Fyodor x Chuuya

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Fyodor Dostoevsky bước vào nhà đấu giá với những bước đi đầy tự tin, đôi mắt đen của anh quét khắp căn phòng khi anh đến gần sân khấu chính. Khu vực thiếu ánh sáng tập trung nhiều người ăn mặc bảnh bao. Anh tìm chỗ ngồi gần phía trước, ánh mắt dán chặt vào sân khấu, nơi một nhóm thanh niên nam nữ đang được giới thiệu như một món hàng.

Khi cuộc đấu giá bắt đầu, nhiều cá nhân khác nhau được đưa ra đấu giá, nhưng Fyodor không quan tâm đến bất kỳ ai trong số họ. Phải đến khi một chàng trai trẻ với mái tóc màu cam rực lửa được đẩy lên sân khấu, sự chú ý của anh mới thực sự thu hút.

Ánh mắt của Fyodor sắc bén hơn khi anh quan sát chàng trai trẻ, đôi mắt anh ghi lại từng chi tiết khi cuộc đấu giá bắt đầu. Người bán đấu giá bắt đầu đấu giá và những người quan tâm bắt đầu đưa ra lời đề nghị của họ.

Nhưng Fyodor vẫn im lặng, quan sát hiện trường bằng ánh mắt đầy tính toán. Anh ta có thể nhìn thấy tiềm năng trong đôi mắt dữ tợn và thể chất mạnh mẽ của chàng trai trẻ, nhưng anh ta cũng nhận thấy chàng trai trẻ tỏ ra bất đắc dĩ và thách thức.

Người bán đấu giá tiếp tục: "Lô tiếp theo này là hàng hiếm. Một chàng trai trẻ với tinh thần bốc lửa và sức mạnh nguy hiểm. Giá khởi điểm là 500 triệu yên!"

Căn phòng tràn ngập những tiếng xì xào khi giá khởi điểm cao được công bố, nhưng Fyodor không hề chớp mắt. Một số cá nhân bắt đầu đặt giá thầu, nhưng Fyodor vẫn im lặng, hài lòng nhìn giá từ từ tăng lên.

Anh không hề bị cạnh tranh làm phiền, tâm trí chỉ tập trung vào chàng trai trẻ đang được bán đấu giá.

Khi cuộc chiến đấu thầu tiếp tục, giá vẫn tiếp tục tăng và Fyodor quan sát biểu hiện của chàng trai trẻ. Bất chấp giá trị ngày càng tăng, chàng trai trẻ vẫn giữ thái độ thách thức, ánh mắt nhìn qua đám đông với một chút oán giận.

Môi Fyodor nhếch lên thành một nụ cười tự mãn, bị thu hút bởi tâm hồn của chàng trai trẻ.

Cuối cùng, mức giá lên tới mức đáng kinh ngạc là 3 tỷ yên, và căn phòng tràn ngập sự căng thẳng. Một số người đấu giá bắt đầu chùn bước, nhưng Fyodor không hề bối rối. Anh biết rằng chàng trai trẻ đáng giá đến từng yên.

"3,5 tỷ yên!" Với giọng kiên quyết, người trả giá cuối cùng hét lên.

Cả trường đấu giá đột nhiên im lặng, chẳng ai muốn tiếp tục đấu giá nữa. Nhưng đôi mắt của Fyodor vẫn dán chặt vào chàng trai trẻ, chăm chú quan sát cậu ta.

Sau đó, không một chút do dự, Fyodor nói, giọng bình tĩnh nhưng mạnh mẽ

"4,5 tỷ yên."

Căn phòng há hốc mồm khi Fyodor dễ dàng trả giá cao hơn những người khác và giá dành cho chàng trai trẻ tăng vọt. Người bán đấu giá sửng sốt nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và xác nhận: "4,5 tỷ yên, tôi có nghe thấy mức giá nào cao hơn không?"

Căn phòng im lặng, rõ ràng là không ai có thể sánh được với lời đề nghị của Fyodor.

Người bán đấu giá gật đầu: "Đi một lần, đi hai lần... Đã bán! Cho quý ông ngồi hàng đầu, với giá 4,5 tỷ yên!"

Căn phòng tĩnh lặng, không khí căng thẳng bao trùm. Fyodor đứng dậy khỏi chỗ ngồi, ánh mắt vẫn dán chặt vào chàng trai trẻ giờ đã là tài sản của anh.

Người bán đấu giá hắng giọng nói: "Như vậy là cuộc mua bán đã kết thúc. Bây giờ cậu nô lệ này vui lòng đi theo nhân viên ra ngoài và vào phòng sau để chuẩn bị cho việc chuyển quyền sở hữu."

Fyodor gật đầu một lần, sau đó nhìn chàng trai trẻ được một nhân viên dẫn đi, biến mất sau tấm màn ở hậu trường. Anh thở dài và nhếch mép cười, tâm trí anh chạy đua với những suy nghĩ về những khả năng đang ở phía trước.

Anh ngồi xuống, ánh mắt lúc này dán chặt vào sân khấu trống. Cuộc đấu giá đã thành công và chàng trai trẻ giờ đã thuộc về anh. Nghĩ đến thứ mình vừa đạt được, anh không khỏi cảm thấy phấn khích và mong chờ.

Tiếng ồn ào của nhà đấu giá lại tiếp tục khi những lô hàng khác được trưng bày và bán, nhưng sự chú ý của Fyodor lại ở nơi khác. Anh ta vẫn ngồi tại chỗ, đầu óc bận rộn với những kế hoạch và âm mưu liên quan đến chàng trai trẻ giờ đây là tài sản của anh...

Một lúc sau, một nhân viên đến gần Fyodor, cắt đứt dòng suy nghĩ của anh. "Xin lỗi, thưa ngài, xin hãy đi theo tôi."

Fyodor đứng dậy, chỉnh lại áo khoác và đi theo nhân viên qua mê cung hành lang hậu trường. Họ đến một cánh cửa được canh gác bởi hai vệ sĩ vạm vỡ, họ gật đầu với nhân viên trước khi mở cửa cho họ đi qua.

Căn phòng phía bên kia nhỏ và tối mờ, chỉ có một chiếc ghế duy nhất ở giữa. Ngồi trên ghế là chàng trai trẻ, đầu cúi xuống, cổ tay và mắt cá chân bị trói bằng còng da. Mái tóc màu cam rực bao quanh khuôn mặt và vẻ mặt thách thức của cậu không hề thay đổi.

Fyodor bước vào phòng, ánh mắt ngay lập tức dán chặt vào chàng trai trẻ. Anh đi vòng quanh cậu ta, quan sát từng chi tiết. Anh có thể nhìn thấy sức mạnh ở cánh tay và đôi chân cơ bắp cũng như ngọn lửa trong mắt cậu. Anh nhếch mép cười, hài lòng với việc mua hàng của mình.

"Chà, chà." Fyodor nói, giọng trầm và cân nhắc: "Hãy nhìn những gì tôi đã có được. Cậu quả là một giải thưởng phải không?"

Thiếu niên không trả lời, ánh mắt kiên định nhìn xuống đất. Fyodor cười nhẹ và tiếp tục: "Em là một người khá nóng nảy. Tôi thích điều đó. Tôi có thể nhìn thấy ngọn lửa thách thức trong mắt em..."

Anh tiến lại gần chàng trai trẻ, đứng ngay trước mặt cậu. Anh đưa tay nhẹ nhàng nắm lấy cằm chàng trai, nâng mặt cậu lên để nhìn vào mắt anh: "Tên em là gì, chàng trai trẻ?"

Đôi mắt của chàng trai trẻ ngước lên nhìn Fyodor, sự thách thức vẫn hiện rõ trong ánh mắt cậu ta. Cậu ta vẫn im lặng, không trả lời. Fyodor nhếch mép cười trước sự bướng bỉnh của cậu ta và cúi xuống, mặt cậu ta chỉ cách mặt chàng trai trẻ vài inch.

"Nào." Fyodor nói, giọng hơi trêu chọc. "Đừng như vậy. Ít nhất tôi cũng nên biết tên tài sản của mình, em có nghĩ vậy không?"

Quai hàm của chàng trai trẻ nghiến chặt, cuối cùng cậu ta cũng lên tiếng, giọng trầm và miễn cưỡng. "Là Chuuya... Tên tôi là Chuuya Nakahara..."

Nụ cười tự mãn của Fyodor nở rộng khi nghe đến tên của cậu ta. "Chuuya."

Anh lặp lại, để cái tên đó trượt ra khỏi lưỡi mình. "Nó hợp với em. Em biết đấy, ngay khi nhìn thấy em trên sân khấu đó, tôi đã biết mình phải có được em."

Anh lùi lại, tiếp tục kiểm tra Chuuya. Đôi mắt anh dõi theo cơ thể bị trói của Chuuya, quan sát từng centimet cơ thể cậu. "Em thật xinh đẹp."

Anh nói, giọng đầy vẻ cảm kích. "Thật mạnh mẽ nhưng cũng thật kháng cự...điều đó vừa hấp dẫn vừa tức giận."

Khi nghe lời khen của Fyodor, Chuuya nổi giận, cậu kéo dây trói, chiếc còng da cắm sâu vào cổ tay cậu. "Đừng hành động như thể bạn sở hữu tôi, tôi không phải phụ nữ và tôi cũng không phải là một chiếc cúp quý giá để bạn ngưỡng mộ!!"

Fyodor cười khúc khích, rõ ràng thích thú trước sự bộc phát của Chuuya. "Ồ, nhưng Chuuya yêu quý của tôi...Em bây giờ là tài sản của tôi. Tôi đã trả một khoản tiền lớn cho em, và theo luật pháp, em bây giờ thuộc về tôi. Vì vậy, em cũng có thể quen với điều đó..."

Tâm trí của Fyodor đang quay cuồng và một ý tưởng bắt đầu hình thành. Anh ta đã mua Chuuya với mục đích biến cậu thành một sát thủ cho tổ chức tội phạm của mình. Anh cúi xuống, mặt lại gần mặt Chuuya.

"Chuuya..." Anh chậm rãi nói. "Tôi có một đề nghị dành cho em."

Vẻ mặt Chuuya tối sầm lại, mắt anh nheo lại trước lời nói của Fyodor. "Đề nghị gì cơ?"

Cậu nhổ nước bọt, giọng đầy nghi ngờ. Fyodor không khỏi nhếch mép trước phản ứng của Chuuya.

"Tôi đang đề nghị cho em một vị trí trong tổ chức của tôi." Fyodor nói. "Là một sát thủ..."

"Cái gì?" Chuuya mở to mắt ngạc nhiên, sự thách thức trước đó của cậu thoáng chốc chùn bước. Cậu ta kêu lên. "Anh điên à? Tại sao tôi lại trở thành sát thủ của anh?"

Fyodor nhún vai thờ ơ. "Bởi vì em có tiềm năng."

Anh giải thích. "Em mạnh mẽ, em đầy thách thức và có ngọn lửa trong mắt em mà tôi thấy khá hấp dẫn. Tôi có thể nhìn thấy sự vĩ đại trong em, Chuuya, và tôi muốn nuôi dưỡng nó. Tôi muốn biến em thành vũ khí hoàn hảo cho tổ chức của tôi."

Vẻ mặt Chuuya chuyển sang cau có khi cậu xử lý những lời của Fyodor. "Tôi sẽ không trở thành công cụ của anh."

Chuuya cau mày lại. "Tôi sẽ không tham gia vào tổ chức bệnh hoạn của anh đâu, đừng có mơ."

"Thật ngây thơ.." Fyodor cười khúc khích, đôi mắt lấp lánh thích thú. Fyodor cười nói.

"Em nghĩ em có quyền lựa chọn sao? Bây giờ em là của tôi, Chuuya. Ý chí của em, sự tự do của em, tất cả đều thuộc về tôi. Và tôi sẽ khiến em làm bất cứ điều gì tôi muốn, dù em có thích hay không."

"Đồ khốn nạn... Tôi sẽ không để anh làm điều này! Tôi sẽ không trở thành con rối của anh!" Chuuya nhăn mặt gầm gừ, cơn giận bùng lên trước lời nói của Fyodor. Cậu lại kéo dây trói, cố gắng thoát ra.

Nụ cười của Fyodor nở rộng, ánh mắt lóe lên sự tàn nhẫn. "Bằng cách này hay cách khác, tôi sẽ tiêu diệt em. Tôi sẽ phá vỡ ngọn lửa trong mắt em và biến em thành vũ khí hoàn hảo. Em sẽ vâng lời tôi và làm chính xác những gì tôi nói. Chỉ là vấn đề thời gian thôi, Chuuya."

Cơ thể Chuuya run lên vì giận dữ, ngực cậu phập phồng khi cậu cố gắng kiểm soát cảm xúc của mình. Cậu ghét Fyodor đến từng thớ thịt, và ý nghĩ bị người đàn ông này kiểm soát khiến máu cậu sôi lên.

"Anh sẽ không bao giờ phá vỡ được tôi đâu." Anh quát lên "Tôi sẽ chống cự từng bước của anh. Tôi sẽ không để anh lợi dụng tôi như thế này!!."

Fyodor lại cười khúc khích và bước lại gần Chuuya. "Em là một người khá cứng đầu phải không?"

Anh nói, giọng đầy vẻ trịch thượng.

"Nhưng tôi thích thử thách. Tôi thích hạ gục những kẻ kiêu ngạo, nhìn tinh thần của họ dần tan vỡ. Em sẽ sớm nhận ra vị trí của mình thôi, Chuuya. Và khi làm được điều đó, em sẽ trở thành sát thủ trung thành và nguy hiểm nhất cho tổ chức của tôi. Nhưng hiện tại, tôi có một số 'điều kiện' cần làm."

"Không... anh sẽ không..." Chuuya mở to mắt khi nghe những lời của Fyodor chìm vào tâm trí cậu, cậu bắt đầu, nhưng bị cắt ngang bởi tiếng cười khúc khích lạnh lùng của Fyodor.

"Ồ, Chuuya" Fyodor đưa tay ra và đặt bàn tay dịu dàng lên má Chuuya, cái chạm gần như trìu mến. Anh nói. "Bây giờ em đang ở trong thế giới của tôi và tôi là người đặt ra các quy tắc. Em nên biết rằng tôi sẽ làm bất cứ điều gì cần thiết để biến em thành vũ khí hoàn hảo cho tổ chức của tôi."

Sau đó anh cười mỉm, một nụ cười dịu dàng nhưng khiến Chuuya có cảm giác hoang mang. Fyodor vuốt ve khuôn mặt của Chuuya rồi tiếp tục nói. "Em có thể chiến đấu, em có thể chống cự, nhưng cuối cùng em cũng sẽ phục tùng. Hãy tin tôi, Chuuya thân mến...Tôi có cách của mình."

Chuuya cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng trước lời nói của Fyodor, Cậu ghét cái cách Fyodor gọi anh là "em" như thể anh ta có chút tình cảm nào đó với cậu. Nhưng Chuuya biết rằng đó chỉ là một thủ đoạn thao túng khác, một cách khác để Fyodor hạ gục cậu.

"Anh là đồ cặn bã." Chuuya nhổ nước bọt, giọng cậu đầy nọc độc. "Anh chẳng là gì ngoài một kẻ điên cuồng khao khát quyền lực. Anh nói rằng anh muốn huấn luyện tôi trở thành một sát thủ, nhưng cả hai chúng ta đều biết đó chỉ là để kiểm soát."

Fyodor cười khúc khích, tay anh vẫn đặt trên má Chuuya. "Em không sai đâu, Chuuya."

Anh nói, giọng gần như trìu mến. "Kiểm soát thực sự là một yếu tố quan trọng. Nhưng đối với tôi nó không chỉ là sức mạnh, mà còn là sự hoàn hảo. Tôi muốn điều tốt nhất, và em, Chuuya thân mến, em có tiềm năng trở thành người giỏi nhất. Nhưng trước tiên, bạn cần phải có điều kiện. Em cần phải hiểu rằng ý chí của em, mong muốn của em, tất cả đều là của tôi bây giờ."

Bụng Chuuya quặn lên trước lời nói của Fyodor. Ý tưởng bị người đàn ông này sở hữu, được huấn luyện như một loại thú cưng nào đó thật kinh tởm. Nhưng cậu biết mình không có tư cách để phản đối. Fyodor chiếm thế thượng phong và rõ ràng anh ta có quyết tâm khiến Chuuya phải phục tùng.

Như thể cảm nhận được sự đấu tranh nội tâm của Chuuya, bàn tay của Fyodor di chuyển từ má đến cằm, nhẹ nhàng nâng mặt cậu lên để đón ánh mắt của cậu.

"Đừng tỏ ra thách thức thế, Chuuya thân mến của tôi...Em sẽ chỉ làm cho việc này trở nên khó khăn hơn với chính mình. Đó là điều không thể tránh khỏi. Em sẽ phục tùng tôi, dù muốn hay không. Vậy tại sao không làm cho nó dễ dàng hơn và nhượng bộ ngay bây giờ?"

Đôi mắt Chuuya bừng lên vẻ thách thức khi cậu bắt gặp ánh mắt của Fyodor. "Tôi sẽ không bao giờ nhượng bộ anh!!"

Chuuya gầm gừ "Tôi thà chết còn hơn trở thành công cụ của anh, con rối của anh. Tôi sẽ chiến đấu với anh từng bước, ngay cả khi điều đó giết chết tôi."

Fyodor lại cười khúc khích, rõ ràng là đang thích thú với thử thách mà Chuuya đặt ra, anh nói, giọng gần như ngưỡng mộ. "Nó thực sự khá đáng yêu. Và tin tôi đi, Chuuya thân mến, em sẽ phục tùng. Chỉ là vấn đề thời gian thôi."

Quai hàm Chuuya nghiến chặt, cơ thể anh căng lên dưới sức nặng từ lời nói của Fyodor. Cậu ghét cái cách Fyodor tỏ ra rất tự tin, quá chắc chắn về bản thân. Nhưng cậu từ chối thể hiện bất kỳ dấu hiệu yếu đuối nào, ngay cả khi nỗi sợ hãi và sự bất an đang gặm nhấm cậu từ bên trong.

Fyodor thở dài hài lòng, bỏ tay ra khỏi cằm Chuuya đi ra phía sau lưng cậu. Anh đặt một tay lên vai Chuuya, cái chạm nhẹ nhàng nhưng chắc chắn. "Tôi có thể cảm nhận được sự căng thẳng của em."

Anh thì thầm, hơi thở nóng hổi phả vào tai Chuuya. "Em đang chống cự bằng từng thớ thịt của mình. Tôi ngưỡng mộ tinh thần của em, nhưng em cần hiểu rằng chống cự là vô ích. Bây giờ em là của tôi, Chuuya..."

Chuuya cố gắng kìm nén cơn rùng mình khi hơi thở của Fyodor phả vào tai cậu. Sự thân mật trong khoảnh khắc này khiến cậu nổi da gà, nhưng cậu từ chối để Fyodor nhìn thấy bất kỳ phản ứng nào, cậu rít lên, giọng anh vỡ ra dù đã cố gắng hết sức. "Tôi sẽ không bao giờ là của anh!"

"Ồ, nhưng em đã làm vậy rồi." Fyodor trả lời, giọng anh mượt mà và thuyết phục. Anh đặt tay lên xương đòn của Chuuya, những ngón tay lần theo đường viền của xương.

"Em là của tôi để uốn nắn, của tôi để huấn luyện, của tôi để sở hữu. Giờ em thuộc về tôi, Chuuya. Và dù em có chiến đấu thế nào đi nữa, em cũng sẽ không bao giờ thoát khỏi vòng tay của tôi"

Tim Chuuya đập thình thịch trong lồng ngực khi cậu cảm thấy những ngón tay của Fyodor trên da mình. Cậu ghét cách cơ thể mình phản ứng với sự đụng chạm của Fyodor, cách các dây thần kinh của cậu dường như hát vang dưới sự đụng chạm của anh.

Chuuya nghiến chặt hàm, cố gắng kiềm chế bản thân trước những cảm giác không mong muốn. "Không! Tôi sẽ không để anh làm điều này với tôi."

"Thật bướng bỉnh, Chuuya thân mến." Fyodor nói, giọng anh nhẹ nhàng như đang ngân nga.

"Nhưng sự bướng bỉnh của em chính xác là điều khiến tôi muốn em nhiều hơn nữa. Tôi thích cách em chiến đấu, cách em chống cự. Nhưng nó chỉ làm tăng thêm niềm vui của tôi khi phá vỡ em. Và hãy tin tôi đi Chuuya thân mến, tôi sẽ phá vỡ em. Tội sẽ đập tan sự phản kháng của em và buộc em phải tuân theo ý muốn của tôi và quá trình này sẽ tuyệt vời lắm..."

...

Biệt thự Dostoevsky là một khu đất rộng lớn, sang trọng nằm ở ngoại ô thành phố, được bao quanh bởi những khu vườn tươi tốt và những bãi cỏ trải dài. Tòa nhà hùng vĩ là minh chứng cho sự giàu có và quyền lực của chủ nhân nó, được thiết kế với tất cả những tiện nghi của tầng lớp quý tộc.

Bên ngoài được làm bằng đá trắng và có cửa sổ hình vòm trang nhã chạy dọc theo các bức tường của các tầng trên, trong khi tầng trệt được trang trí bằng các cột cao, phức tạp và lối vào lớn phía trước. Những khu vườn được cắt tỉa cẩn thận xung quanh biệt thự đang tràn ngập hệ thực vật đầy màu sắc, tạo nên một khung cảnh đẹp như tranh vẽ, xua tan bóng tối bên trong.

Bên trong biệt thự, sự xa hoa vẫn tiếp tục. Sảnh vào rất hoành tráng và uy nghiêm, được trang trí bằng những chiếc đèn chùm pha lê trang nhã treo lủng lẳng trên trần nhà, tỏa ánh sáng ấm áp lên sàn gỗ sồi tối màu. Các bức tường được trang trí bằng những tác phẩm nghệ thuật đắt tiền, trong khi có một số cánh cửa dẫn đến các phòng và hành lang khác nhau.

Đồ nội thất trang nhã và sang trọng, ghế sofa bọc nhung và lụa, mọi bề mặt đều sáng bóng và bóng loáng. Rõ ràng là không có khoản chi phí nào được bỏ ra khi tạo ra ngôi nhà sang trọng này.

Khi Fyodor dẫn Chuuya đi qua ngôi nhà rộng lớn, cậu không khỏi cảm thấy sợ hãi và choáng ngợp trước sự sang trọng xung quanh mình. Phòng nào cũng có vẻ xa hoa hơn phòng trước, không khí tràn ngập mùi của cải và quyền lực.

Fyodor dẫn Chuuya vào một căn phòng thiếu ánh sáng với một chiếc ghế dài sang trọng, ra hiệu cho anh ngồi xuống.

Căn phòng được trang trí trang nhã, những bức tường lót ván gỗ cứng tối màu và sàn trải thảm đỏ sẫm sang trọng. Có một quầy bar nhỏ nhưng đầy ắp đồ ở một góc và một lò sưởi lớn với ngọn lửa kêu lách tách đang cháy trong lò sưởi.

Chiếc ghế dài mà Fyodor đã chỉ ra là chiếc ghế sâu và thoải mái, có gối mềm mại và vải nhung. Fyodor ngồi xuống bên cạnh cậu, ánh mắt chăm chú nhìn Chuuya.

"Chào mừng đến nhà tôi, Chuuya thân mến." Fyodor nói, giọng trầm và mượt mà. "Tôi cho là khá khác so với nơi em từng sống."

"Ờ...khác..." Chuuya nhìn quanh phòng, đôi mắt cậu thu hút sự sang trọng và xa hoa bao quanh mình. Cậu ta không thể không cảm thấy lạc lõng trong môi trường sang trọng này, và Chuuya cau mày trước sự phô trương giàu có rõ ràng của Fyodor.

Fyodor mỉm cười, rõ ràng là thích thú trước phản ứng của Chuuya. "Tôi tự hào về tài sản của mình."

Anh dừng lại một chút rồi nói tiếp, ánh mắt đảo khắp cơ thể Chuuya. "Và em, Chuuya thân mến của tôi, là tài sản quý giá nhất mà tôi có được trong ngày hôm nay."

Chuuya nổi giận trước lời nói của Fyodor, ghét cách cậu bị đối xử như một món hàng, cậu ngắt lời, giọng nói sắc bén. "Tôi không phải vật sở hữu của anh."

Fyodor nhướng mày, rõ ràng rất thích thú trước sự thách thức của Chuuya. "Ồ, nhưng đúng là như vậy..."

Anh nói, giọng đầy thích thú. "Bây giờ em thuộc về tôi, Chuuya thân mến. Cả thể xác lẫn tâm hồn. Và em chấp nhận sự thật đó càng sớm thì mọi chuyện sẽ càng dễ dàng hơn với em."

Sau đó với một đánh vào gáy, Chuuya đã ngất đi. Fyodor đứng lên phủi tay một cách đầy khinh bỉ, anh ghét cơ thể dơ bẩn và đầy máu và vết thương của Chuuya.

Anh đưa mắt nhìn cơ thể của Chuuya gục trên sofa, nhìn 2 tên tai sai đang cởi xích tay cho cậu nhóc. "Cởi xích rồi tắm cho cậu ta đi, dơ bẩn quá..."

Bọn tay sai kéo thân hình khập khiễng của Chuuya vào phòng tắm sang trọng, nơi có một bồn tắm lớn đang chờ sẵn. Căn phòng thơm mùi dầu và nước hoa đắt tiền, gạch lát sàn sáng bóng sạch sẽ. Bọn tay sai đặt Chuuya xuống ghế, cởi bỏ bộ quần áo bẩn của cậu bằng đôi bàn tay thô ráp.

Sau đó, họ kéo anh vào bồn tắm, nước đã đầy chất lỏng sủi bọt ấm áp. Khi họ hạ cơ thể không phản ứng của Chuuya vào bồn tắm, Fyodor dựa vào khung cửa, nhìn với ánh mắt phê phán.

"Hãy nhẹ nhàng." Fyodor khoanh tay lại rồi nói, giọng anh tuy nhẹ nhàng nhưng sắc bén. "Tôi không muốn cậu ta bị bầm tím thêm nữa. Cậu ta cần ở trong tình trạng hoàn hảo để đáp ứng những gì tôi đã lên kế hoạch."

Những tên tay sai gật đầu, cử động của chúng trở nên cẩn thận hơn khi chúng bắt đầu chà xát cơ thể Chuuya bằng một chiếc khăn có xà phòng. Nước chuyển sang màu đục và đỏ khi máu và chất bẩn trôi đi, từ từ để lộ làn da trắng sữa của Chuuya.

Fyodor quan sát cơ thể Chuuya được tắm rửa sạch sẽ, đôi mắt anh đảo quanh làn da nhợt nhạt đang dần lộ ra. Anh không thể không cảm thấy thoáng qua sự hài lòng, cơ thể trần trụi của Chuuya làm anh cảm thấy vui mắt.

"Đừng bỏ sót chỗ nào..." Fyodor lại lên tiếng ra lệnh, giọng lạnh lùng và đầy uy quyền. "Tôi muốn cậu ta được gội sạch sẽ. Và hãy cẩn thận với mái tóc của cậu ta, tôi muốn nó thật mượt mà sau khi làm xong."

Các tay sai lại gật đầu, cử động của chúng trở nên tỉ mỉ hơn khi làm việc. Họ đã dành một khoảng thời gian đáng kể để gội những lọn tóc dài rực lửa của Chuuya bằng nhiều loại dầu gội và dầu xả đắt tiền. Nước trong bồn chuyển sang màu hồng xỉn khi bọt xà phòng chảy xuống cơ thể Chuuya, từ từ để lộ hình dáng nhợt nhạt, không dấu vết của cậu...

Sau khoảng thời gian tưởng chừng như vô tận, lũ tay sai cuối cùng cũng tuyên bố rằng Chuuya hoàn toàn sạch sẽ. Họ kéo cơ thể khập khiễng của cậu ra khỏi bồn tắm, nhanh chóng quấn cậu trong một chiếc khăn bông mềm mại. Fyodor bước tới, chiêm ngưỡng cơ thể sạch sẽ và dẻo dai của Chuuya.

"Tốt hơn nhiều." Anh nói, đưa tay vuốt mái tóc ướt của Chuuya. Cái chạm của anh mang tính chiếm hữu, những ngón tay anh lướt trên làn da Chuuya.

Các tay sai gật đầu, mắt họ dán chặt vào thân hình trần trụi của Chuuya. Một người trong số họ huýt sáo nhỏ, vẻ mặt khao khát, gã nói, giọng đầy ngưỡng mộ. "Cậu ta đẹp lắm, thưa ngài."

Fyodor nhìn tên tay sai một cách sắc bén, mắt hắn nheo lại. "Hãy quản lý ánh mắt của cậu đi. Cậu ta là của tôi, không ai được chạm vào cậu ta nếu không có sự cho phép của tôi. Rõ chưa?"

Tên lính lùi lại, mặt tái nhợt vì sợ hãi, anh ta nói, giọng run run. "V-vâng, thưa ngài. Tất nhiên rồi. Sẽ không ai động đến cậu ta đâu, tôi thề đấy."

"..Tốt.." Fyodor nói, giọng lạnh lùng và đầy uy quyền. Anh nhìn xuống cơ thể bất tỉnh của Chuuya, ánh mắt anh lại lướt qua cơ thể trần trụi mềm mại của cậu một lần nữa. "Đưa anh ấy vào phòng tôi. Và đảm bảo rằng anh ấy không thức dậy."

Các tay sai gật đầu, động tác của họ nhanh chóng và hiệu quả khi nâng cơ thể mềm nhũn của Chuuya ra khỏi ghế. Họ quấn Chuuya trong chiếc khăn thứ hai, che đi cơ thể trần trụi của cậu trước khi tiến về phòng ngủ của Fyodor.

Bọn tay sai bước vào phòng ngủ lớn của Fyodor, tiếng bước chân của chúng vang vọng trên sàn gỗ cứng. Căn phòng rộng và sang trọng với những bức tường bằng gỗ sồi sẫm màu và một chiếc giường bốn cọc rộng rãi trải ga trải giường bằng lụa sang trọng.

Họ nhanh chóng đặt Chuuya xuống giường, tấm nệm sang trọng nhẹ nhàng bao bọc lấy thân hình gầy gò của cậu.  Fyodor đi theo sau họ, quan sát họ đặt Chuuya lên giường. Anh đứng cạnh giường, nhìn chằm chằm vào cơ thể bất tỉnh của Chuuya một lúc.

Chuuya trông có vẻ yên bình trong giấc ngủ, khuôn mặt cậu thoải mái và không còn vẻ cau có thường thấy trên khuôn mặt cậu. Nhưng Fyodor biết rằng cậu sẽ không ngủ được lâu.

"Cậu ta là một người đẹp hiếm có..." Fyodor thì thầm, ngón tay anh lần theo đường quai hàm sắc sảo của Chuuya. Anh tận hưởng sự mềm mại của làn da khi chạm vào, sự mịn màng của da thịt Chuuya. 

"Nhưng lại quá cứng đầu, quá bướng bỉnh. Cậu ta cần phải học cách thay đổi vị trí của mình."

Các tay sai gật đầu, mắt họ dán chặt vào hình dáng đang ngủ của Chuuya, một trong số họ lẩm bẩm. "Cậu ấy sẽ là một thử thách khá lớn..."

Fyodor trầm ngâm, ngón tay lướt qua vai Chuuya. "Nhưng đó là điều khiến anh ta trở nên thú vị, hấp dẫn. Tôi muốn phá vỡ cậu ta, phá vỡ tinh thần và uốn nắn cậu ta theo ý muốn của tôi."

"Ngài...ngài sẽ không làm tổn thương cậu ấy chứ?" Bọn tay sai trao nhau cái nhìn lo lắng, ánh mắt chúng liếc nhìn khuôn mặt của Fyodor. Họ biết danh tiếng của ông chủ mình, và ý nghĩ về những gì anh ta đã lên kế hoạch cho Chuuya khiến họ cảm thấy bất an, một người trong số họ hỏi, giọng ngập ngừng.

" Ồ, tôi sẽ làm cậu ta bị thương..." Fyodor cười khúc khích, một âm thanh lạnh lùng khiến lũ tay sai rùng mình, anh nói, giọng trầm và nguy hiểm.

"Nhưng không phải theo cách các cậu đang nghĩ. Tôi sẽ phá vỡ tâm trí, tinh thần cậu ta, tôi sẽ khiến cậu cầu xin sự đụng chạm của tôi, sự chú ý của tôi. Và khi cậu ta hoàn toàn suy sụp và hoàn toàn là của tôi, thì tôi sẽ cho cậu niềm vui mà cậu ta khao khát...chỉ tôi mới có thể mang lại..."

Những tay sai rùng mình trước lời nói của Fyodor, mặt họ tái mét khi nghĩ đến những gì anh dành cho Chuuya. Họ biết rằng Fyodor có thể tàn nhẫn khi cần thiết, và ý nghĩ anh ta đánh gục một người có ý chí mạnh mẽ như Chuuya thật kinh hoàng. 

Nhưng họ quá sợ để phản đối, quá sợ để lên tiếng chống lại ông chủ tàn bạo của mình. Họ chỉ có thể đứng nhìn, bất lực không thể làm gì để can thiệp. Fyodor cười khúc khích trước biểu hiện của lũ tay sai, rõ ràng đang tận hưởng tác dụng mà lời nói của mình mang lại cho chúng.

"Tôi muốn có chút thời gian ở một mình với món đồ chơi nhỏ của mình." Bọn tay sai vội vàng gật đầu, mắt dán chặt vào hình dáng đang ngủ của Chuuya, một người trong số họ nói, giọng thì thầm.

"Vâng, thưa ngài.." Họ nhanh chóng rời khỏi phòng, để lại Fyodor và Chuuya một mình. Fyodor hướng sự chú ý trở lại Chuuya, đôi mắt anh ta đảo khắp cơ thể Chuuya với ánh mắt chiếm hữu. Anh ngồi xuống giường bên cạnh Chuuya, những ngón tay anh vuốt nhẹ lên làn da nhợt nhạt.

Anh để tay mình lang thang, cái chạm của anh khám phá từng tấc da thịt hở hang của Chuuya. Anh cảm thấy một sự rung động khoái cảm trước sự mềm mại của da thịt anh. Chuuya là một tác phẩm nghệ thuật, một kiệt tác đang chờ được khai thác và làm hư hỏng.

Và đột nhiên đôi mắt Chuuya từ từ mở ra, đầu óc cậu mơ hồ và mất phương hướng. Cậu cố gắng xua đi làn sương mù, cố gắng hiểu được căn phòng mà cậu đang ở.

Chuuya đang nằm trên chiếc giường sang trọng, tấm ga trải giường mềm mại và mượt mà chạm vào da cậu. Khi tầm nhìn của cậu rõ ràng hơn, anh nhận ra một bóng người đang ngồi bên cạnh anh trên giường.

Tim Chuuya lỡ nhịp khi nhận ra người đó không ai khác chính là Fyodor Dostoevsky, kẻ chủ mưu tội phạm người Nga đã mua Chuuya từ trường đấu giá. Tâm trí Chuuya quay cuồng khi cậu cố nhớ lại chuyện gì đã xảy ra, nhưng các chi tiết cứ lảng tránh cậu qua làn sương mù trong tâm trí.

"Cuối cùng thì em cũng tỉnh rồi. Chuuya thân mến." Fyodor nói, giọng trầm và mượt mà. Đôi mắt anh lướt qua khuôn mặt Chuuya, quan sát vẻ mặt bối rối của cậu.

Chuuya cố gắng ngồi dậy, cơ thể vẫn nặng nề và uể oải. Cậu nhìn quanh phòng, đôi mắt cậu thu hút sự sang trọng và xa hoa bao quanh mình. Mọi thứ đều gào thét về sự giàu có và quyền lực, bản chất của tính cách méo mó của Fyodor.

Chuuya mở to mắt khi nhìn xuống và nhận ra mình hoàn toàn trần trụi, cơ thể lộ ra dưới lớp chăn. Cậu cảm thấy một nỗi kinh hoàng và giận dữ, khuôn mặt nhanh chóng đỏ bừng vì xấu hổ.

"Cái quái gì vậy! Tại sao tôi lại khỏa thân?!"  Fyodor cười khúc khích, đôi mắt ánh lên sự thích thú trước phản ứng của Chuuya.

"Tôi đã kêu người tắm rửa cho em" Anh nói, chỉ vào những chiếc khăn tắm vẫn còn nằm trên sàn trong góc phòng. "Em bẩn thỉu và đầy máu, và tôi không thể để món đồ chơi của mình trông như một đống bừa bộn, phải không?"

"Đồ chơi của anh?" Mặt Chuuya đỏ bừng vì giận dữ, mắt anh nheo lại đầy nguy hiểm nhìn Fyodor. Cậu lặp lại, giọng run lên vì tức giận. "Tôi không phải đồ chơi của anh, đồ khốn!"

Fyodor lại cười khúc khích, rõ ràng thích thú trước phản ứng giận dữ của Chuuya. "Ồ, nhưng đúng vậy đấy, Chuuya thân mến. Bây giờ em là tài sản của tôi, tôi có thể làm theo ý tôi muốn. Và tôi dự định sẽ làm rất nhiều thứ với em."

Nắm tay của Chuuya siết chặt trên ga trải giường, cơ thể anh run lên vì tức giận. Anh rít lên, đôi mắt lóe lên vẻ thách thức. "Tôi sẽ không bao giờ là tài sản của anh!" 

Fyodor nhếch mép cười, đôi mắt ánh lên vẻ thích thú đen tối. "Ồ, chắc chắn rồi."

Anh nói, giọng mượt mà và tự tin. "Em sẽ học được, Chuuya thân mến. Em sẽ học cách phục tùng tôi, tuân theo ý muốn của tôi. Và khi làm vậy, em sẽ tìm thấy niềm vui không giống bất cứ điều gì em từng trải qua trước đây."

Mặt Chuuya tái nhợt trước lời nói của Fyodor, ý nghĩ phải nhượng bộ những ham muốn vặn vẹo của Fyodor khiến cậu nổi da gà. Cậu biết mình phải kháng cự, tiếp tục thách thức, nhưng cậu cũng biết rằng Fyodor nắm toàn bộ quyền lực trong tình huống này.

Fyodor lại cười khúc khích, đưa tay vuốt ve má Chuuya. Cái chạm của anh nhẹ nhàng, gần như dịu dàng, nhưng Chuuya có thể cảm nhận được mối đe dọa tiềm ẩn đằng sau nó. "Em có thể chống lại tất cả những gì em không muốn, Chuuya yêu quý của tôi."

Giọng anh nhẹ nhàng vang bên tai, chất giọng dịu dàng như đang quyến rũ hay dụ dỗ một đứa trẻ. "Nhưng cuối cùng, em là của tôi, cả thể xác lẫn tâm hồn."

Chuuya nhăn mặt chán ghét khi Fyodor chạm vào má cậu, đôi mắt đầy sự khinh bỉ và khinh thường. "Kinh tởm!"

Lời nói của Chuuya nhẹ nhàng thốt lên nhưng giọng điệu lại đầy tức giận và căm ghét. "Chỉ cần nhìn anh thôi cũng khiến tôi buồn nôn."

"Ôi, Chuuya thân mến của tôi." Fyodor rút tay lại, vẻ mặt có chút thích thú. Anh nói, giọng đầy vẻ trịch thượng. "Em thật nóng nảy. Nhưng tôi thấy đặc điểm đó của em khá đáng yêu. Nó sẽ khiến việc hạ gục em sẽ thỏa mãn hơn rất nhiều."

"Tôi sẽ không bao giờ để anh hạ gục tôi đâu! Tôi sẽ chống lại anh đến cùng, đồ khốn!" Gân xanh của Chuuya như muốn nổi lên khắp đầu cậu rồi, trừng mắt nhìn Fyodor một cách chán ghét.

Fyodor cười khúc khích, mắt anh dán chặt vào khuôn mặt Chuuya. "Em thật bướng bỉnh. Nhưng tôi thích điều đó ở em, nó khiến tôi càng muốn đập nát em hơn. Tôi muốn thấy em quỳ gối trước tôi, cầu xin sự chạm vào của tôi, sự chú ý của tôi."

"Đừng nói những lời kinh tởm đó nữa!" Chuuya cảm thấy ghê tởm trước lời nói của Fyodor, khuôn mặt cậu nhăn nhó vì ghê tởm. Cậu hét lên, giọng đầy giận dữ và sự khinh bỉ dâng lên.  "Anh đang làm tôi phát ốm đấy!"

Chuuya giật lấy chiếc chăn bông trên giường, che đi cơ thể như một tấm khiên. Sau đó cậu ta cố gắng bò ra khỏi giường, định lao ra cửa một cách điên cuồng. Nhưng Fyodor nhanh hơn, di chuyển nhanh chóng để chặn đường Chuuya. Anh vòng tay quanh eo Chuuya, kéo cậu dựa vào ngực mình.

"Và em nghĩ em đang đi đâu vậy, Chuuya thân mến?" Anh thì thầm, giọng anh vang lên khe khẽ bên tai Chuuya.

Chuuya vùng vẫy và vặn vẹo trong vòng tay của Fyodor, cố gắng thoát ra một cách tuyệt vọng. Nhưng những nỗ lực của cậu đều vô ích, và trong lúc vùng vẫy, chiếc chăn bông đã tuột khỏi người cậu, đọng lại quanh chân cậu trên sàn.

Đôi mắt Chuuya mở to kinh hãi khi tấm chăn rơi ra, để lộ cơ thể trần trụi của cậu. Cậu cảm thấy một làn sóng bối rối và sợ hãi tràn ngập trong mình khi cánh tay của Fyodor vòng qua eo anh, ngực anh ép chặt vào lưng Chuuya.

Chuuya cảm thấy dễ bị tổn thương và bị phơi bày, cảm giác Fyodor chạm vào làn da trần của cậu khiến cậu rùng mình kinh hãi.

"Bỏ tay ra khỏi người tôi!" Chuuya hét lên, cố gắng vùng vẫy thoát khỏi vòng tay của Fyodor. Nhưng cánh tay của Fyodor chỉ siết chặt quanh người cậu, cái nắm chặt như thép.

“Suỵt, Chuuya thân mến." Anh thì thầm, môi anh lướt qua tai Chuuya. "Không cần phải xấu hổ thế đâu. Em rất đẹp, em biết đấy, một tác phẩm nghệ thuật."

Khuôn mặt Chuuya bừng bừng vì xấu hổ và giận dữ khi những lời của Fyodor chạm vào cậu. "Tôi là đàn ông, đồ bệnh hoạn!" 

Cậu hét lên, giọng đầy tức giận và thất vọng. "Đừng đối xử với tôi như một con búp bê của anh nữa, đồ khốn bệnh hoạn!"

" Ôi, Chuuya thân mến của tôi." Fyodor cười khúc khích, tay anh siết chặt quanh eo Chuuya nhỏ giọng nói, chất giọng trầm trầm bên tai Chuuya.

"Em nghĩ trở thành đàn ông sẽ khiến em kém đẹp đi chút nào sao? Ít ham muốn hơn sao? Em thật ngốc, Chuuya thân mến. Đối với tôi, giới tính của em chẳng có gì khác biệt. Em là của tôi, và tôi sẽ đưa em theo bất cứ cách nào tôi muốn."

"Đồ khốn bệnh hoạn!" Chuuya vùng vẫy dữ dội, vùng vẫy trong vòng tay của Fyodor, những lời chửi rủa của cậu tuôn ra như một cơn giận bùng nổ. "Anh chỉ là một tên biến thái thôi, biết không?! Buông tôi ra, đồ bệnh hoạn!"

Fyodor chỉ cười khúc khích, tay anh ôm chặt lấy eo Chuuya một cách kiên quyết. "Những lời xúc phạm và chửi rủa của em chẳng có ý nghĩa gì với tôi cả. Trên thực tế, chúng chỉ khiến tôi thêm muốn em nhiều hơn."

Fyodor dễ dàng nhấc Chuuya lên và ném cậu lên giường, sức mạnh của anh được thể hiện rõ qua cách anh dễ dàng xử lý Chuuya. Chuuya ngã xuống giường với một tiếng uỵch, cú va chạm khiến anh như mất hết gió trong giây lát.

Cậu cố gắng bò đi, nhưng Fyodor ngay lập tức lao tới, quấn lấy eo anh và ghim cậu xuống nệm.

"Em sẽ không đi đâu cả, Chuuya thân mến...." Fyodor nói, đôi mắt ánh lên vẻ thích thú đen tối. Anh cúi xuống, mặt chỉ cách Chuuya vài inch. "Bây giờ em là của tôi và tôi sẽ cho em thấy chính xác điều đó có nghĩa là gì."

Chuuya quằn quại và vặn vẹo dưới sức nặng của Fyodor, khuôn mặt cậu lộ rõ ​​nỗi sợ hãi và hoảng loạn, đôi mắt cậu mở to kinh hoàng, và giọng cậu phát ra trong tiếng thở hổn hển, hoảng loạn. Cậu hét lên, giọng run run vì sợ hãi. "Buông tôi ra! Thả tôi ra, đồ khốn bệnh hoạn!"

"Suỵt, Chuuya thân mến của tôi..." Nhưng Fyodor chỉ cười khúc khích, tay anh ta di chuyển để ghim cổ tay Chuuya lên trên đỉnh đầu cậu, cơ thể đè lên cậu như một vật nặng. anh thì thầm, giọng trầm và êm dịu.

"Không cần phải sợ hãi như vậy. Tôi hứa sẽ không làm tổn thương em. Tôi chỉ muốn cho em thấy niềm vui thực sự là gì, được là của tôi có ý nghĩa như thế nào."

Tim Chuuya đập thình thịch trong lồng ngực, toàn bộ cơ thể cậu căng lên khi Fyodor giữ anh lại. Tâm trí cậu quay cuồng với những cảm xúc trái ngược nhau, sợ hãi và ghê tởm trộn lẫn với một ham muốn kỳ lạ không được chào đón. Cậu chiến đấu chống lại sự kìm kẹp của Fyodor bằng tất cả sức lực của mình, nhưng trong thâm tâm cậu biết rằng điều đó là vô nghĩa.

"...Làm ơn..." Cậu thở dốc, giọng cầu xin tuyệt vọng. "Làm ơn, đừng làm điều này. Tôi không muốn điều này. Tôi không muốn..."

Nhưng ngay cả khi cậu nói, Chuuya biết rằng lời nói của cậu thật yếu ớt và trống rỗng. Cậu có thể cảm nhận được sức nóng từ cơ thể Fyodor áp vào cơ thể mình, sự đụng chạm thô bạo của anh khiến xương sống cậu rùng mình. Cậu bị mắc vào lưới sợ hãi và ham muốn, không biết làm cách nào để thoát ra.

Fyodor lại cười khúc khích, anh cúi xuống, môi chạm vào cổ Chuuya, rồi anh thì thầm bằng một giọng nói quyến rũ. "Tôi có thể cảm thấy tim em đập nhanh, cơ thể em run rẩy dưới sự chạm vào của tôi. Em có thể phủ nhận điều đó, nhưng sâu thẳm, em muốn điều này. Em muốn tôi."

Chuuya lắc đầu,  cậu hét lên, giọng nghẹn ngào vì xúc động. "Không, tôi không muốn! Tôi không muốn điều này, tôi không muốn anh!!"

Tuy nhiên, cơ thể Chuuya đã phản bội cậu, làn da cậu nóng bừng và hơi thở cậu trở nên hổn hển. Cậu cảm thấy ghê tởm những lời nói của Fyodor và phản ứng của chính cơ thể mình, sự tức giận và xấu hổ đang giằng xé trong cậu.

"Em có thể từ chối nếu muốn." Fyodor thì thầm, môi anh di chuyển xuống xương đòn của Chuuya. "Em có thể ghét tôi, em có thể chửi rủa tôi, nhưng điều đó không thay đổi sự thật rằng em cũng muốn tôi!"

Chuuya cắn môi để kìm lại tiếng rên khi môi Fyodor di chuyển xuống ngực cậu, cơ thể cậu vô tình uốn cong khi được chạm vào. Những cảm giác mà cậu đang cảm thấy vừa đáng sợ vừa phấn khích, và cậu ghét bản thân mình vì đã tận hưởng nó. 

"Không...." Chuuya thở hổn hển, giọng cậu chỉ hơn một lời thì thầm.

Cơ thể Chuuya run lên với những cảm xúc trái ngược nhau khi Fyodor tiếp tục chạm vào cậu, tay và miệng khám phá từng tấc da thịt. Cậu cảm thấy ghê tởm và xấu hổ, nhưng đồng thời, cậu không thể phủ nhận cảm giác khoái cảm kỳ lạ, không mong muốn mà sự đụng chạm của Fyodor mang lại. 

Và khi nước mắt trào ra trong mắt, cuối cùng cậu cũng vỡ òa, giọng cậu vỡ ra vì xúc động, Chuuya thở hổn hển, mắt dán chặt vào mắt Fyodor.

"Làm ơn...dừng lại...Tôi cầu xin anh...làm ơn dừng lại đi..."

Fyodor dừng lại một lúc, đôi mắt anh dán chặt vào khuôn mặt Chuuya, quan sát đôi má đẫm nước mắt và vẻ cầu xin trên khuôn mặt người tóc cam. "Tại sao tôi phải dừng lại, Chuuya thân mến?"

Anh nói, giọng trầm và oi bức. "Sẽ là một tội ác nếu tôi từ chối em, Chuuya thân mến."

"Bởi vì tôi không muốn điều này!" Chuuya nức nở, cơ thể run lên vì sợ hãi và khao khát mà cậu không thể hiểu được. Cậu vùng vẫy dưới vòng tay của Fyodor, cố gắng đẩy anh ta ra, nhưng cậu đã bị sức nặng của cơ thể Fyodor đè xuống một cách vô vọng.

Fyodor lại cười khúc khích, môi anh cong lên thành một nụ cười tàn nhẫn. "Tuyệt vời quá, khóc rồi..."

Chuuya tiếp tục khóc và giãy giụa, cơ thể cậu run rẩy nức nở khi Fyodor giữ cậu lại, tay và miệng anh tiếp tục khám phá cơ thể Chuuya. Trong suốt thời gian đó, Fyodor luôn mang trên mặt một nụ cười đen tối, hài lòng, tận hưởng những giọt nước mắt và sự phản kháng tuyệt vọng của Chuuya.

Anh đưa tay vuốt tóc Chuuya, những ngón tay vuốt ve những đường nét trên khuôn mặt cậu và ngân nga hài lòng khi nhìn những giọt nước mắt chảy dài trên má Chuuya.

"Đừng khóc như thế, món đồ chơi xinh đẹp của tôi. Thật lãng phí khi nhìn thấy một khuôn mặt đáng yêu như vậy bị nước mắt làm hỏng. Hãy thả mình ra đi, hãy để bản thân em cảm nhận được niềm vui mà tôi đang mang lại cho em."

"Đồ khốn nạn biến thái không biết xấu hổ!!" Chuuya gào lên, cổ họng cậu đau rát vì đã gào lên liên tục chỉ để chửi mắng Fyodor.

Fyodor chỉ cười khúc khích trước lời nói của Chuuya, dường như không hề bối rối trước những cơn giận dữ bộc phát của cậu. Anh nói, giọng nhẹ nhàng và trịch thượng. 

"Ngôn ngữ đầy màu sắc như vậy. Nhưng thật xấu hổ khi thấy giọng nói đáng yêu của em được sử dụng cho sự thô tục như vậy. Có lẽ thay vào đó tôi nên tìm cách sử dụng miệng của em tốt hơn."

Nói xong, Fyodor thay đổi vị trí, di chuyển để anh nằm trên Chuuya, cơ sở lướt bên trên mặt cậu, anh thì thầm, nở một nụ cười đen tối trên khuôn mặt. " Nào, Chuuya thân mến, hãy sử dụng cái miệng xinh đẹp đó của em tốt hơn nhé."

Chuuya bối rối và mất phương hướng, tâm trí anh quay cuồng trước sự tấn công dữ dội của cảm giác và những lời nói của Fyodor. Cậu bị cuốn vào một cơn lốc cảm xúc, cơ thể cậu cảm thấy vừa phấn khích vừa sợ hãi, tâm trí cậu đang cố gắng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Gì? Anh đang nói về cái gì?" Giọng Chuuya run lên, không hiểu Fyodor đang nói gì cả.

Fyodor cười khúc khích, một nụ cười tàn nhẫn cong lên trên môi anh, anh thì thầm, thay đổi tư thế khiến hông anh gần như chạm vào mặt Chuuya. "Tôi nghĩ em có thể tìm ra nó."

"Không!...Ý anh là..." Đôi mắt Chuuya mở to, cậu dần dần nhận ra khi hiểu được ý của Fyodor. Cậu thở hổn hển, mặt đỏ bừng vì nóng và xấu hổ, cậu phản đối, giọng cậu yếu ớt và run rẩy. 

"Tôi muốn sử dụng cái miệng xinh đẹp đó của em một cách hữu ích. Nếu em định chửi bới và xúc phạm tôi, tôi cũng có thể cho em thứ gì đó tốt hơn để làm với cái miệng của em." Fyodor cười và nhẹ nhàng nói.

Nhịp tim Chuuya tăng nhanh, cả sự sợ hãi và phấn khích chảy trong huyết quản cậu.  Cậu biết mình nên kháng cự, nên đẩy Fyodor ra và chống lại những bước tiến của anh, nhưng cơ thể cậu dường như phản bội cậu, miệng anh vô tình chảy nước miếng trước những lời nói của Fyodor bất chấp những nỗ lực hết sức để tỏ ra thách thức.

"Thật là một cậu bé ngoan" Fyodor cười khúc khích trước phản ứng của Chuuya, đôi mắt anh ánh lên sự hài lòng, anh ngân nga, một tay đưa xuống vuốt ve má Chuuya. "Em đã có ý tưởng rồi phải không? Cơ thể em biết nó muốn gì, ngay cả khi tâm trí em chưa biết."

Chuuya nuốt khan, cổ họng khô rát. Chuuya biết mình nên nói điều gì đó, nên chống lại sự tiến tới của Fyodor, nhưng tất cả những gì cậu có thể làm là thở hổn hển và rùng mình khi bàn tay trên má trượt xuống quai hàm cậu, ngón tay cái của Fyodor lướt nhẹ lên môi dưới của Chuuya.

"Đó, em thấy không?" Fyodor lẩm bẩm, giọng anh đầy ham muốn. "Cơ thể em muốn tôi, nó muốn điều này. Và tôi biết em cũng muốn, ngay cả khi bạn không thừa nhận điều đó. Tôi có thể nhìn thấy điều đó trong mắt bạn, qua cách cơ thể bạn phản ứng với sự đụng chạm của tôi!"

Tâm trí Chuuya quay cuồng, suy nghĩ của cậu là một mớ hỗn độn những cảm xúc trái ngược nhau. Một phần trong anh muốn kháng cự, chống lại những bước tiến của Fyodor, nhưng một phần khác trong cậu bắt đầu nhượng bộ trước những cảm giác choáng ngợp đang chạy khắp cơ thể mình.

Miệng Chuuya khô khốc, môi cậu vô tình hé ra khi ngón tay cái của Fyodor chạm vào chúng một lần nữa.

"Nói đi.." Fyodor thì thầm, giọng anh nhẹ nhàng nhưng lại có phần u ám. "Nói em muốn nó đi, xinh đẹp của tôi, nói em muốn tôi đi."

Chuuya lắc đầu. "Tôi không muốn!"

Fyodor cười khúc khích, đôi mắt nheo lại với vẻ tàn nhẫn. "Em quả quyết cứng đầu quá. Và tôi là một người đàn ông kiên nhẫn. Tôi sẽ đợi cho đến khi em cầu xin tôi  chiếm lấy em, cho đến khi em quằn quại bên dưới thân tôi và nói tên của tôi giống như một lời cầu nguyện."

Mặt Chuuya đỏ bừng, cơ thể cậu run lên khi những lời nói của Fyodor xuyên qua người cậu. Cậu không muốn nhượng bộ, không muốn cho Fyodor thứ anh muốn.

Nhưng cơ thể cậu đang phản ứng lại sự đụng chạm của Fyodor, bụng cậu quặn thắt và hơi thở gấp gáp. Cậu đang thua trong cuộc chiến chống lại ham muốn của chính mình, và cậu biết điều đó.

Fyodor gừ gừ, tay anh trượt xuống ôm lấy quai hàm của Chuuya. "Đừng kháng cự nữa, Chuuya. Cơ thể em đang phản ứng thật tuyệt vời, tôi có thể thấy em muốn điều này đến mức nào, ngay cả khi em không thừa nhận. Chỉ cần nói những lời đó thôi xinh đẹp của tôi. Nói rằng em muốn tôi đi,  hãy nói rằng em cần tôi. Hãy cầu xin tôi đưa em đi và tôi sẽ cho em mọi thứ em mong muốn."

Chuuya lắc đầu dữ dội, cơ thể anh vẫn run rẩy vì ham muốn bị kìm nén nhưng tâm trí anh không chịu nhượng bộ.

"Không, tôi sẽ không nhượng bộ anh, tôi sẽ không nói điều đó, tôi sẽ không cầu xin tôi sẽ không nói rằng tôi muốn anh, rằng tôi cần anh...Anh...anh chẳng là gì ngoài một kẻ bệnh hoạn, tên khốn biến thái, và tôi...tôi ghét anh!"

Fyodor cười khúc khích, rõ ràng thích thú trước sự phản kháng đầy tinh thần của Chuuya. "Nếu em thích. Hãy tiếp tục chửi bới và chống cự. Nhưng nó sẽ không thay đổi bất cứ điều gì, tôi sẽ có em, xinh đẹp của tôi và em sẽ cầu xin tôi, dù em có thừa nhận hay không."

Cơ thể Chuuya run lên vì sợ hãi, tức giận và ham muốn. Cậu biết Fyodor nói đúng, rằng cơ thể anh đang phản ứng với sự đụng chạm của người đàn ông lớn tuổi, bất chấp sự phản đối của chính cậu.

Vậy mà cậu vẫn không chịu nhượng bộ, không chịu thừa nhận rằng cậu muốn điều này biết bao, cậu khao khát điều này biết bao. Chuuya nghiến răng và cố gắng chống lại những cảm giác đang chảy qua người mình, nhưng việc tập trung ngày càng khó khăn hơn.

Fyodor quan sát cuộc đấu tranh nội tâm của Chuuya với nụ cười hài lòng trên khuôn mặt, đôi mắt anh chăm chú nhìn vào khuôn mặt của chàng trai trẻ. "Em trông thật xinh đẹp như thế này."

Chuuya hiện đang thở dốc, ngực cậu phập phồng khi vật lộn với sự kìm kẹp của Fyodor và ham muốn của chính mình.  Chuuya có thể cảm thấy sự kiểm soát của mình đang tuột dốc, có thể cảm thấy ngọn lửa dục vọng đang bùng cháy trong huyết quản.

Cơ thể Chuuya run lên vì kiệt sức, cơ bắp của cậu cuối cùng cũng rã rời khi bàn tay của Fyodor lướt qua người cậu như một kẻ săn mồi đang đùa giỡn với con mồi. Bây giờ cậu ta quá yếu để chống trả, chẳng còn sức để tập hợp thêm bất kỳ sự kháng cự nào.

Fyodor cười khúc khích, đôi mắt lấp lánh sự hài lòng. "Tốt hơn rồi, xinh đẹp của tôi. Bây giờ em đã hợp tác hơn rất nhiều, tuân thủ hơn rất nhiều."

Tâm trí Chuuya mơ hồ, những suy nghĩ của cậu hỗn loạn và bối rối. Cậu quá mệt mỏi để chống trả, quá choáng ngợp trước những cảm giác đang tràn ngập khắp cơ thể.

Tất cả những gì cậu có thể làm là nằm đó, cơ thể đáp lại sự đụng chạm của Fyodor bất chấp mong muốn của anh ta, tâm trí cậu không thể tập trung vào bất cứ điều gì ngoại trừ khoái cảm đang chảy rần rật trong huyết quản.

Bàn tay của Fyodor lướt khắp người cậu, khám phá từng centimet trên cơ thể cậu bằng một cái chạm đầy tự tin và chiếm hữu. Làn da của Chuuya đỏ bừng và nhạy cảm, cơ thể cậu run lên khi chạm nhẹ nhất, và cậu vô tình thở ra một hơi nhỏ khi những ngón tay của Fyodor lướt dọc theo đùi trong của cậu.

Chuuya rên rỉ, cơ thể cậu cong lên trong sự đụng chạm của Fyodor gần như vô tình. Cậu không muốn nhượng bộ người đàn ông lớn tuổi hơn, không muốn mang lại cho anh ta sự thỏa mãn khi biết anh ta đã ảnh hưởng đến cậu nhiều đến thế nào. 

Nhưng cơ thể Chuuya đang phản bội cậu, đáp trả bằng ý chí riêng của nó.

"Hãy nhượng bộ đi, đồ chơi ngọt ngào của tôi..." Fyodor thì thầm, môi anh chạm vào vành tai Chuuya. "Hãy để bản thân cảm nhận. Em không cần phải chiến đấu nữa. Chỉ cần nhượng bộ tôi, và tôi sẽ cho em mọi thứ em mong muốn."

Cơ thể Chuuya run rẩy khi những lời nói của Fyodor lướt qua cậu, tâm trí cậu trôi qua một biển cảm xúc trái ngược nhau.  Chuuya mệt mỏi, choáng ngợp và đồng thời khao khát được cảm nhận nhiều hơn về sự đụng chạm của Fyodor.

Cậu mở miệng định nói điều gì đó, tranh luận hay phản đối, nhưng điều phát ra là một tiếng thở hổn hển đầy khoái cảm khi những ngón tay của Fyodor lướt qua điểm đặc biệt nhạy cảm trên ngực cậu...

"Được rồi, xinh đẹp của tôi. Chỉ cần đầu hàng tôi, và tôi sẽ cho em mọi thứ em cần, mọi thứ em mong muốn." Fyodor thì thầm, những ngón tay anh lướt trên da Chuuya một cách thoải mái như luyện tập.

Chuuya nhăn mặt nhìn Fyodor đang ở trên cơ thể cậu, Chuuya nhỏ giọng thì thầm. "Nếu tôi nhượng bộ...anh có để tôi đi vào ngày hôm sau không?"

Fyodor cười khúc khích, đôi mắt lấp lánh thích thú. "Em có thực sự tin rằng tôi sẽ để em đi dễ dàng như vậy không?"

Trái tim Chuuya thắt lại trước những lời đó, hy vọng về tự do của anh tan thành mây khói. Cậu cố gắng đè nén nỗi sợ hãi và tuyệt vọng đang dâng lên trong lồng ngực, nhưng tất cả đã quá sức chịu đựng - sự bất lực, kiệt sức, ham muốn vẫn cháy bỏng trong huyết quản bất chấp tất cả.

"Nhưng..." Fyodor nhẹ nhàng nói thêm, mắt anh nheo lại khi quan sát khuôn mặt Chuuya. "Tôi cho rằng tôi có thể bị thuyết phục để để em đi...nếu em cầu xin tôi đủ tốt."

Hơi thở của Chuuya nghẹn lại trong cổ họng, mắt cậu mở to trước lời nói của người đàn ông lớn tuổi. Cậu biết bây giờ mình không còn lựa chọn nào khác, biết rằng cậu phải làm theo nếu muốn câu giờ cho bản thân. Vì vậy, cậu ta nuốt khan và nghiến răng, rồi ngước nhìn Fyodor với ánh mắt vừa thách thức vừa tuyệt vọng.

"Làm ơn..." Cậu nói, giọng chỉ lớn hơn tiếng thì thầm một chút. "...Làm ơn...tôi sẽ làm bất cứ điều gì anh muốn...Xin hãy để tôi đi vào buổi sáng...Cầu xin anh..."

Fyodor lại cười khúc khích, tay anh đưa lên vuốt ve má Chuuya, những ngón tay thô ráp và đầy tính chiếm hữu. "Bất cứ thứ gì? Xinh đẹp của tôi? Em có chắc chắn sẵn sàng cho tôi bất cứ thứ gì không?"

Tim Chuuya lỡ nhịp trước những lời đó, nhưng anh gật đầu nhiệt thành, mắt dán chặt vào khuôn mặt của Fyodor, cậu nói.  "Sao cũng được. Nhưng làm ơn hãy để tôi đi khi chuyện này kết thúc."

Nụ cười của Fyodor nở rộng, đôi mắt anh ánh lên sự hài lòng tàn nhẫn. Giọng trầm u ám. "Được rồi, tôi sẽ để em rời đi vào buổi sáng nhưng với một điều kiện."

Tim Chuuya đập thình thịch trong lồng ngực, tâm trí anh chạy đua với những khả năng. "Điều...điều kiện gì?" 

Những ngón tay của Fyodor lướt qua quai hàm của Chuuya, cái chạm của anh mềm mại và dịu dàng đến mức lừa dối. "Tối nay em sẽ trao thân cho tôi hoàn toàn."

Anh nói bằng chất giọng mượt mà êm ái. "Em sẽ phải làm mọi điều tôi nói mà không được thắc mắc hay do dự. Và sau đó, vào buổi sáng, em sẽ được tự do."

Chuuya nuốt khan, cổ họng khô rát. Ý nghĩ phục tùng Fyodor, hoàn toàn phó thác bản thân cho những ý muốn bất chợt của anh ta, vừa đáng sợ vừa phấn khởi. Nhưng cậu biết mình không có lựa chọn nào khác, biết rằng đây là cách duy nhất để có được tự do.

"Chúng ta thỏa thuận được chưa, xinh đẹp của tôi?" Fyodor ngâm nga, giọng anh nhẹ nhàng quyến rũ. "Em sẽ trao thân cho tôi đêm nay và kiếm được tự do vào buổi sáng chứ?"

Chuuya gật đầu, tim anh đập thình thịch trong lồng ngực khi bắt gặp ánh mắt của Fyodor, anh thì thầm, giọng gần như hơi thở. "Vâng...tôi sẽ trao thân cho anh...Tôi sẽ làm bất cứ điều gì anh muốn. Làm ơn, hãy để tôi đi vào buổi sáng...."

Nụ cười của Fyodor nở rộng, đôi mắt anh ánh lên sự hài lòng và chiến thắng, anh thì thầm, đưa tay lên vuốt ve má Chuuya một lần nữa. "Ngoan lắm, xinh đẹp của tôi!"

Chuuya rùng mình trước những lời đó, cơ thể cậu vừa sợ hãi vừa phấn khích khi nghĩ đến những gì sắp xảy ra. Cậu biết mình sắp phải trải qua một đêm dài, và cậu sẽ phải hoàn toàn đầu hàng trước những ham muốn và ý muốn bất chợt của Fyodor.

Fyodor cúi xuống, hơi thở nóng hổi phả vào tai Chuuya, anh thì thầm, giọng u ám và chiếm hữu. "Em thuộc về tôi từ giờ cho đến sáng hôm sau, và tôi sẽ tận dụng niềm vui của em bằng mọi cách có thể."

Chuuya lại rùng mình, cơ thể run rẩy vì sợ hãi và ham muốn. Cậu biết rằng mình đã đồng ý với điều này, đã đồng ý giao nộp bản thân hoàn toàn cho Fyodor, nhưng giờ đây khi điều đó thực sự xảy ra, cậu tràn ngập cảm giác không thể tránh khỏi và bất lực.

"Tôi sẽ tận hưởng em một cách trọn vẹn..." Fyodor mỉm cười, tay anh dộc theo đường công trên cơ thể của Chuuya, mỉm cười nói.

Hơi thở của Chuuya nghẹn lại trong cổ họng, cơ thể cậu phản ứng với sự đụng chạm của Fyodor với cảm giác vừa sợ hãi vừa hưng phấn. Chuuya biết rằng mình đang ở thế quá khích, rằng cậu hoàn toàn phụ thuộc vào sự thương xót của người đàn ông lớn tuổi hơn, nhưng cậu không thể ngăn được cách cơ thể mình phản ứng lại với những lời khen ngợi và sự chú ý.

Căn phòng tối om, ánh sáng duy nhất đến từ những ngọn đèn đường bên ngoài, tạo nên những cái bóng kỳ lạ trên tường.  Những âm thanh duy nhất còn lại là tiếng hai cơ thể va vào nhau và tiếng giường cọt kẹt, xen lẫn tiếng thở nặng nề và tiếng rên rỉ yếu ớt.

"Ahh! Ah...ưm..." Chuuya run rẩy bên dưới Fyodor, cơ thể cậu phản ứng lại sự đụng chạm của người đàn ông lớn tuổi mặc dù cậu đã cố gắng hết sức để chống cự. Bàn tay của Fyodor lướt khắp người cậu, sự đụng chạm của anh vừa dịu dàng vừa chiếm hữu, để lại đằng sau dấu vết của nhiệt huyết và ham muốn.

Cả hai đều bị tiêu diệt bởi bóng tối và những cảm giác, lời nói và thế giới bên ngoài bị lãng quên trong khoảnh khắc nóng bỏng. Tất cả những gì tồn tại là hai người họ, cơ thể họ quyện vào nhau và hơi thở của họ hòa quyện vào nhau trong bóng tối.

Khi cơ thể họ di chuyển cùng nhau, âm thanh duy nhất trong phòng là âm thanh của da thịt chạm vào da thịt và những hơi thở run rẩy, mềm mại thoát ra từ môi họ.  Fyodor hoàn toàn kiểm soát, tay và cơ thể anh điều khiển chuyển động và phản ứng của Chuuya, uốn nắn cậu theo ý mình như đất sét.

Chuuya chìm đắm trong cảm xúc, tâm trí cậu mờ mịt vì ham muốn. Cậu hoàn toàn phụ thuộc vào sự thương xót của Fyodor, cơ thể cậu háo hức đáp lại sự đụng chạm của người đàn ông lớn tuổi và những lời thì thầm ca ngợi và chiếm hữu của cậu.

Khi cơ thể họ di chuyển cùng nhau, âm thanh trong phòng ngày càng lớn và tuyệt vọng hơn. Tiếng cọt kẹt của giường ngày càng lớn hơn khi chuyển động của họ trở nên điên cuồng hơn, tiếng thở hổn hển và tiếng rên rỉ thoát ra từ môi họ càng trở nên khẩn trương hơn.

"Ah! Ha...ư..ah.." Cơ thể Chuuya như bốc cháy, tâm trí cậu tràn ngập khoái cảm và ham muốn. Cậu chìm đắm trong những cảm giác, cơ thể cậu hoàn toàn phụ thuộc vào sự đụng chạm và mệnh lệnh của Fyodor.

Và với mỗi tiếng thở hổn hển và rùng mình thoát ra khỏi cơ thể, cậu cảm thấy mình ngày càng tiến gần đến bờ vực, cơ thể cậu ngày càng căng cứng hơn.

Fyodor có thể cảm nhận được Chuuya đang ở gần đến mức nào, có thể cảm nhận được sự căng thẳng đang dâng lên trong cơ thể cậu như một chiếc lò xo cuộn lại. Anh mỉm cười, đôi môi lướt trên làn da Chuuya khi anh thì thầm vào tai cậu những lời tục tĩu, chiếm hữu.

Chuuya không thể đáp lại, chỉ có thể thở hổn hển và rùng mình khi những lời nói của Fyodor lan khắp người cậu, làm tăng thêm ngọn lửa ham muốn đang bùng cháy trong huyết quản cậu. Bây giờ cậu đã ở quá gần, quá gần bờ vực, và cậu có thể cảm thấy mình đang chao đảo trên bờ vực giải thoát.

Bàn tay và cơ thể của Fyodor cử động một cách dễ dàng, sự đụng chạm của anh vừa nhẹ nhàng vừa ra lệnh. Anh biết cách thúc đẩy, trêu chọc và chạm vào để đưa Chuuya đến bờ vực, rồi giữ cậu ở đó, lơ lửng trong trạng thái ngây ngất bị tra tấn ngọt ngào.

Chuuya lúc này đang thút thít, cơ thể cậu rung lên và run rẩy khi cậu đang ở trên bờ vực cực khoái. Những lời cầu xin và rên rỉ của cậu trộn lẫn với những lời thì thầm bẩn thỉu, chiếm hữu của Fyodor, khiến không khí tràn ngập những âm thanh của ham muốn thô sơ, tuyệt vọng.

"Làm ơn..."Chuuya thở hổn hển, giọng cậu rời rạc và thô ráp. Chuuya thậm chí còn không biết mình đang cầu xin điều gì, chỉ biết rằng cậu cần được giải thoát, rằng cậu cần được đẩy ra bờ vực, và chỉ có Fyodor mới có thể làm được điều đó.

"Suỵt.."Fyodor thì thầm, hơi thở nóng hổi phả vào tai Chuuya. "Tôi biết em cần gì. Nhưng em biết đấy, tôi sẽ chưa đưa nó cho em...Cho đến khi tôi no."

Chuuya lại thút thít, cơ thể cậu tuyệt vọng uốn cong dựa vào Fyodor, tìm kiếm sự giải thoát ngoài tầm với. Cậu đang tuyệt vọng, đang trên bờ vực, nhưng cậu biết rằng mình hoàn toàn phụ thuộc vào sự thương xót của người đàn ông lớn tuổi hơn.

Chuuya bất lực để chống cự, chỉ có thể nằm đó và để Fyodor chiếm đoạt cậu, cả thể xác lẫn linh hồn.

Fyodor tiếp tục trêu chọc và hành hạ cậu, tay và cơ thể anh di chuyển với tốc độ chậm rãi, có chủ ý khiến Chuuya phải thở hổn hển và thút thít vì cần thiết. Những lời nói và lời thì thầm của anh bây giờ bẩn thỉu hơn, chiếm hữu và ra lệnh nhiều hơn, khi anh tận hưởng khoái cảm từ cơ thể Chuuya.

"Em là của tôi." Anh lặp lại, và mỗi lần anh nói điều đó, Chuuya lại cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng. Cậu đang chìm đắm trong cảm giác đó, chìm đắm trong những cảm giác, âm thanh và nhận thức rằng cậu hoàn toàn bị người đàn ông phía trên làm chủ.

Nhiều giờ trôi qua, mặc dù đối với Chuuya nó như là vô tận, nhưng Fyodor vẫn không để cậu tìm được lối thoát. Thay vào đó anh tiếp tục trêu chọc và hành hạ cậu, đẩy cậu đến bờ vực cực khoái chỉ để rút lui vào giây phút cuối cùng, khiến Chuuya run rẩy và thở hổn hển, tuyệt vọng vì sự giải thoát vừa ngoài tầm tay của mình.

"Làm ơn...hức..."Chuuya thì thầm lần nữa, giọng cậu rời rạc và đứt quãng."Làm ơn, tôi cần nhiều hơn, tôi cần...tôi cần..."

Nhưng cậu không biết mình cần gì, chỉ biết rằng bản thân đang lạc lối trong những cảm giác tràn ngập khắp người, cơ thể cậu căng cứng và run rẩy vì khao khát.

Fyodor cười nhẹ, hơi thở nóng hổi phả vào tai Chuuya. "Và ngay bây giờ, em cần phải chờ đợi. Em cần phải kiên nhẫn và vâng lời, xinh đẹp của tôi. Em cần phải tin tưởng rằng tôi biết điều gì là tốt nhất cho em, và rằng tôi sẽ cho em mọi thứ em cần...vào thời điểm của riêng tôi."

Chuuya rên rỉ, cơ thể cậu đáp lại lời nói của Fyodor ngay cả khi tâm trí cậu phản đối. Cậu muốn cầu xin, yêu cầu Fyodor cho cậu sự giải thoát mà cậu rất cần. Nhưng anh biết rằng điều đó sẽ vô ích.

Cậu đã phó mặc cho người đàn ông lớn tuổi hơn, và cậu sẽ phải tin tưởng rằng Fyodor sẽ cho cậu thứ cậu cần…cuối cùng.

Thời gian mất hết ý nghĩa khi Chuuya nằm đó, mắc kẹt trong vòng xoáy vô tận của niềm vui và sự phủ nhận. Cậu không biết đã trải qua bao lâu, chỉ có điều mỗi giây phút trôi qua cậu càng trở nên tuyệt vọng hơn.

Cơ thể cậu run lên vì khao khát, tâm trí mờ mịt vì ham muốn, nhưng Fyodor vẫn giữ cậu ở rìa, không cho cậu vượt qua ngưỡng cửa để được giải thoát.

Sau đó, ngay khi Chuuya chuẩn bị cầu xin lần nữa, Fyodor đã ôm chặt lấy cậu, cơ thể anh ấn mạnh hơn vào người Chuuya. "Tôi nghĩ đã đến lúc rồi. Tôi nghĩ tôi đã hành hạ em đủ rồi, xinh đẹp của tôi."

"A..Ah!.." Chuuya thở hổn hển, cơ thể cậu cong lên tuyệt vọng dựa vào Fyodor. Chuuya có thể cảm nhận được sự căng thẳng đang dâng lên trong cơ thể mình, và cậu biết rằng lần này, Fyodor cuối cùng cũng sẽ đưa cho cậu thứ cậu cần.

Fyodor cười khúc khích bên tai Chuuya, hơi thở của anh nóng hổi và nặng nề. "Và bây giờ, tôi nghĩ đã đến lúc em nhận phần thưởng của em."

Chuuya rên rỉ, cơ thể cậu cầu xin được giải thoát khi run rẩy dưới sự đụng chạm của Fyodor. Cậu có thể cảm nhận được ngọn lửa đang dâng lên trong huyết quản mình, và Chuuya biết rằng mình đang trên bờ vực của một làn sóng khoái cảm dâng trào.

Bàn tay của Fyodor di chuyển xuống, những ngón tay anh vuốt ve làn da Chuuya một cách chậm rãi đến đau đớn. Anh thì thầm, giọng anh trầm và u ám. "Em muốn phải không?"

Chuuya điên cuồng gật đầu, cơ thể run rẩy và thở hổn hển. "Vâng..làm ơn..làm ơn..."

Cậu chưa bao giờ khao khát điều gì mãnh liệt đến vậy trong đời, chưa bao giờ cảm thấy khao khát được giải thoát đến vậy. Và cậu biết rằng chỉ có Fyodor mới có thể đưa nó cho cậu...

"Tốt! Vậy thì hãy đến với tôi, món đồ chơi xinh đẹp. Hãy đi và cho tôi mọi thứ em có, hãy để tôi chiếm lấy niềm vui của em và biến nó thành của tôi."

Khi những lời nói đó lướt qua mình, Chuuya cảm thấy sự kiểm soát cuối cùng của mình bị đứt gãy. Cậu phát ra một tiếng rên rỉ nghẹn ngào, cơ thể cậu cong lên và run rẩy khi cuối cùng cậu cũng chịu thua những làn sóng khoái cảm tràn ngập khắp người cậu. Chuuya hoàn toàn chìm đắm trong cảm giác đó, tâm trí cậu tràn ngập niềm vui và sự giải thoát.

Bàn tay và cơ thể của Fyodor di chuyển theo anh, ôm lấy Chuuya và giữ cậu lại khi cậu cưỡi lên những làn sóng khoái cảm tràn qua anh, anh thì thầm, giọng trầm nhẹ nhàng nhưng đầy chiếm hữu. "Thật là một chàng trai ngoan. Hãy trao tất cả cho tôi. Hãy để tôi thấy em gục ngã trong vòng tay anh."

"Một lần...và...mãi mãi, Chuuya!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#soukoku