Chương 2: Từ trên trời rơi xuống hảo sư phụ~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Giang Thiên Hạ dù có tính như thế nào cũng không tính đến chuyện đứa nhỏ kia lại lắm mồm đến thế. Trong màn hình là một Ngân Hồ tộc tiêu sái cưỡi Đại Địa Lân, mà phía sau có một cái đuôi nhỏ, là đứa con ghẻ Mộ Dung Tiếu Vũ đồ trắng rách nát xum xoe theo, mỗi bước đi là lại có một dòng chat nhảy ra.

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ: Đại thần đại thần, anh đi chậm chút.

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ: Đại thần đại thần, thú cưỡi của anh thiệt đẹp nha, ở đâu ra vậy? _(•̀ω•́ 」∠)_

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ : Đại thần a, có phải anh mua trong thương thành không? Vậy nhất định là rất đắt ⊙﹏⊙∥

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ : Đại thần đại thần, chân của anh thiệt dài (*≧▽≦)

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ : Đại thần đại thần, Ngân Hồ tộc thiệt soái nha~ biết vậy lúc đầu chọn Ngân Hồ tộc, nhất định cũng rất xinh o(╥﹏╥)o

Chân dài và soái? Là đang nói acc Ngân Hồ tộc kia hả? Mà tọa kỵ của hắn là phần thưởng giải đấu PK năm trước a, thương thành có bán sao? (;¬_¬)

Thật sự rất lắm mồm, vậy mà hắn lại không thấy phiền lắm, thật kì lạ...

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ : Đại thần đại thần, chúng ta là đang đi đâu nha~ ( • ̀ω•́ )✧

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ : Ma ma nói không được đi với người lạ _(•̀ω•́ 」∠)_

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ : Nhưng mà như thế này thiệt kích thích nha~~~ (*≧▽≦)

Bên kia màn hình, Lạc Thiên bởi chính những lời kia của mình mà mặc niệm. Lạc ma ma ấy à, trước khi đi có dặn cậu: "Nếu sau này có soái ca nào kéo đi nhất định là người ta có ý với con, có bị kéo vào khách sạn cũng nhất định phải bắt người ta chịu trách nhiệm nhớ chưa" (*'∀'*)

Lạc Thiên : ( ̄□ ̄;)

"Mẫu hậu à, người có thể đừng khuyên đứa con này đi hiến nội tạng có được không..." (;¬_¬)

Khi phát ra mấy câu kia, cậu cũng chẳng hi vọng gì được người ta đáp lại, bởi vậy khi trên đầu Ngân Hồ tộc nhảy ra một câu chat, cậu vô cùng...━Σ(゚Д゚|||)━

[Phụ cận] Giang Thiên Hạ : Đi đến chỗ lão quản sự.

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ : A, đến chỗ lão gia gia để làm gì nha?

[Phụ cận] Giang Thiên Hạ : Bái sư, không phải cô thiếu một sư phụ sao?

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ : ⊙0⊙

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ : (*≧▽≦)

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ : Đại thần đại thần, anh phải chịu trách nhiệm với lời nói của anh nha~ người ta chụp được rồi _(•̀ω•́ 」∠)_

[Phụ cận] Giang Thiên Hạ : Ừ.

Trong màn hình, nữ nhân tộc làm động tác vui vẻ nhảy vòng quanh, nhìn qua có chút đáng yêu.

Giang Thiên Hạ :

Nhất định là hắn thần kinh a, bởi vậy mới có cái ý nghĩ vừa rồi. Nhất định là vậy... Nhất định...

Nhưng tốc độ thế này thật sự là quá chậm, đến lúc từ bản đồ 90 về bản đồ cấp 20 thì không biết phải là lúc nào nữa...

Bởi vậy, giữa màn hình Mộ Dung Tiếu Vũ lại nhảy ra một cái thông báo.

[Giang Thiên Hạ mời bạn cùng ngự tọa kỵ, chấp thuận?]

Oa, được cưỡi tọa kỵ cùng đại thần nha~

Lạc Thiên vô cùng kích động, bởi vậy trong lúc đang định nhấn đồng ý thì lại trật một cái, nhấn từ chối.

Lạc Thiên : (ノД')

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ : Đại thần đại thần, người ta không cố ý o(╥﹏╥)o

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ : Chỉ là nhất thời quá kích động, nhấn trật mất o(╥﹏╥)o

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ : Đại thần đại thần, anh phát lại đi o(╥﹏╥)o

[Giang Thiên Hạ mời bạn cùng ngự tọa kỵ, chấp thuận?]

A, thật sự là mời lại nha~ (o'・ω・)ノ

Game này có chút chú trọng về khoản hình thức á. Cậu vừa nhấn chấp thuận, Ngân Hồ tộc kia liền nhảy xuống khỏi tọa kỵ, bế ngang thân nữ nhân tộc rồi lại ngồi lên lưng nó, động tác ôm eo phi thường thân mật.

Lạc Thiên : ( ̄□ ̄;)

Có cần phải thêm cả động tác bế ngang lên không chứ? Nhưng cậu lại không tự chủ mà chụp màn hình lưu lại khoảnh khắc thần kỳ này.

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ : A, thiệt nhanh nha~

Quả nhiên lên tọa kỵ của Giang Thiên Hạ thì nhanh hơn hẳn, mới đó đã sắp ra khỏi bản đồ 70.

Nhìn qua thì Ngân Hồ tộc một thân kim quang lấp lánh full set hoàng kim 170 ôm eo một nhân tộc vận đồ trắng rách nát cấp 43 thực sự có chút không tương xứng... nhưng ai quan tâm cái đó chớ, ha ha ㄟ( ▔, ▔ )ㄏ

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ : Đại thần đại thần, vậy từ nay người ta, người ta gọi anh là sư phụ nha~ (///ω///)

Thật lâu sau đó không thấy hồi âm, Lạc Thiên có chút lo lắng. Giang Thiên Hạ kia không đồng ý? Vậy từ chối đi chứ, để thế này có chút ngại ngùng...

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ : Nếu đại thần anh không muốn thì thôi...

[Phụ cận] Giang Thiên Hạ : Ừ.

Hai câu nói gần như phát ra cùng một lúc, khiến Lạc Thiên còn đang muốn rúc vào góc tối vẽ vòng tròn tìm lại được ánh sáng cuộc đời.

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ : Sư phụ~~~~~

[Phụ cận] Giang Thiên Hạ :Ừ.

Soái ca đáp lại cậu nha~ soái ca đáp lại cậu nha~ thiệt là vô cùng kích động nha a a a a~~~~

Vậy là nữ nhân tộc nào đó nhảy lên một cái để thể hiện sự kích động của mình, lại quên mất cả hai còn đang cưỡi tọa kỵ, bởi vậy không hề nghi ngờ trực tiếp rớt xuống đất trong tư thế cực kỳ đẹp mắt, lộ cả quần nhỏ trắng trắng bên trong.

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ : Sư phụ nhìn thấy hết của người ta (:3_ヽ)_

[Phụ cận] Mộ Dung Tiếu Vũ : Sư phụ phải chịu trách nhiệm cho người ta~~~

[Phụ cận] Giang Thiên Hạ : ...

Thật sự phải thần kinh đến mức nào mới có thể nghĩ tên ngốc này dễ thương được chứ...

____________________________________

Lời tác giả: Cho đến nay, lý do Giang sư phụ nhận tiểu Vũ làm đồ đệ vẫn còn là một ẩn số không có hồi đáp...

Btw đăng giờ thiêng, không biết có ma nào ngó không :3

.�����+�$

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro