Celebrity

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần đây, Danielle thường xuyên bắt gặp Haerin trở về muộn sau giờ học. Khi chạm mặt trên con đường quen thuộc, Danielle luôn thấy Haerin mang theo chiếc balo nhỏ và bao đàn guitar khoác hờ trên vai. Ánh mắt Haerin có phần xa xăm nhưng luôn kèm theo một nụ cười nhẹ khi gặp Danielle. Danielle không khỏi tự hỏi liệu Haerin có đang âm thầm chuẩn bị một tiết mục đặc biệt nào đó cho lễ hội sắp tới hay không. Nhưng mỗi khi chị hỏi, Haerin chỉ mỉm cười bí ẩn và lắc đầu khiến Danielle càng thêm tò mò và bối rối.

***

Lễ hội thường niên của trường là một sự kiện lớn, không chỉ thu hút học sinh mà còn có sự tham gia của nhiều người dân trong khu vực. Ngay từ buổi trưa, sân trường đã tràn ngập âm thanh sôi động, tiếng cười nói rộn ràng và mùi thơm từ các gian hàng. Các lớp học đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho gian hàng của mình, tạo nên một không gian lễ hội đa dạng và đầy màu sắc.

Lớp của Haerin phụ trách gian hàng đồ uống. Họ chuẩn bị hai món chính là trà sữa và nước ép trái cây. Gian hàng được trang trí với bóng bay và dây ruy băng đơn giản nhưng tinh tế. Haerin đứng sau quầy, tay thoăn thoắt pha chế và phục vụ khách. Em luôn giữ nụ cười nhẹ nhàng, tạo cảm giác thân thiện và thu hút nhiều người đến thưởng thức.

Lớp của Danielle mở gian hàng bán món ăn nhẹ với hai món chính là bánh rán và tteokbokki. Gian hàng của họ được trang trí rực rỡ với đèn lồng và băng rôn đầy màu sắc. Danielle đảm nhận vai trò thu ngân, đứng chào đón và tính tiền cho khách hàng với nụ cười tỏa nắng. Sự nhiệt tình và thân thiện của cô khiến nhiều người dân địa phương cũng ghé qua không chỉ để mua đồ ăn mà còn để trò chuyện với Danielle.

Sau khi các gian hàng bán xong phần lớn đồ ăn và đồ uống, buổi chiều là lúc diễn ra các trò chơi tập thể. Khu vực sân trường trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết với các trò chơi như kéo co, đua xe đạp chậm, giải đố và nhiều trò khác. Tiếng cười, tiếng reo hò vang lên khắp nơi, không khí lễ hội càng thêm phần sôi động.

Cả Haerin và Danielle quyết định ngồi xem và cổ vũ cho các trò chơi. Họ không tham gia trực tiếp, mà thay vào đó, cùng nhau thưởng thức không khí vui vẻ và cổ vũ nhiệt tình cho bạn bè và các đội chơi. Sự nhiệt tình của Danielle và Haerin làm cho không khí thêm phần phấn khích, họ chia sẻ những khoảnh khắc vui vẻ và trò chuyện với nhau, dần xóa bỏ khoảng cách giữa họ.


Khi màn đêm buông xuống, lễ hội bước vào thời khắc được mong chờ nhất. Sân khấu chính của trường được trang hoàng lộng lẫy, ánh đèn sân khấu sáng rực. Học sinh và người dân địa phương tập trung đông đủ, chờ đợi những tiết mục biểu diễn ca nhạc mà các học sinh đã chuẩn bị.

Rất nhiều tiết mục đã trôi qua, từ các màn nhảy múa sôi động đến những bản hợp ca đầy màu sắc. Đám đông đã cổ vũ nhiệt tình, không khí trên sân khấu trở nên căng thẳng và hào hứng.

Khi MC lên sân khấu và giới thiệu tiết mục tiếp theo, danh tính của người biểu diễn được công bố

"Tiếp theo, chúng tôi hân hạnh giới thiệu tiết mục đến từ Kang Haerin, lớp 11-4 !"

Danielle không khỏi ngạc nhiên, đôi mắt mở to và trái tim chị đập nhanh hơn khi nghe tên Haerin. Chị chưa bao giờ nghĩ rằng Haerin, người ít nói và luôn giữ kín bí mật, lại sẽ biểu diễn trên sân khấu. Cảm xúc bất ngờ và hồi hộp khiến Danielle cảm thấy hào hứng hơn bao giờ hết. Chị chăm chú nhìn về phía sân khấu, không thể chờ đợi để xem phần trình diễn của Haerin.

Haerin bước ra từ phía sau sân khấu, mang theo cây đàn guitar. Em ngồi xuống trước micro, ánh mắt dịu dàng quét qua đám đông. Danielle đứng ở hàng ghế khán giả, ánh mắt chăm chú dõi theo từng cử động của Haerin.

Trước khi bắt đầu, Haerin khẽ điều chỉnh micro và nói với giọng nói trầm ấm nhưng đầy cảm xúc

"Xin chào mọi người. Hôm nay, mình muốn dành tặng bài hát này cho một người đặc biệt. Người đó đang ở đây, giữa đám đông này và mình tin rằng người ấy sẽ hiểu hết những gì mình muốn gửi gắm qua bài hát này."

Cả khán phòng trở nên im lặng, mọi ánh mắt đều dồn vào Haerin. Em đặt tay lên cây đàn guitar và bắt đầu giai điệu của "Celebrity". Từng nốt nhạc vang lên, hòa quyện với giọng hát ngọt ngào của Haerin, như len lỏi vào từng trái tim. Danielle không rời mắt khỏi sân khấu, trái tim chị đập rộn ràng theo từng lời hát.

" ....

넌 모르지
Cậu ắt hẳn sẽ không biết

떨군 고개 위
Nhưng chỉ cần cậu cúi đầu

환한 빛 조명이
Ánh sáng vẫn đang rực rỡ chói lòa

느려도 좋으니
Cậu chẳng cần nóng vội gì đâu

결국 알게 되길
Nhưng hãy ghi nhớ một điều

The one and only
Rằng cậu là số một, đầu tiên và duy nhất

You are my celebrity
Cậu luôn là một ngôi sao trong lòng tớ

잊지마 넌 흐린 어둠 사이
Đừng quên nhé, rằng giữa muôn trùng mây đen

왼손으로 그린 별 하나
Cậu là ngôi sao rực sáng dù được vẽ nên bằng bàn tay không thuận

보이니 그 유일함이 얼마나
Cậu có nhìn thấy không ?

아름다운지 말야
Sự độc đáo của riêng cậu đầy cuốn hút tới nhường nào ?

You are my celebrity
Với tớ, cậu chính là ngôi sao sáng nhất

...

넌 모르지
Nhưng cậu nào có hay ?

아직 못다 핀
Dành cho cậu, vẫn còn những điều đang ấp ủ

널 위해 쓰여진
Một áng thơ tình tặng riêng cho cậu vẫn còn chưa ngỏ

헤매도 좋으니
Không sao đâu, hãy cứ muộn phiền khi cậu muốn

웃음 짓게 되길
Nhưng sau tất cả, mong rằng cậu hãy cứ mỉm cười

The one and only
Vì cậu là một, là riêng và duy nhất

You are my celebrity
Cậu chính là nhân vật chính của thước phim này

...

잊지마 이 오랜 겨울 사이
Đừng quên nhé, giữa những đêm đông dài tựa vô tận

언 틈으로 피울 꽃 하나
Một nhành hoa bừng nở giữa các khe nứt của tảng băng

보이니 하루 뒤 봄이 얼마나
Cậu có thấy không, rằng mùa xuân đang gõ cửa sớm mai tươi đẹp tới nhường nào

You are my celebrity
Và với tớ, cậu chính là bông hoa mạnh mẽ ấy

Celebrity
Cậu là nhân vật trong lòng tớ

You are my celebrity
Cậu mãi là ngôi sao sáng nhất trong tim tớ "


Khi tiếng nhạc bắt đầu vang lên, Danielle như cảm thấy thời gian chậm lại. Mỗi nốt nhạc mà Haerin cất lên dường như cuốn đi mọi âm thanh khác trong không gian, chỉ để lại giọng hát ấm áp và sâu lắng. Cả hội trường rộng lớn với đám đông đang ngồi kín chỗ như biến mất chỉ còn lại Haerin và Danielle. Mỗi câu hát của Haerin như chạm đến trái tim Danielle, từng lời, từng nốt đều gửi gắm điều gì đó rất đặc biệt như thể chỉ dành riêng cho chị.

Danielle lặng người, mắt không rời khỏi Haerin đang đứng trên sân khấu. Giọng hát ấy không chỉ là âm nhạc, mà là lời thủ thỉ, một lời nhắn gửi tinh tế và đầy cảm xúc. Một cảm giác ấm áp tràn vào lòng Danielle như thể tất cả những lo lắng, áp lực trong suốt thời gian qua đã bị cuốn đi bởi sự dịu dàng và chân thành trong tiếng hát của Haerin. Với Danielle, khoảnh khắc này giống như một thế giới thu nhỏ, nơi chỉ có cả hai, nơi chị thực sự cảm nhận được trái tim của Haerin qua từng giai điệu.

Trong khoảnh khắc đó, Danielle hiểu rằng không cần phải nghe lời giải thích hay nhìn thấy biểu cảm trên gương mặt của Haerin, chị chỉ cần lắng nghe và cảm nhận, và mọi thứ sẽ rõ ràng như chưa từng có điều gì không hiểu giữa họ.

Bài hát kết thúc, không gian như vẫn còn lơ lửng trong sự tĩnh lặng. Những nốt nhạc cuối cùng của Haerin dần tan biến nhưng cảm xúc đọng lại trong lòng Danielle vẫn còn nguyên vẹn, như một dư âm ngọt ngào và dịu dàng khó quên. Cả hội trường bỗng nhiên trở nên im lặng đến kỳ lạ, như thể mọi người đều cần thời gian để trở lại thực tại sau màn trình diễn đầy cảm xúc ấy.

Danielle vẫn ngồi đó, tim chị đập nhanh hơn bình thường, đôi mắt sáng lên với một thứ gì đó vừa ngạc nhiên, vừa xúc động sâu sắc. Một giọt nước mắt vô tình lăn trên má nhưng chị không hề cảm thấy yếu đuối. Ngược lại, chị cảm thấy mạnh mẽ hơn bao giờ hết như thể mọi gánh nặng trong lòng đã được gỡ bỏ. Danielle nhìn Haerin đang cúi đầu chào khán giả, và trong giây phút ấy, chị chỉ muốn chạy lên sân khấu, ôm chầm lấy cô, nói rằng chị đã hiểu, rằng tất cả mọi điều Haerin muốn truyền đạt qua bài hát ấy, chị đã nhận ra và cảm nhận được.

Trong sự vỗ tay rộn ràng của đám đông, Danielle vẫn như đắm chìm trong cảm xúc của riêng mình, thế giới xung quanh dường như vẫn chưa hoàn toàn trở lại với chị. Ánh mắt Danielle hướng về Haerin, tràn đầy sự biết ơn và yêu thương, vì Haerin đã đem đến một khoảnh khắc mà chị sẽ không bao giờ quên.

Haerin bước vào trong cánh gà, tiếng vỗ tay từ khán giả ngoài kia vẫn còn vang vọng trong lòng. Ngay khi vừa bước qua khỏi rèm sân khấu, em nhận được thêm một tràng pháo tay nồng nhiệt từ các nhân viên và các thành viên trong câu lạc bộ âm nhạc. Mọi người đều mỉm cười, ánh mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ và khâm phục như muốn gửi đến Haerin lời cảm ơn vì đã làm nên một màn trình diễn tuyệt vời.

Giữa những tiếng reo hò và lời khen ngợi, Chủ tịch câu lạc bộ âm nhạc là Hanni bước đến bên Haerin. Cô nhẹ nhàng vỗ vai Haerin, ánh mắt đầy tự hào. Hanni không nói gì nhiều, chỉ mỉm cười nhưng trong cái nhìn ấy, Haerin có thể cảm nhận được tất cả sự ủng hộ và lòng tin của đàn chị. Đó không chỉ là lời khen ngợi cho màn trình diễn, mà còn là sự công nhận dành cho những nỗ lực không ngừng nghỉ của Haerin trong suốt thời gian qua.

"Em đã làm rất tốt. Chị biết rằng bài hát này có ý nghĩa đặc biệt với em và em đã truyền tải nó một cách tuyệt vời. Chị rất tự hào về em, Haerin."

Haerin mỉm cười, cảm thấy lòng mình nhẹ bẫng, như thể mọi lo lắng và căng thẳng trước đó đã tan biến. Trong khoảnh khắc ấy, em nhận ra rằng những cố gắng của mình đã được đền đáp, và em đã thực sự chạm đến trái tim của người mà em muốn gửi gắm thông điệp qua bài hát này.

---

Dù các màn trình diễn tiếp tục diễn ra đầy sôi động, Danielle không còn tập trung được nữa. Chị đưa mắt khắp nơi để tìm Haerin nhưng bóng dáng của em không xuất hiện giữa đám đông. Một cảm giác trống rỗng dần lấp đầy tâm trí Danielle, khiến chị trở nên lơ đãng. Âm nhạc và tiếng cười xung quanh dường như chỉ là những âm thanh xa vời, không còn chạm đến chị được nữa.

Suốt thời gian còn lại của lễ hội, Danielle chỉ ngồi yên lặng, thỉnh thoảng đôi mắt chị lại hướng về phía khán đài nhưng trong lòng chỉ ngập tràn những suy nghĩ về Haerin. Chị tự hỏi em đang ở đâu, tại sao không thấy em quay lại. Cảm giác mông lung ấy kéo dài đến tận khi lễ hội dần đi vào hồi kết, và mọi người bắt đầu tản ra, chia nhau những lời tạm biệt.

Khi không còn chịu đựng được sự băn khoăn trong lòng nữa, Danielle đứng dậy, định tìm kiếm Haerin để trò chuyện nhưng ngay lúc đó điện thoại của chị rung lên. Một tin nhắn từ Haerin hiện lên trên màn hình

"Chị đến khu vườn nhỏ sau trường đi. Nơi mà chúng ta đã gặp nhau lần đầu tiên."

Danielle nhìn dòng tin nhắn, lòng chị dâng lên một cảm giác kỳ lạ, vừa hồi hộp vừa mong đợi. Chị không cần phải suy nghĩ nhiều, chỉ nhẹ nhàng mỉm cười rồi bước ra khỏi đám đông, hướng về khu vườn nhỏ, nơi những ký ức đầu tiên giữa chị và Haerin đã bắt đầu.



Vì hôm nay là lễ hội nên khắp nơi trong trường đều sáng đèn, biến không gian vốn quen thuộc trở nên lung linh và huyền ảo hơn. Ngay cả khu vườn nhỏ sau trường, nơi vốn thường yên tĩnh và tách biệt, giờ đây cũng ngập tràn trong ánh sáng dịu dàng từ những dây đèn treo xung quanh. Ánh sáng vàng ấm áp hắt lên những tán lá, tạo nên một không gian ấm cúng và gần gũi.

Giữa ánh đèn lấp lánh, Haerin đứng đó, khuôn mặt em hiện lên rõ nét, nhưng không giấu được sự ngại ngùng và lo lắng. Đôi tay em khẽ siết chặt bó hoa nhỏ, những ngón tay hơi run rẩy. Haerin đã suy nghĩ rất nhiều về khoảnh khắc này và bây giờ, khi nó sắp xảy ra em cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn bao giờ hết.

Em đã chuẩn bị rất kỹ, từ việc luyện tập bài hát cho đến việc chọn lựa bó hoa này. Tất cả đều mang ý nghĩa đặc biệt bởi hôm nay Haerin quyết định sẽ thổ lộ những tình cảm mà em đã giấu kín trong lòng suốt thời gian qua. Em biết rằng đây là cơ hội để nói ra những điều mà em đã ấp ủ, những cảm xúc mà mỗi lần nghĩ đến, em đều cảm thấy một chút sợ hãi, nhưng đồng thời cũng rất nhiều hy vọng.

Haerin đứng chờ đợi, ánh mắt không rời khỏi con đường dẫn vào khu vườn. Trong lòng em, mọi cảm giác hỗn loạn, từ lo lắng đến háo hức, đan xen nhau. Em không chắc rằng mọi thứ sẽ diễn ra thế nào nhưng em biết rằng chị sẽ sớm đến đây và khoảnh khắc ấy sẽ quyết định rất nhiều điều trong mối quan hệ giữa hai người.


Dù Haerin biết rõ rằng Danielle cũng có cảm xúc đặc biệt dành cho mình, em vẫn không thể ngăn được sự ngại ngùng và lo lắng. Mỗi lần nghĩ đến khoảnh khắc này, trái tim em lại đập mạnh mẽ hơn. Haerin cảm thấy mình như đứng trước một ngã rẽ quan trọng, nơi mà mọi điều em đã nghĩ đến, mơ mộng về, sắp trở thành hiện thực.

Những suy nghĩ về phản ứng của Danielle, những câu nói chưa được thốt ra, và cả sự chuẩn bị cho khoảnh khắc này đều khiến em cảm thấy hồi hộp. Mặc dù em đã chuẩn bị kỹ lưỡng và biết chắc rằng Danielle có thể cảm nhận được tình cảm của em, nhưng không khí hiện tại, ánh sáng nhấp nháy và sự im lặng của khu vườn đều góp phần tạo nên một cảm giác bối rối.

Cảm giác lo lắng ấy không chỉ là nỗi sợ hãi về việc có thể không diễn đạt được hết lòng mình mà còn là sự lo lắng về việc liệu khoảnh khắc này có đủ hoàn hảo để truyền tải tất cả những gì em muốn nói. Mỗi lần nghe thấy tiếng bước chân hoặc tiếng động gần đó, Haerin lại nhíu mày, cố gắng giữ bình tĩnh nhưng vẫn không thể che giấu được sự hồi hộp trên khuôn mặt.

Khi ánh sáng từ những dây đèn chiếu lên bó hoa nhỏ trong tay em, Haerin tự nhủ với bản thân rằng đây là khoảnh khắc của em, và em sẽ làm hết sức mình để làm cho nó trở nên đặc biệt. Dù có lo lắng, nhưng em cũng đầy quyết tâm và hy vọng, mong rằng tình cảm chân thành của mình sẽ được Danielle đón nhận một cách ấm áp và đồng cảm.

Tiếng bước chân nhẹ nhàng đến gần, từng bước một, tạo nên âm thanh tinh tế trong không gian yên tĩnh của khu vườn nhỏ. Haerin quay người lại, trái tim em đập nhanh hơn khi thấy Danielle xuất hiện trong ánh sáng của những dây đèn treo xung quanh.

Giọng nói dịu dàng của Danielle vang lên, như một làn sóng ấm áp vỗ về tâm hồn Haerin.

"Em đã ở đây lâu chưa?" Danielle hỏi, ánh mắt lấp lánh dưới ánh đèn, chất chứa sự quan tâm và ân cần.

Haerin mỉm cười nhẹ nhàng, cố gắng làm dịu đi những cảm xúc lo lắng trong lòng.

"Em mới đến thôi. Em... em có điều muốn nói với chị."

Danielle nhìn vào đôi mắt của Haerin, nhận thấy sự hồi hộp và lo lắng trong ánh mắt ấy. Cảm giác ngọt ngào và ấm áp từ nụ cười của Haerin làm cho không gian xung quanh trở nên càng thêm đặc biệt.

Danielle tiến lại gần, ánh mắt chị chăm chú dõi theo Haerin. Sự tò mò và ấm áp trong ánh mắt chị như muốn hỏi thêm nhưng cũng hiểu rằng đây là một khoảnh khắc quan trọng.

Haerin hít một hơi thật sâu, cố gắng trấn tĩnh để không bị lạc giọng. Em từ từ giơ bó hoa nhỏ ra, nhẹ nhàng trao cho Danielle.

"Chị Danielle, em đã chuẩn bị một món quà nhỏ này cho chị. Bài hát em đã hát hôm nay và bó hoa này... tất cả đều dành cho chị."

Danielle nhận lấy bó hoa, ánh mắt chị sáng lên với sự cảm động.

"Cảm ơn em, Haerin" chị nói, cảm xúc trong giọng nói vừa ấm áp vừa nhẹ nhàng. "Nhưng... em còn điều gì muốn nói không?"



Haerin nhìn sâu vào mắt Danielle, cảm nhận sự ấm áp chị dành cho. Dù em đã biết rõ cảm xúc của Danielle từ trước, khoảnh khắc này vẫn khiến em cảm thấy hồi hộp.

"Chị Danielle, em đã suy nghĩ rất nhiều về tình cảm của mình và của chị. Em biết rõ rằng chị đã tỏ tình với em rồi nhưng khi đứng trước chị, em mới nhận ra cảm xúc của mình rõ ràng hơn."

Danielle lắng nghe, ánh mắt chị không rời khỏi Haerin, mang theo sự âu yếm và kiên nhẫn.

"Em không cần phải lo lắng, Haerin. Chị chỉ muốn biết cảm xúc của em dành cho chị."

Haerin hít một hơi thật sâu, quyết tâm nói ra những cảm xúc chân thành của mình.

"Chị, em cảm thấy rằng mình đã yêu chị từ lâu rồi. Mặc dù em đã từng không chắc chắn nhưng giờ đây, khi ở bên chị, em biết mình thực sự muốn có chị trong cuộc đời mình"



Sau khi Haerin chia sẻ những cảm xúc chân thành của mình, không khí trong khu vườn nhỏ trở nên đầy ấm áp và tràn ngập tình cảm. Danielle mỉm cười hạnh phúc, sự cảm động và yêu thương hiện rõ trên gương mặt chị.

"Em làm cho chị cảm thấy thật đặc biệt. Chị rất vui vì cảm xúc của em là như vậy."

Haerin mỉm cười, cảm nhận sự nhẹ nhõm và hạnh phúc khi nhận được sự đáp lại từ Danielle. Cả hai nhìn nhau trong sự lắng đọng của khoảnh khắc này và rồi Danielle nhẹ nhàng kéo Haerin vào một cái ôm ấm áp.

Khi Haerin cảm nhận được vòng tay của Danielle quanh mình, mọi lo lắng và căng thẳng dường như tan biến. Cảm giác ấm áp và an toàn từ cái ôm làm cho trái tim em đập nhanh hơn và em ôm lại Danielle, cảm nhận được sự gắn kết sâu sắc giữa họ.

Trong vòng tay của nhau, thời gian như ngừng lại. Những ánh đèn dịu dàng xung quanh và tiếng thở nhẹ nhàng của cả hai tạo nên một bức tranh hoàn hảo của tình yêu và sự kết nối. Họ đứng đó, ôm nhau trong im lặng, cảm nhận từng nhịp đập của trái tim đối phương và sự gắn bó không thể tả bằng lời.

Khu vườn nhỏ với ánh sáng lấp lánh và sự ấm áp của tình cảm làm cho khoảnh khắc này trở nên đặc biệt hơn bao giờ hết. Cả hai đều biết rằng đây là một bước quan trọng trong hành trình tình yêu của họ, và trong vòng tay nhau, họ tìm thấy sự bình yên và hạnh phúc mà họ đã khao khát.

tbc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro