suy diễn tiến , suy diễn lùi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Suy diễn tiến ( forward charning) là lập luận từ các sự kiện, sự việc để rút ra các kết luận.
Ví dụ : Nếu thấy trời mưa trước khi ra khỏi nhà (sự kiện) thì phải lấy áo mưa (kết luận).
Trong phương pháp này, người sử dụng cung cấp các sự kiện cho hệ chuyên gia để hệ
thống (máy suy diễn) tìm cách rút ra các kết luận có thể. Kết luận được xem là những thuộc
tính có thể được gán giá trị. Trong số những kết luận này, có thể có những kết luận làm người
sử dụng quan tâm, một số khác không nói lên điều gì, một số khác có thể vắng mặt.
Các sự kiện thường có dạng :
Atthibute = value
Lần lượt các sự kiện trong cơ sở tri thức được chọn và hệ thống xem xét tất cả các luật mà
các sự kiện này xuất hiện như là tiền đề. Theo nguyên tắc lập luận trên, hệ thống sẽ lấy ra
những luật thoã mãn. Sau khi gán giá trị cho các thuộc tính thuộc kết luận tương ứng, người
ta nói rằng các sự kiện đã được thoã mãn. Các thuộc tính được gán giá trị sẽ là một phần của
kết quả chuyên gia. Sau khi mọi sự kiện đã được xem xét, kết quả được xuất ra cho người sử
dụng.

Phương pháp suy diễn lùi tiến hành các lập luận theo chiều ngược lại (đối với phương
pháp suy diễn tiến). Từ một giả thuyết (như là một kết luận), hệ thống đưa ra một tình huống
trả lời gồm các sự kiện là cơ sở của giả thuyết đã cho này.
Ví dụ nếu ai đó vào nhà mà cầm áo mưa và áo quần bị ướt thì giả thuyết này là trời mưa.
Để củng cố giả thuyết này, ta sẽ hỏi người đó xem có phải trời mưa không ? Nếu người đó trả
lời có thì giả thuyết trời mưa đúng và trở thành một sự kiện. Nghĩa là trời mưa nên phải cầm
áo mưa và áo quần bị ướt.
Suy diễn lùi là cho phép nhận được giá trị của một thuộc tính. Đó là câu trả lời cho câu
hỏi « giá trị của thuộc tính A là bao nhiêu ? » với A là một đích (goal)

Để xác định giá trị của A, cần có các nguồn thông tin. Những nguồn này có thể là những
câu hỏi hoặc có thể là những luật. Căn cứ vào các câu hỏi, hệ thống nhận được một cách trực
tiếp từ người sử dụng những giá trị của thuộc tính liên quan. Căn cứ vào các luật, hệ thống
suy diễn có thể tìm ra giá trị sẽ là kết luận của một trong số các kết luận có thể của thuộc tính
liên quan, v.v...
Ý tưởng của thuật toán suy diễn lùi như sau. Với mỗi thuộc tính đã cho, người ta định
nghĩa nguồn của nó:

+ Nếu thuộc tính xuất hiện như là tiền đề của một luật (phần đầu của luật), thì nguồn sẽ
thu gọn thành một câu hỏi.

+Nếu thuộc tính xuất hiện như là hậu quả của một luật (phần cuối của luật), thì nguồn
sẽ là các luật mà trong đó, thuộc tính là kết luận.

+Nếu thuộc tính là trung gian, xuất hiện đồng thời như là tiền đề và như là kết luận, khi
đó nguồn có thể là các luật, hoặc có thể là các câu hỏi mà chưa được nêu ra.

Nếu mỗi lần với câu hỏi đã cho, người sử dụng trả lời hợp lệ, giá trị trả lời này sẽ được
gán cho thuộc tính và xem như thành công. Nếu nguồn là các luật, hệ thống sẽ lấy lần lượt
các luật mà thuộc tính đích xuất hiện như kết luận, để có thể tìm giá trị các thuộc tính thuộc
tiền đề. Nếu các luật thoã mãn, thuộc tính kết luận sẽ được ghi nhận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nam