Đây chính là con người thật của anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng ngày hôm sau , Hàn Mạt toàn cơ thể đều đau nhức , Nhâm Thần Phong là một tên xấu xa bỉ ổi cầm thú , ăn xong lau miệng bỏ chạy , Hàn Mạt sau khi tắm rửa sạch sẽ thì lê người xuống dưới, Nhâm Thần Phong ngồi trên sofa lớn tay cầm một điếu thuốc mắt dán vào TV , Hàn Mạt chán ghét đi thẳng vào nhà bếp tự pha cho mình một cốc trà , Nhâm Thần Phong dập tắt điếu thuốc muốn quay sang hôn cô thì bị một bàn tay nhỏ che miệng lại
" Anh đừng có mà hôn em , mùi thuốc lá khó chịu chết đi được "
Nhâm Thần Phong thấy vậy liền đưa má của mình kề sát môi Hàn Mạt
" Vậy em hôn chồng em một cái đi "
Hàn Mạt định hôn nhưng lại cắn một cái lên má của Nhâm Thần Phong , dấu răng in đều trên cái má kia , Nhâm Thần Phong đen mặt. Lúc này Lục Kim Yến biết mình không thể tiếp tục nhờ cậy Nhâm Thần Phong lại càng không có cơ hội tiếp cận anh liền lập ra một ý nghĩ khác .
Hàn Mạt ngồi ở trên sofa sơn móng chân , màu xanh lục ngay ngắn ở trên bàn chân trắng noãn , khi lớp sơn khô đi , Hàn Mạt trèo lên trên bụng Nhâm Thần Phong
"Em sơn móng tay cho anh "
Nhâm Thần Phong lập tức đem hai tay đến trước mặt cô , hắng giọng , hai lỗ tai đỏ ửng , Hàn Mạt cười gian mở hộp sơn chọn một màu cam đào nhẹ nhàng sơn lên bàn tay thon dài của anh , sau khi xong Nhâm Thần Phong để cho Hàn Mạt thổi thổi . Hôm nay sếp lớn của chúng ta sơn móng tay đi làm , nhân viên tò mò hỏi thì sếp lớn nói " Vợ tôi sơn cho tôi đấy , đẹp hay không ?"
Đúng là yêu vợ đến não tàn !
Hàn Mạt cười đắc chí , đuổi theo đi lên , Nhâm Thần Phong lâu lâu liếc nhìn bàn tay , đến gần trưa Hàn Mạt lầm bầm
" Anh đừng có mà quá đáng , em rất đói bây giờ không còn sức lực gì nữa "
Nhâm Thần Phong buông viết máy trên tay đi xuống đánh hai cái trên mông của cô , Hàn Mạt che cái mông nhỏ nhắn lại
" Anh ... Dám đánh em ?"
Nhâm Thần Phong nhìn cô bộ dạng muốn khóc liền kéo ra xem , đúng là trên mông cô có dấu ngón tay đỏ chót , Nhâm Thần Phong xoa xoa
" Bà xã , anh thật không tốt , lần sau không đánh em "
Hàn Mạt rầu rĩ đẩy tay anh , Nhâm Thần Phong nhấn chân ga lái xe đi , Hàn Mạt xoa xoa mông nhỏ nhắn vô tình nhìn lên gương chiếu hậu , có hai chiếc xe Benz đang đuổi theo phía sau , Hàn Mạt quay lưng ,kinh hãi lộ rõ trong mắt
" Phong , phía sau "
Nhâm Thần Phong kéo cô ngồi ngay ngắn , tăng tốc độ
" Đừng nhìn , nếu một lát nữa có xảy ra chuyện gì em cứ mặc kệ anh , cầm điện thoại của anh lập tức gọi cho Tạ Lục , có biết không "
Hàn Mạt lắc đầu dữ dội " Không ... Em không thể "
Chiếc xe phía sau có súng , Hàn Mạt cố nén cảm giác sợ sệt lấy điện thoại gọi cho Tạ Lục .
" Đoàng " cửa kính bị một phát súng làm cho tan nát , Nhâm Thần Phong chửi tục một câu , dừng xe
" Đừng xuống xe , nhớ kĩ lời anh dặn "
Nhâm Thần Phong nhét khẩu súng bạc vào bên hông đóng cửa xe bước xuống , phía sau bước xuống chính là Diệp Vỹ Phó anh em sinh đôi của Diệp Vỹ Quang , Nhâm Thần Phong cứ nghĩ là thằng nào ai ngỡ là thằng ranh con này , anh nhếch môi , tay dựa vào xe . Diệp Vỹ Phó trên tay xoa xoa khẩu súng " Nhâm thái tử ... Ừm em gái của tôi .. Bị anh bức đến chết rồi , bây giờ chúng ta 1 mạng đền một ? "
Nhâm Thần Phong cau mày , Diệp Vỹ Phó giơ súng lên quát " Nhâm Thần Phong hôm nay tao phải lấy mạng mày "!
Hàn Mạt liên tục gọi cho Tạ Lục , cô chỉ vừa nhìn ra ngoài xe mui trần của Tạ Lục chạy đến , anh ta nở nụ cười ma quỷ cầm một cây súng tỉa loại dài bước xuống , sau đó Phi Ưng cũng bước ra , hai người nở nụ cười ma mị cười vang dội nơi vắng vẻ , Tạ Lục thổi thổi nòng súng , Diệp Vỹ Phó thấy Tạ Lục xuất hiện tay chân bủn rủn , bọn tay chân cũng hùa mà chạy đến , Hàn Mạt hai tay áp lên cửa kính , Nhâm Thần Phong đánh nhau một trận cùng mấy bọn cỏn con kia , Hàn Mạt nghe tiếng mở cửa xe king hãi quay lại , Diệp Vỹ Phó nắm bàn chân cô lôi ra , Hàn Mạt dùng hết sức " Con mẹ mày , con mẹ cả nhà mày , bỏ chân bà ra "
Diệp Vỹ Phó lôi cô ra khỏi xe , giơ tay tát Hàn Mạt một cái , Hàn Mạt liếm khóe môi quát " Con mẹ nhà mày Diệp Vỹ Phó , có bản lĩnh thì đừng có bắt lão nương làm điểm yếu "
Diệp Vỹ Phó nắm chặt hai tay Hàn Mạt " Mày đừng lắm mồm "
Tạ Lục cầm chắc súng , nở nụ cười tươi nhìn hắn . Hàn Mạt cảm thấy tay mình tê dại , dùng sức đá hắn mấy cái , Diệp Vỹ Phó đưa súng đến sát bên thái dương cô , Hàn Mạt nháy nháy mắt với Nhâm Thần Phong , Tạ Lục làm bộ dáng chán nản " Nổ súng đi , cô ta là cái gì chứ ?"
Diệp Vỹ Phó nổi điên đem tóc cô kéo xuống , Hàn Mạt chửi thề " Đm con mẹ nhà mày , tóc của lão nương "
Diệp Vỹ Phó nói lớn " Đừng tưởng tao không dám " .
Hàn Mạt nhìn Phi Ưng ở dưới đích xe thì vô cùng ngạt nhiên , Phi Ưng nhẹ nhàng đẩy súng qua bên Hàn Mạt , Hàn Mạt cố gắng vùng vẫy chộp lấy khẩu súng bóp cò , hai tiếng súng đồng thời vang lên , hai thân thể ngã xuống , Hàn Mạt tay sờ sờ lên bụng " TMD mẹ nhà các mày " Nhâm Thần Phong bế xốc Hàn Mạt " Bà xã ... Em đừng có chuyện gì , bà xã "
Tạ Lục cầm súng tỉa bắn một phát vào bả vai Diệp Vỹ Phó , sau đó đấm đá một trận rồi đem hắn rời đi , Hàn Mạt được đưa vào bệnh viện , lần này bác sĩ nói vết thương không nhẹ , mất máu quá nhiều , trên chiếc Pagani của Nhâm Thần Phong chỉ toàn mùi máu tanh của Hàn Mạt , Tạ Lục thay một bộ đồ khác đi đến bệnh viện vỗ vai Nhâm Thần Phong " Tạm thời đừng ra mặt , Diệp gia cứ để tôi , chắc chắn nhà Tam gia kia sẽ lại tấn công cậu , cậu tạm thời đừng ra mặt , nếu bọn họ biết sẽ phiền toái ... Mạt Mạt cũng sẽ gặp rắc rối " .
Nhâm Thần Phong thở dài , nhìn vết máu còn vương lại trên cơ thể


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro