Phần 90

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hinh Hinh em muốn kết hôn chưa ?
Nhâm Tống Sinh dịu dàng hỏi , ánh mắt của anh sâu thẳm đen láy , làm cho người ta tồn tại cảm xúc vô cùng mãnh liệt
" Nhâm Tống Sinh , anh thật sự muốn kết hôn sao ?" 
Nhâm Tống Sinh siết chặt eo cô hơn , môi mỏng lướt qua khóe môi cô nhóc
" Như vậy không phải rất tốt sao ? "
Cô không nói cho anh biết , bởi vì cô sợ , hai người bọn họ vẫn còn quá trẻ , mà tuổi trẻ sẽ sinh ra những lỗi lầm , nếu như kết hôn sớm , liệu Nhâm Tống Sinh có thay lòng đổi dạ hay không ?
Nhâm Tống Sinh duỗi tay , ngón trỏ chọt vào má của cô nhóc
" Nếu như em chưa muốn , chúng ta thế này cũng rất tốt ".
Ninh Hinh hoảng hốt giải thích, cô không muốn anh hiểu lầm , cô chỉ là cảm thấy hơi lo sợ mà thôi
" Nhâm Tống Sinh không phải em không muốn , em ...sợ về sau phát hiện người tốt hơn em .."
Nhâm Tống Sinh vỗ lên cái mông vểnh của cô một cái
" Ngốc , suy nghĩ lung tung , anh đã cưới em vì sao lại thích cô gái khác được ?"
Ninh Hinh bỉu môi , vùi mặt vào cổ anh , Nhâm Tống Sinh véo véo cánh má của cô nhóc khẽ nói
" Ngồi ngay ngắn , chúng ta trở về nhà"
Ninh Hinh cuối đầu sờ nhẫn ngọc , trong lòng ấm áp như là mưa rơi xuống lộp độp , lấp đầy lòng cô , vô cùng vui sướng .
Trở về nhà , Nhâm Tống Sinh cầm điện thoại , trên màn hình là một số công thức nấu ăn , xem rất cẩn thận .
Ninh Hinh ở trong bếp đi ra , vừa nhìn thấy một màn , cô nhóc ôm cổ anh
" Muốn em dạy cho anh không ?"
***
Ninh Hinh không biết người đàn ông này có tiếp thu lời cô nói hay không , chỉ đứng trơ mắt chăm chú nhìn Ninh Hinh , bộ dạng say đắm không lối thoát .
" Nhâm Tống Sinh...anh như vậy sau này làm sao nấu ăn a ? "
Nhâm Tống Sinh bỏ rỗ rau xuống kệ , xả nước rửa tay sạch sẽ sau đó tiến tới hôn Ninh Hinh
" Ai bảo em đáng yêu như vậy..."
Hừ chỉ giỏi nịnh bợ , cuối cùng Ninh Hinh cũng không có dạy anh được cái gì .
Nhâm Tống Sinh hôn một cái lên môi của cô , ngừng khoảng 3 giây lại hôn thêm một cái , Ninh Hinh bị anh ép sát kệ bếp , tay chống lên kệ , quên mất chảo trên bếp chưa tắt , tay vừa chạm vào , Ninh Hinh muốn la lên nhưng mà Nhâm Tống Sinh đang hôn , kết quả cô cắn phải lưỡi .
Nhâm Tống Sinh kéo cánh tay của cô nhóc ngâm vào trong bồn nước , ánh mắt phức tạp , bếp không phải là nơi lý tưởng !
" Còn đau không ? "
Ninh Hinh lắc đầu , tay không đau nhưng mà lưỡi còn đau muốn chết , Nhâm Tống Sinh lại một thêm một cái để xoa dịu lưỡi nhỏ của cô nhóc .
Khuôn mặt nhỏ của Ninh Hinh cũng bị anh ôm đến đỏ ửng
" Đừng mà ..."
Ninh Hinh xoa xoa hai má , chán ghét liếc Nhâm Tống Sinh sau đó không nương tay đưa tay ngắt lấy mặt của anh .
Khuôn mặt của Nhâm Tống Sinh cân đối , rất đẹp , xương hàm rõ ràng , mũi cao môi mỏng , đôi mắt vô cùng hút hồn , mà làn da mỏng mịn trên mặt anh cũng sờ rất thích , trên khuôn mặt Nhâm Tống Sinh không có chút mỡ thừa hay thịt.  Sờ vào chỉ thấy da mà thôi ,vừa rồi bị Ninh Hinh nhéo một cái hơi đau .
" Đứa nhỏ này đừng liếm lung tung !"
Ninh Hinh ở trên cổ anh làm càng , răng lướt qua yết hầu một cái , Nhâm Tống Sinh liền la lên , bất mãn hừ hừ
" Anh bắt nạt em thì được , suốt ngày cũng chỉ biết bắt nạt em !"
Nhâm Tống Sinh ôm chặt lấy eo của cô , cằm nhọn cọ trên vai của Ninh Hinh
" Anh bắt nạt em khi nào ?"
Ninh Hinh phồng môi
" Rõ ràng là đang bắt nạt em "
Thấy cô nhóc tức giận , Nhâm Tống Sinh cao hứng cười cười
" Ha ha , được rồi , anh về sau không bắt nạt em "
Vừa dứt lời , điện thoại của Nhâm Tống Sinh vang lên , anh vòng qua ghế sofa ngồi xuống cạnh Ninh Hinh sau đó nhấc máy trả lời
" Có chuyện gì ?"
Trần Hạo Nhiên bên kia thấp giọng hỏi
" Chuyên mục của Ngữ Á được trình bày hôm nay , cậu không đến à ?"
Nhâm Tống Sinh nhíu mày
" Tại sao tôi phải đến ? Chỉ là chuyên mục nhỏ mà thôi , làm cho qua loa đi !"
Trần Hạo Nhiên gãi gãi đầu
" Nhưng mà Ngữ Á nói nếu cậu không đến thì cô ấy sẽ đến nhà cậu đưa tài liệu cho cậu "
Nhâm Tống Sinh ngữ khí bắt đầu tức giận
" Ai cho phép cô ta tự ý quyết định ?"
Càng ngày càng vượt quá quy tắc , đừng thấy Nhâm Tống Sinh ưu ái cô ta , cô ta liền muốn cái gì làm cái đó .
Ninh Hinh bỉu môi , ngón trỏ chọt vào lồng ngực của Nhâm Tống Sinh chế giễu
" Hừ ...vợ nhỏ tìm đến tận nhà , Nhâm Tống Sinh anh quá đáng lắm rồi !"
Nhâm Tống Sinh lập tức cau mày , nhấc Ninh Hinh ngồi lên trên đùi , tay đánh vào mông cô một cái
" Nói bậy bạ , muốn anh đánh đòn sao ?"
Ninh Hinh ương ngạnh không sợ , cố tình cọ tới cọ lui , vừa giảo hoạt nói
" Em nói sai sao , em không thích cô ta , nếu như anh thích thì cưới cô ta đi !"
Nhâm Tống Sinh thả lỏng cơ mặt , ôm lấy hông của Ninh Hinh dán sát vào người , nụ hôn rơi ở bên tai cô
" Nói lung tung , em thích cái gì thì quyết định là được rồi "
Anh sẽ không xen vào , cô thích cái gì thì làm cái đó a nh không có ý kiến .
Ninh Hinh hừ lạnh , từ trên người Nhâm Tống Sinh leo xuống , đúng lúc chuông cửa lại vang lên , thấy quản gia chuẩn bị đi ra , Ninh Hinh đứng dậy
" Để cháu mở cho ạ !"
Ninh Hinh vuốt lại mái tóc , sải bước ra cổng lớn , mở cổng ra liền thấy Ngữ Á cầm túi xách , trên người mặt một bộ váy công sợ thường dụng .
Trông thấy Ninh Hinh, sắc mặt của Ngữ Á liền thay đổi
" Cô ...vì sao ở đây ?"
Liếc nhìn thấy Ninh Hinh trên người mặc bộ bộ đồ ở nhà , Ngữ Á siết chặt túi xách trong tay , khuôn mặt tức giận và ghen ghét cực độ .
Ninh Hinh xoay lưng , từng bước đi vào vừa nói với Ngữ Á
" Mời vào , nhớ đóng cổng !"
Ngữ Á mặt mũi mất tự nhiên , cứng nhắc đi vào , thấy Nhâm Tống Sinh ngồi trên ghế sofa , cô ta mới khép nép nói
" Tổng tài , làm phiền rồi ..."
Nhâm Tống Sinh cau mày , ánh mắt vẫn chú ý đến cô nhóc Ninh Hinh , ngữ điệu lạnh nhạt trả lời
" Cô đến đây làm gì ? Chuyên mục này không giao cho Thẩm Tử Hàn được sao ?"
Ngữ Á đặt tập tài liệu xuống , chuyên nghiệp nở một nụ cười
" Thật có lỗi , bởi vì Phó tổng tài không có ở công ty cho nên tôi mới đến đây "
Nhâm Tống Sinh liếc đến sấp tài liệu trên bàn , anh xem qua vài trang , không thể phủ nhận năng suất làm việc của Ngữ Á rất tốt , nếu là Ninh Hinh cô nhóc sẽ mất khoảng 1 tuần nhưng Ngữ Á hai ba ngày đã làm xong.  Nhâm Tống Sinh trả lại tập tài liệu
" Bản tài liệu làm rất tốt ... lần sau đừng tự tiện đi đến nơi ở của tôi !"
Ngữ Á nhận lại tập tài liệu , trong lòng có một chút hy vọng , cô không tin mình không lay động được người đàn ông này .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro