3. Sói x Hồ ly - Ôn tuyền lần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi chuyển đến phòng Cung Thượng Giác, hắn cho phép nàng sử dụng ôn tuyền của hắn. Nghe nói hôm nay hắn về muộn nên nàng dặn thị nữ chuẩn bị nước tắm sớm cho nàng. Có được đặc ân nàng cũng nên tranh thủ hưởng thụ chút. Lâu rồi không ngâm suối nước nóng khiến nàng có chút phấn khích.

Khí nóng phả vào mặt, hai má nàng ửng hồng, càng khiến Thượng Quan Thiển tựa như cánh hoa xinh đẹp trắng mịn, nàng gạt nhẹ nước, đôi ngươi ướt sũng ngơ ngẩn thất thần, trong lòng lại nghĩ tới lần đầu tiên nàng đến đây.

Thượng Quan Thiển theo bản năng xoa ngực, cách tầng nước mỏng cảm nhận da thịt trơn mượt, cùng nhịp tim phút chốc đập nhanh hơn.

Sắc trời tối dần,Cung Thượng Giác xong việc về sớm hơn dự kiến. Biết nàng ở ôn tuyền, hắn liền cho tất cả hạ nhân lui. Tiếng bước chân của Cung Thượng Giác từ trước đến nay vốn nhẹ như không, hắn đẩy cửa phòng ra, hơi nước ập vào mặt. Liếc mắt, hắn thấy sống lưng trắng nõn mượt mà của Thượng Quan Thiển.

Đường cong hoàn mỹ ẩn hiện in bóng dưới làn nước, cánh tay như được gọt rũa cẩn thận, mảnh khảnh tựa ngó sen, xương bả vai uyển chuyển nhẹ nhàng, mềm mại như cánh bướm.

Thị lực của Cung Thượng Giác rất tốt, thậm chí, hắn còn có thể nhìn thấy thắt lưng cong như ẩn như hiện dưới nước, mượt mà xinh xắn, lả lướt đáng yêu.

Ngay lúc ấy, dường như Thượng Quan Thiển thấy hơi tê tay, nàng ngồi dậy, nửa bên tròn trịa cứ thế phơi bày dưới mí mắt Cung Thượng Giác. Trắng nõn nà, tựa như nhụy hoa đào.

Cung Thượng Giác sững người, cơ thể nóng như thiêu, luồng nhiệt chạy thẳng xuống háng, tầm mắt hắn không dứt ra nổi, cứ dính chặt lấy nàng.

Chỉ nhìn thôi đã thấy mềm như bông tơ, hắn muốn chạm vào.

Thượng Quan Thiển vẫn đang thư giãn trong làn nước ấm. Cung Thượng Giác đã lặng lẽ quan sát nàng một lúc rồi cởi y phục đi xuống phía nàng. Lúc Thượng Quan Thiển chần chờ ngẩng đầu lên,phát hiện bên cạnh có một bóng dáng cao lớn lẳng lặng đứng đấy, đang nhìn về phía người nàng. Nàng đem thân mình ngâm xuống nước, cũng may hơi nước mịt mờ, nhìn cũng không quá rõ ràng, tay ôm mình che đi thân thể, quay đầu sang chỗ khác, căn bản không dám nhìn hắn.

-Giác công tử ngài sao lại ở đây?

Thượng Quan Thiển kinh ngạc gọi một tiếng, ngay sau đó khuôn mặt lập tức đỏ bừng lên.

…..Hắn, nhìn bao lâu rồi?

Cung Thượng Giác nhìn nàng co rúm một góc, gương mặt ửng hồng, tránh né ánh mắt hắn. Không phải lần trước là tiểu hồ ly nàng chủ động bước vào, cố tình câu dẫn hắn. Lần này sao không tiếp tục nữa. Giọng của hắn đột nhiên lạnh xuống.

-Ồ,ta không được ở đây sao.

Biết không làm gì được hắn,nàng thầm kêu một tiếng không xong rồi ,giờ chỉ có chuồn là thượng sách. Nàng cần mau chóng tìm hướng thoát thân.

-Không có, là ta. Ngài ở lại đi, ta không làm phiền ngài.

Nàng khóe mắt vụng trộm tìm kiếm khe hở chạy trốn, nàng so với ai khác đều rõ ràng, nàng đấu không lại hắn, phản kháng nho nhỏ này, hắn căn bản không để trong mắt, chính là càng kích thích ý chí chiến đấu của hắn.

Cung Thượng Giác liền chặn ngay suy nghĩ của nàng bằng lời.

-Ta nói nàng làm phiền ta hồi nào.

Phát hiện ý đồ của nàng, hắn bắt đầu tới gần.Thân hình to lớn của Cung Thượng Giác vẫn chắn trước mặt nàng, không cho nàng lối thoát.

Mặt Thượng Quan Thiển bỗng nóng lên như lửa, theo bản năng giãy dụa muốn thoát ra khỏi lòng ngực hắn, nhưng sức lực Cung Thượng Giác quá lớn, nàng làm sao có thể là đối thủ của hắn được.

-Công tử.

Thượng Quan Thiển tức giận. Âm thanh của thiếu nữ nũng nịu, nghe không ra nửa phần tức giận, nhưng thật làm cho người nghe muốn khi dễ.

Tính tình Cung Thượng Giác từ trước một nay muốn cái gì liền làm cái đấy, hiện giờ nàng  xinh đẹp yêu kiều đang ở trong lồng ngực mình, liền không nhịn được .

Hắn cúi xuống muốn hôn mặt của nàng, nhưng nàng một chút cũng không ngoan, lắc lắc đầu không cho hắn thân mật. Cung Thượng Giác đưa tay lên chế trụ gương mặt của nàng, bởi vì đang trong bể tắm, khuôn mặt trắng nõn bắt đầu phiếm phiếm hồng.

Nhìn càng đẹp mắt hơn một chút.

Cung Thượng Giác muốn hôn, Thượng Quan Thiển đưa tay lên lồng ngực hắn, cố dùng sức đẩy hắn  ra.

-Ngoan, đừng nhúc nhích.

Âm thanh Cung Thượng Giác nghiêm đi vài phần, thấy nàng không nghe lời, liền nhẹ nhàng cắn vành tai của nàng.

Ánh mắt Cung Thượng Giác dọc theo cổ của nàng xuống đến ngực, lại thấy thân thể nàng dính sát vào người mình. Thấy vẻ mặt nghi hoặc của nàng, liền không chút do dự bàn tay to trượt xuống dưới,cực nhanh trượt vào giữa hai chân nàng. Ngón tay điêu luyện nhanh chóng trêu chọc tiểu huyệt dưới làn nước.Thượng Quan Thiển bị hắn đụng chạm đến nỗi mềm nhũn , hai chân bị tách ra , hoa huyệt phía dưới đã xuân thủy tràn lan.

Bên tai là giọng nói ấm nóng mà dồn dập của Cung Thượng Giác.

-Thượng Quan cô nương,nàng ướt rồi.

Luôn như vậy! Hắn luôn đem nàng đùa giỡn xoay vòng vòng, mà nàng luôn không thể từ chối, chỉ có thể thuận theo hắn đùa giỡn.

Nàng chịu đủ rồi, thật sự chịu đủ rồi.

Thượng Quan Thiển vừa xấu hổ vừa giận dữ. Nàng là vì muốn nhờ hắn báo thù nên dâng hiến bản thân cho hắn. Nhưng không phải vì thế để hắn đùa bỡn nàng đến hết lần này đến lần khác. Thượng Quan Thiển hai mắt ngấn lệ , cắn môi, trừng mắt nhìn hắn.

- Ta không muốn.

Động tác Cung Thượng Giác dừng lại, hoàn toàn có chút ngơ ngẩn, đây là lần đầu tiên Thượng Quan Thiển dùng thái độ kiên quyết như thế này để phản kháng hắn, nữ nhân này vậy mà dám cả gan từ chối hắn. Hắn nhất thời trong lòng hỗn loạn, không biết nên làm gì tiếp bây giờ.

-Vậy ta không ép buộc nàng.

Thượng Quan Thiển chẳng biết lấy khí lực từ đâu ra, bất chấp đang ướt sũng, đi về phía cửa.

Đi được vài bước thì bị người kia ôm lấy từ phía sau giữ lại. Cơ thể mềm mại dán sát lồng ngực Cung Thượng Giác, hắn vô thức ôm lấy eo nàng, vội vàng ôn nhu nói.

-Có gì không đúng sao?

Hắn đã hỏi thì nàng trả lời .

-Không phải tại ngài tùy tiện vào đây, rồi còn chơi đùa ta. Ta dễ bắt nạt như thế sao.

Bản thân vẫn đang bị hắn ôm, ủy khuất trong lòng ngay lập tức bùng lên, nước mắt lạch cạch thi nhau rơi xuống.

Vòng eo nhỏ nhắn xinh đẹp, tóc đen đẫm nước rủ trước ngực, lớt phớt vài sợi dán trên lưng, càng tôn lên làn da trắng hơn tuyết.Con ngươi ướt át ửng đỏ, mênh mông sóng nước.Vẻ mặt của nàng lúc này giống như một con thỏ bị hắn bắt nạt khiến trái tim hắt siết lại.

Hắn thật không ngờ… nàng lại khóc.

Cung Thượng Giác biết mình có phần quá đáng.Chỉ là thấy nàng khiến hắn không kìm được lòng.

Lần trước ở trên giường, hắn làm lâu như vậy, thân lại còn dùng sức như vậy, cũng không thấy nàng khóc, hiện giờ chẳng qua chỉ mới trêu chọc nàng một chút, mà đã khóc thành ra như vậy rồi. Hai tay khẩn cấp vòng qua ôm lấy nàng chặt hơn, thấp giọng nói.

-Đừng khóc, là ta không đúng... Là ta quá nôn nóng.Từ giờ ta sẽ hỏi ý nàng, được không?

-Thật sao?

Thượng Quan Thiển bất ngờ, hơi quay lại nhìn hắn.

Cung Thượng Giác định để nàng rời đi nhưng cuối cùng vẫn không nỡ để nàng chịu ấm ức. Hắn nên làm lại cho tử tế.

-Ta hôn nàng có được không?

Thượng Quan Thiển khẽ gật.

Bàn tay Cung Thượng Giác bao phủ lên gáy nàng,nàng ngoan ngoãn quay đầu lại tiến đến môi hắn tìm một nụ hôn.

Đầu óc Thượng Quan Thiển trống rỗng vì nụ hôn và lời nói của hắn .

Hắn luồn lưỡi vào sâu hơn, trong họng Thượng Quan Thiển bật ra tiếng rên nũng nịu, cái lưỡi linh hoạt bị động dây dưa với hắn, chất lỏng ngọt ngào tuôn tràn giữa hai hàm răng khăng khít, Cung Thượng Giác càng thấy nóng hơn.

Hôn hít vẫn không ngừng, tay Cung Thượng Giác xoa nhẹ lên bầu sữa. Hơi thở nóng bỏng ghé vào bên tai.

-Ta chạm nhé.

-Đuợc.

Cung Thượng Giác không kiêng nể gì mà mơn trớn trên da thịt trơn bóng kia. Bàn tay bao phủ lên cặp ngực của nàng. Bầu ngực mềm như bông mặc hắn xoa tròn bóp dẹt, đầu vú tựa nhụy hoa đào run rẩy cứng lên trong lòng bàn tay hắn.

Tay Cung Thượng Giác lần theo đường cong thắt lưng xuống, lướt đến đâu Thượng Quan Thiển cũng "Ứ" nhẹ một tiếng, thanh âm nũng nịu cào vào tim hắn. Ngón tay thon dài của hắn trên bụng thiếu nữ, rồi chậm rãi trượt xuống, gãi nhẹ lên chỗ tư mật giữa hai chân nàng,dưới, hắn dừng lại.

-Vậy chỗ này có được phép chạm vào không?

-Ừm.

Hắn sờ vào đóa hoa ướt đẫm lầy lội.

-Nơi này khiến nàng thoải mái sao?

-Ưm...ưm...Thoải mái ạ.

Thượng Quan Thiển đờ đẫn, nàng xấu hổ vì Cung Thượng Giác vuốt ve bé con, lại khao khát nhiều hơn.

Lý trí dần bị dục vọng cắn nuốt, Thượng Quan Thiển nhắm chặt mắt, lặng lẽ cong mông lên, ngón tay Cung Thượng Giác thuận thế trượt sâu vào.

Ngón tay ra vào càng nhanh càng mạnh, gắng sức để khe hở chật hẹp không ngừng chảy nước.

Hắn len thêm một ngón tay vào khe rãnh, moi móc vách trong mềm mụp, không thấy Thượng Quan Thiển kêu đau cũng không dừng lại.

Ngón tay nhấp ra nhấp vào ngày càng nhanh, bụng Thượng Quan Thiển bỗng co giật, Cung Thượng Giác chỉ kịp thấy hai ngón tay trong hang thịt phút chốc bị kẹp chặt, ngay sau đó, dòng nước xuân trào ra nhuộm ướt tay hắn.

Đôi chân nhỏ của Thượng Quan Thiển dần bị tách ra, một thứ cứng nóng dựng đứng, không ngừng cọ xát âm đạo ướt đẫm dâm dịch của nàng.

-Có muốn tiếp tục không?

Cung Thượng Giác liên tiếp hỏi Thượng Quan Thiển. Nàng đang từ người thắng thế lại trở thành yếu thế trước hắn, bị ép nói ra những lời xấu hổ.

-Xin ngài đừng nói nữa...

Biểu cảm vừa đáng yêu vừa đáng thương càng khiến hắn thích thú.

-Không phải ban nãy nàng trách ta sao? Nàng nói rõ ra đi.

Thượng Quan Thiển đã không cách nào suy nghĩ quá nhiều, làn nước ấm áp cộng thêm trước ngực là nam nhân tinh tráng nàng chỉ cảm thấy thân thể nóng lên, nàng sắp bị hòa tan mất rồi, nhưng vẫn bướng bỉnh đáp.

-Ta không dám trách ngài.

Đến lúc này Thượng Quan Thiển mới hiểu ra toàn thân cao thấp đều bị hắn âu yếm khiến nàng thật muốn, thật là muốn.... Tuy biết đây chính là mục đích của Cung Thượng Giác nhưng ý chí đã không khống chế được dục vọng đang dâng trào. Nàng muốn một thứ lớn hơn, nàng muốn gậy thịt thô cứng đó lấp đầy tiểu huyệt đang đói khát của mình.

Trong làn hơi nước dày đặc, cả người nàng ướt sũng. Mái tóc dính vào ngực nam nhân, những sợi tóc lòa xòa rơi xuống xoay tròn từng chút theo sóng nước. Cung Thượng Giác vớt lên, quấn quanh đầu ngón tay chơi đùa, rồi mặc cho nó bung ra rồi rơi lại vào nước.

-Thành thật đi,có vậy ta mới phục vụ nàng thoải mái nhất chứ?

Thượng Quan Thiển mặc cho Cung Thượng Giác ôm mình, hắn bẻ cằm hôn lên khóe môi và vành tai nàng. Vật cứng phía dưới dính chặt lấy mông nàng.

Nàng xoay người , chủ động leo lên người Cung Thượng Giác, vòng tay qua cổ hắn. Treo cả người lên người nam nhân, dùng hết sức lực còn lại mà hôn lên môi hắn.

Thượng Quan Thiển càng sốt ruột há miệng, Cung Thượng Giác càng trở nên chậm rãi, không nhanh không chậm mút lưỡi nàng. Vòng hai bàn tay thô to của mình quanh eo Thượng Quan Thiển , tận hưởng sự chủ động của nàng.

Hai tay ôm eo nàng từ từ siết chặt, để nàng dính chặt hắn không chút cách trở. Khẽ nhào nặn vân vê.

Còn vô tình nhưng hữu ý dao động theo động tác phập phồng của nàng, làm bộ như không cẩn thận đút đầu dương vật vào, chạm vào âm đế khiến nàng run rẩy, bật thốt ra tiếng.

-Ưm...

Giọng nói lạnh nhạt pha chút ý cười.

-Xin lỗi, ta không cẩn thận.

Thượng Quan Thiển không nói lại được Cung Thượng Giác. Nàng sắp không chịu được rồi.
Một lần nữa lại khuất phục trước hắn. Nàng vòng tay lên hai vai hắn, đôi mắt long lanh như đang cầu xin.

-Ta muốn Cung nhị tiên sinh.

Vừa dứt lời, cuồng phong bão táp đã ập đến.

Cảm giác đột ngột khiến cả hai đều run lên, thậm chí Thượng Quan Thiển còn nâng mông ngập ngừng di chuyển xem đã thực sự vào chưa, đột nhiên bị thúc mạnh một cái, một câu trả lời vô cùng rõ ràng.

Có vẻ như Cung Thượng Giác rất thoải mái, nàng mới chỉ tùy ý cử động hai lần mà tiếng thở dốc của nam nhân đã không ngừng tràn ra khỏi cổ họng.

Giống như thủy triều cuộn trào mãnh liệt, cái miệng nhỏ ấm áp mở ra cuốn lấy hắn vào trong.

Cung Thượng Giác vén tóc nàng, ôm lấy cần cổ trắng ngần, hơi thở ấm áp, phun bên tai nàng khiến trái tim mềm mại như được phủ lên một lớp phấn hồng.

Hắn cử động thắt lưng, lại va chạm một cái, Thượng Quan Thiển ngã lên người hắn rên rỉ, chỉ có thể cam chịu số phận mà bám lấy hắn.

-A.... Công tử...

Nàng bị cắm đến run rẩy.

Nàng phập phồng lên xuống trên người Cung Thượng Giác, mặt nước lay động tràn ra theo động tác của hai người.

Gậy thịt nóng đến kinh người,khí thế hung hăng, dũng mãnh khiến nàng vô lực chống đỡ, chỉ mới một lát mà đã khiến nàng triệt để đầu hàng.

Cung Thượng Giác rút ra một đoạn , giữ lấy đôi chân thon thả của Thượng Quan Thiển , đẩy mạnh vào lần nữa.

Nước tắm tràn vào, mỗi cú đâm như có càng nhiều nước trào ra.

Những âm thanh này làm Thượng Quan Thiển xấu hổ không thôi. Tim nàng đập như trống, mặt đỏ như gấc.

Nàng bị làm đến mức không thể ngồi yên. Hầu kết gợi cảm nhô ra trước mặt khiến nàng hoa cả mắt, nàng tức giận cắn lên nó.

Vốn tưởng rằng làm như vậy hắn sẽ nhẹ nhàng hơn.

Nhưng không đổi lại là những cú thúc càng thêm thô bạo. Cung Thượng Giác ôm chặt cả người nàng, đồng thời giữ chặt mông nàng mặc sức đâm thẳng đến điểm sâu nhất.

Vừa sâu vừa sướng.

Mỗi một lượt đâm đều vô cùng thật chân.

Trong đầu liên tiếp bùng lên từng đợt pháo hoa, Thượng Quan Thiển dựa vào người Cung Thượng Giác, cảm giác toàn thân như sắp tan chảy.

Hắn nhào nhặn nơi mềm mại nhất của nàng.

Mái tóc dài rối bời dính vào bộ ngực trần, da thịt dán sát nhau, dây dưa đến chết.

Chậm rãi khiến nàng chìm đắm, khiến nàng càng lún sâu trong vô thức.

Tình cảm mãnh liệt bùng lên cùng vơi những luồng tinh dịch nồng đặc, hai người không kìm được run rẩy, ôm đối phương càng lúc càng chặt.

Cung Thượng Giác dùng áo bào màu trắng bọc lấy người đang mềm nhũn, cẩn thận ôm lấy, chân dài bước ra khỏi ôn tuyền như báu vật về phòng ngủ. Thượng Quan Thiển giả vờ nhắm mắt, muốn ngủ một giấc quên đi chuyện mất mặt này.

Thật lâu sau, vẫn đang nhắm mắt giả bộ ngủ, Thượng Quan Thiển nghe được tiếng hít thở đều đặn của Cung Thượng Giác, biết hắn đã ngủ, mới nâng cánh tay hắn lên, lẳng lặng nhìn hắn.

Lúc này là thời tiết đầu thu, rất mát mẻ, vì trong Giác Cung không có người khác, nên cửa sổ phòng ngủ luôn mở. Lúc này đã quá nửa đêm, bên ngoài trăng đã treo cao, ánh trăng trắng bạc trong trẻo chiếu vào bên giường rọi lên người Cung Thượng Giác.

Dưới ánh trăng ngắm nhìn hắn tuyệt đối càng đẹp mắt hơn ban ngày. Cung Thượng Giác dưới ánh trăng, vì đang ngủ, biểu tình trên mặt thả lỏng, nhìn thật tinh xảo tuyệt đối không giống người phàm.

Nhìn khuôn mặt đẹp như vẽ của hắn, Thượng Quan Thiển cảm thấy thực hạnh phúc, len lén cúi xuống hôn lên, nhẹ nhàng hôn lên trên môi Cung Thượng Giác một cái, lại hôn thêm một cái.

Trông Cung Thượng Giác có vẻ ngủ đã say. Rất ít khi thấy hắn ngủ sâu như vậy, rất khác với ngày thường, dường như rất yên tĩnh.

Thượng Quan Thiển cúi người nhìn hắn, sau đó nghiêng đầu nhìn hàng mi dài và rậm.

Dưới ánh nến, hàng mi dày của Cung Thượng Giác tạo thành một bóng đen dày trên mí mắt, ngũ quan hoàn mỹ như pho tượng được điêu khắc tinh tế tỉ mỉ, dưới ánh nến rực rỡ như toát ra một tầng hào quang, mái tóc dài đen nhánh xõa lên gối.

Diện mạo của hắn vẫn luôn anh tuấn, trông thật đoan chính làm nàng chuyên tâm ngắm nhìn.

Nhưng, hắn nhất định không thể là của nàng, hắn không yêu nàng.

Nàng,có lẽ chỉ là một món đồ chơi trong sạch để phát tiết tinh lực.

Hiện giờ thân phận hiện tại của nàng cũng là…

Thượng Quan Thiển cụp mắt, trong lòng không rõ là tư vị gì.

Đột nhiên, hắn bất ngờ mở to mắt khiến nàng trở tay không kịp.

Cung Thượng Giác lại gần nàng từng chút một, càng ngày càng gần, gần đến mức trong đồng tử của hắn chỉ phản chiếu bóng dáng của Thượng Quan Thiển.

-Nàng nhìn trộm ta.

Mặc dù nàng không có làm cái gì nhưng cảm giác bị bắt tại trận cũng không có gì dễ chịu.

-Ta đâu có.

-Chắc do ta tưởng tượng ra.

Cung Thượng Giác hừ một tiếng , lại cúi người ôm chặt lấy Thượng Quan Thiển.

Nàng cũng ôm lấy hắn. Tham luyến mùi hương, hơi ấm trên người hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro