chap3: Mối thù giết cha (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Ngay cả giọng của cô cũng run lên:'' Chị nghe nói Jackson bị giết rồi...là em ra tay?'' 

Hyojin bỗng ngẩng đầu, đôi mắt bất thần pha chút sợ hãi, sắc mặt trở nên tái nhợt. Biểu hiện đó của hyojin đã cho heeyeon biết câu trả lời.
Heeyeon lùi lại phía sau, run rẩy dựa lưng vào tường để đứng vững, túi đậu nành trong tay rơi xuống đất, chất lỏng màu trắng ngà lên láng khắp nhà.

''Đúng là em ra tay?'' heeyeon tròn mắt nhìn hyojin. ''Tại sao?'' Em có biết giết người sẽ phải đền mạng không?''

Hyojin hít vào một hơi, cố tỏ ra bình tĩnh nói: ''Chị cả bảo em nói với chị, không cần biết là chị có coi chị ấy là chị đại không, nhưng chị ấy luôn coi chị như chị em...Bây giờ, chị ấy đã giúp chị báo mối thù giết cha, chị không muốn dấn thân vào xã hội đen thì cũng đừng miễn cưỡng, giờ quay đầu vẫn còn kịp.''  

''Việc của chị để chị tự giải quyết, không cần em giúp.''

Hyojin cúi xuống nhìn tay mình, nhếch mép cười chua xót: ''Chị cả Seo cho em nhiều tiền như thế, che chở cho em như thế, không phải là em đứng trông coi hộp đêm rồi thu tiền. Em đã nhận tiền của chị cả, sớm muộn j thì em cũng phải đi con đường này. Chị hee, em biết chị không muốn dấn thân vào xã hội đen, giờ vẫn còn kịp, đừng vì thù hận mà bước chân vào con đường không lối thoát này...''

Heeyeon xông đến trước mặt hyojin, lo lắng nắm chặt tay cô.

''Hyojin quay lại đi, con đường này không có kết cục tốt đẹp đâu...''

Hyojin nhắm mắt, lắc đầu: ''Quay lại ư? Chị phải hiểu chị cả hơn em chứ! Liệu chị ấy có dễ dàng bỏ qua cho em?''

''Chị có thể xin chị ấy tha thứ cho em.''

''Không cần đâu!'' Hyojin kiên định nói: ''Chị Hee, em đã suy nghĩ rất kỹ rồi, chị cả Seo là một người tham vọng, chị ấy không chỉ muốn có địa bàn ở của anh Jackson mà là thâu tóm cả giới giang hồ. Bây giờ chị ấy đang rất cần một người có thể tin tưởng, đây là cơ hội tốt nhất cho em.''

''Chị ấy tin tưởng em, trọng dụng em thì sao nào? Em phải bỏ cả mạng sống của mình đấy! Em không nhìn anh Jun chết thảm thế nào sao? Cả những người khác nữa...Sớm muộn j thì em cũng sẽ như họ thôi!''

Anh Jun là một tay chân được chị cả Seo rất trọng dụng, vài ngày trước vừa bị bắn chết thảm thương trên phố.

''Em nhìn thấy rồi. Em đã nghĩ kỹ, khi lựa chọn xã hội đen, nhất định em sẽ phải để lại tiếng tăm...Em muốn trở thành chị Đại của giới xã hội đen!''

''Hyojin!'' heeyeon nhìn cô với ánh mắt đầy kinh ngạc, không dám tin người đứng trước mặt mình mới cách đây hai tháng vẫn chỉ là một người phụ nữ vô tư trong sáng.

''Chị hee, giới giang hồ sắp hỗn loạn rồi, chị đừng dấn thân thêm nữa, nhân lúc còn lịp, hãy thoát đi.''

Heeyeon ngồi xuống sofa, châm một điếu thuốc, lòng hắn rối bời. Cô thực sự không muốn dấn thân vào con đường này, không muốn sống một cuộc sống phải giết người và bị người ta giết.

Nhưng nếu bây giờ thoát ra, hắn thật có lỗi với chị cả Seo, càng có lỗi hơn với Ahn hyojin...

Cô dùng đầu ngón tay dập tắt điếu thuốc, cơn bỏng rát từ đầu ngón tay lan ra khắp người, rồi ngưng tụ nơi ngực cô. Chỉ có sự đau đớn thể xác mới giúp cô tỉnh táo.

''Giúp chị cả Seo trừ bỏ Jackson xong, chị sẽ rút khỏi giới giang hồ.''

Hyojin gật đầu...Từ đó về sau, không bao giờ cô mặc quần áo màu trắng nữa, tất cả những thứ cô dùng đều màu đen. Màu đen u ám!

Đúng như hyojin tính toán, với dã tâm rất lớn của mình, chị cả Seo đã nhanh chóng châm ngòi cuộc chiến đẫm máu trong giới xã hội đen. Qua mấy lần  giao chiến ác liệt, cả quân của chị cả và Jackson đều bị thiệt hại nặng nề, huynh đệ thương vong thê thảm. Để bảo toàn lực lượng, chị cả Seo đành chọn cách ''hoạt động ngầm'', cử Hyojin đi thực hiện việc ám sát. Nào ngờ có kẻ tiết lộ thông tin, Jackson đã nhanh chóng biết được và bỏ trốn, lại còn phái rất nhiều người truy sát hyojin.

Một buổi sáng sớm, hyojin vẫn đang trốn trong nhà kho bỗng nhận được điện thoại. Là heeyeon gọi, giọng gấp gáp.

''Hyojin, mau đưa người đến tầng hầm tòa nhà B số 130 cảng Gangnam...''

Hyojin còn chưa kịp hỏi thêm j thì heeyeon đã tắt máy.

Hyojin nhíu mày nhìn một tên đàn em của heeyeon hỏi: ''Mày có biết chuyện j ko?''

''Em cũng không rõ lắm. Tối qua em thấy chị hee cứu một cô bé học sinh bị ức hiếp ở cửa hộp đêm, rồi chị hee đưa cô bé ấy về trường...''

''Cô bé?''

Hyojin càng ngạc nhiên. Từ trước giờ, heeyeon không thích dính dáng đến trẻ em, tại sao đang ở thời điểm có thể bị giết bất cứ lúc nào như thế này cô ta lại....trừ khi.....

Hyojin linh cảm là có chuyện, cô không có thời gian triệu tập đàn em, lập tức mang theo mấy tên đang có sẵn bên cạnh mình, chạy đến tầng hầm heeyeon đã nói.

Cô vĩnh viễn không bao giờ quên cảnh tượng nhìn thấy khi cùng bọn đàn em bí mật xông vào nơi trú ẩn ẩm ướt của Jackson. Ở đó khoảng mười mấy người, một cô gái mặc áo đồng phục trắng tinh nằm trên vũng máu, cơ thể đẹp đẽ của cô ta cứng lại, mắt vẫn mở to.

Còn heeyeon nằm co rúm, sắc mặt trắng bệt như tờ giấy, nửa người phía trên bê bết máu. Trên mặt đất, ngoài sợi dây thừng và một chiếc dùi cui đã gãy còn có một ống kim tiêm, vết máu chưa kịp khô...

Jackson túm tóc heeyeon, hắn lớn tiếng quát: ''Nói, Ahn hyojin đang ở đâu?''
______________________
Vote để au ra chap mới nha!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro