Chương 43: Nhất định phải gả cho Hoàng Tử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Tiểu thư, ngươi muốn vào cung?"

Gần đây Dạ Tiểu Lang nói nhiều hơn trước, trước hắn vẫn cho là A Cực rời đi sẽ gặp nguy hiểm, thế nhưng hiện tại A Cực thường xuyên viết thư về, hiển nhiên là an toàn, tảng đá trong lòng hắn được thả xuống, Tiểu Lang ngày trước đã trở về.

Dạ Mộc gật đầu, có chút đau đầu, "Cũng không biết đối phương có mục đích gì, theo lý mà nói, đích mẫu đã chết, mặc kệ đích thứ đều phải giữ đạo hiếu, nhưng là trên thiệp mời lại chỉ mời ta, chỉ mặt gọi tên, ta không thể không đi."

Dạ Mộcnois như vậy, Dạ Tiểu Lang cũng có chút bất an, "Sẽ không có bẫy đó chứ? Đến lúc đó ta cùng đi với tiểu thư!"

Gần đây hắn đang cùng hai cao thủ bên người tiểu thư luyện võ, tiến bộ cực nhanh, nhất định có thể bảo vệ tốt cho tiểu thư.

Dạ Mộc lắc đầu, "Trong cung nguy hiểm, ta không thể mang theo ngươi, ngươi ở nhà học cho tốt, lần trước giao cho ngươi bảng ghép vần đã thuộc chưa? Một canh giờ A Cực đã có thể trả bài được rồi, ngươi xem ngươi đã học bao nhiêu ngày rồi?"

Vừa nói đến học tập Dạ Tiểu Lang liền im, "Ta, ta đợi tiểu thư trở về ta sẽ trả bài."

"Biết ngươi lười biếng!"

Dạ Mộc tức giận trừng hắn một cái.

Lúc này, Tiểu Thu có chút kinh hoảng chạy vào, "Tiểu thư, Tướng Quân tới!"

Dạ Lệ? Hắn làm sao lại đến viện tử của nàng?

Con ngươi của Dạ Mộc đảo một vòng, đuổi hết những người khác, đi ra ngoài đón.

"Phụ thân."

"Ừm." Tầm mắt của Dạ Lệ đảo qua trong tiểu viện tinh xảo, cuối cùng rơi vào trên người nàng, "Ba ngày sau trong cung mở tiệc chiêu đãi, Mộc Nhi phải chuẩn bị thật tốt."

Dạ Mộc mím môi, vẫn là hỏi, "Nhưng tại sao phải mời ta? Muốn mời, không phải nên mời tỷ tỷ sao?"

Tròng mắt của Dạ Lệ nhìn tiểu oa nhi xinh xắn trước mắt, trưởng thành theo thời gian, vật nhỏ trước mắt càng ngày càng trắng nộn thủy linh, mắt to nhìn ai tựa hồ người đó chính là toàn thế giới của nàng để người ta không đành lòng, bất quá người thành đại sự không câu nệ tiểu tiết, người thành đại sự, không câu nệ tiểu tiết.

"Mộc Nhi, ngươi cảm thấy vi phụ đối xử với ngươi thế nào?"

"Phụ thân đối xử với ta, tự nhiên là cực kỳ tốt!" Dạ Mộc không cần suy nghĩ trả lời, nương theo phúc của Thừa Tướng phủ được tuyên dương, hiện nay tất cả người của đô thành đều biết Dạ Lệ cưng chìu thứ nữ, cho nên nàng còn có thể nói cái gì?

Dạ Lệ gật đầu, "Kỳ thực ngươi có trong danh sách tiến cung, chính là do Nhu Phi động tay chân, bất quá cũng là vi phụ âm thầm cho phép."

Dạ Mộc ngẩng đầu nhìn hắn, con ngươi hơi co lại, lại cười, "Phụ thân biết thời biết thế, là bởi vì có chuyện gì muốn giao cho Mộc Nhi làm sao?"

"Mộc Nhi rất thông minh."

Dạ Lệ thừa nhận gọn gàng dứt khoát, để Dạ Mộc thật không biết nên cho ông sắc mặt thế nào, nàng mới sáu tuổi, không phải mười sáu, nếu Dạ Lệ không phải quá tín nhiệm nàng, chính là có mục đích riêng.

"Phụ thân muốn ta làm gì?"

Dạ Lệ hơi thiêu mi, "Trước đó ngươi nói, Nhu Phi có thai? Đáng tiếc, trong khoảng thời gian này, vi phụ không có tra được gì cả, mà lần này trong cung thiết yến, Nhu Phi cũng sẽ tham gia."

"Nên, phụ thân muốn cho ta tra rõ thực hư?"

Mi tâm của Dạ Mộc thắt gút, trong lòng luôn luôn có điểm bất an, "Chỉ là nguyên nhân này?"

Dạ Lệ sờ sờ đầu của nàng, "Đúng, chính là nguyên nhân này, sau này vi phụ sẽ tiến cung sẽ mang quần áo cần mặc cho ngươi, Mộc Nhi sau khi tiến cung,hết thẩy cẩn thận."

Dạ Mộc gật đầu, nhìn theo bóng Dạ Lệ rời đi, trực giác của nàng nói rằng có bẫy, ba ngày nay, vẫn là phải chuẩn bị ít đồ mới tốt.

Ngày tiến cung.

Trong đô thành có vô số kiệu hoa xe ngựa xuất phát, lão bách tính đứng bên ngoài xem, khó có cơ hội được nhìn thấy nhiều quý nữ đồng thời xuất môn như vậy, đều hy vọng có cơ hội có thể thấy dung mạo đối phương, mà xe ngựa của Dạ Mộc cũng ở trong đó, hướng phía hoàng cung mà đi.

"Tra được cái gì không?" Dạ Mộc hỏi Tử Hư bên người, Tử Hư là người được Mặc Lâm Uyên phái tới, trước có hai người, nhưng một người trong đó, Dạ Mộc dùng làm người đưa tin, không mang theo, hơn nữa dù là mang theo cũng không mang vào cung được, Tử Hư chút nữa cũng chỉ được ở ngoài cung thôi.

"Hồi tiểu thư, hoàng cung Việt Quốc phòng giữ sâm nghiêm, tin tức ta tra được không nhiều lắm, bất quá có một việc trong đó rất kỳ hoặc, chính là trong cung gần đây liên tiếp đã chết hai thư đồng của công chúa, trừ cái đó ra, không có điểm đáng ngờ khác."

Dạ Mộc sờ sờ cằm nhỏ của mình, quả nhiên hiểu biết quá ít chính là trắc trở, Nhu Phi kia gọi nàng tiến cung, đến tột cùng muốn đối phó nàng thế nào.

Rất nhanh, đã đến cung rồi.

Tất cả hộ vệ đều lưu lại bên ngoài, nhưng đây vẫn chưa xong, tất cả nha hoàn đều phải bị kiểm tra, trong đó tra được tra được có thân thủ, mang vũ khí, đều tịch thu tạm thời, Dạ Mộc bị kiểm tra, có chút kỳ quái đưa tiền cho một thị vệ.

"Tiểu ca ca, vì sao lần này bài tra nghiêm như thế a?"

Thị vệ kia thu tiền của Dạ Mộc, lại thấy Dạ Mộc là tiểu muội muội mềm mại khả ái, không khỏi buông lỏng biểu cảm trên mặt, thấp giọng nói.

"Ngày hôm nay bệ hạ cũng sẽ tham gia yến hội."

Nói xong, hắn phải đi kiểm tra đội người tiếp theo, để lại Dạ Mộc kinh nghi bất định trong lòng.

Việt Đế bị bệnh kia cũng muốn tham gia?

Trước bởi vì bệnh nặng, Việt Đế một mực tu dưỡng, đương nhiên, đối với bên ngòai chỉ nói là bệnh nhẹ, tính toán thời gian, hắn có mấy tháng không xuất hiện trước mặt người khác rồi, ngày hôm nay, lại muốn tham gia một yến hội nho nhỏ? Chuyện này và cùng Nhu Phi muốn nàng tiến cung, có liên hệ gì không?

Dạ Mộc mang theo hoài nghi, cùng mọi người một đường tiến vào cung.

Theo lý giải, yến hội này chủ yếu là chọn phi cho Nhị Hoàng Tử, không quan hệ nhiều lắm với Dạ Mộc, dù là nhị hoàng tử muốn kéo dây với Dạ Lệ, cũng có thể đi chọn đích nữ Dạ Lệ, mà không phải nàng, nên Dạ Mộc căn bản không để chuyện này ở trong lòng.

Mặc dù là lần đầu tiên xuất môn, nhưng nàng cũng chỉ là tò mò lúc đầu, đến bây giờ lại có chút thiếu hăng hái, dù sao cái chỗ này tuy rằng tinh xảo phồn hoa, nhưng cũng không có quá nhiều khác biệt với Cố Cung, nhìn lâu cũng liền quen thấy bình thường.

Hoàng Hậu ở phía trên chủ trì đại cục, Dạ Mộc ngồi nghiêm chỉnh ở dưới, nghĩ thầm, cái yến hội này lúc nào mới có thể kết thúc? Mà ngay tại lúc này, một tỳ nữ lấy cớ châm trà, thần không biết quỷ không hay đưa cho Dạ Mộc một tờ giấy.

Đuôi lông mày của Dạ Mộc nhướng lên một cái, không biểu lộ ra, mở giấy.

Mặt trên viết mấy chữ, "Nhị huynh cầu thân, phải đáp ứng."

Ánh mắt của Dạ Mộc trợn tròn!

Nhị huynh? Chẳng lẽ là Nhị Hoàng Tử? Hắn tìm nàng cầu thân, nàng phải đáp ứng? Cái quỷ gì vậy?

Dạ Mộc bình tĩnh phân tích một chút, Nhị Hoàng Tử này, trong suốt câu truyện gần như tàng hình, nguyên nhân duy nhất làm nàng nhớ, chính là trong lịch sử, sau khi Việt Vũ Đế thành công thượng vị, huynh đệ khác đều giết chết, chỉ để lại một mình Nhị Hoàng Tử, bởi vậy đó có thể thấy được quan hệ bọn hắn không tồi.

Nói cách khác, tờ giấy này là Nghiêm Hứa đưa?

Không đợi Dạ Mộc suy nghĩ nhiều, sau đó chợt nghe Hoàng Hậu phía trên cười khanh khách hỏi, "Hoàng Nhi, nhiều danh môn quý nữ như vậy, ngươi cảm thấy vị nào ưu tú nhất, nếu có thích, ngày hôm nay bổn cung làm hồng nương, giúp ngươi hỏi thử?"

Hoàng Hậu đây cũng là khách khí, mọi người đều là vì muốn leo lên chức Hoàng Tử Phi mà đến, một ít người không muốn bị chọn, cũng sẽ mượn cớ không đến, nên chỉ cần Nhị Hoàng Tử gật đầu, đâu còn cần hỏi nữa.

Đương nhiên ngoại trừ Dạ Mộc, nàng là người duy nhất, bị chỉ mặt gọi tên, đặc biệt gọi đến, nhưng nàng mới sáu tuổi, còn là thứ nữ, Nhị Hoàng Tử không có khả năng chọn nàng.

Dạ Mộc vốn rất chắc chắn điểm này, nhưng bây giờ lại không dám chắc, quả nhiên, Nhị Hoàng Tử ôn nhu đôn hậu nghe vậy, nở nụ cười, hai mắt trực tiếp nhìn về phía Dạ Mộc.

"Ngược lại thật có một người, cổ linh tinh quái, khắc sâu trong lòng ta."

Trong lòng Dạ Mộc lộp bộp, không phải như nàng nghĩ chứ?

Hoàng Hậu ngây ra một lúc, tựa hồ không nghĩ tới Nhị Hoàng Tử thực sự sẽ chọn, không khỏi hỏi.

"Hoàng Nhi chỉ ai?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro