CHƯƠNG 1 : Ta là Pháp Sư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đấu Thiên Vương Giới
Tại một trường Đại học , thành Đông Hán

Một người mặc áo sơ mi trắng, quần jean , chân mang giày , trên vai khoác một balo , thiếu niên đứng ở phía ngoài cửa trường, ngẩng đầu nhìn cổng trường một hồi lắc đầu chán nản đi vào bên trong miệng thì thầm " Không có tự do..."

Thiếu niên ăn cơm trong Căn-tin của trường nhìn người qua kẻ lại, mỹ nữ tựu tập lại một chỗ không biết nói chuyện gì , nhưng lâu lâu lại cười rộ lên có vẻ rất khoái chí . Tần Minh thấy vậy lập tức sung sướng hắn ở Thất Sơn tu luyện mấy chục năm, tuy đã gặp qua không ít cô nương xinh đẹp , nhưng bất quá cũng không xinh đẹp bằng ở đây, ăn mặc lại còn rất thời thượng chỉ nhìn qua thôi đã đủ làm cho cánh đàn ông say mê. Tần Minh chờ bấy lâu nay rốt cuộc đã tới ngày này , lập tức định bắt chuyện với một cô gái xinh đẹp mà hắn để ý từ trước , vừa định đứng dậy thì nghe có tiếng người gọi :

- Ngươi là Tần Minh , học sinh mới.

Tần Minh quay người thì thấy phía sau mình là một người ăn rất giống bảo vệ , bên hong còn vắt một cây ba trắc. Không nghĩ sẽ gặp bảo vệ ở đây , vào giờ này, lẽ ra hắn đang gác ở cổng trường hoặc nghỉ trưa mới đúng , không lẽ hắn biết trước Tần Minh sẽ chọc ghẹo nữ sinh trong trường, nên quyết tâm ở đây để canh chừng kẻ gian hay sao. Khi suy đoán như vậy, Tần Minh thấy trái tim trong ngực hắn bắt đầu đánh trống , hắn lắc đầu , tự trấn an mình dù gì hắn cũng là con người làm sao mà có thể đọc được suy nghĩ của người khác chứ. Nghĩ vậy nên Tần Minh liền nói :

- Đúng vậy là ta.

- Hiệu trưởng muốn gặp ngươi.

Tần Minh nghe hiệu trưởng muốn gặp mình liền thở phào nhẹ nhõm, cứ ngỡ là tên này biết được suy nghĩ đen tối của mình nên đến ngăn chặn. Hắn đứng dậy đi theo người bảo vệ, đi dọc theo các dãy lớp học, Tần Minh không ngừng thưởng thức các muội tử xinh đẹp, thắc mắc không hiểu " Tại sao ngôi trường này lại nhiều muội tử xinh đẹp đến như vậy " Đi đến cuối dãi hành lang , Tần Minh để ý thấy có một phòng học, bên trong một số học sinh đang ngồi bấm điện thoại, nữ sinh thì ngồi trang điểm tụm năm tụm ba trang điểm , một nhóm nam sinh khác thì ngồi đang bàn về một chuyện gì đó , giáo viên thì ngồi phía trên vẻ mặt chán nản , bất lực, đang ghi chép gì đấy .

- Đấy là lớp đặc biệt , đừng để ý làm gì - Người bảo vệ nói.

Rồi sau đó rẽ phải đi đến hết dãy hành lang rẽ trái , ở cuối hành lang thì tìm được phòng hiệu trưởng .

Bước vào phòng, quan sát thấy phía sau bàn làm việc, là một cái đầu tóc đen, được chải chuốt vô cùng ngăn nắp, người trung niên hơi mập , quay người lại nở một nụ cười :

- Trò là Tần Minh ? Học sinh mới

- Cứ gọi em là Tần Minh - Tần Minh rất khách khí nói.

- Ta là hiệu trưởng cứ gọi ta là Thầy Trần là được - Thầy Trần cười ha ha một tiếng, thập phần rất thân thiện, ngay sau đó liền vào thẳng vấn đề - Ấy là do trò nhập học vào lúc đang giữa học kì, thật sự là rất khó cho ta , bất quá ta và cha của trò có mối thăm giao , ta sẽ sắp xếp cho trò vào lớp ở cuối hàng lang này, đợi sang năm sẽ xếp vào lớp chính thức thấy thế nào.

Tần Minh gật đầu, hắn thực cũng không quan tâm lắm :

- Vậy thì cứ theo ý của Thầy Trần vậy.

- Vậy thì tốt, hồ sơ nhập học của trò ta đã chuẩn bị xong , chỉ cần kí vào là được.

Thủ tục xong xuôi người bảo vệ liền đưa Tần Minh đến kí túc xá của trường , trước kí túc xá có một tấm bảng lớn chi chít chữ ,phải đến tận 2 , 3 trăm dòng. Thấy hắn trợn to mắt nhìn tấm bằng , người bảo vệ liền nói :

- Đó là nội quy của trường, sau này ngươi sẽ phải học thuộc hết đấy.

Tần Minh than thầm " Con mẹ nó, nội quy dài như thế này ai mà nhớ cho nổi "

Người bảo vệ đưa hắn đi đến căn phòng số 27 rồi bỏ đi , lúc này Tần Minh thẩm thất cảm nhận được mùi âm khí , mài nhăn lại..." con mẹ nó, không phải xui xẻo vậy chứ "

Đẩy cửa bước vào trong phòng có hai người cùng nhau ngẩng đầu nhìn hắn, một người ngồi trên giường đang bấm điện thoại ngẩng đầu cười cười :

- Cậu là học sinh mới sao ? Cứ tự nhiên , phòng hơi bừa bộn một chút

Bên phải là một người đang ngồi chơi game trên máy tính quay lại nhìn Tần Minh cười chào một tiếng rồi quay lại tiếp tục .

Vừa bước vào phòng Tần Minh quan sát thấy căn phòng điều kiện cũng không tệ, có tổng cộng bốn giường, hai cái phía trên đã có chăn điệm sẵn.

- Đây là của một bạn học cũ để lại, do hắn tìm được công việc làm thêm bên ngoài nên ở ngoài luôn rồi.

Người thanh niên cầm điện thoại nói rồi , giới thiệu mình tên là Diệp Thành , rồi lại chỉ vào người thanh niên đang chơi game giới thiệu :

- Đây là Tiểu Vương.

- Vậy còn một người nữa ?

Diệp Thành chỉ lên chiếc giường phía trên chỗ Tiểu Vương đang ngồi chơi game nói :

- Hắn ở đó, nhưng dạo gần đây buổi sáng hay đi làm , đến tận trời tối mới về .

Diệp Thành vừa kết thúc ván game thì quay sang bấm điện thoại gọi đồ ăn nhanh , tiện thể gọi cho Tần Minh một phần coi như là chào mừng hắn gia nhập Team.

Ngồi trên giường sau khi trò chuyện qua lại một hồi Tần Minh mới thử dò xét hỏi hai người :

- Người bạn học kia có phải gần đây có những biểu hiện rất kì lạ không ?

Diệp Thành kinh ngạc nhìn Tần Minh :

- Làm sao ngươi biết ?

- Thật sao, chuyện thế nào ?

Diệp Thành lắc đầu :

- Ấy là...nói ra ngươi sẽ sợ đấy.

Tần Minh nhếu mày, từ khi bái sư học đạo cho đến bây giờ chưa có gì có thể làm hắn sợ hãi cả.

- Tiểu Lâm dạo gần đây thực sự là rất kì lạ - Thấy Tần Minh ngơ ngác hắn liền giải thích - Là bạn học ở giường trên của ta - Tiểu Vương cho một miếng thịt vào miệng, rồi bắt đầu kể những chuyện đã xảy ra. - Chuyện là một 1-2 tuần trước, hắn bắt đầu trở nên trầm mặc, cùng với biểu hiện khác thường, sau đó thì ít đến lớp hẳn, hắn nói là đi làm thêm nhưng lại thường về rất khuya tầm 11 , 12 giờ, trời chưa sáng thì lại ra ngoài. Về cũng chẳng nói chuyện với ai, ngày nghỉ ban ngày chỉ ở trong phòng của mình đóng kín cửa , buổi tối mới ra ngoài. Ta nghi ngờ hắn trúng tà đấy .

Tần Minh gật gù một lúc rồi hỏi :

- Vậy là hôm nay hắn đã ra ngoài ?

- Đúng vậy , Tầm 11 giờ đêm mới trở về - Tiểu Vương nói.

- Được rồi, tối nay chúng ta sẽ chờ hắn về, rình xem ruốc cuộc hắn có thực sự trúng tà không.

Tiểu Vương cả kinh :

- Ấy... Không có được đâu. Nếu hắn thực sự trúng tà hay ma quỷ nhập thân, ba chúng ta làm sao mà đối phó đây. Vả lại nếu không có chuyện gì thì chúng ta sẽ gặp rắc rối to đấy.

Tần Minh không nói gì, bất quá Tiểu Vương nói cũng không có sai, nhưng hắn tin vào trực giác của mình , người tên Tiểu Lâm này thực sự có gì đó không bình thường.

- Vậy thì như thế này - Tần Minh nói - Ngươi ra ngoài mua cho ta một con gà , treo ở trước cửa đợi hắn về , chúng ta sẽ nấp ở bên ngoài quan sát. Nếu hắn uống máu của con gà thì...

Tiểu Vương trợn mắt :

- Không lẽ ngươi nghi ngờ hắn là cương thi sao ?

Tần Minh không nói gì , chỉ gật đầu xác nhận. Tiểu Vương và Diệp Thành vô cùng kinh ngạc, cả hai thực sự là có chút tin vào những chuyện ma quỷ, nhưng bất quá chỉ qua lời nói của Tần Minh thì khó mà tin được .

- Trên đời này thực sự có cương thi sao ? Nếu thực sự hắn là cương thi chúng ta phải làm sao đây ? - Diệp Thành hỏi .

Tần Minh lúc này mới đứng dậy ra vẻ trịnh trọng như sắp tuyên bố một cái gì rất chấn động, tằn hắng mấy tiếng rồi nói :

- Không giấu gì các người , ta đây là Pháp Sư đến từ Thất Sơn chuyên trừ ma bắt quỷ.

Hai người trợn mắt nhìn bộ dáng của Tần Minh, rồi sao đó cười lăn cười bò trên mặt đất. Diệp Thành quẹt nước mắt :

- Thôi đi , đừng có ảo tưởng nữa, ngươi như vầy mà là Pháp Sư.

Tiểu Vương chen vào , tỏ vẻ hiểu biết :

- Nếu hắn thực sự là cương thi , ngươi đánh được nó sao ? ngươi chắc chỉ mới học qua mấy năm đạo pháp làm sao mà là đối thủ của nó.

Tần Minh không tỏ ra bất ngờ trước thái độ của hai người họ , nên nhún vai :

- Bất quá hai người cũng nên tin tưởng ta chứ.

Tiểu Vương và Diệp Thành ngưng một lúc đưa mắt nhìn Tần Minh một hồi , Diệp Thành nói :

- Được rồi , chúng ta tin ngươi. Nhưng bất quá sự tình này không được truyền ra ngoài, đề phòng mọi chuyện điều do chúng ta tưởng tượng ra.

Tiếp đó, ba người vừa trò chuyện liên thiên, ăn hết mấy cái đùi gà rán, đợi trời tối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro