03:03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đèn chùm, vàng.
Đăng - ten, đen.
Vang ngọt, đỏ.

Có một thứ không ăn nhập.
Nàng.

Màu trắng đơn lẻ duy nhất không được phép tồn tại trong bữa tiệc. Nàng với đôi găng satin láng mịn dán sát đến khuỷu tay và chiếc quạt ren nan ngà khảm bạc mạ vàng, khoa trương tới lố bịch. Trái ngược với tấm lông Crinoline bồng bềnh trắng muốt nàng cừu non gắng sức phô bày. Một sự tương phản đáng yêu.

Và dĩ nhiên, kẻ mù mới không thấy nàng ta đang toan tính điều gì.

Có thể lại là một trong số lũ tiểu thư quý tộc với tham vọng bừng bừng muốn tóm được một hoặc nhiều gã đàn ông cùng quyền uy và gia thế lẫy lừng, hay chỉ đơn giản là đống tài sản kếch xù của gã để nàng tha hồ la liếm.

Nhưng chỉ cần một ánh mắt giao nhau hắn đã biết. Nàng tham lam hơn vậy nhiều. Hắn đánh hơi thấy chúng, cơn khát của nàng ta.

Bàn tay thon gầy trắng xinh như mỡ đông phe phẩy chiếc quạt. Che mất đôi môi đỏ au ngỡ huyết tươi mới cắt cùng chiếc cổ thiên nga mong manh được thít bởi dây xích đen và mặt ngọc trắng. Tất cả bị lấp đi để tôn lên đôi con ngươi sáng ngời trong cái hộp sọ bé nhỏ. Ngây thơ, thuần khiết và vô tội. Song ẩn khuất là mưu đồ và cạm bẫy. Thế nhưng nhờ cái vỏ bọc trong sáng hoàn hảo quá mức đã khiến người ta mê mệt mà quên đi tất cả. Quên tuột gian trá và quỷ quyệt, chỉ muốn được một lần âu yếm vuốt ve.

Nhẹ nhàng thổi bay đề phòng cùng lắng lo, chôn vùi mọi tội lỗi sâu kín bằng một cái nhoẻn miệng xinh đẹp đầy ma mị. Thật nguy hiểm và ngông cuồng. Chẳng khác gì ma quỷ, đến dụ dỗ vạn vật sa ngã để cùng nàng chìm trong hố sâu dục vọng không đáy. Cứ vậy xuất hiện bất thình lình như một chú cừu nhỏ lạc vào hang sói. Chọc cho con đực ngứa ngáy đũng quần, con cái đỏ mắt hờn ghen.

Hắn cũng là một con đực, nhưng là con đầu đàn. Khác với lũ chó xám kia, hắn có một loại khát khao khác. Hắn thèm muốn một lần được lột trần nàng ta. Mổ xẻ và tìm tòi cặn kẽ đến từng chân tơ kẽ tóc xem nàng đang chôn giấu thứ gì. Bóc tách lớp da giả dối ghê tởm đó và cắn nuốt lấy thớ thịt thơm. Tham vọng của hắn với nàng mãnh liệt vậy đấy.

Nói đúng hơn, hắn muốn hủy diệt và tàn phá nàng.

Nhưng trước hết, hắn nên ban phát chút ân huệ. Làm đúng với phẩm cách của một quý ông, ném cho nàng một chút toại nguyện nhỏ nhoi trong chốc lát.

Và thế là hắn bước xuống cầu thang. Tiếng giày da lộp cộp vang lên đều đặn, không thể tìm nổi một lần trễ nhịp. Chính xác và quy củ hệt chính bản thân hắn. Trong bộ vest đen thời thượng, mái tóc đen mướt được vuốt gọn sang một bên nửa đầu, toàn thân sáng loáng dưới ánh đèn lung linh của dạ tiệc. Phong trần, lịch lãm và xa cách.

Bọn chúng ai cũng khuỵu gối và khúm núm khi nghe tiếng bước chân hắn đến gần. Không một ai dám ho he vô lễ với đấng tối cao của vùng đất này. Sở dĩ gọi vậy vì nó đúng thực như vậy. Chúng tôn kính hắn là vị thần duy nhất, nhưng chúng cũng có một vị quân chủ. Một tên trẻ ranh vắt mũi chưa sạch, được kế thừa ngôi báu từ việc ăn may.

Có lẽ không hẳn vì công trạng hay cống hiến đơn thuần. Chúng tôn hắn là thánh thần có hay chỉ vì vẻ ngoài xuất chúng khó tin của hắn? Đúng vậy, hắn đẹp như một vị thần. Nhưng nếu thật, vậy có lẽ chỉ là một á thần. Vì hắn còn uế nhiễm bởi tạp niệm máu thịt cuồng si. Cơ mà chớ nói đến việc cả gan vọng tưởng được hắn để mắt tới. Vì hắn quá cao quý, hoặc do chúng quá thấp hèn, hoặc cũng có thể là cả hai.

Là muốn hay không muốn, dám hay không dám. Vẫn không có kẻ nào ngước nhìn hắn cả.

Đến tận bây giờ, nàng là người đầu tiên.

_

Well, thực lòng mà nói thì fic này sinh ra chỉ để tui tự tin khoe cá tính. Chủ yếu thỏa mãn sở thích cá nhân và thử nghiệm một số lối viết mới mẻ. Vì đang có sẵn inspiration là cậu mợ nên triển luôn trong một phút ngẫu hứng cho nóng =)))))

Fic HE nhưng tui không khuyến khích đu. Nội dung có yếu tố phản địa đàng, giáo điều sáo rỗng và một số tình tiết kỳ dị. Nếu bà nào đọc đến đây vẫn quyết định đu tiếp thì tui cảm ơn và cũng tặng cho mí bà lời khuyên là đừng tin vào lời kể của tui. Hãy tin vào suy đoán của riêng mí bà. Có nhiều thứ tưởng dậy mà hỏng phải dậy đâu nhen :v

P/S: Sau chương này tui sẽ chỉ cập nhật trên wattpad vì tui sợ bị ăn gậy của anh Mark lúm 🥹

𝙥𝙨𝙮𝙝𝙣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro