Chap 2 : Cuộc sống thứ hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trường học .
Cũng như cuộc đời của chúng nó , bọn nó học cùng lớp với nhau. Nó , dáng vẻ hiện giờ của nó trông thật là quê mùa, lạc hậu nhưng thành tích được xét vào loại bậc khá giỏi toàn trường , nó phong ấn mình với mọi người bằng cách đi đâu cũng đem theo sách vở ... Vì vậy mà mọi người gán cho nó biệt danh "kẻ quái dị thích đọc sách". Trái ngược với nó là Ngọc Thảo , ngay từ bước vào trường nhỏ đã cuỗm đi danh hiệu Hoa Khôi của trường , nhỏ rất là xinh xắn khi tháo cái kính lúc không làm việc , sức học của nhỏ cũng đứng hàng top ... Mọi người rất là ngạc nhiên khi bọn họ lại có thể chơi chung với nhau ... trông bộ dạng của hai người hoàn toàn không hợp nhau .

Lớp bọn nó học chính là lớp 11a1 chuyên đứng đầu trường về thành tích học tập cũng như thể thao , hoạt động ngoại khoá và nổi tiếng nhất cả nước.
Nó bước vào lớp một cách thật lặng lẽ nhưng Ngọc Thảo đã phá hỏng ,y như mọi ngày, Ngọc Thảo vẫn líu lo không ngớt :

- Hello , chào mọi người tụi mình đến rồi đây ! Hú hú.

Nhỏ vừa nói xong liền nở một nụ cười tinh nghịch còn nó thì đã quá quen , nó cuối gầm xuống lặng lẽ tới chỗ ngồi. Tụi bạn thấy nhỏ bu đầy hỏi thăm tình hình vì bọn nó được nghỉ lễ tới tận 6 ngày.

- Lâu ngày không gặp mà sao cưng vẫn đẹp vậy cả khuôn mặt cả dáng người nữa ...hihi , chỉ cho bà chị bí quyết đi.

Một đứa con gái hỏi han bí quyết nhỏ, nhỏ cười rồi dùng tay mân mê lọn tóc của người hỏi :
- Nhìn cậu là thấy không ngủ đủ giấc rồi phải không ? Nghe nói đi Hà Lan chơi mà ...

Đứa con gái mỉm cười e thẹn rồi bất ngờ kí vào đầu nhỏ :

- Chứ nghĩ lễ cậu không đi chơi hả???

Ngọc Thảo thẳng thắn đáp :
- Tụi này đâu có rảnh như mấy bà , tụi tôi còn nhiều việc phải làm đâu có hơi đâu mà đi với chả chơi .

Một trong đám con gái lên tiếng , ngạc nhiên hỏi :
- Làm việc gì mà bận đến không thể đi chơi vậy???

Nhỏ lỡ lời nói ra , nhỏ trả lời ú a ú ới :
- Thì là.... thì ....

May thay cho nhỏ Cẩm Vân xen vào... Vân là lớp trưởng cũng như là bạn của nhỏ và nó từ khi còn cấp hai cho đến bây giờ nhưng lại không hề biết bí mật của tụi nó .Cẩm Vân là một cô gái vô cùng dễ thương , hiền lành , tốt bụng và cô cùng lương thiện nữa .Quả thật cực kì khác xa bọn nó . Cẩm Vân lanh miệng xí phần :
- Là gì thì cũng chẳng phải như bọn họ - Vân vừa nói vừa chỉ vào bàn hai gần bàn giáo viên nhất- cả mùa lễ chỉ biết lao vào các vụ án mạng ...thật là sở thích quái dị.

Ngọc Thảo nhìn vào hai người mà Cẩm Vân vừa chỉ thì ra không ai xa lạ , cả hai người đó là anh em họ đều đứng hạng nhất ,hạng nhì toàn trường và vừa đồng hạng nhất huy chương vàng môn bơi lội . Bọn họ là Lâm Phong và Minh Ân .Nhưng nghe nói sở thích bọn họ rất lạ chỉ cần có ngày nghỉ là liền tìm đến hiện trường vụ án mà xử án... lúc đầu nghe nói là bị bắt vì dám xen ngang vào hiện trường nhưng sau nhiều lần phá án thành công họ cũng được cảnh sát địa phương cho vào .

Ngọc Thảo lắc đầu ngao ngán , nghĩ thầm : "Ta và các ngươi quá khác biệt nên tránh xa càng nhiều càng tốt" nên Ngọc Thảo và nó không thèm quan tâm đến chuyện ngoài lề cứ âm thầm tiếp tục sống cho qua ngày .

Ngọc Thảo và nó thật sự rất giống nhau, có lẽ là do ở chung quá lâu nên tính cách cũng dần giống nhau chăng... bọn nó thật sự không thích bọn họ - những kẻ thích lo chuyện bao đồng - bọn họ thì sống trong ánh sáng không cần lo ăn , lo mặc và còn được tình thương của cả cha lẫn mẹ còn bọn nó thì không ,khi còn nhỏ đã bị chính người thân nhẫn tâm bỏ rơi ,để có thể sống bọn nó phải trải qua những buổi huấn luyện khắc nghiệt, có những lúc bọn nó không sống như một con ngươi, ý chí, quyết tâm sống của bọn nó đã vượt qua cả giới hạn mặc dù đã bị tổn thương về cả tinh thần lẫn thể xác . Nói như vậy thôi đến trường với bọn nó là việc vô cùng khó khăn rồi... đã có lúc để được đến trường bọn nó đã làm việc cực nhọc ngày đêm để chứng minh thực lực của mình với tổ chức . Để tổ chức xét tới việc làm ban đêm và được đến trường vào ban ngày.

Ngọc Thảo nhẹ nhàng nhìn nó , nó thấy nhỏ rồi mỉm cười nhẹ .Bọn nó thật là thần giao cách cảm, nhỏ nghĩ gì nó cũng biết . Ngọc Thảo lách ra khỏi đám đông một cách mệt nhọc tiến tới cái bàn thân yêu của mình .Nhỏ đặt cái cặp lên bàn ngồi phịch xuống. Cái bàn của Ngọc Thảo được đặt kế bên nó, phía trứơc nhỏ là bàn của Cẩm Vân .

Tiết đầu là tiết của "tiến sĩ ru ngủ" đúng như biệt danh , thầy chỉ giảng chưa tới năm phút  thì 3/4 lớp đã lăn ra ngủ , hiện giờ lớp chỉ còn một vài người gắng gượng được. Trong số đó có nó , nó tránh được bài giảng của "tiến sĩ" là nhờ cái cặp kính dày cuỗm không độ này và cuốn sách kinh dị được giấu sau cuốn sách toán ,còn bọn kia thì quá gương mẫu , chăm chú nghe từng lời giảng vô cùng mê hoặc ấy, nó cũng công nhận bọn chúng siêu thiệt. Trải qua tiết 1 , tiết 2 kinh hoàng nên tiết 3 , tiết 4 cũng trở nên êm dịu hơn, tiết 5 là tiết tự học .... nói vậy thôi chứ giống giờ ra chơi hơn. Có người thì thật sự lấy sách vở ra ôn lại bài, có người thì lên mạng, chụp hình, có người thì trang điểm làm đẹp ngay trong lớp như nhóm của nhỏ, có người thì lấy máy vi tính ra chơi game , lên mạng tìm kiếm vụ án mới như bọn họ còn nó thì vẫn cứ im lặng đọc tiếp cuốn sách thứ hai " Giết người trong chớp nhoáng" suốt cả các tiết học gần như nó chẳng bao giờ ngước mặt lên lâu để nghe giảng cả. Nó thật sự là đóng đạt quá , mờ nhạt thật sự , như cái bóng, mọi chuyện cứ tiếp diễn mà không cần có sự hiện diện của nó.

Cũng lúc đó , sau khi coi gần xong chap 3 của truyện , tin nhắn của tổ chức tới .Nó ngạc nhiên , tổ chức chưa bao giờ gửi tin nhắn cho tụi nó giờ này bao giờ cả... chúng nó chỉ nhận làm việc ban đêm mà thôi . Tin nhắn hiển thị như sau : 8h tối nay đến chỗ ta .

Chỉ vài dòng đơn giản thôi cũng biết là mọi chuyện rối ren như thế nào rồi .Nó lo lắng nhìn về phía Ngọc Thảo, nhỏ cũng vừa mới đọc xong tin nhắn cũng quay qua nhìn nó... hiểu ý nhau bọn nó gật đầu nhau như đã xác nhận .

Giờ học nhanh chóng kết thúc, bọn nó ra về một cách nhanh chóng không nán lại như thường ngày để chờ Cẩm Vân đi chơi .Bọn nó nhanh chóng thay đồ và thay đổi ngoại hình .

7.30 pm , khách sạn TMS .
Bọn nó đi vào thang máy . Đây là trụ sở chính của tổ chức .. chỉ có nhân viên của tổ chức mới biết được . Ở đây không chỉ có 2 tầng hầm mà là có đến 5 tầng hầm .Ba tầng hầm kia được làm trụ sở Bí mật nên được giấu rất kĩ càng và canh phòng rất là nghiêm ngặt .Bọn nó tiến vào căn phòng của sếp La - người đã đem bọn nó về nuôi dưỡng. Sếp La là một kẻ máu lạnh , có vai trò to lớn trong tổ chức , ông như vậy nhưng cũng rất ân cần đối xử tự tế với bọn nó mặc dù không thể hiện ra bề ngoài .Ông thường mặc đồ của nhân viên Văn phòng có lẽ ông làm việc ở công ty Bình thường rồi sẵn tiện ghé qua đây làm việc luôn .Nó giờ đã quay lại là sát thủ máu lạnh nhất của tổ chức , mặt lạnh như tiền :
- Có chuyện gì mà gọi tụi này gấp vậy.
Sếp La nhìn nhỏ rồi chắp tay lại với nhau:

- Ta muốn các con diệt ngay kẻ phản bội... hắn dám bán đứng tổ chức . Đây là thông tin về hắn ... và cuối cùng ta muốn các ngươi đem về cho ta usb . Nó rất quan trọng trong đó là tên các thành viên trong tổ chức ,trong đó có cả hai người . Các ngươi đã biết nếu nó được đưa tới cảnh sát thì sẽ ra sao rồi chứ . Ta tin vào ở các ngươi đừng làm ta phải thất vọng.

Nó nhận lấy tờ thông tin rồi cúi xuống chào tạm biệt , trước khi đi:
- Yên tâm ông sẽ không thất vọng nhưng vụ này phải gấp đôi đấy .OK !

Sếp La gật đầu . Hợp đồng đã giao ước. Bọn nó bắt tay vào làm việc.

Chưa tới nửa giờ, bọn nó đã tìm được chỗ ở của tên phản bội. Khi đến đó bọn nó mới biết hắn ta là cảnh sát ngầm và đang nhờ sự giúp đỡ cặp đôi thám tử dở hơi kia mở mật mã . Bọn nó tương kế tụ kế.

Bọn nó tới phòng của kẻ phản bội , gõ cửa :
- Cốc... cốc ....

Nghe thấy tiếng gõ cửa , Thiên Phong ra mở cửa giúp :
- Ai vậy ra liền !

Nó nhanh chóng :
- Nhân viên pizza đây ạ, hồi nãy ở đây có đặt pizza ạ.

Thiên Phong lắc đầu cảm thấy kì lạ:
- Xin lỗi chắc nhầm lẫn gì rồi ở đây nãy giờ không đặt pizza.

Nó không chịu bỏ cuộc :
- Nhưng khi nãy có người đặt hàng ở đây mà.

Anh bực mình định đuổi người này đi thì nó giả vờ đau bụng đi nhờ phòng vệ sinh . Anh lịch sự cho vào. Còn phần của Ngọc Thảo nhỏ hack vào phần dữ liệu trong usb đang được Minh Ân giải mã ... Nhỏ nhanh chóng đem con virut "tử thần" ra chỉ trong chốc lát Minh Ân chưa kịp phản đòn toàn bộ đã bị phá đi một cách nhanh chóng . Rồi nhỏ gửi thông báo cho Thiên Hân đang nương náu trong nhà vệ sinh nãy giờ, chỉ vài thủ thuật đơn giản nó khiến cho căn phòng tràn ngập thuốc mê chỉ trong vài phút. Khi tất cả mọi người ngất xỉu chỉ trừ nó ...nó lấy dao găm đã để sẳn trong người đâm vào tên mật thám đáng ghét, vết đâm chí mạng khiến hắn chết ngay tại chỗ. Lúc này Thiên Phong đã chứng kiến từ đầu tới đuôi khi nãy anh biết sắp bị cho thuốc mê Anh nhanh chóng bịt miệng , mũi bằng khăn nhưng thuốc mê quá mạnh bản thân anh không chịu nổi nên bị tê liệt . Xong nhiệm vụ nó bước đi một cách thản nhiên. Trước khi ngất Anh ngửi thấy mùi thơm rất lạ.

Còn nó sau khi gặp nhỏ thì nhắn tin:
- Game over

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro