Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau nó thức dậy, cảm thấy đầu đau như búa bổ. Vệ sinh cá nhân, thay đồng phục xong nó đi xuống nhà. Vừa vào bếp nó đã thấy John đang làm gì đó.

- Chào hai buổi sáng, hai đang làm gì thế?

Nó hôn chụt vào má John.

- Em dậy rồi à! Đây, anh mới pha đấy, uống đi cho tỉnh.

Anh vừa nói vừa đưa cho nó ly nước nghi ngút khói.

- Lại trà gừng à! em ghét nó.

Nó nhăn mặt trông rất khó coi.

- Không muốn uống thì cậu bỏ rượu đi.

Pi từ ngoài đi vào

- không đâu nhé!

- Thôi ăn sáng chuẩn bị đi học.

Boom cười típ mắt khi thấy cả đống đồ ắn ở trên bàn.

Có lẽ do nó uống quá nhiều rượu nên bây giờ nó ăn khá nhiều. Mọi người ai cũng biết điều đó nên họ rất vui.

Vẫn như thường lệ, ba chàng trai xuất hiện là y như rằng cổng trường sẽ bị ùn tắc.

Vẫn phong cách đút tay vào túi ao và ung dung bước đi. Nó đang đi thì.....

- Chị hai....

Rin nhanh chóng chạy lại phía nó.

- Đến đây làm gì?

- Học ạ!

- Mày thì học hành gì chứ?

- Chị lúc nào cũng thế.

- Chị lên lớp trước đi, em có tí việc

- ukm!

Nhìn Rin đi xa rồi thì nó cũng tiếp tục bước.

- Cẩn thận.......

" choang...."

- Sun em không sao chứ???

Tiếng John lo lắng.

- Không sao cả!

- Ai làm????

Jen quát lên và nhìn đám người trước mặt.

Nó thì đứng như tượng nhìn đống đổ nát dưới chân. Cũng may hắn phát hiện được nên đã đá văng chậu hoa trước khi rơi trúng nó.

Nhìn sang hắn, rồi từ từ bước đến.

- Cảm ơn!

- Không có gì, coi như tôi trả ơn cô chuyện ở quán bar.

- Đó là bar của tôi.

Mặc kệ mọi chuyện, nó vẫn bước đi.

- Hôm nay khá hơn rồi đấy.

Boom đi đến vỗ vai hắn rồi cùng Pi đi lên lớp.

- Phát huy như thế là tốt.

John và Jen nhìn hắn cười dã lã

- Ê! mấy người nói gì thế? chẳng hiểu gì xấc!

Tại lớp 11A

- Xin chào! Mình là Trương Anh Quân, mong sẽ được giúp đỡ.

Nói xong cậu tặng cho đám nữ sinh trong lớp nụ cười miễng phí.

- Được rồi, em chọn chỗ đi.

- Chỗ đó! 

Mọi người nhìn theo hướng tay mà cậu chỉ thì đích đến là nó. mọi ánh mắt hình viên đạn đều đổ dồn vào chiếc bàn cuối lớp.

- Được rồi ! em xuống đó đi.

Cậu nhảy chân sáo xuống phía nó.

- Chị à!

- Đang làm việc cấm làm phiền. lo học đi.

Mắt nó vẫn gián vào màn hình máy tính.

- Chị có học đâu?

- Chị mày dư IQ không học vẫn thi được. Còn mày thì không.

Đến đây thôi, cậu biết chỉ cần thêm một hai câu nữa thôi là cậu bị xử đẹp vì tội làm phiền nó.

Tiếng chuông nhanh chóng kết thúc buổi học, mà phần tử ngủ nhiều hơn là học.

Ngoài lớp không biết có chuyện gì mà lại bu một đống như thế. Và người biết nguyên do đầu tiên là......Boom.

- Tránh ra hết coi....

Nhỏ gồng mình hét lên.

- Ai bảo đến đây???

- Tụi này cũng không muốn đến đâu nhá!

- Đã đến rồi còn nói gì nữa.

- Thôi, hai người cứ như chó vs mèo ý, im cho tụi này nhờ.

Jen đành phải can hai người kia lại. Tụi nó kéo nhau xuống căn teen mà không biết bao nhiêu chuyện xảy ra.

Vừa ngồi vào bàn Jen đã lên tiếng.

- Quái cái trường này bị gì ấy nhỉ, sao nhiều chuyện xảy ra cứ nhằm vào tụi mình thế nhỉ?

- Không phải nhắm vào tụi mình, mà là nhắm vào Sun.

John lặp tức lên tiếng.

- Nè! cô là người bị hại đấy, sao chẳng lo gì hết thế?

Hắn cũng thắc mắc lắm với biểu cảm của nó.

- Vẫn còn sống, lo gì!

- Chắc tôi tức chết với cô quá.

- Tôi làm gì anh sao?

Nó đưa mắt nhìn hắn.

- Thôi đi.

John lên tiếng ngăn lại. Nó quay qua phía Boom.

- Lấy giúp mình chai nước.

- Được rồi.

- Sao cô không lấy mà bảo người khác thế?

Jen nhìn thấy cảnh đó thì khá khó chịu.

- Sao? Quan tâm à?

- Đâu chỉ thắc mắc thôi.

Cùng lúc đó.....

" á......."

- Cô đi mà không nhìn đường à?

Boom trừng mắt nhìn người trước mặt.

- Tôi thích thế đấy, làm gì được tôi.

Ngay lặp tức, Boom đổ nguyên chai nước lên người cô ta.

- Cô dám.......

- Sao không...

Jen nhanh chóng chạy đến đưa cho Boom chiếc khăn tay của mình. Cậu bước lên đứng chắn ngang trước mặt Boom, lên tiếng hâm dọa.

- Cô coi chừng đấy! 

Nói rồi cậu nắm tay Boom kéo đi.

Ngày hôm đó kết thúc trong sự mệt mỏi.






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro