Chương 5: Dâm Vũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Cực hardcode cân nhắc trước khi đọc, bướm nứng kẹp vòi phun nhảy thoát y, thân thể ướt đẫm mê hoặc)

"Khả Khả..." Dư Tỳ mồ hôi đầm đìa, dường như mới đến từ phòng gym, đột nhiên thấy cả người Niếp Khả co rụm lại, cuộn tròn bản thân, khóc run lên.

Dư Tỳ bị doạ cho giật mình, vội vàng ôm cậu đặt lên đùi, ngồi trên sofa, chỉ thấy bé ngốc nghếch nước mắt đầy mặt, hai tay cậu che kín mặt không chịu nhìn Dư Tỳ.

"Khả Khả ngoan, sao đột nhiên lại khóc?" Dư Tỳ dùng động tác cực kì dịu dàng vuốt ve tóc Niếp Khả, mới nãy còn nói mình là trai thẳng nhưng hành vi bây giờ hoàn toàn không khớp với lời nói của hắn.

"Tiên sinh ơi... huhuhu tiên sinh đừng chán ghét Khả Khả..."

Niếp Khả dùng mu bàn tay lau nước mắt, trong đôi mắt xinh đẹp đong đầy những giọt nước mắt to nhỏ, "Khả Khả bị loại bệnh này, có phải Dư tiên sinh thấy rất ghê tởm em không, chắc chắn anh sẽ không thích Khả Khả huhuhu..."

"Nhóc ngu ngốc, có sao đâu chứ," Dư Tỳ nhích lên dùng môi cọ lên trán Niếp Khả, "Anh cũng có bệnh kì cục, y học gọi là bệnh nghiện tình dục, một ngày phải giải toả rất nhiều lần. Từ cấp ba đã như thế rồi, em xem, không phải anh vẫn có người thích sao?"

Niếp Khả bị lời nói của hắn làm cho nín khóc trong nháy mắt, cậu quan tâm mà kéo góc áo Dư tỳ: "Nếu vậy thì sinh hoạt hằng ngày của Dư tiên sinh sẽ bị ảnh hưởng sao?" Vấn đề ở vế sau làm cho cậu có chút xấu hổ để mở miệng: "Mỗi, mỗi ngày đều, đều muốn rất nhiều lần sao...?"

"Ừ," Dư Tỳ rút mấy tờ khăn giấy lau nước mắt cho Niếp Khả, "Ít nhất năm lần, nhưng đáng sợ nhất là dường như anh vĩnh viễn thấy không đủ thoả mãn."

Dư Tỳ nghĩ Niếp Khả sẽ bị doạ sợ mà chạy mất, nhưng ngoài dự đoán mọi người, bé Niếp lại tiến vào trong lòng Dư Tỳ. Cậu như một chú mèo con mà cọ nhẹ lên lồng ngực hắn, ngẩng đầu, trong mắt đều là sùng bái không thể kiềm nén, khuôn mặt cậu đỏ ứng, âm thanh vô cùng mềm mại, "Dư tiên sinh thật lợi hại quá..."

Má... Dư Tỳ được mỹ nhân mềm mại khen một cái, cây hàng mới mềm xuống được một lát trong nháy mắt cương cứng lên, chống ngay lỗ đít giữa hai chân Niếp Khả. Nơi tư mật của hai người tiếp xúc cùng nhau, mang lại một trận thở gấp nặng nhọc.

Dư Tỳ luôn nghe người ta nói, nếu thấy những thứ dễ thương đều muốn bắt nạt chọc ghẹo, đây là bản năng trong xương cốt đầu óc nhân loại. Bởi vì vật đó thật sự quá hoàn mỹ tốt đẹp nên nhất định phải làm gì đó có tính huỷ hoại để trung hoà đi sự tốt đẹp đó. Dư Tỳ vẫn luôn không tin, đến tận khi hắn gặp một thiếu niên tên Niếp Khả.

Sự đáng yêu của cậu làm Dư Tỳ nảy sinh ý muốn đụ cậu đến chết, đụ cho cậu không bao giờ tỏ vẻ dễ thương được nữa, không bao giờ có thể làm nũng, không bao giờ có thể quyến rũ người ta trong vô thức nữa.

"Dư tiên sinh..." Mép lỗ Niếp Khả cảm nhận được thứ thô bự, xấu hổ đến cái mông cũng đỏ lên, "Dư tiên sinh nếu thấy rất khó chịu, Khả Khả múa cho anh xem... Để cho anh thoải mái được không?"

Trong đầu Dư Tỳ lặng lẽ lau máu mũi, giả vờ trả lời một cách bình tĩnh: "Được."

"Vậy, vậy... Dư tiên sinh, chúng ta phải đến phòng tắm..."

Dư Tỳ không nói hai lời ôm Niếp Khả lên đi về hướng phòng tắm.

Phòng tắm nhà Dư Tỳ được thiết kế rất rộng, có một gian tắm rửa hình chữ nhật đứng bằng thuỷ tinh, bên cạnh là bồn tắm cực lớn chiếm diện tích hai phần ba cả phòng tắm. Dư Tỳ bị Niếp Khả mềm mại đẩy đến ngồi bên cạnh bồn tắm rộng rãi, cậu lúc lắc cặp mông mật lấy vòi hoa sen đầu tròn xuống, điều chỉnh độ ấm của nước.

Mặt Niếp Khả đỏ ửng, đưa lưng về phía Dư Tỳ, vểnh cao cái mông, mở rộng hai đùi ra, giơ cao vòi hoa sen lên. Thân thể hoàn mỹ của cậu hoàn toàn ở dưới màn nước, áo cổ cao màu nâu nhạt từ từ bị nước thấm ướt đẫm, quần tây trắng cũng chuyển màu từ trên xuống, dính sát lên đường cong của Niếp Khả. Dòng nước trượt theo vòng eo thon mà chảy vào lỗ dâm không hề che đậy giữa hai chân cậu. Có thể nhìn thấy tường tận tinh đặc chảy ra cùng dòng nước ở giữa khe mông theo từng cái quặn bụng dưới. Niếp Khả chậm rãi đong đưa cặp mông mật trái phải, thỉnh thoảng còn ngoảnh đôi mắt ướt át nhìn về phía Dư Tỳ.

Niếp Khả dừng lại một chút, điều chỉnh thân thể, mở rộng hai đùi ra rồi nhẹ nhàng quỳ trên mặt đất. Cậu cầm lấy vòi hoa sen đang phun nước rất mạnh đặt ngay trên cái bướm, hai tay từ bụng dưới trượt lên trên. Cậu làm như không cẩn thận mà đẩy quần áo ra, lỗ nứng bị nước chảy vào cọ rửa rất sảng khoái. Niếp Khả lúc lắc thắt lưng qua lại để cho nước chảy đều đều tác động lên lỗ bướm và lỗ đít. Tay phải cậu vén lên lớp quần áo ướt át làm lộ ra hơn nửa đầu vú phấn hồng. Hai tay Niếp Khả dùng sức mà vân vê thịt mềm trên ngực cũng như núm vú, bóp mạnh cho chúng nó biến dạng, ma sát trong lớp áo thấm nước trong suốt. Cậu vươn cái lưỡi non nớt ra, hướng về phía Dư Tỳ đang sắp chết vì mất máu mà liếm môi một cách cực kì mê người, trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp.

"Ư... Dư tiên sinh... phía dưới Khả Khả thật sướng... âm đế nứng bị nước chảy mạnh lên..."

Niếp Khả vén hết áo lên cao, cặp núm vú ngon miệng phấn hồng hoàn toàn được phơi bày. Cậu lúc lắc mông cởi hết quần áo, ném về phía Dư Tỳ. Dư Tỳ bắt được, lập tức bao trùm lên cặc bự sắp nổ tung mà tuốt mạnh thô bạo. Niếp Khả thẹn thùng nhìn chăm chú hắn, cậu ngậm nguyên ngón trỏ vào miệng, tỉ mỉ mút vào, ăn xong một ngón lại đút ngón trỏ tay kia vào. Hai ngón trỏ dính nước sền sệt rút ra từ trong miệng sau đó dùng nó xoa tròn, nặn bóp núm vú mềm.

"Dư tiên sinh... Dư tiên sinh nhìn núm vú dâm đãng của Khả Khả đi..."

Ngón trỏ Niếp Khả nhấc lên vài cái, giữa đầu ngón tay và thịt vú kéo ra từng sợi tơ nước miếng sền sệt. Dư Tỳ nhìn thấy mà đôi mắt tối thui, đột nhiên năm ngón tay Niếp Khả chụm lại, nắm núm vú nhỏ dùng hết sức mà vê vê se se, càng không ngừng kéo núm vú hồng hào dài ra về phía Dư Tỳ. Lồn nứng của Niếp Khả nhắm ngay vòi hoa sen mà ịn lên một cái thật hung ác, cả bờ mông đều đè ngập làm vòi nước lún vào thịt mông!

"Á á!!!! Dư tiên sinh!!! Tiên sinh cứu em a a a a!!!!!"

Dòng nước mạnh mẽ không gặp trở ngại, không có khoảng cách mà điên cuồng phun lên hột le, phun cho bắp đùi Niếp Khả co giật loạn xạ. Cậu kêu cũng không kêu nổi, chỉ có thể như đang tuyệt vọng vừa nhìn Dư Tỳ vừa bấm cấu núm vú chống lại cực khoái.

Sau mấy phút Niếp Khả mới nhịn xuống được cơn dụng vọng cao trào, lồn nứng kẹp đầu vòi hoa sen, chân run rẩy đứng lên. Cậu đến gần Dư Tỳ, lúc đã cách Dư Tỳ ba bước chân thì dừng lại. Cái mông dâm lãng nảy nảy rung động, thịt mông điên cuồng run rẩy trước mắt Dư Tỳ. Niếp Khả hơi giương miệng, cậu bị nước chảy chấn động lên cái bướm đến ngây người. Hai tay cậu vươn ra sau, banh mép lỗ đít ra, co rút miệng lỗ lại thật nhanh, cái mông vừa run run vừa lúc lắc. Nếu bây giờ có âm nhạc vang lên và ánh đèn chiếu đến cặp mông đó thì đây chính là một buổi biểu diễn múa thoát y hoàn mỹ.

Niếp Khả kéo kéo đũng quần tây, theo tiếng vải róc rách rẹt rẹt, lỗ rách càng lúc càng bị bục rộng ra, cả cái mông to rất tròn lại vểnh cao bung ra ngoài. Cậu chật vật lôi vòi hoa sen gần như đã ghim dính vào lồn nứng ra, rên rỉ mà dùng bàn tay xoa chà an ủi cái bướm đã bị kích thích quá độ, thân dưới quỳ trên mặt đất, nửa người trên vô lực ngã xuống.

Dư Tỳ nhìn thấy khuôn mặt áp trên sàn của Niếp Khả chu môi lên, nhìn khẩu hình thì là tiếng "moaz", nhóc ngu ngốc cho hắn nụ hôn gió xấu hổ thẹn thùng, cái mông to đang nhếch cao còn nhảy nhót lúc lắc vài cái.

"Tiên sinh nhìn thật chăm chú quá~~~" Niếp Khả như một yêu tinh bò về phía Dư Tỳ, bàn tay nhỏ bé trườn lên theo chân hắn, "Khả Khả sẽ cho tiên sinh phần thưởng~"

Dư Tỳ gần như mất đi lí trí, hắn kéo mạnh thắt lưng Niếp Khả lên điên cuồng hôn môi cậu. Hắn thể hiện như vô cùng đói khát muốn ăn trọn cậu, Niếp Khả vừa dịu ngoan chơi đùa cùng lưỡi hắn, nhưng cũng không quên mình muốn cho hắn phần thưởng. Cậu đẩy Dư Tỳ ra, chật vật nói: "Dư tiên sinh, phần thưởng không phải chỗ này~~"

Sau đó, hai tay cậu bốc núm vú nhỏ của mình lên, nói: "Là cái này..."

Dư Tỳ vùi đầu ngậm một viên núm vú liền bú điên cuồng. Núm vú nhạy cảm ở trong miệng bị người đàn ông tùy ý liếm quét, mút vào, gặm cắn. Niếp Khả hơi giãy dụa, âm thần bị kẹp dưới cặc bự cứng như sắt thép mà mài mài lên xuống, nước dâm đều chảy lên thân cặc. Dư Tỳ bú núm vú, tay dùng lực thật mạnh nắn bóp vú bên kia, làm cho Niếp Khả điên cuồng xoay thắt lưng.

"Ư a ~~ Dư tiên sinh ăn núm vú Khả Khả, Khả Khả cho anh bú sữa, tiên sinh ngoan a a ~~~~" Niếp Khả ưỡn ngực, giống như đang cho con bú sữa mà ôm chặt lấy đầu Dư Tỳ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro