Chương 402: Muốn tiền không muốn mạng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?"

Lâm Yên đóng cửa phòng bếp lại, nhìn chằm chằm Tinh Trầm cùng Tần Hoan rồi hỏi thăm hai người.

Vừa rồi cô cách quá xa, nghe lọt được vài chữ nhưng vô cùng mơ hồ, Bùi Duật Thành đột nhiên nổi giận, hai người này cứ thế phủi mông đi, để cô lại một mình trong này đối mặt với trạng thái nổi giận của Bùi Duật Thành, thật sự khiến cô hết sức kinh hoảng, tất nhiên muốn hỏi cho rõ ràng!

"Ách, không có việc gì, chuyện gì cũng không phát sinh, Lâm tiểu thư, cô đừng có hiếu kỳ quá, chuyện này cũng không hề tốt đẹp gì." Tần Hoan nói.

Nhưng mà, Tinh Trầm ở bên cạnh, nhìn Lâm Yên, ánh mắt hơi hơi lóe lên.

"Lâm Yên tiểu thư, đúng... Lâm tiểu thư nhất định có thể giúp tôi!" Tinh Trầm có hơi chút kích động nhìn chằm chằm Lâm Yên.

"Tôi?" Lâm Yên vô thức chỉ vào mình, mặt mũi tràn đầy khó hiểu.

"Tinh Trầm!" Lông mày Tần Hoan cau lại, "Cậu điên rồi, cậu muốn hại chết cô ấy?!"

"Sẽ không đâu, nói không chừng... Duật ca, sẽ nghe cô ấy..."

Lúc này, đối với Tinh Trầm, Lâm Yên chính là cọng cỏ cứu mạng.

"Tinh Trầm, cái gì nên làm, cái gì không nên làm, trong lòng cậu hiểu rõ nhất, Duật ca là ai, Lâm tiểu thư không biết, nhưng hai người chúng ta trong lòng đều rõ, nếu như vừa rồi cậu còn nói tiếp, tôi có lẽ phải đi nhặt xác cho cậu rồi, cậu còn chưa rõ ràng sao?" Tần Hoan nghiêm mặt nói.

Nghe thấy vậy, Tinh Trầm vô thức nhìn về phía cánh tay kim loại của mình, cậu biết... Cậu biết Bùi Duật Thành đến cùng là hạng người gì, có thể... Đây là cơ hội cuối cùng, cậu không thể để cho Tiểu Nguyệt... tiếp tục lưu lại ở nơi đó!

"Rốt cuộc là chuyện gì vậy?" Nhìn thấy biểu hiện của Tần Hoan như thế, Lâm yên càng căng thẳng hơn.

Rốt cuộc là chuyện gì gây nguy hiểm tính mạng?

"Lâm tiểu thư... chúng tôi có một người bạn, gọi là Lăng Nguyệt, cô ấy từ nhỏ đã đi theo Duật ca, nhưng mấy năm trước, bởi vì phạm phải một chút sai lầm nhỏ, bị Duật ca trừng phạt." Tinh Trầm nhìn Lâm Yên.

"Kiểu này thì, nếu là sai lầm nhỏ, tôi nghĩ Bùi tiên sinh cũng không phải người hẹp hòi, một chút sai lầm, không sai biệt lắm là được, cũng không đến mức quá nghiêm trọng đi?" Lâm Yên nói.

"Không đến mức?" Tần Hoan khóe miệng hơi co rúm, "Vừa rồi đồ đần này cầu tình Duật ca, vốn là Tiểu Nguyệt hai năm sau có thể trở về, kết quả vì cái cầu tình này, chính mình nhận lấy một thân thương tích, thời gian Tiểu Nguyệt trở về, thêm đến mười năm!"

"A?"

Nghe lời ấy, vẻ mặt Lâm Yên hơi kinh ngạc.

Không đến mức đó chứ?

Bùi Duật Thành như thế mà không có tình người sao?

"Lâm Yên tiểu thư, xin cô, cô có thể giúp tôi xin Duật ca được không? Chỉ cần... Chỉ cần có thể khôi phục lại thời gian hai năm là được!" Tinh Trầm kích động nói.

Nhìn những vết thương chồng chất của Tinh Trầm, Lâm Yên có chút khó xử.

Tinh Trầm là tâm phúc của Bùi Duật Thành, vừa rồi cậu ta đi cầu tình vậy mà thành bộ dạng này, lại còn để cho Tiểu Nguyệt tăng thêm hình phạt.

Cô mặc dù cũng rất muốn hỗ trợ, nhưng cô thực sự lực bất tòng tâm...

"Cái này... Mặc dù tôi cũng muốn giúp cậu, nhưng mà, cậu là tâm phúc đi cầu tình còn vô dụng, tôi với Bùi tiên sinh mới quen biết có mấy ngày thôi!" Lâm Yên nói.

Tinh Trầm vội vàng mở miệng: "Lâm Yên tiểu thư, chỉ cần cô đáp ứng giúp tôi, cô bảo tôi làm gì đều có thể!"

Lâm Yên giận dữ: "Không phải tôi không giúp cậu, tôi thực sự lực bất tòng tâm, tôi..."

Tinh Trầm: "Hoặc là cô có thể trực tiếp ra giá!"

Lâm Yên vẻ mặt bất đắc dĩ: "Đây không phải vấn đề về tiền! Cậu ra giá bao nhiêu?"

Tinh Trầm: "..."

Tần Hoan: "..."

Ý thức được mình đã nói cái gì, Lâm Yên hận không thể tát chính mình một bạt tai, côđây là điên rồi sao, muốn tiền không muốn mạng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro