~Nhìn lại mình~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy đứa bạn thân kể Hàn đã lục tung thành phố để tìm tôi, cho đến khi cậu ấy biết rằng tôi đã cố tình xin chuyển sang học ở chi nhánh khác xa của trường, đặt tại 1 thành phố xa lắc xa lơ... Cậu ấy đã đầu hàng. Hai cánh tay buông thõng. Mọi người bảo Hàn đã không nói gì nhiều suốt vài ngày sau đó.
"Tất cả những gì mình cần chỉ là sự thành thật từ cậu ấy, để mình có được 1 câu trả lời dứt khoát hơn là ngồi đoán già đoán non lí do cậu ấy đột ngột cắt đứt liên lạc với mình như thế...." - Di đánh rơi giọt nước mắt xuống cốc cà phê lạnh ngắt. Vệt nước mắt trên hai gò má nó dùng ngón tay trỏ quẹt đi rất nhanh. Nhưng sự thật là một đứa cứng cỏi và luoln tươi cười như nó mà đang buồn và rơii nước mắt thì Di không giấu được.
Tôi cố gắng nhìn sang Di, cố gắng để không nói ra những lời an ủi ngi ngốc và không cần thiết trong những tình huống như thế này. Hơn ai hết tôi không có quyền trách cứ cậu bạn trai của Di vì đã chọn cách chia tay trong im lặng. Gần 2 năm về trước, chẳng phải chính tôi đã bỏ lại Hàn trong trạng thái băn khoăn không hiểu chuyện gì đang diễn ra, hệt như Di đó sao...
**************
Kế hoạch viết chung một cuốn sách vẫn chưa đâu vào đâu. Dường như mọi ý tưởng đều đã được người khác khai thác hết. Di đang trong tâm trạng ủ dột nên tôi nói gì nó cũng gật gật, một lúc sau lại ngớ người ra: "Ơ....Nhưng cốt truyện này hình như có người viết mất rồi Bạch ơi!!!
Những ý tưởng điên rồ được hai đứa thi nhau viết ra. Được lúc Di nhăn mặt, chê tôi dở. Tôi lập tức nghĩ đến Hàn. Nếu ở trong hoàn cảnh đó, chắc chắn cậu ấy sẽ nghĩ ra đủ thứ trò điên khùng như là trở thành một phần của nhóm người "làm ăn chuyên nghiệp" hay thậm chí sáng tạo ra một thứ ngôn ngữ riêng,....
"Cậu biết gì không hả Bạch?"- Di dùng ngón tay trỏ đưa đi đưa lại trước mũi khụt khịt chẳng khác nào một con mèo và bảo- " Mình nghĩ mình dở hơi chứ cậu còn dở hơi gấp tỉ lần mình đấy Bạch ạ! Người ta chẳng bao giờ bắt đầu 1 chương mới khi mãi mắc kẹt ở chương cũ được đâu!"
Di ngừng một chặp, rồi nói thêm:
"Chắc đó là lí do mà mình và cậu vẫn chưa viết được trang nào mới."
***Cảm ơn mọi ngừi khi đủ kiên nhẫn đọc tới đây*****😍😍😍
Lâu lâu sẽ ra phần ms

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro