Chương 1:Buổi khai giảng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Sungie à dậy đi con"

Người phụ nữ lớn tuổi không ngừng lay
lay cánh tay bên giường cậu con trai nhỏ,
năng chiếu sáng ngập căn phòng mà cơ
thể đang nằm ngủ kia chảng động đậy tí
nào cả.

Thuận tay bà kéo rộng tấm rèm, ánh nắng sáng sớm trong lành dề chịu biết bao nhưng ngược lại thân ảnh bên dưới có chút khó chịu, dụi dụi đôi mắt, giọng cất lên đầy mệt mỏi.

"Mama cho con ngủ tí tí thôi ạ"

"Không được, có phải con đã thức khuya
cày game nên mới ủ rũ như vậy?"

Han Jisung lười trả lời mẹ mình. Quả
thật cậu đã cày tới 3 giờ sáng để lên bậc
chiến tướng, suốt quá trình chơi toàn
ghép mấy người trình kém khiến cho cậu
phải gánh gãy lưng, tự hỏi tụi nó đi mua
acc hay gì mà chơi ngu vậy. Han Jisung mê chơi liên quân.

"Mau dậy ăn sáng hôm nay là ngày khai
giảng rất quan trọng, mẹ không muốn
con cứ suốt ngày cắm mặt vào chiếc điện thoại chơi game đâu"

"Hôm nay là ngày khai giảng sao a?"

"Đừng nói con quên?"

Han Jisung quên thật.

"Felix ở dưới sảnh đợi con kia"

"Cái gì? Sao cậu ấy tới sớm vậy chứ?"

"Đừng nghĩ ai cũng lười biếng như con"

Sau khi thúc giục cậu mau thay quàn áo,
bà cũng nhanh ra khỏi phòng trả lại sự
riêng tư cho cậu.

Tức quá! Áo đồng phục không biết cậu để đâu nữa, nhớ mang giặt phơi đêm qua rồi mà...

Từ từ đã phơi...Han Jisung lướt nhanh qua ban công, cậu chẳng thấy áo đồng phục đâu, cái móc treo vẫn dính trên dây đằng kia, chẳng lẽ rớt xuống rồi sao? Hay bay đi đâu rồi?

Tìm gần 5 phút cậu cũng bất lực đi vô,
thôi thì lấy đại áo trắng nào mang đi cũng được, hậu quả thì tính sau.

Vệ sinh cá nhân xong, Han Jisung
chạy nhanh xuống cầu thang thấy balo
mình trên bàn, cũng biết mẹ cậu đã
chuẩn bị trước. Đeo balo lên vai, cầm trên tay bánh mì mẹ làm, Han Jisung đi đến đại sảnh bắt gặp ánh måt giết người dán lên người mình.

"Xem sex trong đó à lâu vậy?"

"Bậy thằng này mẹ tao nghe thì sao? Ngu có mức độ thôi chứ"

"Bố mày chờ mày 20 phút rồi con, mày
muốn trốn khai giảng hay gì?

"Rồi rồi ai chẳng biết hội phó Lee
nghiêm khắc nhất trường đi thôi kẻo lại
trễ"

Hừ lạnh một cái, Lee Felix không thèm
đội co với con người lười biếng này nữa.
Đội nón bảo hiểm, leo lên chiếc xe moto
đời mới nhất của mình, cảm thấy bản
thân thật phong độ làm sao.

"Ôi hội phó Lee có cần phô trương như
thế không?"

Han Jisung đánh giá sơ lược toàn bộ, chậc lưỡi suy nghĩ làm thế nào trộm xe này đị chơi net quả bao ngầu luôn.
Mê rồi đó, với khối tài sản kếch sù của
Han gia thì mua mười chiếc xe y như đó
cũng được, nhưng thật xin lỗi mama đại
nhân không cho, còn đe dọa tống cổ cậu
ra khỏi nhà nữa cơ.

"Nói nhiều quá leo lên nhanh bố mày chở
đi, không mà khoan đã, đây đâu phải
đồng phục trường mình?"

"À tại tao đem phơi toi, thấy áo đẹp quá
ông già noel lấy đem đi tặng cho anh đęp trai nào rồi"

Nói với tên này, Lee Felix thầm nghĩ có
ngày mình lên cơn đau tim luôn quá, nên
chẳng buồn nhét chữ nào vào đầu. Đưa
nón bảo hiểm cho Han Jisung , y rò ga
phóng như bay đến trường.

Suốt quãng đường, tiếng hét kinh dị của
Han Jisung luôn vang vọng.

><><><><

Bước vào ngôi trường top đầu thế giới,
học sinh nơi đây đều thuộc nhà có điều
kiện, ăn sung mặc sướng, còn có mấy
vụ dựa vào quan hệ để vào. Xung quanh
trường bố trí như thành phố thu nhỏ: khu
công viên, quầy ăn uống, quầy ăn vặt, khu điện tử, thư viện xanh, khu xem phim, sân thể dục thể thao..nhiều đển mức toàn bộ học sinh không thể tham quan hết được, có khi nó nằm đó mấy năm còn chưa ai đặt chân đến. Ngôi trường to lớn đến vậy đều nhờ vào thành tích nổi bật sinh viên xuất sắc của trường, đem lại danh tiếng không hề nhỏ, vượt mặt các trường khác mà vươn lên vị trí top đầu.

"Nhanh cái chân lên người ta xếp chổ hết rồi kia"

"Đây đợi tao nữa, tự nhiên chuyển lớp làm gì không biết, giờ kiếm đâu ra"

"Mày không coi danh sách à, lớp 12a1 ở
đảng kia kia"

Han Jisung đi cuối lớp tìm chỗ, vì cậu
tới trể nên phía trước đã kẹt hết chỗ ngồi. Càng đi xuống càng dài, lớp gì mà đông như kiến thế? Ngẩn đầu tìm Lee Felix thì thấy y đã tìm được chỗ ngồi, nhưng phía sau lại có người mất tiêu, cậu muốn ngồi với bạn thân mình cơ.

"Mày chịu khó xuống dưới nha hình như
còn chỗ trống đớ"

"Mày đuổi tao à?"

"Không đuổi mày, tao đuổi người ta à? Đi
mau đi người ta nhìn mày kia"

Các lớp bên cạnh cứ nhìn chẳm chảm
cậu, chưa thấy người đẹp bao giờ sao?
Cậu kia sắp rớt mắt rồi đấy.

Bực bội đi tìm, Han Jisung liền thấy
một khoảng trống rất lớn nhưng bên dưới có một cậu nam sinh đang xem điện thoại, điều đáng nói ở đây là hản ngồi cách xa lớp như bị cô lập...

Tính tình cậu vốn năng động dễ kết bạn
nên chắng suy nghĩ nhiều mà nhanh chân đứng trước mặt người ta, nhẹ giọng nói.

"Bạn có thể cho tớ ngồi ở đây được
không? Phía trên đông quá tớ thấy hơi
ngột ngạt"

Hắn từ từ ngẩn mặt lên nhìn thẳng vào
mắt Han Jisung khiến cậu giật mình,
ánh mắt đó lạnh lẻo lắm , lạnh lùng lắm,
kèm theo đó một chút biến thái nữa thì
phải.

Không! Không suy nghĩ tầm bậy.
Cậu nhìn vào mắt hản, thấy hắn đang
chậm rãi nhìn từ dưới lên trên cơ thể cậu,
và chuyền sang nhìn chằm chằm vào môi đỏ mọng, nói với giọng khàn đặc có chút trầm.

"Đẹp lắm"

"H..hả"

"Muốn ngồi thì ngồi"

Hắn lại cúi xuống xem điện thoại, chẳng
còn chú ý đến cậu nữa, nghe tiếng loa
thầy hiệu trưởng cất lên, bỏ qua lời nói đó mà nhanh chóng ngồi xuống.

Cậu ngồi phía trước hắn.

Han Jisung có thể ngồi sau bạn nam
phía trên, vì khoảng cách còn rất lớn
nhưng cậu chọn ngồi ở đây để tránh ánh
mắt thày giám thị trên lầu nhìn xuống
giám sát.

Nhưng cậu lại bị thu hút hơn vì từ nãy đến giờ cậu ngồi đây đều bị mấy người khác thì thầm to nhỏ chỉ vào. Han Jisung
khó chịu vô cùng, chẳng lẽ mình mặc áo
thường đi học cũng bị nói sao?

Buổi khai giảng diễn ra vô cùng tẻ nhạt.
Kết thúc cậu ngáp ngàn ngáp dài vô cùng tự nhiên ngoảnh đầu lại, nhìn xuống điện thoại của hắn vẫn chưa hề tắt.

Hắn đang xem phim động dâm!?

____________________

Chuyển ver by Crystal🧿
Bấm vào nút ⭐️ để vote cho tớ nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro