Chương 9: Lợi dụng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Haiz, bì ảnh sư dùng tốt nhất, chỉ là quá thông minh, miệng nam mô bụng một bồ dao găm. Vốn dĩ lựa chọn đầu tiên của hắn cũng là cậu, nhưng cậu nói dối, biết rõ vị trí cây non của hắn lại không nói, có thể là vì thăm dò thực lực của hắn, cũng có thể là hứng thú ác ý. Thanh đao tốt và sắc bén như này luôn không phân địch ta. Vẫn là loại đao cùn như em gái ngốc này dễ nắm trong tay.

Sau khi nữ sinh ngẩn người xong lại nhìn thấy Nguyên Cửu lộ ra nụ cười hòa nhã với mình cũng mỉm cười đáp lại. Xem, đơn thuần bao nhiêu.

"Xem ra cây ăn thịt người hoặc hại trùng đều có thể bổ nước, đợi tí nữa tôi cần cô phối hợp."

Trương Lệ có phần do dự, bởi vì sức chiến đấu của cô thật ra rất bình thường, vừa rồi người đàn ông chạy trốn được nhưng cô chắc chắn không làm được.

"Tin tưởng tôi được không, đợi lát nữa tôi đi thu hút hại trùng, cô công kích kéo cừu hận. Tôi có kỹ năng thay hình đổi vị hai lần, còn một lần. Vừa rồi cô cũng thấy rồi đó, nếu không sao tôi có thể chạy thoát được?"

Nữ sinh suy nghĩ một lúc rồi thả lỏng: "Được, có thể! Làm thế nào?"

Nhìn dáng vẻ tin lời nói dối của hắn còn tỉ mỉ kiểm tra lại của nữ sinh khiến Nguyên Cửu cười nhẹ, giống như một anh trai hàng xóm cho người ta cảm giác ấm áp có thể tin tưởng.

Lúc này màn đạn trong phòng livestream của Nguyên Cửu:

"Em gái mau tỉnh lại, chủ bá là người mới có cái kỹ năng cức chó."

"Chủ bá lừa người thật giỏi nha."

"Xong rồi, thật sự là đồng đội tế thiên pháp lực vô biên rồi, vì tiểu tỷ tỷ thắp nhang."

"Chủ bá lừa đảo, mau trả nước mắt cảm động vì mới cứu tiểu tỷ tỷ cho tôi!"

"Chủ bá lừa người như nào mà mặt không đỏ tim không nhảy thậm chí còn tự nhiên như thế?"

...

Hai người dựa theo kế hoạch rất nhanh hấp dẫn hại trùng tới.

"Mau, công kích nó!"

Nữ sinh áo trắng sử dụng thủy cầu công kích hại trùng, hại trùng quay đầu đuổi theo nữ sinh, nữ sinh đem hết toàn lực chạy về phía cây non của Nguyên Cửu, giống như những gì Nguyên Cửu vừa làm.

Trương Lệ ở dưới hai cái miệng khổng lồ sâu thẳm mà chân cũng mềm nhũn, nhìn hai cái miệng khổng lồ càng ngày càng gần mà mình còn ở nguyên chỗ, Trương Lệ hoảng sợ đến vặn vẹo: Hắn lừa cô!

Lần nữa mở mắt ra Trương Lệ phát hiện mình đã trở về bên cạnh cây non của cô, trên người buộc một đầu sợi dây, một đầu khác ở trên người người đàn ông mà cô vừa mắng ngàn vạn lần.

"Thế nên chú con mịa nó căn bản không có kỹ năng kia!"

Người đàn ông cười cười, âm thanh êm dịu, giống như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra: "Nhưng chúng ta thành công."

"Chú!!! Nếu như tôi chết thì làm sao! Tôi cảm giác răng sắc nhọn của hại trùng đâm vào cổ họng tôi rồi!"

"Nhưng kết quả cô không bị thương tổn gì. Hoàn toàn hiểu rõ hoàn cảnh và hiểu biết người vừa nhát gan vừa kiên nghị như cô đã định trước kế hoạch của tôi không thất bại. Tôi nói cô có thể sống đến canh chín thì diêm vương không dám để cô chết canh ba."

Trương Lệ nhìn người đàn ông đối diện cười khanh khách siết chặt quả đấm, thật muốn đánh người đàn ông này một trận tơi bời: "Thế nên mới vừa rồi chú tính kế tôi?"

"Nói chính xác thì không phải mới vừa rồi mà là từ khi thấy cô là tôi đã sắp xếp xong hết tất cả."

"Vậy nếu tôi không quay trở lại cứu chú thì không phải kế hoạch của chú ngâm nước nóng rồi à."

"Đầu tư luôn có nguy hiểm, lần đầu tiên nhìn thấy cô, tôi đã cảm thấy độ nguy hiểm của cô khá thấp. Thế nên buông tay đánh cược một lần, xe đạp biến thành xe máy."

"Chú! Chú! Bệnh thần kinh!" Nữ sinh cực kỳ phẫn nộ nhưng cũng không có biện pháp gì, dù sao nếu như không có hắn thì cô đã sớm chết rồi, làm sao còn có thể tìm được cây của mình và thành công tưới nước, thật là cẩu nam nhân khiến người ta vừa yêu vừa hận!

Thật ra vốn có thể không giải thích, chỉ cần không nói Trương Lệ vĩnh viễn cũng không phát hiện được, nhưng Nguyên Cửu chỉ muốn làm đồng đội một lần, cho nên nói chuyện mới không cho đường lui, muốn rời đi sạch sẽ.

Phòng livestream của Nguyên Cửu:

"Oa, chơi hèn vãi, cứu mạng chủ bá này đang ở tầng khí quyển."

"Aaaa sapiosexual bị kích động rồi, khen thưởng 100."

*sapiosexual: chỉ những người cảm thấy bị hấp dẫn giới tính bởi trí tuệ của người khác.

"Cứu mạng, tôi cảm giác chủ bá càng xem càng đẹp trai, đặc biệt là dáng vẻ lừa người khác còn cười như việc không liên quan đến mình đã hung ác đâm vào xp của tôi rồi, khen thưởng 288."

"Aaaaaa, tôi muốn thường trú phòng livestream, mặc dù luôn cảm giác chỉ số IQ bị nghiền áp."

"Mọi người tỉnh táo một chút, nhà vợ chỉ hơi ra tay chút thôi, khen thưởng 100."

"Phía trước, thù đoạt vợ không đội trời chung, đây là vợ tôi."

"Phía trước mặc quần vào đi, tôi cũng bị vướng chân và bay mất, còn may chủ bá tiếp được và gọi tôi một tiếng lão công."

...

Cây non của hai người đều mọc thêm ba lá nữa, trong lúc hai người quyết định làm y hệt hồi nãy thì vườn rau lập tức khôi phục yêu tĩnh, cây non công kích ở chỗ xa cũng yên tĩnh lại, ban ngày lập tức biến thành ban đêm, trăng sáng treo trên bầu trời đêm, ánh đèn chói mắt mở ra.

"Tôi có dự cảm xấu."

Nguyên Cửu vừa dứt lời, đất đai chấn động thình thình, tiếng nổ to truyền đến. Người đàn ông bò lênlầy non nhìn về phía xa, thì ra là cây non màu nâu chui từ dưới đất lên bắt đầu đại sát tứ phương... Rất nhanh rất nhiều cây non màu lục đã bị nuốt lấy, quả thực người chặn giết người phật chặn giết phật.

"Làm sao bây giờ?" Trương Lệ nhìn cục diện này sắc mặt tái nhợt, những cây non màu nâu này căn bản không quái vật nào có thể khắc chế.

Người đàn ông nhếch môi, nhìn một màn chém giết xa xa: Số lượng của cây non màu nâu không đúng, lúc trước hắn ở chỗ cao nhìn qua cây non màu nâu có 10 gốc, bây giờ chỉ có 7 gốc.

"Đi theo tôi."

Nguyên Cửu giống như mũi tên xông ra ngoài. Nhất định phải tranh thủ thời gian, hắn sắp không kiểm soát được rồi. Mùi máu tươi trong không khí dần dần tăng, đã hai ngày Nguyên Cửu chưa uống máu, bây giờ lý trí đang ở trên bờ vực.

Chủ yếu là hệ thống chết tiệt thiết lập ra cái hút máu thì hôn mê nửa giờ thật sự quá khốn nạn, bây giờ hôn mê đoán chừng ngay cả xương cũng không còn.

Trải qua nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, Nguyên Cửu và Trương Lệ đi tới trước mặt một cây non khô héo: "Mua hai cái xẻng, mau!"

Trương Lệ bối rối lập tức mua hai cái xẻng, mỗi người một cái.

"Đào!"

Hai người anh đào một cái cô đào một cái, rất nhanh Nguyên Cửu đào đến địa đạo.

"Xem ra không sai, nhược điểm của cây non màu nâu là rễ, lúc trước hại trùng đột nhiên giảm bớt là bởi vì cây non màu nâu gia tăng quá nhiều, thế nên hại trùng chui xuống dưới đất giết chết cây non màu nâu, cây non tránh né đuổi giết chui lên mặt đất."

Rất có logic và liên kết chặt chẽ với nhau.

"Vậy chúng ta phải làm sao?"

"Bây giờ trong địa đạo có lẽ đều là hại trùng." Mắt Nguyên Cửu càng thêm đỏ hơn, tai dần dần trở nên nhọn hơn, hoa sen sau lưng từng mảnh từng mảnh nở rộ. Người đàn ông nhắm mắt lại cảm nhận âm thanh xung quanh truyền đến: Ở chỗ này.

Nguyên Cửu nhìn chằm chằm mặt đất trước mặt khẽ cười nói: "Kế tiếp chính là thời khắc đi săn của hai người."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro