Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Lâm Nhàn, tôi cảnh cáo cô, bây giờ cô chạy tới chưa muộn." Giọng nam bên kia mang theo sự ngạo mạn như thể nắm giữ vận mệnh trong tay.

"Chạy tới?"

Một cô gái với mái tóc đen dài thẳng tắp, cô nhìn cái tên hiển thị trên màn hình điện thoại —— Y Lợi Minh?

Cô cho dù còn không nhớ nổi cái tên này, Lâm Nhàn bây giờ cũng có thể cười lớn, ngạo nghễ chất vấn: "Anh là cái thá gì?"

Người đàn ông bên kia hiển nhiên không nghĩ tới cô sẽ nói như vậy, một tiếng mắng này, trực tiếp làm hắn ngây người.

Hắn thậm chí không thể tin được những gì mình nghe thấy, người phụ nữ này hôm qua còn quỳ gối bên chân mình, khóc lóc xin mình tha cho cô một lần. Không nghĩ tới, sáng nay dám vắng mặt họp báo, thậm chí nói ra lời cuồng vọng như vậy.

Hắn đang muốn mắng hai câu, bên kia đã cúp máy.

***

Thời tiết tháng tư ấm áp mà se lạnh, Lâm Nhàn đứng trên phố náo nhiệt với chiếc điện thoại duy nhất trên tay.

Xung quanh dòng người nhộn nhịp, những bà nội trợ vội vã đi mua đồ ăn sáng, những ông bố bà mẹ đưa con đi học, những người già dậy sớm tập thể dục.

Hai bên đường, ngoại trừ các gánh hàng rong còn có tiệm đồ ăn sáng.

Khung cảnh đường phố nào nhiệt như thể chứng thực sự chân thực của thành phố này.

Ánh mắt Lâm Nhàn dừng ở một quán đồ ăn sáng bán bánh mì thịt. . .

Suy nghĩ dần xa. . .

Cô chưa từng nghĩ tới mình có thể sống sót trở về.

Trong đêm tối khó khan nhất của cuộc đời, cô bị triệu hồi vào vòng luân hồi của 10 thế giới. Trong 10 thế giới ấy, thế giới cuối cùng tên là vô cực.

Thế giới khủng bố vô hạn, nhưng mà, cô vẫn là sống sót.

Cô trở về rồi! Lâm Nhàn cô đã trở lại thế giới của mình, nghĩ tới đây, Lâm Nhàn khẽ ngẩng đầu nhắm mắt cảm nhận. Làn gió cuốn lấy lọn tóc của cô, đây cơn gió của tự do, đây là không khí của hạnh phúc.

Không có nguy hiểm bốn phía, không có lòng người hiểm ác.

Trước khi rời khỏi thế giới này, Lâm Nhàn là cô gái nhu nhược. Mấy tháng liền bị vạch trần là "lừa đảo tiền quyên góp", bị cưỡng chế dính chặt vào chữ "dụ dỗ", ngay cả việc đồng đội bị bôi đen, cũng bị nói là do cô tìm thủy quân hãm hại.

Bởi vì bị bôi đen từng chút từng chút một , cô ở trong nhóm Sevendays có thể nói cô ở trên Weibo một phát đã nổi.

Bởi vì Sevendays muốn chuyển ra solo, Lâm Nhàn liền bị đập xuống chút chút nhân khí cuối cùng.

Từng chuyện này đều như ngọn núi lớn đè nặng Lâm Nhàn, khiến cô không thể thở nổi cũng không thể di chuyển.

Trong lặng lẽ khóc trong đêm khuya tĩnh lặng, một mình ôm hận trong kí túc xá trống trải.

Nhưng mà, những chuyện này chưa tính là gì. Cô ngày càng gầy gò, lời đồn trên mạng không phải chuyện một cô gái nhỏ yếu có thể chịu được.

Uống hết lọ này đến lọ khác để điều trị bệnh trầm cảm, cuối cùng đêm trước ngày họp báo cô ngã xuống.

Y Lợi Minh gọi điện kêu cô ngày hôm sau đến họp báo xin lỗi khác gì thừa nhận những tin đồn kia?

Nhớ tới quá khứ bi thảm, Lâm Nhàn chỉ cười cất điện thoại vào túi. Những ký ức này đối với cô lúc này đều không quan trọng...

Cô sau khi rời khỏi thế giới này, mỗi thế giới đi qua đều chồng chát gian khổ, không chỉ đối diện với nỗi đau tinh thần, mà còn chân chính đứng trước lưỡi dao.

Cô từng đói khát đến cùng cực, từng cảm nhận được cái chết cận kề, từng chiến đấu trong thiên đao vạn mạ. . .

Lâm Nhàn bây giờ sớm đã không phải là Lâm Nhàn ngày trước.

Trải qua ngàn vạn thế giới, lúc này quay đầu nhìn lại khó khan chồng chất trước mắt.

Lâm Nhàn cười nhạo nói: "Đi ăn sáng thôi."

Cô đã sống lại sẽ không để bản than chịu oan ức.

***

Mà ở bên kia, Trong phòng chờ của cao ốc Tinh Quang nơi tổ chức họp báo. Y Lợi Minh gấp tới mức sứt đầu mẻ trán, cái này không chỉ là họp báo để xin lỗi.

Quan trọng là —— Nhóm Sevendays sẽ tuyên bố solo, nhưng mà trước đó, anh ta không dám để lộ chuyện này. Nói với bên ngoài là hôm nay Lâm Nhàn sẽ công khai xin lỗi, mà lúc này Lâm Nhàn lại không đến, khiến anh trở tay không kịp.

Sevendays thuộc công ty Nhất Giai Dịch Gia, là nhóm nhạc nữ nổi tiếng nhất của công ty. Tuyển chọn năm đó còn gây ra tiếng vang lớn, đầu đường ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy có người ra đường tuyên truyền.

Nhưng mà dựa nào tuyên truyền để nổi cũng chỉ là nhất thời. Nhóm thành lập năm thứ hai sức hút đã giảm, nổi tiếng nhất chỉ còn đội trưởng Tiêu Trọng Vi cùng Ông Quân Ngưng.

Còn như Lâm Nhàn không nổi tiếng cũng không có giá trị phát triển, thâm chí không có bối cảnh, không biết phản kháng sẽ bị người quản lý trực tiếp đem tế trời.

Tuy nhiên người phụ nữa trước đây không có tên tuổi không dám cãi lời anh bây giờ lại dám ở trong diện thoại lớn tiếng với mình?

Điều này khiến Y Lợi Minh cảm thấy bản thân bị coi thường.

Anh ta tức giận đập vỡ chiếc ly trong tay, sau thành viên khác trong phòng nghỉ kinh ngạc nhìn anh ta.

Ông Quân Ngưng ôn hòa cười hỏi: "Lợi Minh ca, làm sao vậy?"

Y Lợi Minh cắn răng nói: "Xem ra, con thỏ nhát gan đến đường cùng cũng biết quay lại cắn người."

Tiêu Trọng Vi nhíu mày mắt nhìn đồng hồ, nhắc nhở: "Lợi Minh ca, đến giờ rồi, cô ta không tới thì chúng ta thay cô ta xin lỗi!"

Y Lợi Minh nhìn Tiêu Trọng Vi, chiêu này đủ ác, liền gật đầu.

Nhưng hắn vẫn nhắn cho Lâm Nhàn: "Cô biết phí vi phạm hợp đầu là bao nhiêu khônh?"

Câu này Y Lợi Minh đã nói với Lâm Nhàn vô số lần, lần nào cũng thành công. Hắn tin tưởng lần này cô vẫn sẽ thỏa hiệp.

Nếu hỏi vì sao thì là do Lâm Nhàn có một gia đình rất phức tạp. Cô cần tiền mà tiền vi phạm hợp đồng cô cũng không trả nổi.

Điện thoại ding ding chỉ có hai chữ —— "Đến đây."

Y Lợi Minh mỉm cười, nữ nhân yếu đuối! Rốt cuộc thì cô cũng không thoát được khỏi Ngũ Chỉ sơn của tôi.

Thời gian trôi qua, đã sớm 10 giờ, hội trường chật kín phóng viên.

Mọi người chụm đầu ghé tai xì xào bàn tán.

Trên sân khấu bày một cái bàn dài, khan trải màu đỏ, bên trên đặt mấy cái micro. Người chủ trì là Y Lợi Minh, bên cạnh hắn là sáu thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp, có người vui vẻ có người buồn bã.

Cánh nhà baó tinh tường có thể nhận ra chuyện này không đơn gian, tất cả đều mau chóng ngồi xuống.

Đối diện sân khấu có đặt thiết bị ghi hình trực tiếp , đặt vào một cái ghi vào thiết bị, hiện trường phát trực tiếp lớn nhất cả nước. Y Lợi Minh nhìn vào camera, mỉm cười nói: "Hoan nghênh các vị phóng viên đã tới, hôm nay tôi một lần nữa mở họp báo chắc hẳn các vị cũng đã biết lí do."

Vừa nói, sáu cô gái bên cạnh đều đứng dậy. Sáu tạo hình khác nhau nhưng đều xinh đẹp, có váy loli mới mẻ hay quần đùi áo phông năng động, tất cả đều đẹp mắt.

Đứng chung một chỗ là cảnh tượng đẹp nhất.

Kênh phát sóng trực tiếp hoa hồng bay tứ tung, với nhan sắc này thì danh tiếng năm đó cũng không phải là nói suông.

"A a a a a a, đội trưởng đẹp nhất. Đội trưởng, Em yêu chị."

"Quân Quân, Quân Quân ! ! ! Đẹp quá đi, váy tutu đẹp như vậy nhất định phải them phúc lợi cho bộ phận trang phục! ! !"

"Ai nói Cá Heo nhà ta không đẹp, cô ấy có eo a4, có chân dài nha. Ế, máy tính tôi sao lại đỏ vậy?"

"Trên lầu mau lấy khan giấy lau đi, đã ngẩng đầu lên chưa?"

"Tất cả đều tránh ra, Tĩnh ca hôm nay đẹp xỉu má ơi! ! !"

"A a a a a a a a! ! ! Tim của tôi! ! ! !"

Bật thông báo lên sẽ thấy từng dòng thông báo

【 Đồ hộp cho mèo tặng 10 đóa hoa hồng. 】

【 Trò chơi của tù nhân tặng 50 đóa hoa hồng. 】

【 Tình duyên thời niên thiếu tặng 1 ngôi sao. 】

【 Trò chơi Phù Sinh tặng một chiếc xe đạp. 】

. . .

Trong khoảng thời gian ngắn, kênh phát sóng trực tiếp tràn ngập tiếng la hét và quà tặng của người hâm mộ.

Y Lợi Minh cong môi, hồi sinh nhóm Sevendays là kế hoạch thành công nhất của anh ta trong năm nay.

Lúc này, sáu cô gái đồng thời cúi đầu hô: "Rất xin lỗi."

Với tư cách đội trưởng, Tiêu Trọng Vi là người đầu tiên nói: "Là đội trưởng mà không thể quản lý được thành viên trong nhóm, tôi chân thành xin lỗi mọi người. Một lần nữa tôi xin lỗi vì để mọi người phiền lòng vì chuyện này, tôi hứa sẽ quản lý thành viên thật tốt, sẽ không để chuyện này tái phạm một lần nào nữa."

Theo lời Tiêu Trọng Vi, hiện trường tách tách chụp hình vang lên không ngừng, phóng viên liên tục giơ tay đặt cây hỏi. Hiện nay Lâm Nhàn là điểm nóng trên mạng, tin tức về cô vô cùng hót, các phóng viên đương nhiên rất tích cực.

Mà trên kênh phát sóng trực tiếp mọi người cũng nhao nhao nhắn: "Lâm Nhàn cút khỏi ngành giải trí!"

"Lâm Nhàn cút khỏi ngành giải trí!"

"Lâm Nhàn cút khỏi ngành giải trí!"

"Lâm Nhàn cái đồ quỷ hút máu, cút khỏi ngành giải trí!"

. . .

Y Lợi Minh xem hình hình này vô cùng hài lòng, trong lòng đắc ý, thắng rồi!

Y Lợi Minh ra hiệu bằng ánh mắt cho Tiêu Trọng Vi, bây giờ, chỉ cần ổn định tình thế, sẽ có thể tuyên bố các thành viên ra solo.

Tiêu Trọng Vi gật đầu, thành viên khác lần lượt nhìn về phía đội trưởng. Trong các cô có người hi vọng solo, tất nhiên cũng có người không hi vọng solo. Bởi vì có chỉ là trốn trong nhóm, cần nhóm để có thể phát triển.

Nhưng chuyện đã thành thế này họ không có cơ hội phản kháng. Bởi vậy, người không hài lòng chỉ có thể cúi đầu che đi vẻ mặt mất mát.

Tất cả mọi người đang đợi Tiêu Trọng Vi tuyên bố tin tức quan trọng này

Chính lúc này cửa lớn của phòng họp báo mạnh mẽ bị đẩy ra.

Ngoài cửa là một cô gái tóc dài mặc một chiếc áo len trắng đơn gairn cùng quần thể thao màu lam đang khoanh tay dựa vào khuynh cửa

Cách ăn mặc này...tùy tiện đến bệnh hoạn, tất cả mọi người trong hội trường đều nghĩ vậy.

Làn da của cô trắng bệnh, dưới ánh nắng mặt trời.gần như là trong suốt.

Chỉ thấy cô liếc mắt nhìn qua, lại cụp mắt xuống, hàng mi như lông vũ phủ bóng. Đôi môi hồng nhạt nhếch mép cười lạnh mang một vẻ xấu xa không rõ.

Cô nói: "Ai cho phép mấy người thay tôi xin lỗi?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro