Chap 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


----------------

1 Tháng sau...

" Reng reng reng "
Tiếng chuông tan học vang lên, Team vơ vội sách vở bỏ vào trong balo rồi nhanh chóng để đi đến bệnh viện thăm Win.

- Pharm, In mình đi trước đây "
Team nói vội với hai đứa bạn mình rồi nhanh chóng rời đi.

- Team, lái xe cẩn thận đấy "
Pharm với nói theo

- Haizzz!
In nhìn theo Team thở dài

Team tấp xe ghé vào một tiệm hoa gần đường đi đến bệnh viện, loanh quanh một vòng, Team quyết định chọn hướng dương để trang trí cho lọ hoa trong phòng bệnh của Win.

Team bước vào trong xe, đặt bó hoa hướng dương vừa mua trong tiệm ngay ngắn ở bên ghế lái phụ, rồi ấn ga rời đi.

" Cạch "
Tiếng cửa bật mở, Team ôm bó hoa đi vào.

Team có chút khựng lại khi nhìn thấy một người đàn ông cùng một người phụ nữ trung niên ngồi bên cạnh giường bệnh của Win, tuy không dám chắc chắn nhưng Team sớm cũng đã suy đoán ra được phần nào rằng hai người họ rất có thể là Ba và Mẹ của Anh.

Người đàn ông lịch lãm trong bộ vest sang trọng nhìn thôi cũng đã biết hẳn là một doanh nhân lớn, khí chất phong thái của một vị lãnh đạo lớn trong giới kinh doanh, trái ngược lại với khuôn mặt nghiêm nghị cao ngạo của người đàn ông, người phụ nữ lại mang một nét phúc hậu khuôn mặt khả ái hiền dịu, tuy có vẻ lớn tuổi nhưng lại mang phong thái của một quý bà.

Họ nhìn về hướng Team, khiến cậu có chút bối rối.

- Team có phải không, mau đến đây đi cháu " Người phụ nữ nhẹ mỉm cười

Team thoáng chốc bất ngờ vì họ hình như biết cậu thì phải.

- Dạ...vâng...vâng ạ "
Team ngập ngừng bước vào

- Đừng sợ, ta là Ba còn đây là Mẹ của Win chúng ta mới từ Anh Quốc trở về" Người đàn ông niềm nở nói

- Chào hai bác ạ, cháu là Team đàn em cùng trường của P'Win ạ "
Team ngập ngừng chấp tay lễ phép vái chào.

- Là hướng dương à, thằng bé từ nhỏ đã rất yêu thích loài hoa này "
Người phụ nữ rưng rưng nước mắt xót xa nhìn đứa con trai đang nằm hôn mê trên giường bệnh.

- Chúng ta điều đã biết mối quan hệ giữa hai đứa, ta và mẹ Win điều là người ở thời đại mới chuyện tình cảm của tuổi trẻ chúng ta không có ý kiến, nên cháu không cần phải lo lắng "
Người đàn ông ôn tồn nói

Sự căng thẳng từ ban nãy đến giờ điều phai mờ, nghe câu nói từ Ba của Win làm trong lòng Team nhẹ nhõm hẳn đi.

- Cháu...cháu xin lỗi ạ "
Team cuối đầu vì lời nói mình là đàn em của Anh ban nãy

- Không sao ta hiểu mà "
Người đàn ông mỉm cười

- Ta có vài điều muốn nói, cháu có thể đến nhà ta một chuyến không?

- Dạ...dạ được ạ "
Team gật đầu, trong lòng lại dâng lên chút hồi hộp.

Chiếc limousine đời mới sang trọng đứng đón ngay phía trước cổng bệnh viện, Team cùng Ba Mẹ Win bước lên xe, chiếc xe lăn bánh rời khỏi bệnh viện.

Team xém choáng ngợp với những gì mà mình đang nhìn thấy, trước mặt cậu là một ngôi dinh thự rộng lớn sang trọng, ngôi dinh thự theo phong cách cổ điển thoáng đãng với khuôn viên rộng lớn, hai dàng hoa oải hương thơm ngát trải dài dọc hai bên con đường đi vào sảnh lớn của dinh thự, Team đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút bồn chồn lo lắng, từ khi ở bên nhau Team chưa bao giờ nghe Win nói về gia thế của gia đình Anh như thế nào cả, với một gia đình bề thế như thế này liệu họ có chấp nhận cậu một cách dễ dàng như lời họ nói hay không.

- Mừng lão gia, lão phu nhân trở về "
Hai hàng người hầu xếp thành hàng ngay ngắn, kín cẩn cúi đầu hành lễ.

- Team cùng ta vào phòng khách nói chuyện nhé "
Ba Win lên tiếng

- Dạ...dạ được ạ "
Team cuối đầu lễ phép.

Team bước theo họ đi vào bên trong dinh thự.

- Cháu ngồi đi "

- Vâng "
Team ngồi xuống đối diện với Ba Anh

- Sở dĩ ta mời cháu đến đây là có vài điều muốn nói với cháu "

- Dạ bác cứ nói đi ạ "
Trong lòng Team bỗng có chút hồi hộp bất an, hai tay bám víu vào nhau.

- Ta sẽ đưa Win sang Anh Quốc để chữa trị, ta biết cháu và thằng bé là người yêu của nhau nên ta nghĩ cháu cũng nên biết chuyện này "
Ông điềm tĩnh nói

" Thịch "
Team đột nhiên nghe tim mình đập mạnh đau nhói, Anh phải đi thật sao...

- Team, cháu sẽ chờ thằng bé trở về chứ? Mẹ Win ngồi xuống cạnh Team nhẹ nắm lấy tay cậu

Bác sĩ từng nói nguyên nhân hôn mê là do sự va chạm mạnh làm ảnh hưởng đến não bộ, và rất có khả năng sau khi tỉnh lại Anh sẽ bị mất đi một phần ký ức, cũng có thể sẽ vĩnh viễn không thể hồi phục được trí nhớ như ban đầu.

- Dạ...điều này nên mà...được điều trị ở một nơi tốt như vậy anh ấy sẽ sớm hồi phục và tỉnh lại, vậy thì cháu làm sao có thể lấy lý do gì để ích kỷ cho bản thân mình được "
Team gượng gạo mím môi , trong giọng nói có chút nghẹn lại.

- Team cảm ơn cháu "
Mẹ Win nắm chặt lấy tay Team

- Thằng bé nhất định sẽ hồi phục và trở về sớm thôi hãy tin ta "
Ba Win động viên cậu.

- Cháu...cháu có thể hỏi một chuyện không ạ " Team ngập ngừng

- Được cháu cứ hỏi "

- Khi...khi nào sẽ đi ạ "

- Ngay trong ngày mai, chúng ta sẽ đưa thằng bé đi bằng chuyên cơ riêng

Ngày mai? Nhanh đến vậy sao? Vậy là cậu thật sự phải rời xa Anh sao?
Team thẩn thờ ngồi trên ghế, cắn chặt môi đến nổi bật máu, cố ngăn không cho phép bản thân mình rơi nước mắt.

Mẹ Win như hiểu được tâm trạng của chàng trai nhỏ bên cạnh, người phụ nữ hiền dịu dang tay ôm chầm lấy Team vào trong lòng.

- Team...thằng bé nhất định sẽ hồi phục và trở về bên cạnh cháu hãy tin ta..." Bà ôm Team thật chặt dịu dàng vuốt lưng cậu động viên

*

Team ngồi bên cạnh chiếc giường bệnh trắng xóa, nơi người con trai mà cậu yêu đang an tĩnh trong giấc ngủ sâu, tay nhẹ đưa ra nắm lấy đôi bàn tay lạnh khẽ áp lên má mình mà truyền hơi ấm, đôi mắt ươn ướt  đỏ hoe dán chặt vào khuôn mặt nhợt nhạt của người đang nằm trên giường bệnh, nơi lòng ngực trái thắt chặt như có ai đó bóp nghẽn lại.

- Hia...Anh sẽ không quên em đâu có đúng không? 
Giọng cậu run run

- Chúng...ta nhất định sẽ...gặp lại nhau mà đúng không anh...
Team nghẹn ngào, những giọt nước mắt không tự chủ được mà lăn dài trên má.

- Ha" Gì vậy chứ...điên mất rồi...anh được đến một nơi chữa trị tốt như vậy đáng ra phải vui mừng mới đúng, tại sao em lại khóc chứ...em...hức...em đúng là bị điên mất rồi..."
Team nức nở, tay quệt đi những giọt nước mắt trên mặt mình, nhưng lạ thay càng lau đi nước mắt không biết từ đâu lại rơi xuống ngày một nhiều hơn...

- Hức...hức...Hia...anh nhất định không được quên em đó biết chưa? Em sẽ đánh chết anh nếu anh dám quên em đấy " Team giàn giụa nước mắt tay siết chặt lấy tay anh...

----------------
CuộcCáCượcĐịnhMệnh
BounPremFanfic
VeeVee

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro