CUỘC GẶP GỠ CỦA BÁCH THẢO VÀ THANH TÙNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào 1 ngày đẹp trời, Bách Thảo đang đóng giả làm người bán trái cây để tìm cách lấy tin và triệt phá đường dây lạm dụng trẻ em vài việc lao động, nhưng vì thấy mình trong một đoạn phỏng vấn trên Tv ở tìm tập hóa thì bèn tấp vào xem. Khi thấy Bách Thảo đến anh chủ cửa hàng liền hỏi:
   Chủ cửa hàng: em muốn mua gì
    Bách Thảo: anh , anh, anh né ra cho em xem Tv một chút
Anh chủ cửa hàng liền né ra cho Bách Thảo xem nhưng một lúc sau thì......
       Chủ cửa hàng: ủa mà đây là chỗ anh đang bán mà sao em đứng đây
        Bách Thảo: à, dạ em xin lỗi em xin phép đi trước
   Chủ cửa hàng: sáng giờ bán ế muốn chết mà còn gặp gì đâu không à! Mà khoan em bán trái cây đúng không
        Bách Thảo: dạ đúng ạ
            Chủ cửa hàng: bán trái cây thì đừng có đeo dây chuyền, mắc công người ta biết mình giàu, người ta lại không vào mua, rồi không chừng ế á. Giống anh nè, thấy không,anh cũng có dây chuyền nhưng anh cất vô trong chứ anh có đeo đâu
       Bách Thảo: dạ, em cảm ơn anh, em xin phép đi ạ
      Đi được một lúc thì Bách Thảo nhìn thấy bọn bắt cóc đang ngồi bên kia đường và nhìn hai đứa trẻ đang bán vé số. Để lấy manh mối thì Bách Thảo đã giả vờ ghé vào mua để tránh sự tình nghi của bọn chúng. Khi mua và đưa tiền xong thì Bách Thảo được hai đứa trẻ bị bắt cóc đưa cho một tờ giấy có địa chỉ nơi cư trú của bọn chúng. Trong lúc đang vội vã đi thì cùng lúc đó Thanh Tùng từ trong quán cà phê bước ra và cả hai vô tình va phải nhau
    Bách Thảo: anh cho tôi xin lỗi ạ
     Thanh Tùng: cô có sao không
    Bách Thảo: tôi không sao, tôi xin phép đi trước
    Khi Bách Thảo vừa quay đi thì Thanh Tùng thấy chiếc dây chuyền rơi từ trong túi Bách Thảo vì kêu không kịp nên Bách Thảo đã đi mất. Vì có cuộc hẹn cùng với mẹ ở bệnh viện để nhận việc mới nên Thanh Tùng đành cất sợi dây chuyền vào và liền lên xe để không trễ giờ. Khi vừa đến bệnh viện thì Thanh Tùng nhanh chóng đi tìm mẹ của mình
   Điều dưỡng trong bệnh viện than với bạn của cô rằng rất áp lực khi làm việc tại đây nên định làm hết tháng này thì nghĩ, đúng lúc đó bà Trúc cùng Thanh Tùng đi vào
     Bà Trúc: có chuyện gì vậy
     Điều dưỡng: à không có chuyện gì đâu ạ
     Bà Trúc: xin giới thiệu đây là con trai tôi từ nay nó sẽ làm việc ở đây
       Thanh Tùng: xin chào mọi người
       Điều dưỡng: wow đẹp trai quá. Ê chắc tôi làm ở đây tiếp quá
     Đi được một lúc thì Thanh Tùng nhận được một cuộc điện thoại của một người em thân thiết của mình rằng một bé trong mái ấm đã bị bắt cóc. Sau khi biết tin đó Tùng liền đi lấy xe và tìm một bạn đã bị bắt
     Lúc đó bà Trúc đang dẫn Tùng đi tham quan và làm quen với các y bác sĩ ở đây,được một lúc thì bà quay lại dặn dò Tùng nhưng không thấy Tùng đâu hết . Bà liền gọi cho Tùng thì anh ấy bảo là có bận việc một chút nên xin phép mẹ đi trước
     Cùng lúc đó Bách thảo đang cố gắng tìm nơi ở của bọn bắt cóc. Sau mấy tiếng tìm, cuối cùng Bách Thảo cũng tìm thấy nơi ở của bọn chúng . Khi bước vào, Bách Thảo thấy bọn bắt cóc đang quát mắng đánh đập hai cậu bé thì Bách Thảo vờ tạo tiếng động giả sau đó thì xông vào. Cùng lúc đó  Thanh Tùng cũng thấy Bách Thảo và hai đứa bé bị bắt
Thì Tùng liền báo cảnh sát và vào giúp đỡ Bách Thảo cứu hai cậu bé
     Trong lúc đang đánh nhau với bọn bắt cóc thì Bách Thảo vô tình đánh trúng Thanh Tùng. Sau khi cảnh sát đến bắt bọn bắt cóc thì Bách Thảo lại hỏi thăm Thanh Tùng sau đó vì phải đem tin về văn phòng để đăng lên báo nên đã tạm biệt Tùng và đi trước. Khi Bách Thảo vừa đi thì Thanh Tùng mới nhớ rằng mình phải trả sợi dây chuyền cho Bách Thảo nhưng vì Bách Thảo đang gấp nên đã chạy rất nhanh khiến cho Thanh Tùng gọi lại không kịp một lần nữa Thanh Tùng đành phải cất sợi dây chuyền vào. Sau đó Thanh Tùng chở hai cậu bé về lại mái ấm

       
    
   
   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro