Chương 2: Chàng trai biến mất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn là rồng

Nếu nói ai là người biết tung tích cuốn sách ma thuật của Peder vào lúc này nhất thì chắc hẳn là thanh niên gầy gò kia rồi.

Vì không chịu từ bỏ cuốn sách mà bị kéo vào hố đen, dáng vẻ hiện tại của người này đang rất rợn người.

Quần áo của hắn vừa vào hố đen đã bị xé toạc thành từng mảnh, giây tiếp theo thì da thịt trên người bị vô số lực xoắn trong đây tróc ra.

Đúng vậy, lực xoắn.

Tưởng chừng như đang ở trong một cái máy xay thịt! Lúc vừa vào đây, à không còn sớm hơn thế, ngay khi cánh tay phải cầm cuốn sách ma thuật bị kéo vào hố đen hắn đã cảm thấy có gì đó không ổn.

Song, dù cảm thấy bất thường nhưng hắn vẫn quyết định chọn bị kéo vào.

Nhìn chằm chằm cuốn sách ma thuật trong tay, trong mắt người nọ là sự kiên định không thể thay đổi.

Theo thói quen hắn mím chặt môi lại nhưng gió cứ xé thịt trên môi ra, cuối cùng thỉnh thoảng răng trên và dưới chạm vào nhau. Sở dĩ hắn nói "thỉnh thoảng" là vì khi da môi bị tróc đi chỉ còn răng, thì sau đó nó sẽ được tái sinh lại rất nhanh, chỉ trong thời gian ngắn sẽ có lại môi mới.

Trên thực tế, kiểu "phá hủy" và "tái tạo" này diễn ra trên từng tấc thịt của chàng trai, có khi biến thành xương trắng, có khi chỉ là một miếng thịt đỏ tươi không da nhưng chẳng mấy chốc lại được bao phủ bởi làn da tái nhợt... Loại tuần hoàn này không xảy ra cùng lúc, dẫn đến cơ thể của hắn có phần vẫn là xương, phần khác đã mọc ra thịt mới, vài nơi đã hiện lên cơ bắp và đôi khi còn sót lại mấy chỗ nguyên vẹn. Chuyện này nhìn rất đáng sợ thậm chí còn có hơi rợn người nữa.

Đến hiện tại điều không thay đổi duy nhất có lẽ là đôi mắt của người này.

Tuy nhiên nếu quan sát kỹ, bạn sẽ biết lý do tại sao đôi mắt chứa đầy sự kiên định đó lại có thể mở to suốt. Chẳng những còn có thể theo sát cuốn sách ma thuật mà tạm thời còn tránh được những cơn đau xé toạc, là vì có một lớp màng mỏng trong suốt kiên cố bao phủ ở trên.

Và khi nhìn kỹ hơn, sẽ thấy đôi mắt đen đó dường như khác với mắt người bình thường, con ngươi dựng thẳng trông giống mắt của loài quái thú nào đó hơn là mắt người, giả dụ như...

Rồng?

Với đôi mắt mở to không chớp như thế, thanh niên có thân phận bí ẩn để mặc cho cơ thể mình không ngừng biến đổi bởi lực xoắn, như thể hắn không hề cảm thấy đau đớn. Đôi mắt đen như quả cầu thủy tinh vẫn luôn khóa chặt vào cuốn sách ma thuật trên tay.

Hình như càng tới gần cánh tay kia thì lực xoắn càng mạnh hơn – hắn nghĩ.

Bằng chứng chính là, tay phải nắm cuốn sách ma thuật đang giằng co với cánh tay kia luôn ở trạng thái hóa xương từ lúc tiến vào hố đen.

Khác hẳn với tay của hắn, cánh tay của kẻ kia không hề xây xước gì cả. Từ nãy tới giờ nó vẫn không xê dịch và không hề có cảm giác dùng lực, nó chỉ đơn giản là chạm vào mà thôi.

Thế nhưng có một thứ thay đổi –

Sau khi hắn bị kéo vào "hố đen", những biểu tượng mờ ảo trên bìa cuốn sách ma thuật bắt đầu sáng lên dưới ngón tay của đối phương.

Nó sáng lên từng chút một, đi theo trật tự gốc được vẽ ra rõ ràng của các biểu tượng. Ban đầu nó sáng lên rất chậm, độ sáng cũng khá mờ nhạt nên hắn không nhận ra điều này. Hiện tại thì tốc độ của ánh sáng càng lúc càng nhanh, biểu tượng bán thành phẩm trên cuốn sách cũng ngày càng rõ nét, hệt như một ngọn đèn dần sáng lên dưới bàn tay của kẻ nọ.

Đây là "kế thừa" sao? Sự "thừa nhận" của cuốn sách ma thuật.

Thanh niên gầy gò ngẫm nghĩ.

Quả thật bây giờ trông hắn rất yếu ớt, trên người chỉ còn lại xương cốt trắng bệch không có chút máu. Khi các biểu tượng trên cuốn sách dần được hình thành, tốc độ sinh trưởng của máu thịt hắn không còn theo kịp tốc độ tróc ra nữa.

Và hắn cũng đành phải nheo mắt lại – Hiển nhiên, lớp màng mỏng kiên cố từng không phá vỡ được trước đó cũng đang dần bị phá hủy.

Quả nhiên hắn không đủ tư cách – Thanh niên nghĩ.

Sách ma thuật của Peder không được "kế thừa" dựa vào việc đánh bại các ma pháp sư khác, mà cuốn sách sẽ lựa chọn chủ nhân của nó – người có tiềm năng ma thuật mạnh nhất, và rõ ràng người này không phải hắn.

Hắn là một con rồng không có tiềm năng ma thuật – Chàng trai buồn bã một giây đồng hồ.

Và nó chỉ diễn ra đúng một giây mà thôi.

Vậy thì có sao?

Chỉ cần tìm một ma pháp sư đầy tiềm năng kế thừa cuốn sách ma thuật này, rồi bắt người đó đọc cho hắn nghe là được rồi.

Thật ra đây là ý định ban đầu của hắn.

Quyền kế thừa của đối phương diễn ra rất suôn sẻ, còn hắn cũng không chết trong cuộc xâu xé, mọi chuyện đều xảy ra rất thuận lợi.

Chàng trai gần như đã biến thành một bộ xương nắm chặt sách ma thuật, khóe miệng chỉ còn lại một nửa khẽ nhếch lên.

Diễn ra rất suôn sẻ? Có lẽ chỉ mình hắn là cảm thấy vậy.

Khoảnh khắc những biểu tượng lộng lẫy chứa đầy nét cổ kính trên cuốn sách ma thuật sáng lên, chàng trai cảm thấy có một luồng sáng trắng trước mắt mình.

"Kế thừa" đã sắp hoàn thành!

Nhận ra điều này, chàng trai lập tức dồn hết sức mạnh của mình vào cuốn sách! Thoáng cái xương tay của hắn chen lên bìa sách, trong luồng sáng hắn lờ mờ thấy những biểu tượng lộng lẫy đã hoàn toàn thành hình, chữ trên bìa bay lên, sau đó nó rơi xuống mu bàn trên một cái tay khác đang nằm trên cuốn sách lúc này. Thời điểm sách ma thuật biến mất, trên bàn tay trắng nõn kia có thêm một hoa văn màu đen, nó chính là hoa văn trên bìa sách! Có điều, ở trên hoa văn vốn có ấy, lại có thêm một xương tay âm u khác.

Nhìn thấy cảnh tượng này, chàng trai khẽ mỉm cười.

Vào giây tiếp theo, lớp da thịt bao phủ trong thời gian ngắn trên người và khuôn mặt hắn ở giai đoạn hoàn thành kế thừa lại tan biến lần nữa. Lúc này đây, ngay cả nhãn cầu và phần xương cứng nhất của hắn cũng không cách nào ngăn cản việc tan rã.

Vào thời điểm biểu tượng tượng trưng cho sự kế thừa được khắc trên bàn tay trái của chủ nhân mới, cuốn sách ma thuật của Peder đã biết mất. Trong số xương, chỉ có xương tay nắm giữ sách ma thuật là biến mất cùng với nó, ngay trong khoảnh khắc đó chúng đã đến thế giới mới cùng cuốn sách ma thuật. Và những chiếc xương còn lại đã hoàn thành xứ mệnh của mình, chúng chia năm xẻ bảy thậm chí là tan biến vào hư không.

Hết chương 2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro