Chương 291: Dạo phố xảy ra chuyện.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HAMIstore
=*=*=*=*=*=*=*=*=*

Thời điểm Lương ca nhi lại mặt, lễ vật chất đầy mấy xe ngựa lớn, đủ thấy phủ Thú quốc đại tướng quân xem trong vị ca tử mới vào cửa này thế nào, cũng làm hai phu phu Từ Trường Hưng yên tâm, trong lòng cuối cùng cũng thả lỏng.

Sau lễ Hạ Nguyên xưởng giấy cũng xây dựng xong, thuê một ngàn thương binh xuất ngũ làm nhân công, mỗi tháng tiền lương là mười lượng bạc trắng, chuyên cần 2 lượng, tăng ca 2 lượng, ngày lễ tết còn có thêm phúc lợi!

Có thể nói là nhà xưởng có đãi ngộ tốt nhất đương thời.

Sau khi nhân công đến đông đủ, đợt giấy đầu tiên rất nhanh đã xuất hiện trong các cửa tiệm chuyên dụng, giấy vệ sinh mềm mại trắng như tuyết không ngừng được người tung hô, mà giấy viết cùng giấy vẽ trắng tinh cũng rất được người đọc sách yêu thích!

Đặc biệt Thu Nghiên còn rất biết làm người, sau khi nghe xong ý của tướng công, giấy cung cấp cho các đại hộ nhà cao cửa rộng đều là loại tốt nhất, đặc biệt là quân bộ!

Giấy đều là phẩm cấp đặc biệt, phía trên có mang theo hoa văn, vừa nhìn đã thấy cao cấp.

Khiến một đám người Quân bộ vô cùng kiêu ngạo, lục bộ đều không thể so sánh với bọn họ, bởi vì lục bộ đều có định chế.

Vì đều là các ca tử nhà quan đầu tư tổ chức, nguồn tiêu thụ có cao cấp có bình dân, vậy nên tình hình vô cùng khả quan!

Mạc Thiên Hàm cũng nhận được chiến báo trong quân, đầu xuân bên Hàn Thành quả nhiên nghênh đón một đợt chiến sự, bởi vì năm nay số lượng binh lính bị tổn thương do giá rét giảm xuống hơn phân nửa, lại có mạch đao hỗ trợ, trận chiến này không thể nghi ngờ chính là thắng vô cùng đẹp!

Bởi vì Mạc Thiên Hàm vừa mới lên chức, không thể thăng lên lần thứ hai, vì vậy triều đình cố ý ban thưởng cho hắn ba ngàn lương bạc!

Nói là cổ vũ!

Phía trên đã sớm phát tiền thưởng xuống, đây không phải là đầu cơ trục lợi buôn bán kiếm được, mà là triều đình thưởng cho việc hắn cống hiến vì quân ngũ.

Dù thế nào, trong xương cốt của hắn vẫn là lấy quân đội làm trọng.

Nhận được tiền thưởng đương nhiên là phải dùng cho người trong nhà, Mạc Thiên Hàm bớt chút thời gian mang tiểu phu lang cùng hài tử nhà mình ra ngoài dạo phố,...theo cùng còn có Dục ca ni cùng Mẫn ca nhi, thêm Nhạc ca nhi muốn chuẩn bị của hồi môn, Tịch ca nhi rảnh rỗi cũng đi theo, Vương Thụy cũng đi, Trần Thiết luôn tự cho mình là thân vệ của lão gia đương nhiên cũng muốn đi theo, mấy thân vệ khác thấy vậy liền nháo không chịu ở nhà, Trần Lôi vì muốn mua chút đồ gia dụng cũng theo tới! Cuối cùng một đám người đều chuẩn bị ăn chùa của lão gia nhà mình.

Bất quá càng nhiều người càng náo nhiệt, Thu Nghiên hiện tại cũng xem như một tiểu lão bản, nhưng vẫn rất vui vẻ tiêu tiền của tướng công, ôm Ưu ca nhi ngồi trong xe ngựa mát mẻ ngắm nhìn đường phố rộn ràng bên ngoài. Lần này ra ngoài tổng cộng là ba chiếc xe ngựa, Tịch ca nhi cùng Nhạc ca nhi ngồi xe phía sau, Vương Thụy bảo hộ bên trái, ngẫu nhiên sẽ nói gì đó với Nhac ca nhi trong xe, Tịch ca nhi liền cười hì hì trêu chọc hai người, một chiếc xe ngựa để trống, dùng chở đồ, cũng không biết sẽ mua bao nhiêu đồ vật, cứ chuẩn bi sẵn một xe trống trước; Thu Nghiên mang theo Ưu ca nhi cùng Dục ca nhi và Mẫn ca nhi ngồi xe ngựa đầu tiên, Mạc Thiên Hàm cưỡi ngựa đi bên cạnh, cả gia đình vui vẻ thoải mái dạo đường phố.

Ba ngàn lượng nói nhiều không nhiều, nói ít không ít, ít nhất ở trong mắt Thu Nghiên đã là rất lớn, đây chính là công huân của tướng công đó!

Vì vậy Thu Nghiên cảm thấy mua thứ gì cũng đủ!

Thu Nghiên quen tiết kiệm, nhưng thật ra mua không ít đồ, chính là không tốn bao nhiêu tiền, một túi muối, hai túi gạo, ba túi bột, hai bình dầu, mấy khối thịt linh tinh, còn mua cho mọi người trong nhà mỗi người hai kiện hạ sam, đồ tuy nhiều, lại tiêu không đến 500 lượng.

Buổi trưa, Mạc Thiên Hàm quyết định mang người trong nhà đến địa phương của người Hồ ăn mỹ thực, ai ngờ lúc tới nơi lại gặp được người quen!

"Mạc đại ca?" Trình Thiệu Khuê đang cùng Lương ca tử ăn bánh nhân thịt, Mạc Thiên Hàm đỡ Thu Nghiên tiến vào, hai người vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy!

"Kính Sơn?" Không nghĩ tới tiểu tử này cũng ở đây.

Lại nhìn Lương ca tử có chút ngượng ngùng bên cạnh hắn, lập tức minh bạch, nguyên lai hai tiểu phu phu người ta ra ngoài hẹn hò!

Nếu đã gặp không có đạo lý nhìn như không thấy, vì vậy đại gia đình liền ngồi cùng nhau, khó được gặp lại Lương ca tử, mấy ca nhi cùng Thu Nghiên liền lôi kéo hắn ríu rít không ngừng, Mạc Thiên Hàm mang theo một đoàn tiểu tử hán tử cùng Trình Thiệu Khuê uống chút rượu, không dám uống nhiều, một lát nữa bọn họ còn phải cưỡi ngựa trở về.

Ăn uống xong, một đám người liền chia tay, Thu Nghiên để Ưu ca nhi theo Nhạc ca nhi cùng Tịch ca nhi về nhà trước, cậu muốn đến phủ Thú quốc đại tướng quân bái phóng Tân chính quân, tiện đường với hai phu phu Trình Thiệu Khuê, Mạc Thiên Hàm tự nhiên muốn đi theo cùng, Mẫn ca nhi cùng Dục ca nhi tất nhiên là bồi phu nhân, mọi người còn lại thì tự dẹp đường hồi phủ, chỉ có Trần Thiết dẫn theo bốn thân vệ đi theo.

Hiện giờ nói thế nào Mạc Thiên Hàm cũng là một tướng quân, bên người sao có thể không có thân vệ!

Mạc Thiên Hàm không biết, nhưng Trần Lôi Trần Thiết xuất thân từ ám vệ doanh lai vô cùng rõ ràng, từ sau khi mạch đao phát uy trên chiến trường, bao nhiêu đôi mắt đang nhìn chằm chằm tướng quân nhà bọn họ đó!

Lúc đi ngang qua con phố tập trung mấy nha môn, Trình Thiệu Khuê nhớ tới có chuyện muốn đi Công bộ một chuyến, liền để mọi người Mạc Thiên Hàm cùng các thân vệ của mình đứng ở cửa nha môn Công bộ đợi một lát.

Thu Nghiên lần đầu nhìn thấy nha môn của Thịnh Kinh, còn là Công bộ đứng đầu trong sáu bộ, tò mò duỗi đầu nhỏ thăm dò.

"Tướng công, đây chính là Công bộ a!" Thu Nghiên hai mắt trừng to, mà Ưu ca nhi thấy vậy cũng học theo dáng vẻ cha mình, một lớn một nhỏ biểu tình cực kỳ tương tự!

Mạc Thiên Hàm bị moe, không nhịn được bật cười: "Ừ, là Công bộ, công sự khắp thiên hạ đều là do nơi này định đoạt, từ chuyện nhỏ như cày bừa đến chuyện lớn đê đập đều là bọn họ quản!"

Tuy là đối thủ với Công bộ, nhưng Mạc Thiên Hàm cũng rất bội phục bọn họ, dù sao chỉ căn cứ vào bản vẽ của hắn lại làm ra được mạch đao không chút tì vết, có thể thấy được chỗ này không thiếu người tài.

"Thật tốt!" Thu Nghiên hâm mộ nhìn tường vây cao lớn, đây chính là nha môn tối cao nha!

Cậu không quá hiểu biết những thứ này, ở trong ấn tương của cậu, nơi có thể quản lý cả nước, vậy chính là tượng trưng cho nha môn tối cao....

A?

"Tướng công? Tướng công!" Thu Nghiên đột nhiên gọi Mạc Thiên Hàm: "Ngươi xem hai người kia thật gấp a? Người đó sao lại cắt một đầu tóc như vậy? Cả hai còn lấm la lấm lét!"

Mạc Thiên Hàm theo tầm mắt Thu Nghiên nhìn qua, ừm?

Kiểu tóc kia ánh mắt kia!

"Ngươi đừng động, ở trong xe với Lương ca nhi!" biểu tình Mạc Thiên Hà rất nghiêm túc, thuận tiện để Dục ca nhi cùng Mẫn ca nhi che chở cho hai ca tử.

Bản thân lập tức dẫn người chậm rãi vây quanh đám người kia, trong gió truyền đến vài câu, là ngôn ngữ mà kiếp trước hắn ghét nhất: "Một #%&$...!"

Thân vệ của Mạc Thiên Hàm tuy chỉ có năm người, nhưng lại đều là "tinh anh"! Đi theo Mạc Thiên Hàm huấn luyện vài tháng, một ánh mắt một thủ thế đều vô cùng ăn ý, Mạc Thiên Hàm đánh thủ thế, sáu người lập tức áp sát, không chút trì hoãn đem hai kẻ lén la lén lút áp xuống đất!

Cố tình người mặc y phục tiểu lại lục phẩm còn không ngừng giãy giụa, vừa giãy vừa kêu to: "Các ngươi là binh lính của ai? Lại dám đến nha môn Công bộ khi dễ người?"

Công bộ thuộc về ai?

Ngay cả đương kim thánh thượng cũng ngầm đồng ý cho Cảnh vương hiện tại, chính là Tam hoàng tử trước kia quản lý!

Chuyện này vẫn luôn là tâm bệnh của Mạc Thiên Hàm, tuy lúc đó người Thái tử cứu là mình "tiền nhiệm", nhưng cũng không trở ngại cho "đương nhiệm" là hắn nhớ ơn a!

Đám người này thế nhưng dám ỷ vào Cảnh vương đang đắc thế, liền lôi ra hù dọa Mạc Thiên Hàm!

"Chúng ta? Chúng ta là cấm vệ quân của Đông cung!" Danh hiệu Đông cung này dùng rất tốt a!

Nói ra ít nhất cũng phải được chín thành người nhượng bộ, dù sao làm địch với quân chủ tương lai cũng không phải cử chỉ sáng suốt!

Nhưng Công bộ bất đồng, chủ tử của bọn họ là Cảnh vương, là Tây cung, không thuộc quyền quản lý của Đông cung a!

Bất quá người này vừa ồn ào, Mạc Thiên Hàm liền nghĩ tới Công bộ là của ai!

Nếu tóm được nhược điểm lớn như vậy, không tận dụng thì quá đáng tiếc!

Nói thầm bên tai Trần Lôi mấy câu, Trần Lôi khiếp sợ nhìn hai người đang bị đè trên đất, trịnh trọng gật đầu, xoay người rời đi.

Có một số việc, ám vệ doanh như mấy người Trần Lôi vẫn có thể đảm nhiệm!

Thu Nghiên nghe thấy bên ngoài ồn ào nhốn nháo, liền vén mành lên gọi Mạc Thiên Hàm: "Tướng công? Xảy ra chuyện gì?"

Phía sau, Dục ca nhi cùng Mẫn ca nhi một trái một phải bảo vệ phu nhân, bọn họ đều là người có võ nghệ, thật ra không sợ có người dám xông lên tìm chết.

Mạc Thiên Hàm để người lại trông chừng, chính mình đi đến trước xe ngựa, cũng không màng đang ở trên đường lớn, ôm lấy đầu Thu Nghiên hôn một cái: "Phu lang tốt! Ngươi đây là lập công lớn a!

Thu Nghiên bị hôn khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, vừa định nói tướng công đang trên đường lớn, đừng như vậy! Nhưng nghe Mạc Thiên Hàm nói xong liền thắc mắc, lắp bắp hỏi lại: "Lập, lập công?"

"Đúng! Phu lang của ta lần này lập công lớn a!" Mạc Thiên Hàm nheo mắt, Thu Nghiên lập tức ngậm miệng, bọn họ làm phu phu nhiều lăm như vậy, mỗi lần tướng công có biểu tình này, liền sẽ có người gặp xui xẻo! Đây đều là kinh nghiệm a!

Đầu tiên là một nhà tiểu thúc, sau là Lâm gia Thiện Thủy phủ.

Sau khi đến Thịnh Kinh, tuy cậu không để ý đến những chuyện bên ngoài, nhưng hành động nhỏ này của tướng công cậu vẫn nhớ rõ.

"Sao Nghiên nhi lại nhìn ra hai người đó có vấn đề vậy?" Điểm này Mạc Thiên Hàm rất tò mò, tiểu phu lang nhà hắn thế nhưng có thể lập tức nhìn ra hai người này không bình thường.

Thu Nghiên mặt nhỏ đỏ lên, nhưng vẫn nói ra suy nghĩ trong lòng cho tướng công nghe: "Trong khoảng thời gian này Nghiên nhi quản lý xưởng giấy, nơi đó không ngừng có người muốn tiến vào, nhưng đều bị những nhân công tướng công thuê tới cản lại, có vài quản sự do mấy nhà góp cổ phần phái tới cũng muốn đi vào nhìn một cái, cũng bị đuổi ra, bọn họ liền nghĩ cách tiếp xúc với người bên trong, chính là dáng vẻ như vậy, mấy lần đều bị bắt lại, Nghiên nhi nhìn nhiều liền thành thói quen, vừa thấy hai người kia lén lén lút lút khẳng định không phải thứ tốt!"

Thu Nghiên đối với đồ vật của nhà mình, luôn có loại trực giác nhạy bén như động vật nhỏ, bảo hộ đồ trong nhà đều đã thành bản năng.

Hơn nữa mấy tháng này ra ngoài tiếp xúc với nhiều người, Thu Nghiên dần dần có chút tự tin, đặc biệt cậu hiện tại còn đang quản lý tài chính trong nhà, không phải Mạc Thiên Hàm cho cậu bạc để cậu dùng, mà chính cậu cũng biết kiếm tiền về!

Bởi vì xưởng giấy chỉ mất hai tháng đã lấy lại vốn, hiện tại mỗi tháng đã bắt đầu chia tiền lãi!

Mạc Thiên Hàm sờ sờ cằm, đúng là sinh hoạt tạo thành nhân sinh a!

Nhìn xem!

Lúc này mới mấy tháng, tiểu phu lang không biết tranh giành nhà hắn cũng luyện ra được một đôi mắt hỏa nhãn kim tinh a, so với mình còn nhạy bẹn hơn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro