Phần 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyên lai lão quái dạy cho Sở Dao pháp quyết Linh Khí Tráo này là muốn đem linh khí trong cơ thể, thông qua kỳ kinh bát mạch, huyệt vị cùng các lỗ chân lông tiết ra ngoài, nếu nói là pháp quyết phòng ngự, chi bằng gọi là pháp quyết luyện thể. Sở Dao điều khiển Linh Khí Tráo, linh khí trong cơ thể tựa như gió lốc, dùng cách bá đạo nhất đem tạp chất bài tiết hoàn toàn ra khỏi cơ thể, cho nên toàn thân cô mới đau đến chết đi sống lại như vậy.

Sở Dao thật sự đau tới chịu không được, liền đem Linh Khí Tráo gỡ xuống nhưng thân thể lại từ từ đau đớn, linh khí trong cơ thể mãnh liệt muốn trào ra ngoài khiến nàng như sắp nổ tung.

Nàng đành phải tạo lại một lớp Linh Khí Tráo mới, cắn răng chịu đựng loại thống khổ lăng trì này.

Sở Dao cứ lăn tới lăn lui, từ nửa đêm cho đến khi sắc trời rạng sáng, cuối cùng mới kết thúc. Nàng nằm liệt trên đất, mệt tới nỗi ngay cả đầu ngón tay cũng không muốn động đậy, giờ phút này toàn thân nàng đều bị một tầng màu đen dơ bẩn bao phủ, hôi thối khó ngửi, so với lần đầu tiên ở Ngưng Thúy Các Luyện Khí thành công, còn dơ bẩn hơn gấp ba lần.

Nàng nghỉ ngơi trong một lúc, vừa định bò dậy tắm rửa thay quần áo, thì đột nhiên phát hiện ra bản thân đã đột phá tiến vào cảnh giới Luyện Khí tầng thứ hai.

Chương 32:

"Đây chính là muốn nghịch thiên ư." Sở Dao phát hiện tu vi của bản thân thăng cấp, không có chút vui mừng nào, ngược lại cảm thấy hơi sợ hãi.

Trong một đêm, liên tục hai lần tăng cấp tu vi, dùng mắt chó cũng nhận ra được trong đó có bí mật động trời.

"Nếu bị người khác phát hiện ra, mình tuyệt đối sẽ chết rất thảm." Sở Dao chỉ là một tiểu tu sĩ Luyện Khí, chẳng may bị kẻ nào đó phát hiện trên đời có bảo bối nghịch thiên như vậy, nàng tuyệt đối là chết không có chỗ chôn, những thứ như sưu hồn thuật trong truyền thuyết nhất định sẽ sử dụng ở trên người nàng.

Tuy rằng bây giờ trong phòng không có ai khác, nhưng Sở Dao vẫn cứ táng đảm kinh hồn cất chiếc bình nhỏ vào trong thần thức.

Nàng đem những thứ dở bẩn trên ngưởi tắm rửa sạch sẽ, nhìn bản thân trong gương, làn da sáng bóng như ngọc, hai mắt lấp lánh như sao trời, chính là Luyện Khí thành công, bộ dạng thoát ly phàm thai.

Sở Dao lập tức sử dụng công pháp <Thai Tức Luyện Thần> ẩn linh khí phiêu dật ở bên ngoài cơ vào trong, nguyên lai nữ hài tử trong gương linh khí bắn ra bốn phía kia, trong tức khắc hồi phục lại thành dáng vẻ người thường, Sở Dao đối với công hiệu che giấu tu vi của <Thai Tức Luyện Thần> phi thường vừa lòng.

"Khiêm tốn, nhất định phải khiêm tốn." Sở Dao lặp đi lặp lại nhiều lần nhắc nhở bản thân, mục đích của nàng là ở Sở gia làm một người vô hình.

Sở Dao tuy rằng rất muốn trở lên cường đại, tình nguyện liều mạng nỗ lực để tu luyện, nhưng tuyệt đối không muốn tu luyện quá mức mà dẫn đến mất mạng.

Nghĩ lại cảnh thập tử nhất sinh ở Ngừng Thuý Các kia, đã đủ nói cho nàng biết cái gì gọi là *Mộc tú vu lâm, Phong tất tồi chi, Điểu thái xuất đầu, Thương tất đả.*

*Mộc tú vu lâm.
Phong tất tồi chi.
Điểu thái xuất đầu.
Thương tất đả.*
(Cây cao vượt rừng gió sẽ dập, Chim bay vượt đàn chịu súng săn.)

Nhưng che giấu tu vi âm thầm tu luyện không phải cách trị tận gốc, quan trọng nhất là phải có đủ năng lực bảo vệ pháp bảo cùng bản thân.

"Cần thiết phải tìm mấy pháp khí để phòng thân." Sở Dao âm thầm hạ quyết tâm.

Bất quá nói thì đơn giản, làm thì lại khó khăn, ở thế giới tu chân mua pháp khí cao cấp, liền giống như mua nhà ở kiếp trước, có thể phải cố gắng cả đời.

"Làm như thế nào mới kiếm được linh thạch a."

Sở Dao lấy gia sản của mình ra đếm, cũng chỉ có chiếc bình nhỏ bên trong thần thức, bình nhỏ sinh ra linh nguyệt tuy rằng vô cùng công dụng, nhưng tuyệt đối không thể để lộ ra bên ngoài.

Trừ thứ này ra, Sở Dao trong đầu còn ghi lại ba bộ công pháp <Trường Xuân Quyết>,<Vạn Tinh Chết**>,<Vô Danh Công Pháp>, lấy ba bộ công pháp này bán đi, tuyệt đối có giá trị, nhưng nếu bị phát hiện thì nàng sẽ chết thật thảm.

Ngoài những thứ này, cũng chỉ có những công pháp bảo dưỡng dung nhan khi còn học ở Ngưng Thuý Các.

"Thật sự là phải dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng a." Sở Dao thở dài một hơi, phát hiện bản thân vốn không có cách gì kiếm ra được linh thạch.

Nếu tìm lão quái chắc có thể giúp được, nhưng Sở Dao không muốn lại dựa vào lão quái.

Lão quái là một viên độc dược bọc đường, được phần ngon ngọt càng nhiều, bị chết sẽ càng nhanh.

"Tu sĩ khác cũng hai bàn tay trắng, mà lại có thể hăng hái tu luyện, mình không tin bản thân lại kém hơn bọn họ."

Sở Dao vạch mục tiêu tương lai cho bản thân, kiếm ra linh thạch, mua được pháp khí.

Nhưng Sở Dao vừa tới Sở gia, nếu đi khắp nơi hỏi thăm cách kiếm linh thạch sẽ gây sự chú ý, thật không qúa tốt. Miễn để cho người khác hoài nghi, chuyện này còn phải cân nhắc kỹ hơn.

Lúc này sắc trời đã lên cao, Sở Dao vừa nấp đầy cái bụng trống, bên ngoài liền truyền đến tiếng đập cửa.

Cùng với tiếng đập cửa còn có âm thanh ôn nhu trong trẻo của Sở Hoằng Văn: "Sở Dao, ta là Thập Tam ca, muội có ở bên trong không?"

Thánh mẫu ca ca? Sở Dao tu luyện đến mụ đầu, thiếu chút nữa đã quên còn có người này, nàng mang theo thái độ thùy mị, liền mở cửa phòng ra cho Sở Hoằng Văn, ngượng ngùng cười nói: "Thập Tam ca buổi sáng tốt lành, huynh tìm muội có chuyện gì sao?"

"Sở Dao, đã làm phiền muội rồi." Sở Hoằng Văn rất ái náy nói xin lỗi: "Hôm qua ta đã quên nói với muội một chuyện, đệ tử của Sở gia mỗi buổi sáng đều phải đến lớp nghe giảng bài."

"A?" Sở Dao ngơ ngác gật đầu, nghi hoặc hỏi: "Không biết là học về cái gì?"

"Trưởng bối trong gia tộc bọn ta, mỗi ngày đều sẽ lên lớp giảng giải về vấn đề tu luyện cho những đệ tử trẻ tuổi." Sở Hoằng Văn ôn nhu nói: "Muội còn chưa Luyện Khí thành công, khả năng nghe sẽ có chỗ không hiểu. Nhưng là đi nghe giảng đối với người bắt đầu tu hành lại thập phần có lợi."

"Thật tốt quá." Sở Dao nói lời này là thật lòng, thời điểm ở Ngưng Thúy các tu luyện, mọi người đều là làm theo ý mình, chưa bao giờ cùng nhau thảo luận, lúc cô tu luyện gặp phải nhiều vấn đề, đều không có cách giải đáp.

Nơi giảng dạy cách chỗ Sở Dao không xa, hai người một đường đã đi tới, Sở Dao không lộ thanh sắc nói vài lời khách sáo, đã đại khái đã biết tình huống trước mắt của Sở gia, Trúc Cơ tổng cộng có ba tu sĩ, và ba tám đệ tử Luyện Khí kỳ.

Trong đó người được xem là nhân tài kiệt xuất, chính là Nhị ca Sở Uy Hải, hai linh căn thuỷ mộc, 30 tuổi đã là Luyện Khí kỳ tầng thứ mười, là hy vọng duy nhất của Sở gia có thể tiến vào Trúc Cơ.

Sở Dao đã từng giả ngốc hỏi linh thạch là thứ gì, Sở Hoằng Văn vô cùng tỉ mỉ giải thích nguồn gốc cùng tác dụng của linh thạch, cũng có nói nếu sau khi nàng Luyện Khí thành công, ba tháng gia tộc sẽ phát cho một khối linh thạch cùng một viên đan Luyện Khí.

Ba tháng mới phát một khối linh thạch cùng một viên đan Luyện Khí? Quá keo kiệt rồi, Sở Dao lúc nghe đến đó, thiếu chút nữa không được che dấu được kinh ngạc trên mặt mình.

Nói tới đây, Sở Hoằng Văn cũng khẽ thở dài một hơi, Sở gia chỉ là một tiểu gia tộc tu tiên, tài nguyên có hạn, chỉ có thể đem tài nguyên tốt nhất cung cấp cho đệ tử có tư chất đứng đầu, hy vọng bồi dưỡng ra được nhiều tu sĩ Trúc Cơ hơn, như vậy gia tộc mới có thể tồn tại mãi mãi.

*Vật cạnh thiên trạch*, thế giới tu chân chính là tàn khốc như vậy, đệ tử bình thường nếu muốn xuất hiện, trừ khi trời giáng nhân duyên lạ thường, nếu không chỉ có thể liều mạng nỗ lực, kỳ vọng có thể gia nhập vào đại môn phái mới có được tài nguyên phong phú, hoàn cảnh tu luyện cũng tốt hơn, nếu may gặp được tu sĩ cấp cao xem trọng thu làm đệ tử, chính là một bước lên trời.

*Vật cạnh thiên trạch*
Ưu thắng nhược thái
Ngược nhục cường thực
Thích giả sinh tổn.
{*Dưới gầm trời này mọi vật phải cạnh tranh nhau mà sống.*
Khôn sống mống chết.
Mạnh được yếu thua.
Kẻ thích nghi được thì mới có thể sinh tồn.}

Bất quá đại môn phái cũng không phải là dễ tiến vào như vậy, mà phải cạnh tranh nhau rất ác liệt.

Hai người vừa đi vừa trò chuyện, chẳng mất mấy thời gian đã đến lớp học của Sở gia.

Đây là một Thính Đường rộng rãi, sáng sủa, trong phòng bày vô số những hàng ghế, bên trên đã có người ngồi.

"Sở Dao, muội đã đến rồi, thì ngồi ở chỗ này đi."Sở Uy Hải ngồi ở đằng trước, thấy Sở Dao tiến vào, liền tùy tiện chào hỏi, giống như hắn rất thân quen với nàng.

Sở Dao nếu đắc tội với nhân tài kiệt xuất này của Sở Gia thì không tốt lắm, chỉ có thể đi đến cạnh Sở Uy Hải, nhỏ giọng nói: "Nhị ca khoẻ."

"Muội là được ta mang vào gia tộc." Sở Uy Hải giọng nói như tiếng chuông lớn: "Sau này có chuyện gì, cứ việc tới tìm ta."

"Đa tạ Nhị ca." Sở Dao ngoan ngoãn gật đầu, loại người tính tình thẳng thắn này thật ra không khó ở chung.

"Mọi người nghe đây." Sở Uy Hải kéo Sở Dao đứng ở phía trên chỗ giảng dạy, đối với đệ tử trẻ tuổi của Sở gia lớn tiếng nói: "Đây là Sở Dao, ngày hôm qua mới tới, đứng hàng thứ 38."

"Ha ha......"

Đệ tử trẻ tuổi trong Sở gia, nghe được con số 38 này, tất cả đều bật cười, càng có người trực tiếp hướng Sở Dao gọi:" Tam Thập Bát muội tốt a."

"Tam Thập Bát muội, về sau chỉ giáo nhiều hơn a."

Dựa vào, em gái ngưới mới là Tam Thập Bát a. Sở Dao nghe đến mấy tiếng cười nhạo này, tuy rằng cực kỳ khó chịu, nhưng lại không dám lên tiếng, trong lòng âm thầm chửi rủa nói: Sở Uy Hải ngươi được lắm, còn tưởng ngươi là hán tử sảng khoái, không nghĩ tới lại là một kẻ tiểu nhân, cũng dám lấy ta ra làm trò cười, chờ xem về sau ta thu thập ngươi như thế nào.

"Có cái gì mà cười." Không nghĩ tới Sở Uy Hải nghe được tiếng cười nhạo này, lập tức đen mặt, quét mắt liếc nhìn bọn họ một cái, mọi người trong Thính Đường liền an tĩnh lại.

"Tam Thập Bát muội thật quá khó nghe, ta đoán chắc muội ấy nghe xong cũng sẽ không vui, cho nên mọi người vẫn cứ kêu muội ấy là Sở Dao đi!" Sở Uy Hải hào sảng vỗ bả vai của Sở Dao, đối mọi người nói: "Về sau tất cả đều là người một nhà, đều đi lên chào hỏi đi."

Không thể nghi ngờ gì nữa Sở Uy Hải chính là người dẫn đầu, tất cả đều thực nghe lời hắn, ngoan ngoãn đi lên cùng Sở Dao làm quen.

Trong lúc nhất thời, Sở Dao cũng không nhớ được tên của nhiều người, chỉ có thể duy trì vẻ mặt tươi cười đáp lại, nàng ấn tượng mạnh nhất chỉ có Sở Uy Hải cùng Sở Hoằng Văn. Một người ngay thẳng không biết lựa lời và một kẻ mang hào quang thánh mẫu.

Chương 33: Linh Tằm.

"Được rồi, đều trở về chỗ ngồi cho thật tốt, còn Sở Dao thì ngồi ta bên cạnh." Sở Uy Hải sắp xếp mọi người ngồi xuống, sau đó liền đi tới một toà đài trên bục giảng, gõ vào chuông nhỏ bên dưới.

Sau chín thanh âm vang lên, vẻ mặt mọi người đột nhiên nghiêm túc hẳn, trong phòng cũng trở nên yên tĩnh.

Trưởng lão Sở Thiên Hoa từ sau đài đi ra, từ trên cao quét mắt liếc nhìn mọi người một cái, cuối cùng nhìn về phía Sở Dao.

Ánh mắt Sở Dao vừa đối diện cùng hắn, lập tức liền giả vờ khiếp sợ, tránh đi tầm mắt của hắn, nhưng lại là chọc cho Sở Thiên Hoa mày nhăn lại.

Cũng may hắn không định nổi giận, mà khoanh chân ngồi xuống, hai mắt hơi rũ, sau đó bắt đầu giảng đạo.

Sở Dao lần đầu nghe một vị tu sĩ Trúc Cơ giảng đạo, nội dung cơ bản cũng thập phần dễ hiểu, đều là nhằm vào các đệ tử vừa mới tiến vào Luyện Khí kỳ đang gặp chút nan giải, cùng với vấn đề khi Sở Dao tu luyện đều có điểm giống nhau, nàng cảm thấy tương đối có lợi.

Đến Sở gia đã được một tuần, Sở Dao ngoại trừ mỗi ngày đúng giờ đi nghe giảng ra, thời gian còn lại đều trốn ở trong tiểu viện của mình yên lặng tu luyện.

Có chiếc bình nhỏ trợ giúp, tu vi của nàng cũng từ từ tiến bộ, bất quá không giống như cảnh nghịch thiên ngày đầu, một lần đột phá hai cấp bậc.

Sở Dao cuối cùng cũng kết luận được, bản thân sở dĩ có thể trong một buổi tối đột phá hai tầng tu vi, là bởi vì khi trước ở Ngưng Thúy Các đã từng Luyện Khí thành công, kỳ kinh bát mạch cùng huyệt vị khiếu trên cơ thể đều rèn luyện qua, cho nên có thể một lần nữa dễ dàng Luyện Khí thành công. Tiếp theo chính là do công hiệu của linh dịch quá mạnh, thế nên, mới có thể trực tiếp tiến vào Luyện Khí tầng thứ hai.

Chỉ tiếc tư chất của nàng là Tam linh căn, tư chất có hạn, cho nên dù có chiếc bình nhỏ Thần Khí này, cũng không có khả năng giúp nàng sự một bước lên trời.

Nhưng nếu như nàng mỗi ngày đều dùng linh dịch kết hợp với tu luyện mà nói, rất có khả năng phi thăng là thật.

"Hừ! Phi thăng, ta thấy trực tiếp thăng thiên thì có."

Sở Dao đối với mạng nhỏ của bản thân là vô cùng cẩn trọng, tuy rằng công pháp Thai Tức Luyện Thần đối với Trúc Cơ tu sĩ có hữu dụng, nhưng có tác dụng với Kim Đan tu sĩ sao? Còn cả Nguyên Anh tu sĩ nữa?

Sở Dao sẽ không làm việc gì mà chưa nắm chắc, về sau nàng còn muốn trà trộn vào phái Linh Hư để hoàn thành nhiệm vụ, phái Linh Hư cũng chẳng phải là một tiểu gia tộc bé nhỏ như Sở gia, mà chính là một đại môn phái chính đạo, không chỉ có Nguyên Anh tu sĩ coi giữ, nghe nói còn có cả Phân Thần kỳ tu sĩ.

Liền tính Sở Dao có thể dựa vào chiếc bình nhỏ cùng linh dịch để tu luyện đến Trúc Cơ kỳ, thậm chí Kim Đan kỳ, thì như thế nào.

Một, nàng không có pháp quyết, pháp khí, linh phù, linh thú, ngay đến đoạn thủ dùng để bảo vệ bản thân cũng chẳng có. Hai, nàng chưa từng cùng người khác giao đấu qua, không có một chút kinh nghiệm đối địch, nếu gặp được địch nhân cũng chỉ biết đứng ngây ngốc chờ chết.

Cho nên nàng muốn đem tu vi nâng cao, cũng giống như ở kiếp trước, những người đọc sách tất nhiên vẫn lợi hại. Nhưng năng lực cao thấp lại không giống nhau.

Cho nên mỗi ngày Sở Dao đều thúc dục linh dịch, nhưng chưa dùng tới, mà chỉ tích góp vào trong một bình ngọc nhỏ.

Linh dịch thật sự chính là bảo bối, tương lai nhất định cần dùng.

Hai tuần sau, Sở Dao giả bộ nói bản thân rốt cuộc cũng đã Luyện Khí thành công, được Sở Hoằng Văn cùng Sở Uy Hải đồng lòng tán thưởng, thật ra hai tuần mới Luyện Khí thành công, đối với tư chất Tam linh căn mà nói, xem như là tương đối chậm.

Cho nên lúc Sở Dao gặp được Sở Hoằng Văn, liền ra vẻ phiền não nói: "Thập Tam ca, muội cảm thấy bản thân tu luyện có hơi chậm a, nghe nói linh thạch có thể trợ giúp cho việc tu luyện, làm như thế nào mới có cách kiếm được linh thạch?"

"Tiểu nha đầu bây giờ cũng đã biết đến tầm quan trọng của linh thạch rồi sao?" Sở Hoằng Văn hơi mỉm cười, linh thạch đối với mỗi tu sĩ đều là vật rất cần thiết, cho nên hắn cũng không cảm thấy kỳ quái với vấn đề này của Sở Dao.

"Đệ tử trong tộc, nếu muốn kiếm linh thạch, có thể đi đến sau núi Linh Tang Cốc săn thú, hoặc buôn bán linh thú." Sở Hoằng Văn lại nói: "Bất quá muội là nữ hài tử, tu vi lại thấp, ta thấy muội có thể giúp trông coi cửa hàng của gia tộc, hay là bản thân tự nuôi một ít linh tằm."

Sở gia đều dùng áo liệt hệ thiên tằm cùng linh đan thiên tằm của gia tộc để thu nhận linh thạch.

Lão tổ lập ra Sở gia, năm đó từ đâu mang về loại Thiên Tằm thất sắc.

Thiên Tằm thất sắc này chính là linh thú thất phẩm, nhổ ra ti màu, làm áo giáp, mà dùng tằm của Thiên Tằm thất sắc luyện chế linh đan, vô cùng có công dụng.

Mà Thiên Tằm  thất sắc rất thích ăn nhất là tang diệp thất sắc, cho nên trong sơn cốc sau núi của Sở gia, đều trồng tang diệp thất sắc, dùng để nuôi linh tằm.

Sở gia theo đó phát triển, cho nên trưởng bối trong tộc không ngừng đi khắp nơi để thu thập các loại linh tằm, dần dần Sở gia thành nơi sản xuất linh tằm có tiếng.

Dựa vào núi ăn núi, dựa vào tằm ăn tằm, đệ tử của Sở gia đều tự mình nuôi một ít linh tằm, để kiếm thêm một chút thu nhập.

Bất quá thiên tằm thất sắc linh thú đặt biệt của Sở gia, cho nên được quản lý rất nghiêm khắc, con cháu trong Sở gia bình thường chưa từng thấy qua, chứ đừng nói tới việc chăn nuôi, có thể cấp cho các đệ tử cũng chăn nuôi cũng đều là loại linh tằm cấp thấp.

"Vậy thì thật tốt quá, còn mong Thập Tam ca giúp đỡ a." Sở Dao khẩn nhìn xin Sở Hoằng Văn, nàng ở Sở gia, suốt ngày đều ru rú trong phòng, chỉ quen biết duy nhất có Sở Uy Hải cùng Sở Hoằng Văn.

"Việc xem cửa hàng, ta phải tìm Trần quản sự hỏi một chút mới có thể trả lời muội, còn về linh tằm hiện tại ta có thể dẫn muội đi lấy." Sở Hoằng Văn là thánh mẫu ca ca quả thật không sai, giúp đỡ Sở Dao chẳng chút do dự.

"Đa tạ Thập Tam ca." Sở Dao thật sự nói lời cảm ơn.

"Đi thôi, bây giờ chúng ta đi tới chỗ nuôi linh tằm." Sở Hoằng Văn dẫn Sở Dao đi vào một căn nhà có cánh cửa gỗ màu xanh lục, gõ cửa gọi lớn: "Tam tỷ, có ở trong đó không?"

"Hoằng Văn sao?" Sau cánh cửa gỗ truyền tới giọng nữ trong trẻo: "Vào đi."

Sở Hoằng Văn mang theo Sở Dao trực tiếp đẩy cửa đi vào, liền nghe thấy thanh âm toa toa lớn, phát ra từ chỗ mấy con linh tằm, đang ăn Linh Tang Diệp.

Xem ra Sở Hoằng Văn vô cùng quen thuộc với nơi này, bắt đầu dẫn Sở Dao tham quan linh nơi nuôi tằm, cùng với giải thích cụ thể nói: "Nơi này chủ yếu chia làm ba gian phòng, gian phòng nhỏ chuyên dùng để đặt trứng tằm, còn gian lớn chính là để ấp linh tằm, gian chính là nơi linh tằm phun ti kết kén sau khi trưởng thành."

Chỉ thấy trong gian phòng nhỏ có vô số lá lớn màu xanh, chồng thành tầng đến nóc nhà, tựa như ngọn núi nhỏ màu xanh lá, bên trong thả vô số trứng tằm bằng hạt vừng, khoảng chừng mấy vạn con.

Lúc này, một nữ nhân dáng người cao gầy đi ra, trông khoảng chừng 27-28 tuổi, mặt trái xoan, bề ngoài thanh tú, vừa nhìn thấy Sở Hoằng Văn, liền hờn dỗi nói: "Tiểu tử thối, nhất định là lại dẫn người tới chỗ ta lấy tằm a."

"Tam tỷ tốt." Sở Dao ngoan ngoãn gọi, thật nàng đối Tam tỷ này không có một chút ấn tượng nào.

"Tam tỷ, đây là tiểu nha đầu vừa đến Sở gia, hôm qua mới Luyện Khí thành công." Sở Hoằng Văn khuôn mặt tuấn lãng lộ ra vẻ tươi cười lấy lòng nói: "Tỷ xem muội ấy nghèo hai bàn tay trắng, liền cho muội ấy ít linh tằm làm vốn đi."

"Hừ!" Sở Mẫn bất đắc dĩ nói: Miễn phí nhiều nhất cho ngươi mười viên, lần sau muốn lấy cần phải tính bằng linh thạch."

Thì ra đệ tử của trong tộc cũng có thể giao dịch mua bán linh tằm được, một khối linh thạch hai mươi con tằm, nghèo như Sở Dao, nhiều nhất chỉ được mười viên nuôi thử.

Thanh tằm này của Sở gia chúng ta đứng hàng lục phẩm, ba ngày thu kén một lần, hôm nay vừa lúc, ngươi hãy đứng ở bên cạnh ta mà xem."

Sở Mẫn từ bên trong túi đựng đồ của mình, lấy ra một pháp khí giống với Linh Tang Diệp, toàn thân màu xanh biếc, cùng mùi hương nhàn nhạt. Nàng đưa linh khí vào, pháp khí kia liền bay lên không trung, cuối cùng biến thành một mảnh lá cây thật lớn màu xanh lục.

*Tang Diệp=Lá cây dâu (dùng để nuôi tằm)

Lá cây màu xanh lục kia vừa di chuyển, vô số thanh tằm theo đó thả ra ánh lục quang mông lung, giống như một đàn kiến bay lên, rậm rạp, sợ là khoảng mấy vạn con, lúc nhúc bám vào trên bề mặt lá cây màu xanh lục.

"Pháp khí này gọi là Dưỡng Tằm Diệp, chuyên dùng để quản lý linh tằm, cho nên ngươi đừng thấy ở đây số lượng linh tằm nhiều, thật ra chúng đều được kiểm soát chặt chẽ. Vì vậy ta không thể cho ngươi quá nhiều." Sở Mẫn đem tiểu tằm sắp xếp thật tốt, sau đó cho Sở Dao mười viên trứng cùng một chút Linh Tang Diệp màu xanh, còn có cả một tờ giấy màu vàng ghi cách nuôi dưỡng.

Chương 34:

"Tang Diệp thật lớn a." Sở Dao kinh ngạc nhìn Linh Tang Diệp lớn gần bằng cái chậu rửa mặt, xanh tươi vô cùng, mặt bên ngoài là hoa văn màu trắng.

"Đã lấy được tằm rồi, trở về hãy nuôi cho thật tốt a."Sở Hoằng Văn vỗ nhẹ đầu Sở Dao, cười nói: "Nếu muốn đi tới sau núi Linh Tang Cốc hái Tang Diệp, thì tới tìm Trần quản sự lấy lệnh bài."

Phía sau núi Linh Tang Cốc là nơi trọng địa của Sở gia, vậy nên ở trước nối vào đều được thiết lập trận pháp, cần phải có lệnh bài mới có thể thông qua.

"Đa tạ Thập Tam ca." Sở Dao cảm kích gật đầu, thế giới này vẫn còn người tốt như vậy đúng thật là khó có được.

"Không cần phải khách sáo." Sở Hoằng Văn ôn nhu cười nói: "Có chuyện gì thì cứ việc tới tìm ta."

Sở Dao sau khi từ biệt Sở Hoằng Văn, liền làm một cái ổ ở trên đầu giường, tiếp đó thả trứng Thanh tằm cùng Linh Tang Diệp vào trong.

Loại Thanh tằm này, ba ngày phá trứng thành trùng, khoảng chừng sáu ngày thay da một lần, và sau khi thay da lần thứ tư liền trưởng thành kết kén, phá kén mà ra, giao phối đẻ trứng, ước tầm mười ngày sau là tử vong.

Đêm khuya tĩnh lặng, Sở Dao lấy chiếc bình nhỏ từ trong thần thức ra, bắt đầu tu luyện, tinh hoa của nguyệt quang bị chiếc bình nhỏ thu thập, tiếp theo liền bị Sở Dao hấp thụ, ánh sánh xung quanh chiếc bình nhỏ hơi chuyển động, thấy không có cách nào tiến vào chiếc bình nhỏ, trong tức khắc đã bay tới chỗ trứng Thanh tằm ở trên giường của Sở Dao.

Chờ tới khi trời chuyển sắc, Sở Dao mở mắt từ từ thu công, kinh ngạc phát hiện tất cả trứng Thanh tằm có đều có biến hoá.

Mười con tằm to bằng ngón út, trắng mập mạp dễ thương đang cắm đầu vào ăn Linh Tang Diệp màu xanh, ăn tới pháp ra tiếng rột roạt..

"Không phải nói sau ba ngày mới tiến hóa sao? Như thế nào chỉ có một buổi tối liền đã trưởng thành." Sở Dao nhìn những con tằm dễ thương này, đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó nói: "Đúng rồi, Thanh tằm này cũng là linh thú, nếu dùng linh dịch để nuôi, không biết sẽ như thế nào."

Sở Dao tuy rằng nghĩ muốn thử nghiệm, nhưng nhớ tới sức mạnh kinh người của linh dịch, chắc chắn cơ thể non yếu của linh tằm sẽ không cách nào chịu nổi được.

"Nếu nghịch chết liền mệt a." Sở Dao chuyển ánh mắt về hướng Linh Tang Diệp, liền quyết định lấy cái này làm thí nghiệm.

"Sau khi pha loãng không biết công hiệu sẽ ra sao? Thử xem đã." Sở Dao múc một thùng nước giếng lớn, đem bình ngọc đựng linh dịch mở ra, cầm ống hút tự chế, nhỏ một chút linh dịch vào.

Chỉ thấy linh dịch vàng tươi đọng lại ở trong thùng, đem nước giếng toàn bộ biến thành chất lỏng màu vàng.

"Không biết người mà uống thì có xảy ra chuyện gì không?" Sở Dao nhìn chất lỏng màu vàng kia, trong lòng tuy cảm thấy tò mò, lại không dám nếm thử.

Nàng nhỏ một giọt pha linh dịch đã pha loãng lê trên mặt ở Linh Tang Diệp màu xanh, liền thấy linh dịch rất nhanh đã bị Linh Tang Diệp hấp thụ, tiếp theo hoa văn màu trắng bên ngoài Linh Tang Diệp từ từ biến thành màu xanh nhạt.

"Ồ? Sao lại như vậy," Sở Dao cảm thấy kỳ quái, nàng nhớ rõ trên tờ giấy Tam tỷ đã cho có ghi, Linh Tang Diệp màu xanh nửa năm trưởng thành một lần, sau khi hoa văn màu trắng xuất hiện mới có thể cho Thanh tằm ăn, bây giờ hoa văn trắng lại biến thành màu xanh lá, như thế còn có thể cho Thanh tằm ăn được không?

Nếu là thí nghiệm, vậy thì cứ thử đi. Sở Dao lại nhỏ thêm vài giọt linh dịch pha loãng lên trên mặt Linh Tang Diệp, toàn bộ màu trắng hoa văn trắng trên Linh Tang Diệp đều biến thành màu xanh lá.

Sở Dao vẫn tiếp tục nhỏ linh dịch, tổng cộng là mười giọt, cuối cùng toàn bộ hoa văn trắng trên Linh Tang Diệp biến thành màu xanh lục sẫm, xanh tươi ướt át, toả ra mùi hương thanh nhã nhàn nhạt.

Đang vùi đầu ăn Linh Tang Diệp có hoa văn màu trắng, Thanh tằm ngửi được mùi thơm liền liều mạng bò về hướng Sở Dao.

"Ăn đi, ăn đi." Sở Dao đem Linh Tang Diệp đã được nhỏ linh dịch đút cho Thanh tằm ăn, đám tằm cưng liền rột roạt ăn, ăn xong thân thể trắng nõn của chúng chỗ đuôi bắt đầu biến thành màu xanh lá.

"Thú vị, thú vị." Sở Dao thập phần tin tưởng vào tác dụng của linh dịch, liền đem toàn bộ Linh Tang Diệp còn lại trộn với linh dịch đút cho Thanh tằm.

Mười con Thanh tằm ăn hai mươi lá Linh Tang Diệp màu xanh lục sẫm, cả cơ thể trắng nộn toàn bộ biến thành màu xanh bích, cũng bắt đầu chuẩn bị lột da.

Cứ thế, Sở Dao dùng linh dịch tạo thành Linh Tang Diệp màu xanh lục đút cho Bích tằm, năm ngày sau thu được mười cái kén tằm màu xanh biếc, hơn nữa còn kéo tơ thành công.

"Đây hẳn là Bích Ti Tằm trong truyền thuyết a." Sở Dao vuốt sợi tơ tằm màu xanh biếc vô cùng mền mại kia, nhớ tới trong sách có ghi, Bích Ti Tằm này chính là ngũ phẩm linh tằm, Thanh tằm cực phẩm sau khi trưởng thành mới có thể nhổ ra được Bích Ti Tằm cực phẩm.

Đặc điểm của Bích Ti Tằm chính là có thể hấp thu linh khí, nếu chế tạo pháp y phía trên còn khắc thêm trận pháp hấp thụ linh khí, trong khi tu luyện mặc vào quả thật chính là đang ngồi ở trên linh mạch tu luyện.

Bất quá trong một vạn con Thanh tằm, cũng chỉ có khả năng kết ra một sợi Bích Ti Tằm, Sở gia buôn bán nhiều năm cũng không thể gom đủ Bích Ti Tằm để luyện chế pháp bào, có thể thấy Bích Ti Tằm trân quý đến thế nào.

Giống với tu sĩ, cuối cùng phải mua thêm một ít Bích Ti Tằm, tới khi luyện chế tụ linh pháp khí liền sử dụng.

"Khó trách Thanh tằm có thể tiến hoá, thì ra nó có đặt điểm tự động hấp thu linh khí, nhất định là trong lúc mình tu luyện bị nó hút đi một ít linh khí."

"Bất quá Bích Ti Tằm này lại vô dụng với mình a." Sở Dao đã có chiếc bình nhỏ, công năng hấp thu linh khí của Bích Ti Tằm đối với cô căn bản là không có tác dụng.

"Chắc hẳn là rất đáng giá, nếu có cơ hội hỏi sẽ hỏi giá cả thử xem." Sở Dao cũng không biết Bích Ti Tằm ở phường thất được bán như thế nào, quyết định vẫn nên cất đi, xem tình huống trước, chẳng qua nàng cũng biết Bích Ti Tằm vô cùng trân quý, tuyệt đối không thể tùy tiện mang ra bán, nếu không rất có khả năng sẽ bại lộ bí mật của bản thân.

Sở Dao muốn hỏi Sở Hoằng Văn về chuyện của cửa hàng, nhưng Sở Hoằng Văn đã đi ra ngoài làm việc, cũng không biết khi nào mới trở về, nàng liền đánh chủ ý lên người Sở Uy Hải.

Sở Uy Hải tính tình hào sảng, thoả mái, không câu nệ tiểu tiết, còn vô cùng chiếu cố nàng.

"Nhị ca." Sở Dao tìm thấy Sở Uy Hải, lập tức đem việc mình muốn tới trông cửa hàng tính kiếm chút linh thạch, nói cho hắn nghe.

"Không có vấn đề gì." Sở Uy Hải vỗ ngực bảo đảm nói: "Ta sẽ nói với Trần quản sự một tiếng, hai ngày sau muội liền có thể tới trông cửa hàng."

"Đa tạ Nhị ca." Sở Dao mặt mày vui vẻ cười xán lạn, liên tục nói lời cảm ơn, sau đó chạy trở về phòng.

Sở Uy Hải quay đầu lập tức đi tìm Trần quản sự nói giúp cho Sở Dao, đúng lúc bị Sở Thiên Hoa bắt được.

"Gia gia, người không tranh thủ sớm ngày tu luyện, mỗi ngày đuổi theo bắt ta làm gì a?" Sở Uy Hải tỏ vẻ đau khổ đi theo sau Sở Thiên Hoa.

Thì ra Sở Thiên Hoa trưởng lão chính là ông nội ruột của Sở Uy Hải, cho nên Sở Uy Hải mới có thể được gia tộc cật lực bồi dưỡng, trừ bỏ tư chất tứ linh căn ra, nguyên nhân một phần cũng là nhờ vào Sở Thiên Hoa.

"Tiểu tử thối, ngươi không lo tu luyện thật tốt, cả ngày đi theo nữ tán tu Mặc Lan kia quậy với nhau thì còn có tiền đồ gì, ta nói, ta sẽ không đồng ý cho hai người các ngươi trở thành song tu bạn lữ, ngươi tương lai là người nối nghiệp của Sở gia chúng ta, song tu bạn lữ nhất thiết phải là tu sĩ môn đăng hộ đối .." Sở Thiên Hoa trưởng lão thấy bộ dạng này của Sở Uy Hải, giận tới sôi máu, không ngừng quở trách.

Lỗ tai của Sở Uy Hải đã sớm đóng kén, đành cúi đầu tùy ý để lão nhân quở trách.

Sở Thiên Hoa trưởng lão rốt cuộc cũng đã mắng đủ rồi, liền chuyển sang đề tài khác, nói với Sở Uy Hải: "Ngươi cảm thấy nha đầu Sở Dao này như thế nào?"

"Như nào cái gì?" Sở Uy Hải sửng sốt, sau đó thần sắc chợt thay đổi nói: "Gia gia, ta không thể nào cưới muội ấy được. Người đừng quên muội ấy cũng mang họ Sở, dù không có cùng quan hệ huyết thống nhưng ta chỉ xem muội ấy giống như muội muội ruội thịt của mình, người muốn ta cưới muội ấy chính là ** "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro