|4|

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có những buổi sáng, trời đục và tâm hồn cũng mê mờ, không nuốt nổi thứ tha và đợi chờ cho ai cả.
Tôi lười bắt đầu một mối quan hệ mới với ai đó.
Tôi không thích đi cà phê nhiều người.
Tôi không thích đám đông.
Tôi ghét lời nói đùa quá trớn của những kẻ không thân.
Tôi hay chạy xe một mình vòng vèo quanh thị trấn nhỏ vào buổi chiều.
Tôi hay nghe đi nghe lại một bài hát đến cũ nhàu thì thôi.
Tôi hay nhớ về những người đã đi qua cuộc đời.
Tôi tôn trọng những vết thương mình từng mang.
Tôi không cần quá nhiều người bước vào cuộc đời.
Tôi không sợ đơn độc, chỉ sợ người không hiểu mình.
Tôi không sợ thương đau, chỉ sợ những người mình yêu phải tổn thương.
Có người uống rượu say, có người mất ngủ, có người dùng đầu thuốc lá tự chích phỏng tay mình, có người gọi điện một lần cuối rồi không bao giờ nhận điện thoại nữa, có người bắt đầu viết, có người du lịch một mình, có người cắt bỏ mái tóc dài đen nhánh, cũng có người chỉ ngồi bên mép giường trầm mặc rất lâu, thở dài một hơi, rồi nằm xuống liền ngủ thiếp. Con người mà, đột nhiên trưởng thành trong nháy mắt, có rất nhiều loại...
Đến một thời điểm nhất định trong cuộc sống, bạn sẽ cảm thấy mình không còn cuồng nhiệt như ngày nào. Cơ thể không sung sức để thức trắng đêm cày phim, xem video thần tượng. Cũng không nháo nhào xếp hàng, đạp xe đi mua những món đồ yêu thích.

Lớn rồi mới thấy, thứ nhớ nhất, lại là chính mình của ngày xưa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro