Chap 7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


***-***---*******------****
Miên sinh ra vào dúng cái ngày mà thế giới gọi là lễ tình nhân…bóc lịch , và Miên biết còn hơn 1 tuần nữa là cái ngày ấy đến. mẹ vào phòng , trách yêu đứa con gái vì tội ngủ dậy mà chăn mền lung tung
– …mà con nè , mai bố mẹ về quê nghe , ông nội ốm nặng . nếu sấp xếp sẽ về đúng sinh nhật con. ở nhà ngoan , học hành giỏi giang vào đấy .
– Vậy hả mẹ ? mà mẹ ơi , con ra ngoài ăn sáng đây .
Miên hôn thật kêu lên má mẹ rồi chạy vù ra ngoài.. mẹ lắc đầu nhìn theo đứa con gái lớn mà tánh tình vẫn còn trẻ con quá đỗi…chợt , bà thấy trang nhật kí mở ngỏ… nhật kí của Miên viết dầy về cảm giác tình yêu đầu với Chung Nhân
Chiều Miên di học , mặt mày sáng rỡ với cái ý định rằng trong thời gian ba mẹ vắng nhà , Miên sẽ có thời gian gần anh hơn mà không ngờ mẹ đã tìm gặp anh ngay chiều hôm ấy…..
Sáng sớm , ba mẹ đã lên xe về quê thăm nội , Miên vừa tiễn xong thì thấy trời đất quay cuồng , nhức đầu quá đỗi, xong rồi, hôm qua, Miên vì trời mưa cứ thế chạy về nhà nên chắc bệnh rồi. Về đến nhà, Miên leo lên giường, nằm ngủ đến ko biết trời đất.
….
– dậy rồi hả bé ? – tiếng nói và dáng người mà Miên yêu thương đang bên cạnh.
– Em …em….
Chung Nhân bước đến bên giường , tay cầm chén cháo còn nghi ngút khói:
– anh thấy cửa ko khóa , vào nhà thì biết e sốt mê man .
– phiền a quá ….- đưa tay đón chén cháo, nhưng Chung Nhân lại ko cho.
-Để anh..
Chung Nhân chu đáo thổi nguội từng muỗng cháo đút cho Miên
– sao anh quan tâm e nhiều vậy ạ ….
Vẻ mặt Chung Nhân thoáng qua sự kì lạ rồi lại trở về nét bình lặng như lúc trước . dặt chén cháo vào tay Miên , quay lưng dứng dậy :
– vì chúng ta là háng xóm . em ăn di , chắc sắp hết bệnh rồi . a về đây .
– khoan đã , 14 là sinh nhật của e …
Chung Nhân gật đầu rồi cứ thế đi ra cửa.
****
ngày 14 rồi cũng đến ông Miên còn bệnh nên ba mẹ sẽ về trễ 1 vài ngày .Miên tự tay làm cho anh 1 hộp chocolate trắng ngon tuyệt ( dù gì cũng nấu ăn tạm đc) Miên muốn chính ngày hôm nay, Miên sẽ nói ra những điều trong lòng, Miên muốn tỏ tình..... Miên đợi Chung Nhân, đợi anh mãi đến chiều tối rồi, ngủ quên lúc nào ko biết .
– dậy đi e , sao lại ngủ ở đây .
hơi ấm từ bàn tay của anh lan ra trên mặt, Miên giật mình tỉnh giấc . anh mở cửa nhà , nói :
– vào nhà đi rồi nói....

*#₫&%%#-!!&₫*₫*!&!:-₫-@-#-
Dạo này, viết cái gì làm cái gì cũng ko ra hồn.
Chap này ngắn mọit chút, nhàm một chút. Mong mn cứ ném đá. 😢😢

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro