Chap 1. Cuộc sống thứ nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong bóng đêm đầy u mê , giữa trận đánh không cân sức 1 chọi 8 ,có hai kẻ không biết tự lượng sức đối đầu với nhiều kẻ hung tợn và dữ dằn nhất thế giới ngầm. Hai kẻ mặc đồ đen liếc thoắt cực kì nhanh chóng .Chỉ trong chốc lát , những kẻ thất bại ấy nằm chổng chểnh dưới đôi tay "yêu kiều " của họ . Họ mỉm cười , đó chính là nụ cười của chiến thắng.

Đến lúc này , họ mới tháo băng bịt mặt ra . Thật đáng ngạc nhiên , họ là con gái và chính tay hai người bọn họ đã tiêu diệt hết tay sai và đang đứng trước mặt kẻ cầm đầu của nhóm cỏn con dám đối đầu với băng nhóm sát thủ hùng mạnh . Người có mái tóc màu đen ánh tím huyền với đôi mắt xanh lá lên tiếng:

- Tổ chức chúng tao muốn hợp nhất nhóm của tụi bây lại ... OK chứ.

Vừa nói nó vừa đưa họng súng áp vào khoang miệng của kẻ cầm đầu , nó không cười , mặt nó lạnh tanh , nó nói thật ,không đồng ý thì trước sau gì băng nhóm này cũng thuộc về tay tổ chức nên nó không thèm quan tâm .Kẻ cầm đầu sợ hãi ,hắn không dám mở đôi mắt đang nhắm nghiền .Đúng ra là hắn không nên đối đầu với băng nhóm sát thủ khét tiếng kia.. hắn cứ tưởng một băng nhóm chỉ toàn trẻ con thì làm nên trò trống gì giờ thì hắn đã hối hận rồi. Hắn khẩn khoản cầu xin:

- Xin...xin đừng giết ta... nếu ngươi muốn ta có thể tặng ngươi cái băng nhóm này và những kẻ ngu ngốc , thất bại kia nữa ... cầu xin ngươi tha mạng, hãy tha mạng cho ta.

Một người trong nhóm của hắn đi chiến đấu vì hắn mà bị trọng thương nghe vậy liền lên tiếng :

- Ngươi là một kẻ tiểu nhân ta vì ngươi mà bán mạng ...vậy mà đến cuối cùng ngươi phản bội lại bọn ta. Ta không can tâm ...đến khi chết ta sẽ kéo ngươi theo cùng.

Hắn kinh sợ , đáp trả:

-Người không vì mình trời tru đất diệt, ngươi đừng có trách ta ... có trách là trách ngươi theo lầm người ...

Hắn quỳ xuống dập đầu cầu xin lia lịa:

- Tha mạng cho ta. Ta xin ngươi..

Nó vẫn im lặng nhưng giờ nó cảm thấy khinh thường hắn ,hắn vì mạng sống của mình mà bỏ rơi những tay chân đã vì hắn mà chiến đấu . Khuôn mặt nó giờ còn lạnh hơn khi nãy .

- Đ..Đoà....ng !

Nó bắn một phát súng , kẻ van xin đang quỳ lại ngã ra phía sau. Hắn đã chết .

Nó nở nụ cười nhạt:

- Mày là kẻ không đáng để sống.

Bây giờ người thứ hai lên tiếng :

- Từ giờ trở đi băng nhóm Hes sẽ thống nhất thành nhóm ST ... tụi tao đã trừng trị kẻ cầm đầu hèn nhát , vì bản thân mình mà bán đứng thuộc hạ mình ...giờ ai không phục thì có thể lên đây chỉ giáo.

Không một ai lên tiếng ,có lẽ giờ họ đã nhìn thấy bộ mặt thật của kẻ cầm đầu nên họ không khán cự nữa , đồng lòng đi theo băng nhóm.

Khoảng năm phút sau khi kết thúc, tiếp viện đến .Bọn họ đến để dọn tàn cuộc và chăm sóc vết thương cho thành viên mới vừa mới gia nhập . Nhiệm vụ họ giờ đã xong .
Đêm ngày càng dày đặc và xám xịt hơn, bóng dáng của hai người con gái mặt đồ đen ung dung đi trên phố. Họ cười cười nói nói như không hề quan tâm đến chuyện khi nãy. Phía bên kia đường là hai chàng học sinh đang được đám đông vỗ tay thám phục do vừa giúp cảnh sát phá được vụ án khó.
Như thể đó chính là thế giới song song, một bên tĩnh mịch tối đen, một bên ánh sáng hào quang.

Hôm nay công việc đã giải quyết xong bọn họ có thể thư giãn trên chiếc giường đáng yêu và mơ về một giấc mơ đẹp.

* * * * * * *

Sáng hôm sau khi trời vẫn còn sáng tinh mơ, Thiên Hân đã tỉnh dậy dọn xong bữa sáng đầy thơm ngon , tiếp đến là gọi con heo con dậy :

- Ngọc Thảo mau dậy trời sắp sập tới nơi rồi kia ...dậy...dậy mau!!!
Ngọc Thảo còn ngái ngủ gạt tay Thiên Hân ra khỏi mông mình , rồi khẽ lay người lách qua phía bên kia ,ôm gối :

- Cho ngủ một chút nữa đi mà... đi ,năm phút  nữa thôi nha...nha

Nó lắc đầu nhìn Ngọc Thảo rồi nó nở nụ cười tinh quái :

- Vậy là hôm nay bé không ngoan rồi ... chị đây sẽ ăn hết phần mì ống mà bé thích ăn nhất đấy nhé.

Nhỏ nghe nó nói xong bừng tỉnh dậy như tia lửa điện, nhỏ dụi mắt:

- Vậy có mực không ??? Có không???

Nó mỉm cười hiểu ý :

- Không ra nhanh là hết.

Nhanh gọn nó bước nhanh ra khỏi cửa . Mười phút sau nhỏ cũng xuống nhập tiệc .Khi ăn uống xong, nó rửa chén bát trong khi đó nhỏ thắt hai bím cho nó . Nó có mái tóc đen ánh tím huyền rất đẹp và trông rất nổi bật dưới ánh nắng nên nó không muốn bị chú ý và vì công việc của nó nữa. Nó phải giả trang để có thể dễ dàng sống cuộc sống như bình thường .Ngọc Thảo thì rất giỏi trong việc hoá trang chỉ vài bước nhỏ mà trông nó rất khác .Còn Ngọc Thảo thì không cần vì nhỏ rất ít khi lộ diện ngoại trừ các phi vụ có quy mô nguy hiểm cực kì lớn.

- Ê này bé yêu hôm qua ta đã vào web của chính phủ để do thám.

Ngọc Thảo nói giọng đầy vẻ tự tin. Nó không ngạc nhiên vì chuyện này quá đỗi bình thường , trước mặt nó là ai? Là một hacker chuyên nghiệp đấy ,chuyện nhỏ có thể phá sập một trang web lớn cũng là chuyện đương nhiên :
- Có chuyện gì à ?

Ngọc Thảo cười ha hả :

- Không có gì quan trọng đâu , chỉ là bọn họ vẫn chưa tìm ra nguyên nhân tại sao băng Hes chỉ trong một đêm mà đổi chủ thôi. Nghe nói bọn họ đang đau đầu điều tra , cậu biết không giờ tớ chỉ muốn nhìn thấy những cái đầu hói của bọn họ quá . hahaha

Nó lên tiếng:

-Cậu cũng đừng quá chủ quan , có thể bọn họ đang tác chiến để tìm chúng ta đấy. Cẩn thận vẫn hơn.

Giờ Ngọc Thảo mới chợt nhớ ra điều gì :

- Tối qua lúc tớ hack vào mạng thì gặp phải điều vô cùng kì lạ.

Nó ngạc nhiên nhìn nhỏ rồi lên tiếng :

- Là chuyện gì?

Ngọc Thảo liền nói một mạch cho nó nghe:

- Lúc tới hack trang web ấy thì thấy máy thông báo có kẻ cũng đột nhập .Tớ hỏi hắn cũng là hacker luôn à , thế là hắn nói không và định đẩy tới ra khỏi web .Tớ ức lắm liền phản công ,cuối cùng không phân thắng bại phải đấu gần tới sáng luôn .

Nó mỉm cười , chống tay lên mặt :

- Vậy đây là lí do hôm nay cậu ngủ nướng hả ?

Ngọc Thảo thản nhiên , nhún vai:
- Chỉ có cậu mới hiểu tới thôi. haha

Nhỏ cười trưng bộ răng trắng muốt ra:
- Nhưng tên ấy không phải tay mơ đâu . Một tên chuyên nghiệp đấy , tớ chút nữa là văng ta ngoài rồi.

Nhỏ nghiêm giọng nói:
-Nếu như không phải là địch thì cứ kết bạn, còn là địch thì giết không tha.

Ngọc Thảo gật đầu hiểu ý. Nó cười , nụ cười ấy thật là vô cùng vô cùng dễ thương .

Bọn nó đã lớn lên cùng nhau , cùng trải qua những buổi huấn luyện gian khổ, cùng nhau san bằng một tổ chức trong phi vụ đầu tiên và cùng nhau kiếm tiền mua nhà, cùng nhau kiếm tiền để đến trường .Bọn nó chuyện gì cũng làm cùng nhau như vậy đối với bọn nó là hạnh phúc lắm rồi .Đó chính là tình bạn còn đáng yêu hơn cả tình yêu...

Nó biết Ngọc Thảo chỉ muốn sống một cuộc sống bình thường như bao người thôi, Ngọc Thảo có thể từ bỏ mọi thứ để đổi lấy nó .Nó cũng sẽ như thế . Từ khi sinh ra thì không ai đã cần nó vì vậy nó chỉ sống vì những ai cần nó mà thôi .Nó cũng có thể vì Ngọc Thảo mà hi sinh cuộc đời để bảo vệ nhỏ.

Hai đứa bọn nó sau khi đã hoàn tất công việc của buổi sáng hai tụi nó liền dung dăng dung dẻ đi tới trường . Nhìn bọn nó trông thật đầy sức sống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro