1.Sói x Hồ ly - Câu dẫn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Series anh chị nhà vờn nhau ở Giác Cung để tạo ra cháu chúng ta 👶😉

Sau lần đầu tiên của hai người ở ôn tuyền,nàng và hắn chung quy không có gì khác biệt, hắn cũng không nhắc lại chuyện hôm đó. Thượng Quan Thiển nghĩ chắc hắn không hài lòng về nàng, như vậy cũng tốt, nàng có nhiều thời gian thực hiện kế hoạch của mình.

Một ngày nọ Cung Viễn Chủy cho người mang một chiếc giường ngọc đến Giác cung tặng ca hắn. Cung Thượng Giác nói nàng chuyển sang phòng hắn vì chiếc giường mới quá rộng .Ý đồ của Cung Thượng Giác là gì đây, muốn kiểm soát nàng chặt hơn chăng.

Thượng Quan Thiển sau khi suy nghĩ đã đồng ý. Nếu cả ngày đều phải nằm dưới sự giám sát của hắn, nàng nên từ chối mới đúng. Nhưng có lẽ ngày tháng ở lại Giác cung không còn nhiều, nàng tham lam ở gần hắn một chút. Cung Thượng Giác không đồng ý giúp nàng, sẽ sớm thôi nàng cũng phải rời khỏi Cung Môn tự mình báo thù.

Thượng Quan Thiển vừa tắm xong, thị nữ giúp nàng thay y phục. Thị nữ kiểm tra thấy thiếu phần áo lót trong không đem tới liền chạy đi lấy. Thượng Quan Thiển mặc tạm y phục, áo khoác ngoài đặt trên bàn.

Nàng mở cửa sổ ra, gió mát thoáng chốc thổi vào mặt, thổi qua da thịt nàng, mái tóc đen như mực của Thượng Quan Thiển bị thổi bay lên, mùi thơm của mái tóc đen nhiều lần tung bay trong gió.

Thượng Quan Thiển cảm thấy mát mẻ, mắt nhẹ nhàng nhắm lại.

Cung Thượng Giác lại về đúng lúc này,vừa nhấc mắt lên nhìn đã thấy nàng đứng bên cửa sổ trong y phục mỏng manh. Nơi căng tròn lấp ló quyến rũ , xương quai xanh trên da thịt phát ra thứ ánh sáng nhàn nhạt, trong suốt.Dáng vẻ thiếu nữ xinh đẹp động lòng người.

Phát hiện ra Cung Thượng Giác đang đứng nhìn nàng, không biết từ bao giờ. Thượng Quan Thiển giật mình, hành lễ với hắn, hai vú theo động tác mà nảy lên.

-Giác công tử.

Trong lúc nàng không biết phải gì thì đúng lúc thị nữ mang áo đã quay lại.

-Thượng Quan cô nương, áo của người đây ạ.

Không chờ Thượng Quan Thiển trả lời, Cung Thượng Giác đã nói trước.

-Ngươi để đó . Lui đi.

Nhanh chóng trong phòng chỉ còn hai người. Ánh mắt Thượng Quan Thiển đảo đi nơi khác. Mà trong ánh mắt hắn chỉ có một mình nàng.

Cung Thượng Giác vẫn đứng đó, Thượng Quan Thiển không biết hắn muốn gì bèn cất lời trước.

-Cung nhị tiên sinh có thể tránh đi một chút để tiểu nữ chỉnh lại y phục không?

-Cứ mặc thế đi.

-Ta mặc thế này sao được.

Thượng Quan Thiển với tay lấy áo khoác che kín người.

-Chẳng phải đã mặc qua rồi sao.

Cung Thượng Giác, tên lưu manh. Hắn nhắc nàng nhớ về y phục hôm nàng tiến vào ôn tuyền của hắn.

-Hôm đó khác.

Cung Thượng Giác sắc mặt âm trầm, hắn kéo áo choàng của Thượng Quan Thiển ra, tung về phía sau, ôm chầm lấy nàng. Bộ y phục quấn ngực che lại bộ ngực đẫy đà của thiếu nữ, nửa ẩn nửa hiện.Cánh tay trắng như tuyết và bả vai đều lộ ra.Mái tóc còn hơi ướt, thân thể mềm mại thơm phức. Cả người đều tỏa ra lời dụ hoặc hấp dẫn hắn không ngừng.

-Có gì khác, hửm?

Thượng Quan Thiển cắn môi ngập ngừng muốn nói lại thôi .Cuối cùng nàng không nói gì, đứng bất động để cho Cung Thượng Giác ôm lấy mình. Đúng là hôm đó muốn xin hắn giúp nàng báo thù nên nàng cố tình câu dẫn hắn. Nàng tính toán kỹ lưỡng như vậy kết quả không thu về được gì lại bị hắn ăn sạch. Nàng đâu có ngốc mà đi dụ dỗ hắn nữa.Thượng Quan Thiển liền dùng tay đẩy hắn.

-Công tử ngài là đang muốn làm gì?

Cung Thượng Giác từ phía sau ôm hôn nàng,cảm nhận được cơ thể trắng nõn mềm mại ở trong lòng, tay càng siết chặt hơn.

Thượng Quan Thiển cảm thấy luồng hơi nóng của Cung Thượng Giác phun đến phía sau cổ, cả người như nhũn ra.

Hắn không kiêng nể kéo áo lót ra, bầu ngực sữa đầy đặn nảy lên, trắng nõn no đủ, làm lóa mắt Cung Thượng Giác .Hắn đã từng ngậm, từng bú đương nhiên là biết cái cảm giác đó sướng như thế nào.

Hắn nhẹ nhàng xoa bóp vê tròn, thịt mềm trắng nõn lộ ra giữa các ngón tay mảnh khảnh.

Đầu ngón tay mát lạnh quấn lấy quả anh đào trên đỉnh nhẹ nhàng vân vê. Thượng Quan Thiển cũng không chịu nổi kích thích này, rầm rì kêu ra tiếng, lông mi dài cong run rẩy.

-Giúp nàng thoải mái.

Vừa nói hắn vừa đưa bàn tay thô ráp của mình lên mân mê quả anh đào. Môi hắn cũng di chuyển bắt đầu dùng sức hôn phần cổ tinh tế mảnh khảnh của nàng.

-Công tử, đừng mà.

- Tại sao mỗi lần bị ta xoa nó đều vểnh cao như vậy? Không thích sao?

Nàng không trả lời, hắn dần dần tăng thêm lực vào bàn tay, vừa kích thích nhưng cũng thật xấu xa. Khuôn mặt trắng mịn đỏ bừng.

- A... Ưm...

Cung Thượng Giác nhẫn nhịn đến vô cùng khó chịu: “Không đủ, không đủ, vẫn chưa đủ.” Cung Thượng Giác tự nói với mình. Hắn bế ngang nàng về phía giường. Thượng Quan Thiển hoảng hốt.

-Không thể! Xin ngài thả ta ra.

Mi tâm Cung Thượng Giác càng nhíu chặt hơn.

-Không thả.

Mùi thơm nhàn nhạt thoang thoảng đâu đây, câu dẫn ra dục vọng đã đè nén từ lâu trong cơ thể hắn, hắn há miệng khẽ cắn lên gáy của nàng.

-Ta tuyệt đối không thả!

Thượng Quan Thiển bị Cung Thượng Giác ôm vào bên trong lồng ngực, vòng ôm ấm áp làm cho bức tường nàng thật vất vả xây dựng lên nay lại đổ sụp xuống, nàng thực sự khó có thể từ chối trước khí thế của hắn.

Nhận thấy nàng không vùng vẫy nữa, Cung Thượng Giác mỉm cười, bắt đầu dùng sức trêu chọc người trong lòng.

Cánh môi mỏng của thiếu niên mạnh mẽ in lên đôi môi đỏ ửng của nữ tử. Hắn hôn đến mức vừa hung ác vừa quyến luyến.

Lưỡi tiến sâu vào trong miệng của Thượng Quan Thiển ,cạy mở miệng nhỏ của nàng chiếc lưỡi mềm mại bên trong bị truy đuổi, quấn mút, cướp đoạt nước thơm bên trong miệng anh đào.

Thượng Quan Thiển dường như muốn trốn tránh cái cảm giác tê dại đó, lại bởi vì quá thoải mái mà vô thức hướng về phía trong cánh môi mỏng của Cung Thượng Giác. Âm thanh hôn mút chùn chụt lan tràn khắp căn phòng vừa yên tĩnh vừa trống trải.

Sau nụ hôn, Cung Thượng Giác rút môi lưỡi về, kéo ra một sợi chỉ bạc lấp lánh.

Nhìn khuôn mặt kiều mị của Thượng Quan Thiển, Cung Thượng Giác dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt của Thượng Quan Thiển phác họa lại, ngón tay lướt qua miệng nhỏ hồng nhuận sau khi bị hôn lại càng đỏ ửng hơn của Thượng Quan Thiển.

Vẻ mặt hắn si mê, ánh mắt mang theo dục vọng.

Hắn nhẹ nhàng đặt nàng xuống.

Ngón tay thon dài như ngọc nhẹ nhàng cởi bỏ thắt lưng của Thượng Quan Thiển.Xiêm y sớm đã lộn xộn trên người nàng nhanh chóng được cởi bỏ, hắn cúi người ngậm lấy một bên nhũ hoa cao ngất . Một tay vẫn xoa bóp bên ngực còn lại. Miệng vẫn đang ngậm chặt một bên núm vú của Thượng Quan Thiển mà liếm mút.

Thượng Quan Thiển thấp giọng kêu lên.

-Không được, ngài đừng mút mạnh thế...

Cung Thượng Giác ngước mắt nhìn khuôn mặt hơi ửng đỏ của nàng, khẽ cười ra tiếng.

-Rất thoải mái phải không? Ta sẽ khiến nàng càng thoải mái hơn có được không?

Cung Thượng Giác dụ dỗ nói, tiếp tục một trái một phải thay phiên hôn mút.

-Ưm… Ahh…

Thượng Quan Thiển rên rỉ, cơ thể ửng đỏ mềm mại run rẩy, cánh tay vung vẩy không có sức lực.

Cung Thượng Giác nghe thấy phản ứng yêu kiều thở gấp đó của Thượng Quan Thiển, hắn càng thêm ra sức liếm láp, ngậm lấy núm vú, vừa mút vừa đảo quanh.

Thượng Quan Thiển ưm a rầm rì,eo nhỏ vặn vẹo.

Cung Thượng Giác nghe thấy tiếng rên rỉ của Thượng Quan Thiển , nhìn thấy nàng bởi vì bị hắn chạm vào mà mang theo vui thích, nội tâm càng thêm thỏa mãn.

Môi của hắn hôn dần xuống dưới, dọc theo đường cong cơ thể lung linh của thiếu nữ, từ xương quai xanh hôn đến trước ngực, rồi lại từ ngực hôn xuống bụng. Đầu lưỡi dọc theo miệng rốn vẽ vòng tròn, cuối cùng dừng lại ở trước hộ khẩu. Cung Thượng Giác thẳng người dậy, dương vật giữa hai chân đã sớm cứng rắn nóng bỏng, hơi thở của hắn dồn dập , lại một lần nữa cúi đầu xuống, đem hai chân thiếu nữ nhẹ nhàng mở ra, hôn lên chỗ thơm tho kia.

Thượng Quan Thiển thấy Cung Thượng Giác gắt gao nhìn thẳng vào nơi riêng tư của mình.

-Công tử, không cần nhìn.

Ngữ khí của nàng mang theo tiếng khóc nức nở khẩn cầu, trong thanh âm tràn đầy hổ thẹn.

Nhưng Cung Thượng Giác lại bất vi sở động, hắn đem hai chân thiếu nữ mở rộng ra, hai tay nắm chặt bắp đùi Thượng Quan Thiển, đem cả khuôn mặt vùi trong hoa huyệt đã ướt đẫm. Giống như vừa rồi trêu đùa đầu vú Thượng Quan Thiển , Cung Thượng Giác đem hai cánh hoa kia ngậm vào trong miệng, đầu lưỡi linh hoạt lúc nặng lúc nhẹ, khi thì dùng sức đâm sâu vào tiểu huyệt, đem mật nước mà thiếu nữ tiết ra đều nuốt vào bụng.

Thượng Quan Thiển nâng nửa người trên nhìn xuống phía dưới, Cung Thượng Giác đang chui đầu vào giữa hai chân. Mái tóc màu đen ở giữa hai chân trắng càng làm nàng kích thích.

-Công tử đừng liếm chỗ đó mà...a...

Thượng Quan Thiển vừa định ngăn hắn lại, phía dưới lại bị liếm, toàn thân đều nhũn ra. Tê liệt ngã xuống ở trên giường.

Nàng bị thủ pháp của nam nhân tra tấn phải rên rỉ liên tục.

Thượng Quan Thiển bây giờ đến cả khí lực khóc kêu cũng không có. Khoái cảm khó có thể tưởng tượng đang chiếm cứ mọi giác quan của nàng, khiến nàng mê muội. Cung Thượng Giác vừa liếm Thượng Quan Thiển thịt huyệt, vừa vuốt ve bắp đùi nàng.

-Ưm... Ưm...

Thanh âm tràn ra, ngay cả Thượng Quan Thiển cũng giật mình, nàng nhất định là bị Cung Thượng Giác làm cho điên rồi, nếu không, nàng làm sao có thể kêu lên một tiếng dâm mị như vậy?

Mũi của hắn thường cọ đến tiểu ngọc châu đã sung huyết, khiến cả người Thượng Quan Thiển co rút một trận, huyệt khẩu hồng nhạt lại phun ra một lượng lớn dâm dịch.

Nhìn phản ứng của mỹ nhân đều nằm trong dự liệu của hắn, Cung Thượng Giác rất hài lòng. Cái mặt nạ nhỏ của nàng bị hắn lột từng lớp.

- Hừm. Mỗi khi nàng nói "không được", "đừng mà",  nghĩa là ta đang làm cho nàng hưng phấn hơn.

Thượng Quan Thiển vẫn đang kịch liệt thở dốc, nghe vậy kinh ngạc nhìn Cung Thượng Giác, chỉ thấy đôi mắt của hắn vốn thanh lãnh như hồ sâu không thấy đáy nay tràn ngập dục vọng.

Cung Thượng Giác thở gấp. Dưới lớp quần áo  chỉnh tề cự căn đã cứng ngắc đến khó chịu.

Hắn vươn tay mở thắt lưng khảm hoa văn ngọc thạch, thuận tay vứt lên trên ghế dài. Ngọc thạch nạm ở trên thắt lưng va vào ghế phát ra tiếng cạch.

Kéo quần dài xuống, một vật nam tính lớn đỏ rực đầy gân xanh nhảy ra.
 
Cự căn dữ tợn nóng bỏng đỏ rực dán chặt lấy tiểu huyệt phấn hồng ướt át.Cung Thượng Giác dùng sức đi vào bên trong hoa huyệt.

-A... Cung nhị tiên sinh...

-Ha

Hai người đồng thời phát ra âm thanh rên rỉ đầy sung sướng khó mà nhịn được. Cung Thượng Giác đẩy nhanh tốc độ thọc vào rút ra.

-Ưm.. a... a...

Cung Thượng Giác mới khai trai không lâu, chính là lúc nếm thử mùi vị, những ngày qua lại cố nén, vừa mới đi vào đã giống như có dòng điện làm cho sống lưng hắn lập tức có cảm giác tê dại, cái cảm giác ngọt ngào kia làm hắn không dừng được, chỉ muốn tàn nhẫn mà đâm mạnh, làm cho tiểu huyệt siết chặt lấy côn thịt, thẳng eo mà xông tới.

Cự vật đâm vào rút ra, hưởng thụ nhuyễn huyệt chật khít, con ngươi đen buông xuống, hắn nhìn nam vật đang liên tục đi vào trong cơ thể nàng, cảm thụ khoái cảm bao trùm.
 
-A a...

Thiếu nữ muốn gọi hắn chậm một chút, nhưng thốt ra miệng đều là những tiếng rên rỉ động tình.
 
Tiểu huyệt cảm thụ khoái cảm mãnh liệt, dòng nhiệt nóng rực không ngớt, nàng cũng không biết nên làm sao để đón nhận luồng khoái cảm to lớn này, thân thể không ngừng run rẩy.

Cung Thượng Giác cong môi vui vẻ cười, một đôi mắt đen lấp lánh như ánh sao đọng lại mà câu hồn người, mái tóc dài ẩm ướt kề sát da thịt trắng nõn như bạch ngọc, càng tăng thêm vẻ động tình đầy duy mỹ.

Đôi mắt nàng ngấn nước, nhìn Cung Thượng Giác trước mắt, tâm không tự chủ được mê muội chìm đắm trong bể tình.

-A... a... Xin ngài... Công tử...

Mùi hương dâm đãng nồng đậm tỏa ra, hòa cùng âm thanh va chạm nhóp nhép của cơ thể, tiếng nước chảy róc rách. Tất cả đều quá mức phóng đãng, khiến cho Thượng Quan Thiển không cách nào kháng cự mà chỉ có thể tham lam hưởng thụ. Từng đợt khoái cảm ập tới, đợt sau cao hơn đợt trước. Cảm giác vui thích tột cùng cuối cùng cũng kết thúc bằng cao triều. Toàn thân nàng đều co quắp thành một khối.

Một tiếng gầm nhẹ như dã thú vang lên, Thượng Quan Thiển cảm giác được Cung Thượng Giác mạnh mẽ ra va chạm vài cái rồi sau đó một thứ nóng rực nào đó phun vào trong cơ thể nàng.

Dư vị thật lâu cũng không thể lắng xuống, bên trong hoa huyệt vẫn co rút từng đợt.

Đôi mắt Thượng Quan Thiển thất thần, ghé vào lòng Cung Thượng Giác thở hổn hển.

Nước hoa rỉ ra làm ướt nhẹp tấm lót giường. Hai chân nàng nhũn ra, mọi sức lực như bị rút cạn.

Cung Thượng Giác xoa đầu nàng hỏi.

-Thoải mái không?Thượng Quan cô nương.

Thượng Quan Thiển bị giam trong lòng hắn vẫn mạnh miệng.

-Không thoải mái chút nào.

Cung Thượng Giác cười khẽ. Thượng Quan Thiển không biết nụ cười này là có ý gì, chỉ biết trong vài giây tiếp theo, Cung Thượng Giác đã véo cằm nàng hôn xuống một lần nữa.

Vồ vập , ngấu nghiến cắn nuốt tất cả những thứ thuộc về nàng, đôi tay gắt gao đồng thời khống chế vú sữa và hoa huyệt của nàng.

Nàng bị hôn đến thở không nổi, bị ép thừa nhận mọi dục vọng của nam nhân. Mãi cho đến khi nàng cuộn mình trong vòng tay Cung Thượng Giác đầu hàng, khàn giọng đáp.

-Thoải...Thoải mái...

Thượng Quan Thiển kiệt sức gục vào Cung Thượng Giác, hắn nghiêng đầu nhìn nàng, nàng đã ngủ mê mệt rồi. Đôi môi bị Cung Thượng Giác mút vẫn hơi sưng đỏ, rất giống một đứa trẻ đáng thương.

Cung Thượng Giác cười cười, chụt nhẹ vào tóc mai nàng.

-Ngoan. Thoải mái là tốt rồi, không uổng công ta hao tổn tâm tư hầu hạ nàng.

Cung Thượng Giác nhiều năm chưa từng trải nghiệm qua cảm giác thân mật là gì, sau lần đầu với nàng khiến hắn muốn nàng nhiều hơn, cho dù đó là cố ý hay vô tình câu dẫn hắn. Đem Thượng Quan Thiển đầy bí ẩn để ở bên là vì muốn tiện bề quan sát. Hay vì hắn có lòng riêng muốn độc chiếm nàng, muốn là nàng của riêng hắn, chỉ có thể là của hắn,không phải bất cứ ai. Cũng có thể là cả hai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro