Chương 303: Vật ấy thế nào?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HAMIstore
=*=*=*=*=*=*=*=*=*=

"Nếu lão nhân gia lòng mang thiên hạ, sầu lo bá tánh, vậy thì dễ làm, để tẩu ca chuẩn bị thọ lễ cho ngươi, khi nào ngươi cần dùng đến?" Thu Nghiên trong lòng có tính toán, muốn hỏi trước để có thời gian chuẩn bị.

"Ba tháng sau, trước lễ vạn thọ!" tiểu Hoàng đệ đệ không nghĩ tới tẩu ca nhà mình thật sự có ý tưởng, tuy hắn cảm thấy cho dù tẩu ca chuẩn bị không tốt, hắn cũng sẽ mua chút kỳ trân dị bảo hoặc tự tay viết chữ làm hạ lễ, lễ vạn thọ những năm trước đều như vậy, chẳng qua hắn rất hiếu kỳ tẩu ca sẽ chuẩn bị thứ gì.

"Ba tháng? Vậy là đủ rồi, yên tâm, tẩu ca khẳng định chuẩn bị lễ vật thật tốt cho ngươi!" Thu Nghiên vỗ ngực cam đoan.

Giữa trưa tiểu Hoàng đệ đệ ở lại ăn cơm, phần lớn thời gian là tiểu Hoàng đệ đệ đút cơm cho Ưu ca nhi, tiểu Hoàng đệ đệ cùng Mạc Thiên Hàm đều một đức hạnh như nhau, cưng chiều hài từ đến vô pháp vô thiên, Ưu ca nhi mở miệng ngậm miệng lại một tiếng "thúc thúc", khiến tiểu Hoàng đệ đệ vui đến không biết trời nam đất bắc.

So với tiểu tử tiểu ca nhi nhà Đại hoàng tử đụng một cái liền khóc nháo, Ưu ca nhi đáng yêu hơn nhiều!

Tiểu Hoàng đệ đệ đi rồi, Thu Nghiên liền gửi phong thư đến Giang Nam, một tháng sau, từ Giang Nam có người quen đến Thịnh Kinh.

Vậy mà lại là một nhà già trẻ Lý đại phu cùng một nhà ba người Giang ca tử!

Mọi người đã hơn một năm không gặp nhau, vừa gặp lại đương nhiên là thân thiết một phen, vốn một nhà Giang ca tử đến Thịnh Kinh là để nương nhờ lão bản, còn đại tiểu tử nhà Lý đại phu không phải theo mấy Thu Nghiên nhập cổ trong xưởng giấy sao? Nhờ vậy nên kiếm được không ít tiền lãi, quyết định mua một cái đại viện, sau đó gửi thư đến Giang Nam để một nhà đệ đệ mang theo nhị lão đến Thịnh Kinh, người một nhà ở cùng nhau sinh hoạt, bên này cũng có các bằng hữu, nhà đại tiểu tử lại làm quan, cộng thêm tiền lời từ xưởng giấy, người một nhà sinh hoạt hoàn toàn không thành vấn đề!

Thấy điều kiện tốt, hai phu phu Lý đại phụ liền quyết định theo tới, Thu Nghiên thấy Lý gia phu lang thì cao hứng đến bật khóc, Lý gia phu lang là bằng hữu đầu tiên cậu kết giao sau khi xuất giá, lâu ngày mới gặp lại sao có thể không vui mừng.

Một nhà Giang ca tử đêm đó liền ở lại Mạc gia trang, Mạc Thiên Hàm vạn phần hoan nghênh bọn họ đến đây, ít nhất Giang ca tử có thể giúp Thu Nghiên quản lý một chút chuyện xưởng giấy.

Còn có xưởng pha lê phía sau xưởng giấy cũng cần tìm người đáng tin cậy đến xử lý, Giang ca tử không chỉ đáng tin còn có nhãn lực, tiểu tử trong nhà tuy không phải con ruột nhưng còn hơn cả con ruột, để Hứa Quân cùng Giang ca tử quản lý xưởng, vợ chồng Từ chưởng quầy quản lý lương hành, còn hắn mang theo Hứa Dũng đi quân doanh, ngày hôm sau Hứa Dũng liền trở thành thân binh của Mạc Thiên Hàm.

"Tiểu tử, đi theo ta tương lai không thể khẳng định có thể phong hầu bái tướng, nhưng chức quan khẳng định có phần của ngươi!" Mạc Thiên Hàm khích lệ Hứa Dũng.

Hứa Dũng vừa thành niên còn có chút ngượng ngùng: "Lão bản, cha ta nói ta phải nghe lời ngài, ngài yên tâm, khổ cực gì ta cũng có thể chịu được." Còn việc làm quan Hứa Dũng trước nay chưa từng nghĩ tới, cũng chỉ cho rằng Mạc Thiên Hàm nói vậy mà thôi, mãi cho đến thật lâu về sau, Hứa Dũng thật sự làm quan, mới biết lúc đó lão bản nhà mình không phải tùy tiện nói chơi.

Mạc Thiên Hàm đang bàn giao lại xưởng pha lê cho phu phu Giang ca tử xử lý, cũng nói qua với hai người tầm quan trọng của nó.

"Lão bản yên tâm, ta hiểu cái này, nhà xưởng này đừng nói người ngoài, ngay cả người trong xưởng giấy cũng không cho vào! Ta sẽ dựng tường ngăn!" Giang ca tử nghe nói thứ này rất trọng đại, tưc khắc liền dậy tinh thần.

Mạc Thiên Hàm rất vừa lòng: "Chuyện này ngươi nhìn rồi làm, ta toàn quyền giao lại cho ngươi, nếu có việc gì thì phái người đến Mạc gia trang tìm ta, ta không ở nhà thì là ở quân doanh, quân doanh tuy không thể tùy tiện đi vào, nhưng Hứa Dũng đã là thân binh của ta, các người có thể thông qua hắn tìm được ta!"

Bàn giao xong chuyện nhà xưởng cho phu phu Giang ca tử, Mạc Thiên Hàm lập tức thúc ngựa về Bắc đại doanh, hiện tại Bắc đại doanh ngoại trừ huấn luyện bảo mật, còn xây dựng một căn cứ thí nghiệm quân sự ở sau núi, hắn phải tốn 20 vạn lượng bạc trắng để thành lập lên cái này, hiện tại đã hoàn thành, chỉ còn cần an trí người vào!

Mạc Thiên Hàm muốn bọn họ nghiên cứu ra thuốc nổ, đây là thứ Mạc Thiên Hàm muốn chuẩn bị cho chiến đấu sau này.

Ở thời đại vũ khí lạnh như này, quốc gia nào có vũ khí nóng như thuốc nổ trước, trong 1000 năm khẳng định là bá chủ một phương.

Tiến vào quân đội hắn mới biết được, đừng nhìn hiện tại quốc gia hưng thịnh, bốn phương kinh sợ, nhưng một khi phiên bang tiểu quốc khác có thực lực, sẽ đối với toàn bộ lãnh thổ Trung Nguyên như hổ rình mồi, hiện tại bốn phía cúi đầu xưng thần nhưng năm nào cũng phát động chiến tranh không ngừng.

Triều đình hằng năm vẫn luôn chuẩn bị cho chiến tranh, nhưng đây không phải là kế lâu dài!

Hàng năm đánh nhau, hàng năm thắng lợi, cũng có hàng năm tổn thương.

Mạc Thiên Hàm muốn, là đồ vật có thể khiến bọn họ kinh sợ, vũ khí ai cũng có, nhưng thuốc nổ thì bất đồng, hắn không nói ngay cả thần tiên cũng không biết thành phần trong đó!

Đây là hắn đã tìm qua rất nhiều đại phu của các tiệm thuốc để bọn họ xác nhận thứ bên trong là gì!

Thời đại này không có nhà khoa học, đại phu là nghề gần với việc nghiên cứu nhất!

Sau khi kiến tạo xong khu thí nghiệm, Mạc Thiên Hàm hẹn gặp mặt tiểu Hoàng đệ đệ, hai huynh đệ mang theo thân binh hộ vệ của mình, trải qua hai canh giờ trèo đèo lội suối, rốt cuộc cũng tới được căn cứ thí nghiệm, bên trong đã có 100 người xuất thân từ ám vệ doạnh được Mạc Thiên Hàm đích thân lựa chọn, tuyệt đối trung tâm.

"Đại ca, ngươi xây dựng căn cưd ở sâu trong rừng như vậy làm gì a?" Tiểu Hoàng đệ đệ không rõ, nơi này tuy yên tĩnh, nhưng ra vào đều không thuận tiện, nếu không có người dẫn dường, khẳng định sẽ không tìm ra!

"Một hồi cho ngươi xem thứ hay ho!" Nơi này đã thí nghiệm ra lựu đạn, tuy không bằng thứ kiếp trước Mạc Thiên Hàm dùng qua trong quân đội, nhưng uy lực cũng không kém nhiều lắm, cái chính là thời điểm mới làm ra, thứ này khiến một trăm người ở đây đều sợ hãi, còn tưởng ông trời thả sấm sét!

Bởi vậy có thể thấy chấn động thế nào!

Tới nơi, Mạc Thiên Hàm trực tiếp mang bọn họ đến khu vực thử nghiệm, nơi này cách âm cực tốt, lấy thí nghiệm thuốc nổ lựu đạn gì đó người bên ngoài núi sẽ hoàn toàn không nghe được chút động tĩnh!

Đây mới là nguyên nhân Mạc Thiên Hàm lựa chọn nơi này!

Cách âm a!

Nếu không suốt ngày nghe bom nổ khẳng định sẽ khiến người khác chú ý.

Mạc Thiên Hàm luôn cực kỳ chú trọng công tác bảo mật.

Một trăm người hiện tại đã xem như một nửa chuyên gia hỏa dược, mấy thứ này đều là Mạc Thiên Hàm giao cho bọn họ, nên bọn họ đều rất tôn kính Mạc Thiên Hàm, tôn sư trọng đạo chính là mỹ đức muôn đời.

Đến khu thực nghiệm thuốc nổ, Mạc Thiên Hàm để người đưa đồ bịt tai cho đám tiểu Hoàng đệ đệ, thuốc nổ âm thanh quá lơn, không mang đồ bảo hộ rất dễ bị điếc tạm thời!

Tiểu Hoàng đệ đệ tuy khó hiểu, nhưng cũng biết Mạc Thiên Hàm sẽ không chuẩn bị suông, liền theo lời dặn dò mang vào tai, quả nhiên cách âm tốt!

Lúc sau Mạc Thiên Hàm làm thủ thế, cách bọn họ 300 mét có một bức tường cao hơn 100 mét, độ dày ngang ngửa tường thành Thịnh Kinh.

Mấy người lập tức ném mạnh lựu đạn ra ngoài.

Chỉ thấy ầm ầm ầm, đất rung núi chuyển bụi mù bay tứ tung, tiểu Hoàng đệ đệ kinh ngạc há to miệng, đám thị vệ bên cạnh đã sớm bổ nhào đến che chắn cho hắn, chỉ sợ điện hạ xảy ra chuyện!

Tiểu Hoàng ngơ ngác thẳng đến khi bụi mù bay hết, mới run run chỉ vào đó: "Đây, đây là thứ gì? Không! Đây là thần vật gì?"

Có thể khiến một đoạn tường thành biến thành bột phấn, khí thế dời sông lấp biển, còn có âm thanh như sấm sét, đối với tiểu Hoàng đệ đệ mà nói, không, là đối với toàn bộ mọi người ở đây mà nói, không gọi là "thần vật" thì còn xưng hô nào xứng hơn?

Mạc Thiên Hàm nghe xong không nhịn được cười, duỗi tay vỗ vỗ vai hắn: "Thần vật cái gì? Đây là vũ khí sắc bén đại ca giúp ngươi chuẩn bị cho chiến tranh, nếu thứ này có thể dùng trong quân đội, công thành đoạt đất không phải chuyện khó, để đám đạo chích phiên bang nhìn xem cơn giận của thiên triều chúng ta lợi hại thế nào!"

Nghe xong tiểu Hoàng đệ đệ lập tức minh bạch tác dụng của thứ này!

"Đoạn tường thành này được kiến tạo theo tiêu chuẩn tường thành Thịnh Kinh, ngay cả loại tường thành kiên cố nhất hiện nay cũng không chịu nổi sức công phá của mười quả bom, nếu là những tiểu quốc kia, chỉ năm trái là có thể nổ tung cửa thành của bọn họ, mà 10 trái, hoàn toàn có thể đưa bọn họ đi gặp thần tiên." Mạc Thiên Hàm giới thiệu uy lực của nó.

Tiểu Hoàng đệ đệ nghe đến nhiệt huyết sôi trào, thứ này quá lợi hại!

"Vật này có tên chưa?" Khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, ánh mắt sắc bén dọa người nhìn chằm chằm Mạc Thiên Hàm.

"À, tạm thời chưa có, chỉ có một cái nhũ danh, gọi là bom..." không phải Mạc Thiên Hàm không muốn đặt, mà hắn cảm thấy vấn đề tên gọi vẫn nên để dân bản xứ nơi đây đặt thì tốt hơn, 'bom' chỉ xem như danh hiệu mà thôi, lấy làm tên chính thức chỉ sợ không thích hợp với quan điểm thẩm mỹ của người nơi này.

Còn chưa có tên?

Tiểu Hoàng đệ đệ liền động tâm, suy tư thật lâu nói: "Đại ca, ngươi muốn dựa vào thứ này thăng chức không?"

"Đừng!" Mạc Thiên Hàm ngăn cản: "Thứ này sở dĩ muốn cho ngươi xem trước, chính là để ngươi nghĩ cách đưa nó cho người phía trên xem, không cần nói tên của ta, đại ca hiện tại sống rất thoải mái, đừng tìm chuyện cho ta!"

Thấy Mạc Thiên Hàm cự tuyệt, tiểu Hoàng đệ đệ liền khó hiểu, người khác đều thích thăng quan tiến chức, như thế nào đến lượt đại ca hắn lại sợ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro