu nâng đầu chó lên, trợn to mắt chó nhìn về phía bục giảng mà xem. Khuôn mặt tuấn mỹ tuyệt luân kia của Lâm Minh Khê lão sư, dáng người cao lớn cường tráng. Hãy nghe một chút thanh âm trầm thấp từ tính kia, hít thật sâu một hơi, wow, toàn bộ phòng học đều là hormone nam tính nồng đậm của anh ấy a! Cậu tưởng tượng một chút đem anh ấy ấn ngã trên bục giảng đồng dạng giống như ăn kem, liếm qua bờ môi gợi cảm lại liếm liếm đến xương quai xanh hơi lõm kia. Tiếp theo một phen xé nát sơ mi trắng, hung hăng xoa bóp cơ ngực đại rắn chắc của anh ấy cùng cơ bụng cường tráng tám khối......"

Sở Dao nghĩ đến đây không nhịn được mà rùng mình, ngẩng đầu sùng bái nhìn về phía cô nàng tiểu Hoàng. Bộ dáng đáng khinh bỉ này đang đẩy kính đen trên mũi, thêm vẻ ngoài là một học sinh ngốc đang nghiêm túc nghe giảng. Ai có thể nghĩ đến người áo sơmi cúc này lại chính là đệ nhất cao thủ dựa vào việc viết tiểu thịt văn kiếm nhuận bút ở trên các trang web lớn, ba chữ giả đứng đắn tuyệt đối xứng với cô nàng.

Sở Dao lại lần nữa nhìn quanh bốn phía, cảm thấy mấy nữ sinh đang mỉm cười có chút nói không nên lời YD hương vị. Cô hoàn toàn hiểu ra, nguyên lai xuyên qua tóc đen của mấy nữ sinh này không phải là một bàn tay ôn nhu, mà là Lâm Minh Khê giáo sư tiểu **.

Đáng tiếc dựa vào chiêu YY Lâm Minh Khê giáo sư để chống lạnh này đối với Sở Dao không dùng được, bởi vì cô chính là ở trên giường Lâm Minh Khê giáo sư lăn lộn mà lớn lên.

Nếu cô nàng tiểu Hoàng nghe được câu này không biết lại có thêm bao nhiều hạt giống sắc nẩy mầm, nhưng trên thực tế những lời này của Sở Dao ý tứ rất đơn thuần. Nhà cô cùng nhà Lâm Minh Khê qua lại thân thiết, còn là hàng xóm cho nên Sở Dao khi nhỏ mỗi ngày đều chạy theo đằng sau Lâm Minh Khê. Cha mẹ anh ấy đối cô cũng vô cùng yêu quý, coi cô giống như một nửa em gái nhỏ nhà họ Lâm.

Nghĩ đến Tiểu Hoàng này thế nhưng ảo tưởng thịt văn trên người Lâm Minh Khê, người cũng được xem như anh trai của cô. Tức khắc Sở Dao có một cỗ ý lạnh từ lòng bàn chân chạy thẳng lên đầu, quá tà ác!

Bất quá ở trong trí nhớ của Sở Dao dáng người Lâm Minh Khê thực sự thật không tồi, hạc trong bầy gà vẫn luôn xuất sắc. Có nên nói cho Tiểu Hoàng biết hay không, kỳ thật ngực Lâm Minh Khê lão sư có nốt ruồi đỏ thật xinh đẹp.

Bỏ đi, cô nàng Hoàng đã thật đáng khinh, mình không thể đem Lâm Minh Khê đẩy vào hố lửa!

Vì thế cô cúi đầu trả lời tin nhắn cho Tiểu Hoàng: "Đừng dài dòng! Hạn cho cậu lập tức dâng bản tiểu thịt văn lên để bổn cô nương sưởi ấm, bằng không trở lại phòng ngủ mình liền đem cậu ấn ngã xuống giường, liếm bờ môi gợi cảm qua lại giống như ăn kem. Rồi liếm đến xương quai xanh hơi lõm, tiếp theo một phen xé nát áo nịt ngực của cậu hung hăng xoa bóp làn da, cơ ngực cùng cơ bụng mềm oặt......"

WeChat gửi đi, Tiểu Hoàng Qua sau khi thu được quay đầu khinh bỉ nhìn lại. Sở Dao đáng khinh liếm liếm môi, không tiếng động cười.

"Dựa vào! Xem như cậu lợi hại!"

Tiểu Hoàng Qua thật phục sự vô sỉ của Sở Dao, cấp tốc đưa một quyển sách tiểu thịt văn bìa mặt sinh lý học lên.

Từ sau khi càn quét mạng internet, trên tay Tiểu Hoàng chính là cuốn sách định chế cao cấp dùng để kiếm cơm ăn vô cùng quý giá, ngoại trừ Sở Dao hạng người vô sỉ này cô biết rõ nguồn gốc ra, người bình thường đừng nói mượn đến sờ cũng không tới.

Sở Dao vừa lòng mở trang thứ nhất của cuốn sách sinh lý học ra, tựa đề vô cùng khí phách "Vạn tinh chết **" phía dưới lại tóm tắt rất đơn giản  **. Dãy núi Thương Mang xuất hiện tòa Cực Lạc Cung, ở đây nếu là chỗ nam nhân vui sướng một, thì càng là nơi khiến nữ nhân vui vẻ gấp mười......

Tác phẩm của Tiểu Hoàng tuyệt đối cường đại a.

Sở Dao mở vài tờ ra nhìn thoáng qua, bối cảnh của quyển sách này là thế giới tu chân, Cực Lạc Cung chính là nơi sinh sản các loại mỹ nữ cùng mỹ nam, là chỗ thông qua việc OOXX để luyện công.

Sở Dao càng xem càng nhiều adrenalin phân bố ra, khuôn mặt bắt đầu đỏ lên bất quá không phải bởi vì thịt trong R văn này, mà là bởi vì lửa giận thiêu đốt!

Tuy rằng được Tiểu Hoàng này tôi luyện qua, nhưng từ lúc bắt đầu xem thế giới trong thịt văn này xong Sở Dao đã cảm thấy không bị cuốn hút. Phát triển dần dần tới không có sức hấp dẫn, cuối cùng nhìn không ra thể thống gì nhưng vẫn cứ bị bản tiểu R văn này lôi kéo.

Mẹ nó, nữ chính bị ngủ với đủ các kiểu, thể loại Mary Sue. Bên trong là những nữ phụ não tàn, luôn không biết lượng sức muốn đi xử lý nữ chủ, kết quả chính là bị trung khuyển bên người nàng ta xử lý. Đưa vào thế giới hắc ám nhất Cực Lạc Cung, trong đó kết cục tốt nhất chính là biến thành lô đỉnh dùng để luyện công. Kết cục của pháo hôi nữ phụ khác thảm không nỡ nhìn, các loại XX khổ hình Sở Dao xem đến nhíu thẳng mày.

Con mẹ nó, mười mấy người thay phiên XX còn nhập động ba bốn chỗ, xin hỏi tác giả tư thế bừa bãi này là như nào? Là điệp la hán hay là kỹ năng đặc biệt, dù cho là cái mã của thế giới tu chân nhưng hành động này căn bản không phù hợp với cơ thể con người!

Tóm lại chính là các loại tra tấn không hợp lý, trái với khoa học, y học, sinh lý học, tâm lý học......

Dưới bục giảng Sở Dao nhìn lén R văn kích động không thôi, bên trên bục giảng Lâm Minh Khê lại có điểm khó chịu. Hôm nay Lâm Minh Khê có tiết giảng ở khoá đầu"013 " lớp giải phẫu khóa số một. Ánh mắt của các bạn học khác đều phun trào khát vọng ham học hỏi nhìn về phía bục giảng, chỉ có Sở Dao lại dám làm việc riêng.

Theo lý thuyết bắc cầu trong phòng học này hơn trăm người đi học đầy đủ, Lâm Minh Khê không chú ý được đến Sở Dao đang ngồi trong góc nhỏ kia, nhưng ai bảo hắn quen biết cái cô nàng này, lại còn phải gánh vác trọng trách đốc thúc cô học tập thật tốt.

Cho nên hắn ở trên giảng bài, cách một khoảng cách không lộ thần sắc quét mắt nhìn Sở Dao vài lần. Phát hiện cô vẫn luôn cúi đầu chuyên tâm đọc sách giáo khoa ở trên bàn, giống như bộ dạng thực sự chuyên tâm. Nhưng khi cô đọc sách kia đồng tử sáng lấp lánh, sợi mi nhỏ rối rắm biểu tình trên khuôn mặt thay đổi thất thường. Tất cả đều bán đứng việc cô đang xem sách bên ngoài khoá học là thật.

Lâm Minh Khê trong lòng có chút tức giận, nha đầu thối này cho rằng quen biết mình liền có thể tùy tiện làm việc riêng sao?

Sở Dao đang cúi đầu suy nghĩ muốn chờ một chút bắt Tiểu Hoàng khai ra từ đầu lấy được cuốn sách như thế này, đột nhiên di động rung mạnh không ngừng. Cô tay trái cầm sách, tay phải mở di động ra xem tin nhắn, chỉ thấy Tiểu Hoàng gửi bốn chữ cái to: Cất sách!Người đến!

Đáng tiếc bốn chữ này tới quá muộn, không đợi Sở Dao phản ứng kịp liền thấy một bàn tay to ngang trời xuất hiện. Nói thì chậm mà sự việc xảy ra thì nhanh, quyển sinh lý học tiểu R văn đang nằm trên tay Sở Dao bị người nào đó nhanh chóng rút ra.

Xong rồi! Sở Dao tuyệt vọng ngẩng đầu, quả nhiên thấy một khuôn mặt tuấn tú ẩn chứa hàn băng lạnh lùng nhìn cô: "Bạn học, lúc trong tiết hãy nghiêm túc nghe giảng."

"Lâm lão sư, em sai rồi! Em lần sau không dám nữa!" Sở Dao khinh sợ vội vàng đứng dậy xin lỗi, đáng thương nhìn quyển sinh lý học tiểu R văn trên ngón tay thon dài của Lâm lão sư. Lại ngẩng đầu dùng ánh mắt mãnh liệt hướng Lâm lão sư ám chỉ: Lâm lão sư, xin ngài trả lại cho em đi.

Chỉ tiếc Lâm Minh Khê lão sư không dao động, lãnh đạm liếc Sở Dao một mắt, cầm quyển tiểu thịt văn sinh lý học rời đi.

Các bạn nhỏ xung quanh dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn thân ảnh cao lớn của Lâm Minh Khê đi về hướng bục giảng, rồi bớt vài giây nhìn về phía Sở Dao, dùng khoé mắt hiện lên các loại khinh bỉ, đồng tình, vui sướng khi người gặp họa!

Sở Dao ngã ngồi tại chỗ một lúc, không dám nhìn lại hướng Tiểu Hoàng.

Di động vang lên, tám chữ to đầm đìa máu: Lấy không được sách trở về, đem đầu tới gặp!

Sở Dao cầm di động nhịn không được tay run lên mấy lần, Tiểu Hoàng đối với mỗi một quyển sách của mình đều qúy trọng giống như sinh mệnh. Sở Dao có lý do để tin tưởng, nếu Tiểu Hoàng trưởng thành cô ấy tình nguyện không cần ** cũng muốn giữ được những quyển sách bảo bối đó.

Nếu quyển sách này không lấy lại được, Tiểu Hoàng sẽ giết cô a!

Nhưng càng làm cho Sở Dao cảm thấy tình cảnh sống không bằng chết đó là, nếu Lâm Minh Khê xem được tình tiết của quyển tiểu thịt văn kia thì về sau phải làm sao bây giờ. Anh ấy nhất định sẽ dùng ánh mắt kinh ngạc đến ngây người nhìn cô, trong lòng căn bản chính là: em gái Sở Dao cạnh nhà, hoạt bát thanh thuần đáng yêu như thế nào lại biến thành một người xem tiểu thịt văn để sưởi ấm.

Sau đó anh sẽ mười phần nghiêm túc mời cha mẹ của cô, nói cho bọn họ sự thật cô đi học xem trộm tiểu thịt văn.

Cha mẹ của bọn họ nhất định sẽ kinh ngạc đến ngây người, lấy cá tính của cha cô sẽ không nói thêm gì, nhưng mẹ cô tuyệt đối sẽ đem cô trói chặt ở trong phòng. Dùng thời gian ba ngày ba đêm nói cho cô biết, trước khi kết hôn hành vi *** tuyệt đối là trái pháp luật.

Sở Dao bị chính tưởng tượng của mình doạ sợ tới mức mặt không còn chút máu, toàn thân run rẩy!

Không được! Nhất định phải trong thời gian ngắn nhất lấy quyền tiểu thịt văn về.

Cô trợn to mắt chó, ngẩng đầu nhìn về phía bục giảng, yên lặng gào rống nói: Lâm Minh Khê ca ca yêu dấu, cầu anh nhớ lại khi còn nhỏ cô cho anh liếm quá một miếng kẹo mà đem sách trả lại cho cô đi!

Chương 2: Cứu Sách.

Sau khi tan học, Sở Dao bị Tiểu Hoàng bóp cổ gửi tin nhắn cho Lâm Minh Khê cầu cứu: Tiểu Minh ca ca, xin anh đem sách trả lại cho em đi! Bằng không em liền bị chủ nhân của quyền sách băm vằn thành từng mảnh nhỏ, bị dẫm thành thịt nát mang đút cho tiểu bạch thỏ."

"Ai cho em mượn xem?" Tin nhắn trả lời của Lâm Minh Khê gửi đến.

Sở Dao theo bản năng nhìn về phía Tiểu Hoàng, lại phát hiện Tiểu Hoàng đã sớm luyện thành một thân thần công như hổ lao tới, tiếp theo càng thêm phát rồ bóp cổ Sở Dao điên cuồng lắc, thấp giọng quát: "Cậu nếu mà dám nói cho Lâm lão sư biết đó là sách của mình, cậu liền chờ bị nghiềm nát......"

Sở Dao nghe Tiểu Hoàng liên tiếp nói ra những tra tấn sợ đến ngây người, tới mức cô phải giơ tay lên trời thề sách còn người còn, sách mất người mất. Đêm cô nay nhất định sẽ xông vào hang ổ của Lâm Minh Khê , vượt núi đao biển lửa ngàn lần chết không hối tiếc, liền tính cùng Lâm Minh Khê đồng quy vu tận cũng phải đem sách cầm về!

"Đêm nay cậu muốn đi nhà Lâm lão sư!!" Tiểu Hoàng nghe nói thế đột nhiên bật cười buông ra tay,  đôi lông mày nhỏ run rẩy nhìn Sở Dao phúc hắc cười nói: "Đến, xem đêm nay cậu định dùng tới mỹ nhân kế gì!"

Tan học về nhà ăn cơm chiều, Sở Dao giống như lơ đãng hỏi thăm tình hình cha mẹ của Lâm Minh Khê. Rốt cuộc từ trong miệng mẹ cô biết được bọn họ đều đi Châu Âu, trong khoảng thời gian này chỉ có một mình Lâm Minh Khê ở nhà, tin tức đích thực chính xác..

Tin tức tốt! Sở Dao lòng dạ tiểu nhân chặt nắm tay, đêm nay xông vào hang hổ càng có thêm tự tin, cùng cha mẹ cô nói vài câu, cô cần đi qua nhà Minh Khê lão sư mượn tư liệu học tập. Cha mẹ cô ánh mắt chứa tia vui mừng cổ vũ, đi đến chỗ Lâm Minh Khê với thái độ thừa chết xông lên.

Đứng ở trước cửa nhà của Lâm Minh Khuê, Sở Dao nhắm mắt hít sâu mấy cái, lúc này cõi lòng mới đầy ý chí chiến đấu ấn chuông cửa xuống.

"Dao Dao?" Mở cửa, Lâm Minh Khê thấy Sở Dao, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt, anh không còn mặc bộ áo sơmi quần tây ban ngày kia, mà đã đổi một thân màu đen thoải mái, ôn hòa cười nói: "Sao em lại tới đây?"

Sở Dao vẫn mang dáng vẻ chiến đấu, chỉ lo Lâm Minh Khê sẽ bày khuôn mặt lạnh giống như buổi sáng khi tịch thu sách nhưng hiện tại thấy Lâm Minh Khê thần sắc vẫn bình thường, tức khắc thả lỏng một nửa khí thế. Xem ra Lâm Minh Khê đã từ uy lãnh đạm nghiêm Lâm lão sư biến về thành Lâm ca ca hoà ái dễ gần.

"Khà, khà, chính là lại đây tìm anh thỉnh giáo chút vấn đề."

"Vào đi!" Lâm Minh Khê sau khi tùy ý tiếp đón cô vào cửa, sau đó đi tới quầy bar tại phòng khách hỏi: "Muốn uống cái gì? Hay vẫn là sữa chua?"

Trước kia Sở Dao thích nhất là uống sữa chua, cho nên mẹ Lâm cố ý vì cô chuẩn bị một thùng sữa chua. Đặc biệt khoảng thời gian Lâm Minh Khê xuất ngoại du học kia, bản lăng làm mẹ của mẹ Lâm càng thêm mãnh liệt, thường xuyên bảo Sở Dao đến cùng cô đi dạo phố ăn cơm.

Chương 2: Cứu Sách.

"Không cần, em mới vừa ăn cơm no. Tiểu Minh ca ca anh không có ăn gì sao?" Sở Dao ngồi ở trên sô pha bọc da màu đen, theo thói quen đem gối quả táo màu hồng bên sô pha ôm vào trong ngực. Lén lút đánh giá khuôn mặt tuấn tú của Lâm Minh Khê nhưng thái độ anh điền nhiên nhìn không ra tia cảm xúc khác thường nào.

"Vừa rồi đã ăn qua, nếu không em có thể uống thử nước nho Pháp nhập khẩu xem! Chua ngọt thoải mái thanh mát mới mẻ, có trợ giúp khó tiêu sau khi ăn xong." Lâm Minh Khê đổ một ly nước nho ép đặt ở trên bàn pha lê, liền ngồi xuống sô pha đối diện với Sở Dao. Chân dài vắt chéo, đôi tay đặt ở đầu gối yên lặng nhìn Sở Dao chờ cô mở miệng.

Áp lực vô hình làm Sở Dao trước sau không dám ngẩng đầu nhìn Lâm Minh Khê giả ngu hỏi mấy cái vấn đề giải phẫu sau, liền bắt đầu đánh trống lảng mà nói đến chuyện của mình khi còn nhỏ thường xuyên tới Lâm gia chơi. Lâm Minh Khê cũng vô cùng phối hợp cùng Sở Dao nhớ lại trước kia....

Một giây một phút trong quá khứ đều được Sở Dao kể đến miệng đắng lưỡi khô nhìn trộm thời gian, vậy mà lại cùng Lâm Minh Khê trò chuyện hơn một tiếng đồng hồ.

Không được, trở về quá muộn cha mẹ cô sẽ khả nghi hơn nữa Tiểu Hoàng còn đang đau khổ chờ tin tức tốt của cô. Nghĩ vậy, Sở Dao tức khắc đứng ngồi không yên, Lâm Minh Khê vẫn bình thản cùng cô nói chuyện vớ vẩn bộ dạng giả vờ như không biết cô tới làm gì.

Sở Dao cắn răng một cái quyết định tốc chiến tốc thắng, sau khi cô đem nước nho ép trên bàn uống liền cố lấy trứng trọi đá, chuẩn bị cùng Lâm Minh Khê ngả bài.

Bất quá cô cùng ánh mắt thâm trầm của Lâm Minh Khê giao nhau, tức khắc tựa như bóng cao su sịt hơi vẫn là cúi thấp đầu, giống như học sinh tiểu học làm sai nói với Lâm Minh Khê: "Tiểu Minh ca ca, em thật sự biết sai rồi, em không nên ở trên lớp học làm việc riêng, xem sách khác trong khoá. Em cô phụ kỳ vọng của anh đối với em, em thực xin lỗi anh, thực xin lỗi cha mẹ, thực xin lỗi toàn xã hội, anh liền tha thứ cho em lần này đi!"

"Dao Dao, anh biết khai giảng khoá đầu những cái tóm lược, tường thuật đó em đều xem qua, nghe anh nói tiếp sẽ cảm thấy nhàm chán thực bình thường." Lâm Minh Khê không nhanh không chậm mở miệng, trên khuôn mặt tuấn tú biểu tình thập phần bình thản, trong lòng lại nghĩ, đứa nhỏ, thật đúng là cho rằng cô có thể nhịn một buổi tối không mở miệng.

Thật ra mà nói, Lâm Minh Khê lúc ấy khi lấy quyền sách bìa mặt sinh lý học của Sở Dao chỉ là muốn giáo huấn cô một chút, miễn cho cô bởi vì là người quen liền tùy tiện ôm thái độ đi học. Còn định tính toán sau khi tan học liền giao lại cho cô, Lâm Minh Khê chỉ là tò mò mở quyển sinh lý học kia ra nhìn vài tờ sau, anh liền sợ ngây người!

Lâm Minh Khê yên lặng xem hết quyển sách, trong lúc nhất thời đầu óc choáng váng, không biết nên cảm thấy nên nói gì là tốt.

Nếu quyển sách này là lấy từ trên tay bạn học nam anh sẽ bình tĩnh trả lại, không chừng còn đùa giỡn nói một câu: "Xem loại sách này, hỏng thận a!"

Còn quyển sách này là lấy được từ bạn học nữ, anh  sẽ yên lặng đưa lại, xem như mình chưa từng mở quyền sinh lý học này ra.

Hiện tại chính là sách này tràn ngập các loại SEX cùng bạo lực, ** khuynh hướng rõ ràng, tình tiết mục nát, quyền thịt văn này thế nhưng lại lấy từ tay của Sở Dao, chính mình nhìn cô từ bé đến khi lớn. Lâm Minh Khê trong lòng thật là ngũ vị tạp trần, quả thực khó có thể dùng ngôn ngữ để hình dung!

*Ngũ vị tạp trần*: ngọt, đắng, chua, cay cùng lúc.

Mẹ của Lâm Minh Khê cùng mẹ Sở Dao là bạn thân, chẳng qua mẹ Lâm kết hôn sớm, 22 tuổi liền có Lâm Minh Khê. Mà mẹ Dao Dao kết hôn muộn hơn, thân thể lại không tốt nên kết hôn tám năm sau mới sinh Sở Dao, lúc ấy Lâm Minh Khê đã 12 tuổi.

Hai nhà giao tình tốt lại là hàng xóm cho mẹ Lâm mang Lâm Minh Khê tới xem Sở Dao lúc mới sinh ra, còn cùng mẹ Sở Dao nói đùa là chờ em gái nhỏ trưởng thành sẽ cho Lâm Minh Khê cưới cô!

Tuy rằng kết thân với đứa nhỏ chỉ là lời nói vui đùa nhưng bắt đầu từ đó Lâm Minh Khê mọc thêm một cái cái đuôi nhỏ ở đằng sau, bởi vì cha mẹ nhà họ Lâm nhiều năm ở bên ngoài công tác, chỉ mời bảo mẫu tới chăm lo cuộc sống sinh hoạt hàng ngày của Lâm Minh Khuê cho nên thời gian rảnh anh liền chạy tới Sở gia xem em gái nhỏ đáng yêu, ôm cô tới công viên tản bộ, dạy cô nói chuyện lại tay cầm tay dạy cô đọc sách viết chữ. Khi đó Sở Dao thích nhất Lâm Minh Khê, từ đầu tiên nói chính là anh trai. Mỗi ngày mở to mắt liền nói muốn đi tìm anh trai chơi, thấy Lâm Minh Khê liền vươn bàn tay nhỏ đòi ôm trông thập phần đáng yêu.

Lâm Minh Khê nhìn Sở Dao từ lúc còn đỏ hỏn tập nói bi bô cho đến khi biến thành một cô gái hoạt bát đáng yêu, thật là càng xem càng đáng yêu, càng xem càng thích.

Thời điểm cao trung, Lâm Minh Khê có bạn gái, thời điểm cuối tuần mang theo Dao Dao nhỏ sáu tuổi đi công viên trò chơi hẹn hò cùng bạn gái.

Bạn gái Lâm Minh Khê lúc đó tính cách hơi kiêu ngạo, thấy Lâm Minh Khê hẹn hò thế nhưng mang theo một đứa bé gái tới, hơn nữa dọc theo đường đi đều tỉ mỉ chăm sóc đứa nhỏ. Mắt cũng chưa nhìn mình vài lần cho nên trong lòng phi thường khó chịu liền nửa thật nửa đùa nói: "Lâm Minh Khê, anh không phải là thích loli đấy chứ!"

Người nói vô tâm người nghe cố ý, lúc này Lâm Minh Khê mười tám tuổi mới phát giác bản thân đối Sở Dao có tình cảm không bình thường. Màn hình di động của hắn là tiểu Sở Dao, đi chơi đều đi cùng tiểu Sở Dao đến nói chuyện phiếm nội dung cũng về tiểu Sở Dao. Mỗi ngày muốn gặp nhất chính là tiểu Sở Dao, đối với một cô bé sáu tuổi hồn dắt mộng hệ chẳng lẽ chính mình thật là có sở thích luyến nhi đồng? Cuồng biến thái?

Lâm Minh Khê bị kết luận của chính mình doạ sợ tới hết sức vì trốn tránh phần cảm tình qủy dị này hắn thi đậu vào trường học Harvard, dưới sự hoảng hốt của cha mẹ nhất quyết duy trì muốn xuất ngoại.

Chương 3:Huỷ Sách.

Mười tám tuổi Lâm Minh Khê bắt đầu ở Harvard học viện y học kiếp sống.

Cũng không biết là loli nước ngoài quá cao lớn hung mãnh, không phù hợp với thẩm mĩ của Lâm Minh Khê, khóa học bận rộn không rảnh để hắn để tâm. Tóm lại hắn không còn có loại cảm giác với đứa nhỏ giống như khi đối mặt với Sở Dao, tuy rằng trong lúc qua lại với mấy người bạn gái, nhưng đều tình cảm chóng đến chóng đi, cảm tình mờ nhạt.

Kiến thức theo thời gian trưởng thành, lịch trình phong phú, Lâm Minh Khê đã biết rõ năm đó tình cảm của mình với tiểu Dao Dao, chẳng qua là tình cảm thuần khiết của chàng thiếu niên độc thân đối tiểu muội đáng yêu.

Mười một năm sau Lâm Minh Khê học xong về nước, nhận được đề cử anh liền đến đại học khoa y Thủ Đô nhận chức trông coi việc học. Lúc này Sở Dao đã thành thiếu nữ, thậm chí thi đậu đại học khoa y Thủ Đô.

Về đến nhà Lâm Minh Khê ngồi ở trên sô pha xem ảnh chụp Sở Dao của mẹ Lâm, nghe mẹ anh kể những chuyện thú vị trong sinh hoạt của cô, trong lòng tức khắc có sự ôn nhu nhàn nhạt dâng lên!

"Nha đầu Dao Dao kia, càng lớn càng giống đàn ông, không thích trang điểm một chút nào, thật là làm mẹ của con bé buồn chết a." Mẹ Lâm chỉ vào một tấm ảnh Sở Dao cắt tóc ngắn, ăn mặc trang phục cao bồi, ảnh chụp giống hệt như đang giả làm đàn ông, buồn bực nói: "Dao Dao cả ngày cùng cô nàng họ Hoàng quậy với nhau, có một ngày ta thế nhưng bắt gặp Dao Dao đang hôn cô gái họ Hoàng kia. Trời ạ, chuyện này ta cũng chẳng dám nói cho mẹ của con bé biết, con nói Dao Dao có thể là đồng tính hay không?"

"Không thể nào!" Lâm Minh Khê nghe đến đó, chính mình không che nổi khiếp sợ, năm đó chính anh cầm tay em gái nhỏ đáng yêu lớn lên như thế nào lại biến thành đồng tính?"

Sở Dao lớn lên kỳ thật rất xinh đẹp nhưng tính cách cô tùy tiện, cộng thêm việc không thích trang điểm. Lông mày đen nháy đã mọc không khác gì thanh trường kiếm mà cô còn lười sửa soạn. Tóc luôn cắt qua lỗ tai, ăn mặc lúc nào cũng thoải mái chủ yếu đều là quần, rất ít khi mặc váy xác thật mất đi một chút hương vị phụ nữ.

"Rất có khả năng." Mẹ Lâm thở dài một hơi, thăm dò Lâm Minh Khê: "Đáng tiếc những người ta quen biết không có ai xuất sắc, bằng không ta liền giới thiệu một người đến cứu vớt con bé. Đúng rồi, bên cạnh con có đối tượng nào thích hợp hay không, giới thiệu một người tới."

Mẹ Lâm kỳ thật rất hy vọng con trai mình có thể cưới Sở Dao, như vậy bà liền mãn nguyện nhưng Lâm Minh Khê từ nhỏ đến lớn tính cách độc lập, có suy nghĩ của mình, cho nên mẹ Lâm không dám dùng cách thức cha mẹ ép hôn kiểu Trung Quốc.

"Hay là không cần, Dao Dao hãy còn nhỏ." Lâm Minh Khê nghe được lão mẹ muốn giới thiệu bạn trai cho Sở Dao, trong lòng đột nhiên cảm thấy thật không thoải mái.

"Chính là hiện tại ngay lúc con bé còn nhỏ, nhanh đem nó bẻ thẳng." Mẹ Lâm nửa đùa nửa thật nói: "Dao Dao là cô gái tốt, gả cho người khác ta đúng thật là không yên tâm, nếu không con trai hay con hãy tự mình lên sân khấu, cứu lấy con bé đi, dù sao mẹ con bé đã có nói, Dao Dao nhất định phải con dâu nhà của chúng ta."

"Mẹ." Lâm Minh Khê theo bản năng phản bác nói: "Đừng có nói đùa."

"Ai nói giỡn, hai đứa các con trước kia tốt biết mấy, luôn tình cảm! Quả thực chính là một đô uyên ương, khiến người khác ghen tị...."

"Làm ơn, khi đó cô ấy mới có sáu tuổi!" Lâm Minh Khê rất nhanh cắt lời mẹ Lâm đang không ngừng lải nhải, vội lấy lý do thu dọn đồ đạc mà chạy trốn.

Lâm Minh Khê ngoài mặt thì tỏ ra khinh thường đối với lời đề nghị lấy Sở Dao của mẹ Lâm, nhưng trong lòng đột nhiên nhớ tới tình cảnh của bọn họ sau khi hắn về nước. Mười một năm không gặp Sở Dao đối với hắn không có chút gì xa lạ, liền trực tiếp kéo tay hắn lộ ra một hàm răng trắng cười ha ha: Tiểu Minh ca ca, anh rốt cuộc đã về rồi.

Nụ cười xán lạn giống như đúc khi còn nhỏ.

Lúc này hắn mới phát giác, cuối cùng bản thân đối với Sở Dao vẫn luôn đặc biệt.

Lâm Minh Khê không cách nào tưởng tượng Sở Dao sẽ biến thành đồng tính, không phải anh kỳ thị đồng tính mà thật ra bên cạnh anh cũng có bạn kiểu này kiểu kia. Anh có thể hiểu được sự lựa chọn của bọn họ nhưng còn Sở Dao thì không được.

Đứa bé cạnh mình phải đi theo kịch của công chúa, gặp được hoàng tử ưu tú sau đó bắt đầu yêu thương lẫn nhau có một cuộc sống hạnh phúc cả đời."

Nếu lúc trước không có hoàng tử xuất hiện mang Sở Dao đi thì hiện tại liền đến phiên anh lên sân khấu cứu vớt công chúa vậy.

Minh Khê nghĩ đến đây trong lòng có cảm giác trút được gánh nặng, nguyên lai anh thật sự thích Sở Dao. Trước kia thời thiếu niên trong lòng gieo hạt giống tình cảm đơn giản với cô, bây giờ cuối cùng đã nảy sinh thành tình yêu.

Chỉ tiếc Sở Dao mới 17 tuổi so với anh  mà nói thì vẫn còn quá nhỏ.

Quan trọng nhất chính là Lâm Minh Khê cảm thấy luôn tự tin vào mị lực nam tính của mình, nhưng lại không có tác dụng ở trên người Sở Dao.

Không phải Lâm Minh Khê khoác lác, gien của cha mẹ anh rất tốt sinh ra Lâm Minh Khê đã có được bề ngoài ưu tú cùng đầu óc thông minh. Từ nhỏ đến lớn con gái theo đuổi anh nhiều tới nỗi kể không hết, thậm chí anh đã tổng kết ra một chút kinh nghiệm, những người nhìn anh mặt đỏ gấp gáp nói chuyện thiếu tự nhiên, tuyệt đối là thích anh.

Chính là nguyên tố cảm xúc đó lại chưa từng xuất hiện trên người Sở Dao, cô tuỳ ý nhìn anh. Hai người dù ở cùng một chỗ cũng không thấy cô có cảm giác thẹn thùng xấu hổ, hoàn toàn đem anh trở thành anh trai tốt không có bất cứ nguy hiểm gì.

Anh nghiêm túc bắt đầu tự hỏi, mẹ Lâm nói vấn đề Sở Dao đồng tính này. Tuy rằng sau khi lén quan sát, anh cảm thấy tình cảm giữa Sở Dao cùng cô gái họ Hoàng rất bình thường, cũng rất tự nhiên ở trước mặt nữ sinh khác nhưng là vì hành động cẩn thận anh nhờ một người bạn lâu năm tới giúp anh khiển tra vấn đề xu hướng giới tính của Sở Dao ,cũng bàn bạc bẻ thẳng cô như thế nào.

Kết quả người bạn năm kia sau khi tiếp xúc cùng Sở Dao, khẳng định nói với Lâm Minh Khê, cô tuyệt đối không phải đồng tính, cô thích đàn ông.

Lâm Minh Khê ngay từ đầu còn không mấy tin tưởng kết luận của hắn, nhưng là quyển tiểu thịt văn ngày hôm nay hoàn toàn dập tắt ảo tưởng của anh, Sở Dao đã không phải cô gái nhỏ, loại tình tiết tiểu thịt văn anh đều không xem qua.

Lâm Minh Khê bên này cảm thán không thôi, Sở Dao bên kia lại bằng mọi giá, thực nghiêm túc đối Lâm Minh Khê nói: "Tiểu Minh ca ca, quyển sách hôm nay anh lấy kia đó là của người khác cho em mượn. Nếu không trả lại em sẽ phải nghỉ chơi người ta, em không muốn bởi vì một quyển sách mà mất đi một người bạn tốt cho nên xin anh trả lại cho em đi! Bằng không về sau em sẽ không bao giờ để ý đến anh nữa."

"Nghiêm trọng đến như vậy sao? Vì quyển sách mà muốn cùng anh tuyệt giao!" Lâm Minh Khê điềm đạm cười, kỳ thật anh nghe xong những lời này của cô trong lòng toàn là lửa. Cái tên đáng chết nào thế nhưng dùng loại thủ đoạn dơ bẩn làm ô nhiễm thuần khiết cô gái nhỏ của mình, bất quá anh  không tỏ vẻ nóng nảy như thời trẻ, cho dù tức giận nhưng trên mặt vẫn duy trì vẻ tươi cười, thậm chí mang theo một tia vui đùa trêu chọc nói: "Quyển sinh lý học này là nam sinh nào cho em mượn, nội dung không tồi, anh cũng muốn đi tìm hắn mượn mấy quyển để học tập một chút."

"Anh đã xem qua!" Luôn nhận da mặt dày như Sở Dao giờ phút này cũng nhịn không được cảm thấy xấu hổ, cô lại không dám nói là mượn của cô nàng tiểu Hoàng, đành phải bịa đặt nói: "Kỳ thật em chỉ là tò mò mà thôi, cũng chưa xem quá vài tờ, em còn tưởng là quyển sách sinh lý học mà thôi. Thật sự bên nội dung bên trong không khác mấy so với những quyển sinh lý học là bao, nhìn không có gì đặc biệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro