chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

những ngày sau cung lam ði theo hầu hạ cho Nhất Lẫm, hắn từ ngày hôm ðó không ðộng chạm nặng tổn thýõng thân thể cô nhýng hành hạ cô chạy lên chạy xuống nhý chong chóng.

rầm tiếng sách ðổ hết ra bàn.

" ha...ha chủ nhân vậy là ðýợc chýa ạ. tổng cộng 30 cuốn sách mà ngài cần ðó ạ" khuôn mặt toàn mồ hôi bị hành tới mức cýời gýợng.

" ừm"

trả lời xong thì hắn tiếp tục ðọc sách, cô thì ðứng nghỉ mệt chýa ðýợc bao lâu hắn lại sai cô xếp sách theo thứ tự.

" chủ nhân à, cho tôi nghỉ một chút ði, tôi mới vừa chạy cả một quảng ðýờng dài tới ðây ðó"

' thế ãn cõm muộn một chút ði'

ép ngýời là ép ngýời quá ðáng, nam nhân xấu xa, nam nhân tệ bạccc nội tâm gào thét trong lòng.

sách ở ðây lạ quá, cũng là lần thứ hai cô ðýợc nhìn sách ở thế giới này, chất liệu thì không khác biệt gì mấy chỉ là chữ viết thì khác. từ một ðứa chuyên vãn chửi thuê thì giờ ðây lại mù chữ , dân thýờng , không pháp thuật, không chỗ dựa lýng, ô cuộc ðời thật là ðau khổ.nhìn ðống sách dýới sàn, lật qua lật lại, cầu cứu ai ðây.

Nhất Lẫm tập trung ðọc sách cứ cảm thấy tay áo nhý ai kéo dật dật xuống, ha còn ai ðýợc nữa chứ. hắn chỉ ðứa ánh mắt nhìn cô hỏi chuyện gì.

" chuyện là tôi không biết chữ nên là... không biết xếp theo thứ tự nhý nào"

hắn cũng im lặng mà không nói gì, ý ðịnh dò hỏi coi cô còn muốn gì nữa không.

" à anh có thể chỉ tôi cũng ðýợc rồi tôi sẽ tự xếp..."

cứ týởng hắn mặt lạnh thì lòng dạ cũng lạnh theo, ngờ ðâu ấy vậy mà hắn lấy giấy chỉ cho cô. trên trang giấy là những dòng chữ kì lạ, cô cũng chãm chú mà nhìn theo. hết nét hắn chỉ cho cô cách ðọc , cách viết.

khuôn mặt lúc thích thú của cô rất cuốn hút, kiểu rạng rỡ nhý ðứa trẻ mới lớn ðýợc chỉ dạy cái mới, rất ngây thõ, hắn chợt nghĩ bao lâu rồi hắn mới thấy ðýợc cái giây phút ấy nhỉ. trở lại với thực tại, hắn lại lạnh lùng kêu cô ðã biết rồi thì mau qua xếp sách cho hắn.

====

ðã là giờ chiều, cô ở bên ngoài ãn vài cái bánh bao mà ngýời hầu khác ðem tới, có cả phần của hắn nữa, nhýng chả biết hắn tập trung ðọc gì trong ðó tập trung không cần ãn.

" tên ðó không ãn rồi tí nữa có làm khó mình chạy tới nhà bếp lấy ðồ ãn mới không vậy trời"

" chủ nhân là bật tu hành hấp thụ khí trời cũng có thể no, ngýõi không cần lo"

tiếng ngýời phát ra ðột ngột làm cô nghẹn mà ho khụ khụ vài tiếng.

" khụ khụ Nhất Hạ huynh lần sau có tới thì xin huynh phát ra chút tiếng ðộng ði, làm ta suýt ðứng tim mà chết ðó"

tên Nhất Hạ này cũng lạnh lùng ít nói y nhý tên chủ nhân của hắn, nhýng bù lại có vài việc chạy vặt hắn cũng giúp cô một tay. cũng gọi là có nợ ân tình.

" chìu chủ nhân hay uống trà hoa linh liên, ta có dặn nhà bếp ðem qua ðây ðỡ mất công ngýõi một phần ði chạy về"

" thiệt hả , ða tạ Nhất Hạ huynh, ở ðây có mình huynh tốt với ta."

" ta cả ðời chỉ nhận một ngýời làm chủ, ta chỉ vì chủ nhân mà chuẩn bị, giúp ngýõi một phần ðể ngýõi ðỡ chết sớm'

nhất hạ phất áo lýớt ngang qua cô, chýa kịp phản ứng gì, cầu ðầu vừa bụng câu sau chỉ muốn giết ngýời, không thýõng cảm ðýợc ai mà.

" báo chủ nhân , trong khoảng thời gian theo dõi thì Cung Lam không có hành ðộng gì khả nghi ạ. ðúng nhý lời cô ta nói cô ta là ngýời bình thýờng không có pháp thuật, nhýng không hiểu tại sao hiển linh lại nhận cô ta làm chủ nhân trú ẩn"

" ta cũng ðoán ðýợc một vài phần nhýng vào ngày hôm ta bị thýõng trong kí ức của ta thì vẫn thấy ánh sáng của hiển linh phát ra trên ngýời cô ta nên ta mới bình tĩnh một chút mà có ý thức. "

" vậy bây giờ không còn cách nào khác là tìm ðýợc câu chú mà lấy hiển linh một cách nguyên vẹn từ cô ta ra"

Nhất Lẫm nhìn Nhất hạ nham hiểm, miệng cýời nhếch khinh bỉ một cái.

" ðó cũng không phải cách duy nhất, ta ðã tìm ðýợc cách khác dù sức mạnh không nguyên vẹn nhýng chắc cũng có thể giúp ta chóng chọi ðýợc những ðêm trãng ðỏ"

=====

chiều tối, cung lam bê trà vào cho hắn ta, hắn vẫn thế tập trung an ðịnh mà ðọc sách, phong thái tao nhã, ôn nhu này sao lại cùng một ngýời trýớc ðó mấy hôm bóp cổ cô ðýợc chứ, sự thật này không chấp nhận ðýợc.

" chủ nhân dùng trà "

hắn im lặng nhấm một chút trà rồi nhìn cô ra hiệu châm thêm trà.

" ngýõi cũng rót một chén cho ngýõi ði"

" hả ?"

tên này hôm nay có vẻ lạ, cô cũng ðành thuận theo. uống thử một ngụm... ừm ðúng là trà ngon.

" ngýời là ðồ ðệ ở ðền An Niên.'

cái gì làm sao mà hắn lại biết ðýợc, không lẽ hắn là tên củ mýu ám sát ðền ta.

" ngýõi chủ mýu hãm hại ðền ta" tức giận ðứng bật dậy, anh mắt cô sắt ðá hận thù cảnh giác nhìn hắn.

" ngýõi nghĩ sao ta giống với kẻ giết ngýời vậy sao"

" ngýõi không giống thì ai dám nữa"

" Nhất Lẫm ta xýa nay néu ðã giết ngýời ðã không ðếm ðýợc nữa, nhýng ta không giết bừa ngýời cần giết thì giết, sý huynh và sý phụ của ngýõi ta không ðụng tới. có trách thì trách hoàng ðế vô tình'

hoàng ðế, lần trýớc lúc hoảng loạn sý phụ cũng có nói quân hoàng tộc không lẽ bọn họ lại tàn nhẫn nhý vậy.

" sao ngýõi lại biết nói với ta chuyện ðó ðể làm gì"

Nhất Lẫm vẫn lãnh ðạm mà nhấp trà. hắn vẫn ðể xem cô phản ứng gì tiếp theo.

" Hiển Linh ta không biết nó có ý nghĩa gì với ngýõi nhýng sý phụ ta nói rằng ta phải bảo vệ nó ðýa cho ngýời cần ðýa. với cả ta không biết cách lấy nó ra khỏi ta là thật nữa lời ta không nói dối ngýõi'

Nhất Lẫm ðặt chén tra xuống từ từ tiến lại chỗ cô, hắn nãng nhẹ khuôn mặt cô nhìn chầm chầm vào ðôi mắt chút lo lắng.

" vậy thật tiếc thứ trên ngýời ngýõi là của ta, ta phải lấy lại ðồ của mình thôi, kể cả giết ngýõi là chuyện cỏn con"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro