Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày sinh nhật của Nghị Viên có thể nói ông ấy là người có máu mặt trong giới làm ăn nên ai cũng phải kính nể ông.

Pi và Boom bước từ trên lầu xuống kéo ba chàng trai sững sờ. Tuy đây không phải là lần đầu nhưng quả thực 2 người rất đẹp.

Boom mặc váy màu cam hai dây nhỏ để làm gối và đôi giày cao 10 cm màu cam. Pi mặc chiếc váy nó tăng màu đen cháu ở một vài dài đến chân với đôi giày 10cm màu đen.

Chiếc xe Lamborghini màu bạc dừng lại ở chỗ diễn ra buổi tiệc khiến bao nhiêu người hưởng ánh mắt và chiếc xe nổi tiếng ấy trên xe ai nàng công chúa khoảng tay hai chàng hoàng tử bước xuống không ít người trầm trồ.

Những lời bàn tán chưa lắng xuống thì từ trên chiếc Ferrari La Ferrari màu đỏ bước xuống là hai cô gái như thiên thần. Thấy vậy Rin bước tới đưa tay mời kiểu hoàng gia trước mặt Yuri, cô cũng chẳng ngần ngại gì đặt tay vào tay cậu làm mọi người ở buổi tiệc được một phen trầm trồ. Còn nó thì hiên ngang khoát tay Jan bước vào trong.

Nó cẩn trọng bước đến chỗ Pi cất lên lời khen thay cho màn chào hỏi.

- Chiếc váy này có vẻ rất hợp với cô, rất đẹp!

- Cảm ơn, vì đã tặng nói cho tôi.

- Xin chào, nghe danh đã lâu bây giờ mới có dịp gặp mặt.

Nó liếc mắt qua phía bàn tay đan chia ra nhìn lên mà biết chủ nhân của bàn tay đó là.....

- Chào! tôi có thể được biết quý danh của anh.

- Tôi là Phan Anh Tuấn gọi là Jen, tôi là tổng giám đốc chi nhánh của công ty JP ở Việt Nam đây......là chủ tịch của công ty chúng tôi.

Jen chỉ tay về phía người đang đứng cạnh mình.

- Rất vui khi được biết anh

Nó cúi đầu chào John.

- Chủ tịch! Bây giờ chúng ta phải đến chỗ của nhà Nghị Viên.

Jan khẽ nhắc nhỡ, quay qua phía mấy người kia cúi đầu thay cho lời tạm biệt.

- Mình không ngờ cô ấy có thể giống đến mức như thế.

- Có điều không có hình xăm ở cổ.

- Đúng! Mình tán thành ý kiến này.

Nó vừa rời khỏi thì Rin nắm tay Yuri bước đến.

- Mọi người làm quen đi......đây lại Yuri bạn gái của em.

- Chào mọi người....

Yuri e thẹn mỉm cười Chào cả bọn.

- Trời, Rin mà cũng có bạn gái sao? Thật không thể tin nổi.

- Gì? Anh làm như em xấu lắm á!

- Chứ gì nữa.

- Jen à, em xấu nhưng vẫn đẹp hơn anh đấy.

- Tự tin chưa kìa!

- Chào em, chị là Boom!

- Chào Chị!

- Chị là Pi...!

Chìa tay ra bắt lấy tay Yuri.

- Anh là John, anh là Jen đây là Jin.

- Cô ấy làm trong công ty HBS đấy.

- Thảo nào vừa rồi đi chung xe với Jun.

Mọi người đang nói chuyện rôm rả thì nó bước đến.

- Tôi có thể mượn Yuri một lát được chứ?

- Tất nhiên!

Nó kéo Yuri đến bàn đựng rượu.

- Có chuyện gì sao chị?

- Bây giờ chị có việc phải đi lát nữa sẽ có xe đến đón hai đứa cứ bảo với Jan tối nay chị không về nhà.

- Có chuyện gì nghiêm trọng sao?

- Chị có thể tự giải quyết được!

Từ trong nhà vệ sinh bước ra trên người nó đã không còn bộ váy đắt tiền nữa mà thay vào đó là bộ đồ bó sát màu đen. Nó cẩn thận lẻn ra ngoài để không ai nhìn thấy thế nhưng hoạt động của nó lại lọt vào mắt của một người.

Chiếc Ferrari La Ferrari màu đỏ nhưng trước ngôi nhà hoang nhưng có vẻ vẫn còn mới. Một cô gái với mái tóc dài ngang lưng bước vào trong ngôi nhà.

- Chị hai!

- Làm cho hai tên đó tỉnh dậy.

" ào...ào.."

Cá sấu nước được tạt thẳng vào mặt 2 tên đang bị trói ở ghế.

- Lâu quá rồi nhỉ?

Hai tên đó chẳng nói được gì, mắt trợn ngược lên.

- Ai là người bảo tụi mày theo dõi tao?

Nó ngồi xuống chiếc ghế đối diện vắt chéo chân cất tiếng hỏi. Tụi kia vẫn im lặng như chẳng nghe gì.

- Tao sẽ không hỏi lại lần 3 đâu. Ai là người sai tụi mày theo dõi tao?

Bây giờ trong tay nó là một chiếc roi da.

- Không nói chứ gì?

" Vút....Vút..."

- Trả lời đi. Ai.....

Nó gằng giọng khiến tụi kia tái mặt, nhưng tuyệt đối chẳng đứa nào chịu nói nửa lời. Nó vẫy tay ra hiệu thế là hai đứa kia được đàn em của nó "chăm sóc" tử tế.

- Đưa tụi kia vào đây.

Đàn em của nó đưa vào khoảng 5 tên nữa đứa nào cũng thảm hại như nhau cả.

- Tụi mày đã không nói thì tao đây cũng không ép.

Cúi xuống nhặt lấy chiếc điện thoại của tên nào đó và bấm gọi.

- Alô....Sao bây giờ mày mới gọi, hả ?

- Chắc là mày.....đang sốt ruột lắm nhỉ?

- Mày.........

- Ha...ha....

- Mày....có cần ngạc nhiên như thế không!!!!! Đến đây đi....mày còn ngạc nhiên hơn! Nhà kho MTM. Tao sẽ đợi.

" Kéttttttttt......"

Một đoàn môtô dừng trước ngôi nhà hoang.

" Rầm...."

Cánh cửa bị bật tung ra do một lực đạp rất mạnh từ phía ngoài. Từ trong nhìn ra, dẫn đầu là một chàng trai với vóc dáng chuẩn, khuôn mặt điển trai và có một chút độc đoán phía sau là 20-30 tên đàn em.

Vừa bước vào trong, đạp vài mắt hắn là 7 người của gắn đang bị trói trên ghế, máu me khắp người.

- Nhìn thấy mà đau lòng lắm hả? Chuyện này chẳng trách tao được, vì mày gây chiến trước mà !

Nó bước ra trên tay là ly rượu sóng sánh màu vàng nhạt.

- Mày biết sao không, tao buồn mày dữ lắm đấy! Hôm đó mày bị thương nặng không cử động được, vậy mà.....người của tao tưởng mày chết rồi nên tha. Còn tao xuống dưới kia tìm mày mãi mà chẳng thấy, khi đó tao mới biết mày chưa chết. Lúc đó tao đã đánh cược tính mạng này. Tao đã phải vật vả một năm trời mới có thể trở lại như vầy. Tao đã rất vui, khi biết mày phải mất đến ba năm mới chữa khỏi vết thương trên người.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro