Chương 293: Đổ lên đầu ai.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HAMIstore
=*=*=*=*=*=*=*=*=*

"Quản gia không được nói bậy!" Tân chính quân hiếm khi không giữ được bình tĩnh, chỉ là bàn tay run rẩy khiến người nhìn ra được ông đang khẩn trương cùng sợ hãi.

Mấy người Thu Nghiên không hiểu huyền cơ chỗ này, Tân chính quân xuất thân hoàng gia đương nhiên hiểu rõ, trừ phi thay đổi triều đại, quân địch đánh vào hoàng thành, hoặc là triều đình có gian nịnh, quần thần cùng Hoàng đế muốn tru sát nịnh thần ngông cuồng, hoặc là thay đổi Hoàng đế, không muốn náo động mới có thể để Cấm vệ quân ra mặt, bằng không Cấm vệ quân sẽ không ra hoàng thành chấp hành nhiệm vụ, càng sẽ không canh giữ trước cửa các phủ đệ!

Hiện tại triều đình này uy nghi bốn phương, được tôn sùng là "đệ nhất thiên triều", quân ngũ cường thịnh quốc phú dân cường, không có dấu hiệu diệt quốc cũng không xảy ra thiên tai nhân họa, chế độ cai trị càng thanh minh, tuy nói có vài người không an phận thủ thường, luôn muốn tạo ra chút sóng gió, nhưng cũng chỉ là mấy tên hề nhảy nhót mà thôi, cả triều văn võ bá quan không phải kẻ ngốc, chẳng lẽ còn để mấy tên tép diu dắt mũi!

Nếu không phải loạn trong giặc ngoài, vậy chỉ có thể là đại sự của Hoàng đế, Thái tử thế chỗ mới xuất hiện tình huống này!

Tân chính quân không lo lắng gì khác, mà chính là Tam hoàng tử vừa đươc phong Cảnh vương không lâu, đúng là lúc đang nổi bật, Tây cung cũng rất có thể diện, huống hồ Cảnh vương kinh doanh nhiều năm, khoảng thời gian trước tuy bị nhốt trong phủ đệ, nhưng dù sao vừa được thả ra đã được phong vương, chuyện này sẽ khiến đám người đi theo tro tàn lại cháy, hiện tại đúng là thời điểm phân cao thấp, bình thường còn chưa dốc toàn bộ lực lượng, nhưng nếu Hoàng đế thật sự có chuyện, vậy Cảnh vương cùng Tây cung há có thể trơ mắt nhìn Thái tử thuận lợi đăng cơ? Tất sẽ xảy ra một phen sóng gió, tuy khẳng định có thể an ổn trở lại, nhưng quá trình chắc chắn sẽ khiến nhân tâm hoảng sợ!

Từ xưa đến nay, lo lắng nhất chính là thay đổi ngôi vị Hoàng đế.

Thu Nghiên cùng Lương ca tử lo lắng đỡ Tân chính quân ngồi xuống: "Tổ ma sao, không gấp không gấp, chúng ta dù sốt ruột cũng phải chờ tin tức đã, lão gia tử còn chưa trở về, Kính Sơn cũng đi theo Mạc đại ca, chắc chắn bọn họ sẽ không xảy ra chuyện gì!"

"Ta không phải lo lắng cái này, ta...ai! các ngươi còn nhỏ không hiểu đạo lý chỗ này." Tân chính quân thở hổn hển, bên ngoài cũng không có động tĩnh gì, thời gian phảng phất như ngừng lại.

"Tổ ma sao, mặc kệ thế nào, nhà chúng ta không làm chuyện phạm pháp, sợ cái gì? Tướng công nói qua, tuân theo pháp luật, vì nước vì dân, Nghiên nhi tin tưởng, bất luận bên ngoài xảy ra chuyện gì, đều không có liên quan đến chúng ta!" Thu Nghiên giúp Tân chính quân thuận khí, rót một ly trà cho ông uống, thuận tiện đùa một chút, mấy câu này đều là lúc Mạc Thiên Hàm rảnh rỗi trò chuyện với Thu Nghiên, vì để Thu Nghiên không còn nhát gan như vậy, sợ đầu sợ đuôi sao có thể chủ trì đại cục?

Tuy rằng đại cục của Thu Nghiên chính là nhìn xưởng giấy...

Vì vậy Thu Nghiên vẫn luôn đúng hạn nộp tiền thuế!

Bất quá mấy câu này lại rất có lý, Tân chính quân nghe xong trong lòng cũng đỡ hoảng loạn hơn không ít, đúng là giống như Thu ca tử nói vậy, Trình gia bọn họ làm việc tuân thủ pháp luật, Kính Sơn và Thái tử điện hạ lại cùng lớn lên từ nhỏ, mà ông thân là thúc tổ sao sao có quan hệ rất tốt với Thái tử, cho dù ngày sau điện hạ đăng cơ xưng đế, cũng sẽ không xuống tay với Trình gia bọn họ!

Còn Tây cung cùng Cảnh vương, đều đã có đám lão nhân đứng ra xử lý, loại chuyện thế này, một ca tử luôn rú rú trong nhà như ông không thể nhúng tay.

"Thiếu chủ, Cấm vệ quân bên ngoài nói trên đường giới nghiêm, lệnh cho mọi người không được ra ngoài!" Lão quản gia lại ra ngoài tìm hiểu một chút, tiểu tướng Cấm vệ quân biết hắn là quản gia phủ Thú quốc đại tướng quân, tự nhiên kính trọng ba phần, liền nói với lão quản gia, hiện tại không chỉ ở đây giới nghiêm, toàn bộ bốn cửa thành Thịnh Kinh đều bị phong tỏa, toàn thành có quân sĩ canh gác, đừng để người trong nhà ra ngoài, thành thật đợi đến khi mọi chuyện kết thúc!

"Xảy ra chuyện gì? Sao lại nghiêm trọng tới mức phải giới nghiêm?" Tân chính quân khá tò mò, rốt cuộc là có chuyện gì? Nếu không gõ chuông phát tang, chứng tỏ Hoàng đế vẫn còn khỏe mạnh, nhưng đến cùng là đại sự gì có thể khiến Hoàng đế hạ lệnh giới nghiêm toàn bộ Thịnh Kinh?

"Nghe nói là trong triều có gian tế!" Lão quản gia báo lại tin tức mình nghe được.

"Gian tế?" ba người nhìn nhau, sao lại, triều đình sao có thể có gian tế?

Đừng nói ba người không tin, ngay cả Trình Thiệu Khuê có mặt ở hiện trường cũng không tin!

Lại nói, sau khi tiễn phu lang, Mạc Thiên Hàm đã không còn gì để bận tâm, hắn cùng Trình Thiệu Khuê và năm thân binh đều có thân thủ rất tốt, Công bộ thị lang cùng hai người kia nào phải đối thủ của bọn họ?

Bị bắt lại muốn phản kháng cũng không được, đành phải cao giọng kêu gào.

Người xung quanh nghe thấy tiếng la hét đều nhìn về phía bên này, không khỏi buồn bực đã xảy ra chuyện gì, mấy vị thượng thư cũng bị kinh động đến, đặc biệt là Công bộ thượng thư, chủ tử của hắn Cảnh vương đắc đạo, hắn cũng xem như gà chó lên mây.

Nghe người canh gác nói bên ngoài là Công bộ thị lang của bọn họ cùng một tiểu lại đang bị người quân ngũ bắt lấy.

Vừa nghe liền nổi giận.

Lão tử mới thở phào nhẹ nhõm được mấy ngày, như thế nào người quân ngũ lại đến tìm phiền toái?

Lập tức nổi giận đùng đùng mang theo một đám quan viên Công bộ chạy ra ngoài, muốn tìm người lý luận!

Công bộ chính là phụ trách vấn đề đê điều, chống lũ chống lạnh mấy thứ này, cho nên văn nhân chiếm đa số, đều là đám gia hỏa vai không thể gánh tay không thể nâng, không thể so được với đám Mạc Thiên Hàm, nhưng không chịu nổi bọn họ đông người a!

Mười mấy người đem mấy người Mạc Thiên Hàm vậy lai, không thể động thủ thì động mồm công kích bọn họ, đủ loại lời nói khó nghe còn chụp các loại tội danh lên đầu đám người Mạc Thiên Hàm, Mạc Thiên Hàm mặc kệ không đáp trả, vẫn đè chặt ba người trên đất, còn đám người này, đao ra khỏi vỏ, chính là không để ai đến gần!

Nơi này là địa phương tập trung nha môn, hai con phố trái phải đều là nơi làm việc, hàng xóm của Công bộ chính là Hộ bộ, đối điện Hộ bộ là Sử bộ, bênh cạnh Sử bộ là Lễ bộ, cách vách Lễ bộ là Binh bộ, sáu bộ đều ở chỗ này!

Xảy ra loại chuyện này, sớm đã có người đi tìm quân thủ thành phụ trách trị an.

Quân thủ thành không phải ai khác phụ trách, đặc biệt đoạn đường này còn có tính chất đặc thù, tướng lãnh duy trì trị an cũng phải có công quân có thân phận có chỗ dựa, nếu không tùy tiện ra một người cũng có thể bóp chết vị tướng quân này!

Trong quá trình chọn lựa, suy xét một hồi cuối cùng quyết định chọn tiểu gia hỏa mới trải đời Phong Tĩnh An!

Ngươi xem, Phong Tĩnh An là cháu đích tôn của Phong đại tướng quân, còn là đơn truyền!

Có bối cảnh!

Sau khi Phong đại tướng quân trăm tuổi, gia sản nhà này không phải đều do Phong Tĩnh An kế thừa sao, bao gồm cả nhân mạch của phủ đại tướng quân bên trong!

Có chỗ dựa!

Phong đại tướng quân công tích lớn lao, Phong Tĩnh An còn chưa thành niên cũng đã có tước vi tử tước!

Có phẩm cấp!

Một tiểu tử như vậy thật đúng là có thể trấn được đám quan văn này, bởi vì trong tay Phong đại tướng quân chính là bảo kiếm được tiên hoàng ngự tứ, dám không nghe lời liền chém!

Có thể thấy Phong Tĩnh An cực kỳ hợp với chức vị này!

Hắn vừa nghe thấy là Trình Thiêu Khuê gây chuyện, còn ngay trước cửa Công bộ, mà Mạc Thiên Hàm cũng đang ở đó! Lập tức nóng nảy, vội vàng kéo đại đội nhân mã đến chi viện!

Hắn cùng Trình Thiệu Khuê và Mạc Thiên Hàm có cảm tình rất tốt, Mạc Thiên Hàm còn không chút có kỵ mang tất cả những gì mình biết ra dạy hai người bọn họ, tuy Trình Thiệu Khuê sẽ không có cơ hội vận dụng trên chiến trường, Phong Tĩnh An đời này cũng đừng nghĩ có thể ra khỏi Thịnh Kinh một bước, bởi vì Phong gia bọn họ ba đời đơn truyền, chỉ còn một cây độc đinh là hắn, nhưng Mạc Thiên Hàm vẫn nguyện ý dạy bảo.

Hơn nữa dạy dỗ còn vô cùng nghiêm túc cẩn thận, hai người lại là người thông minh, đều học rất nhanh.

Tình cảm giữa các sư huynh đệ vẫn luôn tăng lên.

Hiện tại nghe nói đai sư huynh cùng nhị sư huynh bị bắt, còn là ở địa bàn của mình, sao có thể không tức giận?

Lập tức mang theo người chạy qua, người qua lại trên đường sôi nổi né tránh!

Nhưng động tĩnh lớn như vậy cũng kinh động một vài người có tâm!

Tỷ như Cảnh vương phủ...

Phong Tĩnh An tới nơi, tay phải vung lên, một đoàn quân sĩ lập tức bao vây đám người Công bộ!

Hiện tại mấy người Mạc Thiên Hàm bị vây trong cùng, Công bộ bao gồm cả Công bộ thượng thư là hơn hai mươi quan viên vây vòng thứ hai, Phong Tĩnh An mang theo quân vĩ vây ngoài cùng.

"Đây là có chuyện gì?" Phong Tĩnh An quát hỏi, đương nhiên là đối với đám Công bộ, bởi vì hắn nhìn thấy đám người này đang vây quanh hai ca ca của hắn!

"Phong tiểu tướng quân, ngươi đến rồi!" Công bộ thượng thư kêu oan trước: "Mấy người này không phân rõ phải trái đã bắt giữ Công bộ thị lang cùng tiểu lại của chúng ta, bọn họ không có thánh chỉ không có công văn, xin hỏi, đây là chủ ý của Quân bộ sao?"

Hắn muốn quấy lên vũng nước đục này, chuyện này là bọn họ chiếm lý!

Quân bộ vẫn luôn đối đầu với Cảnh vương, vậy bọn họ cũng không cần hòa khí! Ngay cả hòa thuận mặt ngoài cũng không nghĩ tới, có thể bắt được nhược điểm của đối phương đương nhiên không thể buông tha!

Phong Tĩnh An xuống ngựa, xuyên qua đám người Công bộ, vừa vào trong liền thấy, rất tốt, hai vị ca ca lông tóc vô thường, lúc này mới âm thầm thở ra một hơi: 'Mạc tướng quân, Trình đai nhân, đây là có chuyện gì?"

Mạc Thiên Hàm vừa thấy người tới là Phong Tĩnh An, trong lòng càng có tự tin!

"Phong tiểu tướng quân, những người này đều là gian tế!"

Mạc Thiên Hàm đủ tàn nhẫn!

Một câu vô cùng đơn giản, gộp hết một phần ba người Công bộ!

"Ngươi ngậm máu phun người!" Công bộ thượng thư tức giận, văn nhân xem trọng khí tiết, bị người vũ nhục như vậy, quả thật so với chết còn khó chịu hơn!

"Ta ngậm máu phun người? Người của các ngươi lúc ở cùng gian tế thì bị chúng ta bắt được, các ngươi còn gì để nói?"  Mạc Thiên Hàm một bộ đúng tình hợp lý, dáng vẻ như cực kỳ giận giữ.

"Ngươi dựa vào cái gì nói bọn họ là gian tế?" Phong Tĩnh An cùng đến Bắc đại doanh huấn luyện với Mạc Thiên Hàm, sự ăn ý không cần phải nói!

Hắn tin tưởng với cách làm người của đại sư huynh, khẳng định sẽ không làm liên lụy đến người nhà!

"Phong tiểu tướng quân có thể lục soát một chút, người này còn có người này nữa, trên người bọn họ khẳng định có gì đó!" Kỳ thật Mạc Thiên Hàm đã sớm biết trên người bọn họ khẳng định có đồ vật khác lạ, chỉ là đám Công bộ này có biết hay không thì không rõ.

"Các người dám!" Công bộ thượng thư sao có thể mặc cho bọn họ lục soát? Mặc kệ có soát ra được thứ gì hay không, Công bộ bọn họ không ném nổi mặt mũi như vậy!

"Đại nhân! Đại nhân cứu mạng a! đây là muốn vũ nhục chết chúng ta!" Độ đại nhân bị đè dưới đất không ngừng kêu cứu mạng.

Hắn vừa kêu to, mấy đồng liêu bên cạnh cũng không để yên, khí tiết liên quan đến tánh mạng, huống hồ đây đều là đồng liêu, ngày thường mọi người vui vẻ ở trung, mà vị Độ đại nhân này cũng rất hào khí, mấy lần mời khách ăn cơm, có vài người cũng quen thuộc hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro