Soothing Jealousy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau buổi biểu diễn trên sân khấu hôm đó, Haerin dường như trở thành tâm điểm của sự chú ý trong trường. Mỗi ngày trong hộc tủ và hộc bàn của em luôn có những món quà nhỏ, những bức thư tình từ các bạn học giấu tên. Thậm chí, em còn nhận được cả đồ ăn hay những lời mời đi chơi từ những người mà em thậm chí còn chưa quen biết.


Nhưng đối với Haerin, những sự quan tâm này chỉ là thoáng qua. Mỗi lần mở tủ và thấy những món quà hay thư tình, em chỉ mỉm cười nhẹ rồi đặt chúng sang một bên mà không hề bận tâm quá nhiều. Trong lòng Haerin, chỉ có một mình Danielle mới thực sự quan trọng.


Danielle thì khác. Mỗi lần nghe mọi người bàn tán về việc Haerin nhận được quá nhiều sự chú ý từ người khác, chị không thể không cảm thấy một chút ghen tuông dâng lên. Dù biết rằng Haerin yêu mình nhưng cảm giác bất an vẫn luôn đeo bám Danielle, nhất là khi chị chứng kiến Haerin ngày càng trở nên nổi tiếng.


Một buổi chiều nọ, khi cả hai cùng nhau đi dạo quanh sân trường sau giờ học, Danielle chợt hỏi với giọng hơi đùa cợt nhưng vẫn có chút lo lắng

"Chị nghe nói em được nhiều người tỏ tình lắm hả? Em tính thế nào đây?"

Haerin nhìn chị, đôi mắt đầy sự ngây thơ không hề hiểu hàm ý trong câu nói của Danielle


"Em từ chối hết mà, em đã có chị rồi, cần gì ai khác nữa đâu."



Câu trả lời chân thành của Haerin làm Danielle nhẹ nhõm hơn nhưng chị vẫn cảm thấy có một điều gì đó chưa được giải tỏa. Những lời thì thầm của các bạn cùng lớp về việc Haerin được tặng quà hay thư tình khiến chị không khỏi bận tâm.


Vài ngày sau, khi Danielle đến lớp của Haerin để đón em đi ăn trưa, chị vô tình nhìn thấy một bó hoa tươi thắm nằm trên bàn của Haerin. Người gửi không ghi tên, chỉ có một mảnh giấy nhỏ với dòng chữ: "Dành tặng cho người đặc biệt nhất." Danielle cảm thấy một cơn sóng ghen tuông dâng lên nhưng chị cố giữ bình tĩnh.

Khi Haerin bước ra, Danielle cầm bó hoa lên, giọng chị bình thản nhưng có chút gì đó khác lạ


"Em lại nhận được hoa nữa à? Người ta quý em thật đấy."

Haerin thoáng bất ngờ, rồi nhìn bó hoa và cười nhẹ


"À, chắc lại ai đó trong trường thôi. Em đâu có để ý mấy chuyện này, chỉ có chị mới quan trọng với em mà."


Danielle mỉm cười nhưng chị vẫn không thể ngăn mình cảm thấy lo lắng. Sự ngây thơ của Haerin, cùng với việc em không mảy may bận tâm đến những lời tỏ tình hay quà cáp, đôi khi lại khiến chị cảm thấy không yên tâm.

Tối hôm đó, khi cả hai cùng nhau ngồi trên chiếc ghế đá trong công viên, dưới ánh đèn đường vàng ấm áp, Danielle cuối cùng cũng không thể kìm nén cảm xúc của mình nữa. Chị nhẹ nhàng nắm lấy tay Haerin, đôi mắt chị tràn đầy sự lo lắng và một chút bất an

"Chị... có một chuyện muốn nói với em, Haerin."


Haerin nghiêng đầu nhìn chị, vẫn với vẻ ngây thơ quen thuộc


"Có chuyện gì sao, chị?"

Danielle hít một hơi thật sâu, rồi nói

"Chị biết rằng em không bận tâm đến những lời tỏ tình hay những món quà em nhận được. Nhưng... chị không thể không cảm thấy lo lắng. Chị yêu em rất nhiều và đôi khi chị sợ rằng một ngày nào đó em sẽ thay đổi."

Haerin lặng đi trong vài giây như đang tiêu hóa những lời của Danielle. Rồi em khẽ siết chặt tay chị, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy quyết tâm


"Chị à, em không cần ai khác ngoài chị. Dù có bao nhiêu người tỏ tình hay tặng quà, em vẫn chỉ yêu một mình chị thôi."


Danielle nhìn sâu vào đôi mắt chân thành của Haerin, cảm nhận được sự thật lòng từ lời nói của em. Những lo lắng trong lòng chị dần tan biến, nhường chỗ cho cảm giác yên tâm và tin tưởng. Một nụ cười nhẹ hiện lên trên môi chị, Danielle khẽ cúi xuống, gần sát hơn với Haerin.


Trong khoảnh khắc ấy, thế giới xung quanh như ngừng lại. Haerin nhìn chị, trái tim em đập nhanh hơn khi nhận ra điều sắp xảy ra. Không ai nói gì thêm, cả hai chỉ lặng lẽ cảm nhận sự gần gũi của nhau.



Thế giới xung quanh như ngừng lại khi Danielle khẽ nhắm mắt, đôi môi chị chạm nhẹ vào môi Haerin. Đó là một nụ hôn đầu tiên ngọt ngào và đầy cảm xúc. Danielle cảm nhận được sự mềm mại và ấm áp từ đôi môi của Haerin, giống như một làn sóng dịu dàng cuốn lấy chị.

Haerin cũng cảm thấy nụ hôn của Danielle là một trải nghiệm tuyệt vời. Đôi môi của chị mềm mại và đầy đặn, mang lại cảm giác như mật ngọt lan tỏa trong miệng em. Trái tim Haerin đập nhanh và mạnh mẽ, như thể nó sắp nhảy ra ngoài lồng ngực.

Khi họ tách ra, Haerin cảm thấy mặt mình nóng bừng, đỏ như quả cà chua. Danielle nhìn thấy điều đó và không thể nhịn cười. Chị dùng tay nhẹ nhàng nhéo má Haerin, trêu ghẹo

"Chị nghĩ là em đỏ hết cả mặt rồi kìa."

Haerin cúi đầu, không biết nói gì. Cảm giác bối rối và hạnh phúc hòa quyện trong lòng em. Danielle kéo Haerin lại gần, ôm chặt em trong vòng tay. Trong cái ôm ấm áp của Danielle, Haerin cảm nhận được sự bình yên và tình yêu chân thành.

Dưới bầu trời đêm lấp lánh sao, cả hai cùng nhau tận hưởng khoảnh khắc tuyệt vời này. Tình yêu của họ trở nên mạnh mẽ hơn, và mọi lo lắng hay ghen tuông đều tan biến, nhường chỗ cho sự kết nối sâu sắc và hạnh phúc mà cả hai cảm nhận được khi ở bên nhau.






tbc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro