#1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Mẹ không biết tại sao con không muốn mẹ cho ông ấy biết là con sẽ đến.

Mẹ nói khi nhét thêm chai sữa trái cây vị dâu vào vali cho tôi. Nó đã chật ních rồi mà mẹ cứ cho thêm vào.

- Con muốn ông ấy bất ngờ.

- Bất ngờ!

Mẹ lặp lại như những bà mẹ thường làm để được là người kết thúc câu chuyện. Mẹ đang lo lắng. Trên trán mẹ xuất hiện nếp nhăn và mấy ngày qua, các bữa ăn lúc nào cũng ê hề. Mẹ cho tôi ăn tất cả những món khoái khẩu, cứ như là lần cuối cùng tôi được ăn vậy. Mẹ xoa đầu tôi rồi mỉm cười trước khi đóng cái vali lại và kéo khóa.

- Đừng lo lắng mẹ à, đã có Jenny đi cùng con rồi. Chỉ ba năm thôi! Ba năm sau con gái cưng sẽ về với mẹ mà!

- Ai đời mà cưng cô , tôi là tôi chỉ cưng mỗi Jenny đáng yêu của tôi thôi. Đúng không Jen?

- Dạ đúng thưa dì!! Hề hề

- Yahhhh! Hai người thật quá đáng mà

( Vâng! Jenny chính là con author xàm xí đú này đây =))  đi để xem phim tình cảm free =)) 

- Thôi nhanh mà đi đi , máy bay sẽ cất cánh trong 4 giờ nữa đấy.

- Con biết rồi, tạm biệt mẹ

- Chào dì nhé ! Dì ở lại mạnh giỏi!...

-----------------------------------
-----------------------------------

Khi bay tới Seoul, suốt một tiếng rưỡi đầu, Jenny nó cứ nắm chặt túi nôn. Nó không nôn ra, nhưng mặt mày xanh rớt. Sau khi uống hai cốc nước gừng, nó đã ổn định lại và thấy thoải mái đủ để đọc được một cuốn sách của Joe Hill mình mang theo.

( Joe Hill : Nhà văn nước Mỹ.)

- Mấy con chữ chẳng chịu đứng yên

Nó lầm bầm và gấp sách lại. Jenny nhìn ra cửa sổ, quan sát màn đêm lạnh lẽo.

- Bọn mình nên cố ngủ chút đi " Tôi nói " để không phải lờ đờ khi hạ cánh.

- Nhưng đến nơi sẽ là mười giờ đêm. Chẳng phải bọn mình nên thức để đến nơi rồi ngủ sao?

- Không. Ai mà biết được bao lâu nữa mới được ngủ chứ. Nghỉ ngơi khi có thể đi.

- Aishhhhhh

Nó càu nhàu và đấm vào cái gối không mấy êm ái được phát cho. Tội nghiệp, chắc nó đang nghĩ cả triệu thứ trong đầu.

Nó cuộn tròn hết sức có thể trong chiếc ghế chật chội. Jenny rất lịch sự khi không ngả lưng ghế ra sau. Khi thức dậy, cổ của nó sẽ y hệt như một chiếc bánh quy xoắn ốc bị dẫm đạp cho mà xem, đương nhiên là nếu như cậu ấy ngủ được.

Tôi nhắm mắt và cố hết sức thả lỏng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro