Lần đầu tiên nhìn thấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tỉnh dậy đã là chạng vạng , thảo nào Nhâm Tống Sinh lại không có ở nhà ? Giờ này anh cũng không thể ở công ty được nha !
Ninh Hinh rủa thầm mấy tiếng sau đó có chút xíu bực bội mặc quần áo vào .
Căn biệt thự ngoại trừ cô và người làm hoàn toàn không còn ai khác , nhấc điện thoại lên gọi cho Nhâm Tống Sinh anh lại không bắt máy , cuối cùng đành phải gọi cho Trần Hạo Nhiên hỏi thăm , chưa kịp nói đã bị anh ta cướp lời
" Thật tốt quá , tôi còn định gọi cho cô , Nhâm Tống Sinh vừa đánh nhau với một đám người ...là ở quán bar lần trước .."
Thế nào lại từ trên giường chạy đi đánh nhau vậy ? Ninh Hinh không có thời gian nghĩ nhiều lập tức chạy đến nơi Trần Hạo Nhiên đã nói , lập tức cô liền thấy bạn trai nhà mình cùng mới một mớ hỗn độn , rất ...rất đông !
" Nhâm Tống Sinh! "
Giọng nói thân thuộc này kéo Nhâm Tống Sinh ra khỏi sự nóng giận , xoay người tìm kiếm , Ninh Hinh chen qua đám người tiến đến bên cạnh anh nhỏ giọng hỏi
" Chuyện gì vậy ?"
Nhâm Tống Sinh hơi nhíu mày đem cô đẩy ra phía sau
" Lên xe đi "
Ninh Hinh thấy anh nghiêm túc cho nên nhanh chóng leo lên xe , chỉ thấy Nhâm Tống Sinh nói cái gì đó vẻ mặt vô cùng dữ tợn , sau đó liền đánh tên kia nằm rạp dưới đất .
Một chiếc Pagani màu đen đỗ ngay bên cạnh đám hỗn độn , bước xuống ...
A chú Phong ?
Tại sao lại xuất hiện ở đây ?
Ninh Hinh nhấn nút hạ kính xe liền thấy đám đàn ông sợ sệt lùi lại sau đó gọi một tiếng
" Anh Phong !"
Nhâm Tống Sinh vô cùng khó chịu , bộ dạng muốn xông đến đánh người nhưng bị Nhâm Thần Phong ngăn lại
" Đều tại con chậm trễ ...chú Tạ Cửu bên kia sắp chết đến nơi rồi kìa , nhanh sắp xếp bay liền cho ta !"
Nói cái gì đó khá lâu sau đó Nhâm Tống Sinh mở cửa xe ngồi vào lái xe vụt đi , Ninh Hinh lúc này mới hỏi anh
" Chuyện gì xảy ra vậy ?"
Nhâm Tống Sinh khẽ lắc đầu
" Không có việc gì , tối nay sẽ đi Ý !"
Ninh Hinh trong đáy mắt có chút hốt hoảng sau đó nhanh chóng trở lại bình thường , Nhâm Tống Sinh mỗi lần tức giận đều lạnh nhạt với cô ...Thật sự cảm thấy chán ghét anh !
Về đến nhà , biểu hiện của Ninh Hinh cũng thay đổi , cởi áo khoác ngoài ra sau đó liền đi thẳng lên lầu .
Nhâm Tống Sinh cắn môi , dùng hết sức đấm vào tường một cái .
Chết tiệt! Tại sao lại vô cớ nổi giận với cô như vậy ?
Ninh Hinh rầu rĩ mở tủ quần áo , lúc này mới phát hiện mình có quá nhiều đồ mới rồi , đến cả tem còn chưa gỡ ...
Cửa phòng bị Nhâm Tống Sinh mở ra , tiếp theo liền tiến tới ôm lấy Ninh Hinh từ phía sau , hơi thở khẽ truyền đến vành tai cô
" Giận anh hả ?"
Ninh Hinh xoay người , đối diện với người đàn ông tuyệt mỹ, lười biếng đáp
" Em không dám .."
Hôn nhau một lúc sau đó nhanh chóng đem quần áo xếp gọn gàng vào vali , Ninh Hinh thay quần áo xong liền lấy bừa một cái áo ấm màu sữa còn mới tinh .
" Tống Sinh...em không cản trở anh chứ ? Có khiến anh .."
Nhâm Tống Sinh không để cho cô nói , ngón tay chặn đôi môi hồng mềm mại
" Anh cần em , cái gì cũng không thể so với em ...hiểu không ?"
Nghe xong liền xúc động đến bật khóc .
" Đứa ngốc , mau đi thôi "
Xe của Trần Hạo Nhiên đã đỗ sẵn dưới sân , chiếc xe này hiếm khi mới thấy anh ta lái , từ khi vào công ty Ninh Hinh trông thấy đây là lần thứ 3 .
Máy bay tư nhân đã chuẩn bị sẵn , Ninh Hinh há hốc mồm nhìn nội thất bên trong , so với máy bay thương gia cô đã từng đi duy nhất một lần thì ra còn tồn tại loại máy bay này ?
Không gian chẳng khác nào một căn phòng " cực đại ".
Nơi của cơ trưởng được ngăn bằng một cánh cửa .
Ninh Hinh nhìn đến mỏi cả mắt , sau đó mới ngồi xuống một cái ghế y như ghế sofa ở nhà
" Ngô ...em là lần đầu tiên thấy nha !"
Bây giờ đã gần 1 giờ khuya , Ninh Hinh ngáp một cái , nhìn Trần Hạo Nhiên ôm máy tính gõ lạch cạch sau đó đưa tay ôm lấy Nhâm Tống Sinh cọ cọ
" Em buồn ngủ "
Nhâm Tống Sinh ôm lấy cô nhóc đứng dậy ,nhìn Trần Hạo Nhiên một cái
" Nghĩ ngơi thật tốt "
Phía sau cánh cửa ở dãy cuối cứ ngỡ là nhà vệ sinh ai ngờ là một căn phòng nhỏ , Nhâm Tống Sinh ôm cô nhóc ngã lên giường dịu dàng dỗ cô vào giấc ngủ .
Chuyến bay này duy trì khá lâu cho nên khi sang ngày hôm tỉnh lại 7 giờ nhưng vẫn còn đến 2 tiếng nữa mới hạ cánh , Ninh Hinh bộ dạng ngủ không ngon , chính là quá lạ chỗ , may là ngủ cùng Nhâm Tống Sinh nếu không cô chắc chắn thức trắng .
" Mệt mõi sao ? Uống một ít trà đi "
Ninh Hinh trên mặt lộ rõ thần sắc không khỏe , da mặt vốn mỏng bây giờ lại khô , vẫn may là có đem theo kem dưỡng da ...
" Nhâm Tống Sinh em mệt mõi .."
Nhâm Tống Sinh áp đầu cô vào lòng ngực
" Ừ, sắp đến nơi rồi ".
Dừng chân chính là thành phố khá nổi tiếng ở Ý.  Thay vì ở nơi phồn hoa ,thủ đổ nổi bật Roma , thì bọn họ dừng chân ở thành phố Milano , một trong những thành phố giàu sang , cao quý bậc nhất Châu Âu, tại đây cửa hàng thời trang nổi tiếng cùng với những nơi nghĩ ngơi cao cấp .
Bề ngoài sôi nổi như thế nhưng thực chất nơi đây hàm chứa nhiều thế lực ngầm , từ xưa Mafia ở Ý được xem là một điều có thể nói là được tôn trọng và vĩ đại , vì những tổ chức Mafia ở đây không làm những điều trái pháp luật và giết người đều là những tên đang bị truy nã , mang lại lợi ích cho người dân cho nên Mafia rất được xem trọng !.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro