PHẦN 2 (5+6+7+8)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đang yên lành, đột nhiên Ôn Uyển nhớ đến sự phát sinh mấy ngày nay mà nhíu mày:"thần thiếp đã định ở bên hoàng thượng cả đời, không cần tranh sủng gì cả."

"Nàng muốn nói gì?"

Ôn Uyển khẽ đáp:" thần thiếp thân phận tầm thường, được hoàng thượng yêu thương là phúc đức, không dám nhận nhiều hơn."

"Nàng muốn nói đến việc trẫm giữ nàng qua đêm tại đây sao? Nói, là ai làm khó nàng."

"Không có, là thần thiếp không muốn phá vỡ quy củ trong cung. Hơn nữa, người không hiểu chuyện sẽ nói rằng hoàng thượng quá sủng ái thần thiếp, gây chở ngạn cho người."

Nghe vậy, thanh âm của hắn có chút lạnh lẽo:" ra vậy, trẫm nên đa tạ nàng rồi."

Một hồi lâu sau, nước mắt của nàng mời từ từ rơi xuống:"hoàng thượng tin tưởng thần thiếp như vậy, nhưng thần thiếp lại phụ người."

Thấy nàng khóc, giọng nói của hắn êm dịu lại:" nàng phụ trẫm điều gì?"

"Thần thiếp không dám ở đây là do sợ bị đố kỵ, nếu người sủng ái thần thiếp như thế thì liệu thần thiếp còn chỗ dung thân trong cung này sao?"

Hắn cười nhẹ rồi vuốt tóc nàng:" có trẫm ở đây, không ai dám làm gì nàng."

Nàng gạt nước mắt, gượng giọng:" hoàng thượng chỉ có thể bảo vệ thần thiếp nhất thời, hậu cung yên định thì hoàng thượng mới yên tâm lo việc triều chính."

Nàng định nói tiếp nhưng hắn lại không cho nói nữa, còn bảo nặng yên tâm mà ở đây.

——————

Hôm sau, Ôn Như Ngôn hối hả đến chỗ của nàng, báo một tin gây chấn động.

Diệp Đáp Ứng đã có thai, còn được phong làm Ngũ phẩm Quý Nhân.

Diệp Quý Nhân và nàng kết oán đã lâu, nay ả đã có thai, sau khi sinh con thì thân phận sẽ tôn quý hẳn lên. Không phải làm Phi thì cũng là Tần vị. Nói chung là ngôi vị nào đi nữa cũng có thể là chướng ngại lớn của nàng.

"Diệp Tú đó đúng thật là đã mang thai và còn được phong chức, nhưng còn chuyện giữ được hay không thì phải xem vận may." Ôn Uyển nói.

Ôn Như Ngôn lắc đầu:" nhưng theo ta thấy, vận may của ả rất lớn."

"Sao lại nói như vậy?"

Ôn Như Ngôn cười đắc ý:"bởi vì Ninh Phi nương nương cũng mang thai, xem ra trong cung náo nhiệt rồi."

——————

Hoàng đế bỗng dưng lại có nhã hứng đi xem hát, lại mời toàn bộ các phi tần đến Xướng Âm các.

Phi tần trong cung cũng chỉ gần 20 người, tất cả ngồi dài bên trong các lầu các để nghe hát.

"Tiểu chủ, bụng nô tỳ đột nhiên không khỏe." Nguyệt Tú khều khều phía sau Ôn Uyển.

"Có phải do trúng thực không?" Nàng hỏi.

"Nô tỳ cũng không rõ... Không được rồi, nô tỳ xin phép ra ngoài một lát."

——————
Chân Tình Là Nhất Thời, Quyền Lực Là Một Đời!

#Ngôisaohoàngcung360mobi




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro