Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kỷ Tiểu Âu ôm Rennes ngồi ở sau xe đẩy, trên người còn trùm chăn lông ngỗng của Eric , tò mò hỏi: "Eric, hôm qua cậu đi đâu thế? Tại sao không trở lại? Chúng tôi chờ cậu một đêm, còn tưởng rằng......"

Eric chạy vội trên tuyết, áy náy mà nói: "Xin lỗi Âu. Ta đi tìm củi đốt lửa. Chỉ là gió tuyết quá lớn nên tôi bị kẹt trong tuyết. Bạn tôi, Ruth đã cứu tôi, tôi đã hôn mê cả một đêm...... Rất xin lỗi, muộn như vậy mới đi tìm mọi người được." Cậu ấy lần nữa nói xin lỗi.

Kỷ Tiểu Âu biết cậu bị kẹt dưới đống tuyết, vội hỏi han. Eric đáp: "Tộc tuần lộc chúng ôi thân thể rất cường tráng, gió tuyết như thế cũng không đáng ngại."

Kỷ Tiểu Âu nhớ tới lời cậu vừa nói, hỏi: "Bạn của cậu là ai?"

Eric nói: "Cậu ta tên Ruth, sống ở làng Felice phía trước, là một thú nhân Hùng tộc."

Kỷ Tiểu Âu nghĩ đến thú nhân gấu nâu ngang ngược tối qua, bản thân có chút lo lắng.

Eric phát hiện cô sợ hãi liền an ủi: "Ruth là thú nhân Hùng tộc nhưng rất ôn hòa lương thiện. Đừng sợ, cậu ta sẽ đối tốt với cô."

Bọn họ rất nhanh liền đến làng Felice.

Còn chưa đi vào trong thôn đã thấy đủ loại thú nhân đi tới đi lui.

Thú nhân Hùng tộc dáng người thô tráng, thú nhân Xà tộc nâng cái đuôi uốn lượn, còn thú nhân Điệp tộc với đôi cánh sau lưng có màu như đá mặt trăng......

Tuy đã nghe Eric giới thiệu đây là một ngôi làng với rất nhiều cộng đồng thú nhân sinh sống nhưng giờ tận mắt nhìn thấy, Kỷ Tiểu Âu cũng rất bất ngờ.

Làm cô ngạc nhiên hơn chính là, nơi này không chỉ có có giống loài thuộc hệ ăn cỏ, còn có giống loài thuộc hệ ăn thịt.

Kỷ Tiểu Âu nhìn thú nhân sư tử vừa mới đi qua liền há hốc miệng, cứng đờ tại chỗ.

"Eric, cậu...... Cậu không sợ sao?"

Eric biến trở về hình thái thú nhân đi đến bên cạnh cô: "Nơi này là ngôi làng hòa bình. Hệ Ăn Cỏ cùng Hệ Ăn Thịt đạt thành nhận thức chung, sống hòa hợp với nhau, sẽ không phát sinh tranh chấp ở chỗ này. Nếu có giống loài Hệ Ăn Thịt gây chuyện ở đây sẽ khiến cho mọi người phẫn nộ."

Thế nhưng...... Còn có loại địa phương này?

Kỷ Tiểu Âu khiếp sợ không thôi, yên lặng ôm Rennes đi vào làng.

Đi một hồi, Kỷ Tiểu Âu phát hiện có chút không thích hợp, hỏi Eric: "Tại sao đại bộ phận thú nhân đều là giống đực?"

Eric nghi hoặc mà nói: "Tộc trưởng của cô không giải thích qua sao...... Bất luận là Lộc tộc, Hùng tộc, hay là các chủng tộc khác, giống cái đều rất yếu ớt. Đại lục Bollina trải qua vài lần biến hóa, giống cái trở nên càng ngày càng ít, cũng càng ngày càng trân quý." Khi nói những lời này, sắc mặt Eric cực kì thản nhiên: "Có bộ lạc vì để duy trì chủng tộc, một giống cái cùng giao phối với nhiều giống đực là chuyện bình thường."

Eric bản tính vẫn nghiêng về bên thú nhiều hơn. Việc giao phối trong mắt bọn họ chỉ là chuyện bình thường.

Nhưng Kỷ Tiểu Âu nghe vào trong tai liền có hơi xấu hổ. Khó trách dọc đường đi cô chưa gặp qua thú nhân giống cái nào.

Lúc trước ở trong thôn của Eric đa số cũng đều là thú nhân tuần lộc giống đực.

Hai bên làng Felice đều là nhà gỗ thấp bé, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy một hai căn nhà bằng đá.

Kỷ Tiểu Âu thấy nhà gỗ trước mặt có bày quầy hàng. Trên quầy bày nhiều vật phẩm linh tinh, có cung tên, rìu đá, chiếu mây......

"Làng Felice là nơi phồn vinh nhất đại lục Bollina. Người ở đây phát minh ra thuyền,. Mỗi ngày tại bến tàu đều có thuyền cập bến từ những làng khác." Eric vừa đi vừa nói chuyện, "Âu, chiều ngày mai có thuyền đi tới thôn Con Nai. Tôi tính lên con thuyền đó, cũng vừa lúc nó đi về phía đông. Cô có muốn đi cùng tôi không?"

Kỷ Tiểu Âu nghĩ nghĩ, đang muốn gật đầu liền nghe thấy phía trước truyền đến âm thanh náo nhiệt.

Vài thú nhân vây quanhtrước một gian hàng kịch liệt thảo luận cái gì đó.

"Đây là cái gì?"

"Vừa cứng lại không giữ ấm được, còn đựng cái gì nữa....."

"Cái này có thể đổi được cái gì? Có thể đựng ngô không, đựng được bao nhiêu?"

Kỷ Tiểu Âu theo bản năng nhìn lại, giữa mấy thú nhân đó có một góc màu đỏ.

Kỷ Tiểu Âu nhảy dựng, không trả lời Eric liền hướng tới phía trước đi đến.

Thú nhân phần lớn có thân hình cao lớn. Thân người cô nhỏ bé, chỉ cần cong eo liền rất dễ dàng lách về phía trước.

Cô ngẩng đầu nhìn lên, bên trên đúng là cái ba lô màu đỏ của cô. Khóa kéo mở rộng ra, la bàn, di động cùng đèn pin bên trong từng cái đều bị bày bên ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro