Sóng biển và nắng vàng (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Haerin và Danielle đang dần bước vào giai đoạn quan trọng của cuộc đời học sinh. Kỳ thi quan trọng đang đến gần, đặc biệt là với Danielle, người đang chuẩn bị bước vào kỳ thi đầy áp lực và thử thách. Haerin dù chưa phải đối mặt với kỳ thi đại học nhưng cũng cảm nhận được sự căng thẳng từ việc ôn luyện sắp tới. Cả hai đều biết rằng thời gian tới sẽ rất bận rộn và không còn nhiều cơ hội để nghỉ ngơi.


Một buổi chiều sau giờ học, Danielle ngồi bên cạnh Haerin, đôi mắt đầy lo lắng. Chị tâm sự


"Chị sắp phải tập trung hết sức cho kỳ thi đại học rồi, Haerin à. Thời gian tới chắc sẽ không có nhiều dịp để chúng ta thư giãn cùng nhau."



Haerin hiểu những áp lực mà Danielle đang đối mặt. Em nắm lấy tay Danielle và nhẹ nhàng nói


"Em biết mà, Dani. Em cũng muốn chúng ta có một khoảng thời gian thư giãn trước khi bước vào giai đoạn ôn luyện căng thẳng đó. Hay là... chúng ta đi đâu đó chơi trước khi bắt đầu được không?"



Danielle nở một nụ cười nhẹ


"Ý kiến hay đó, Haerin. Chị cũng muốn có một chuyến đi nghỉ ngơi trước khi chính thức lao vào ôn tập. Em có ý tưởng nào không?"


Haerin suy nghĩ một lúc, rồi ánh mắt em sáng lên


"Chúng ta có thể đi biển! Chị Dani còn nhớ lần trước chúng ta đã nói sẽ đi biển cùng nhau không?"


Danielle gật đầu đồng ý



"Được rồi, vậy chúng ta sẽ lên kế hoạch cho một chuyến đi biển thật đáng nhớ trước khi bắt đầu ôn thi. Chị nghĩ đây sẽ là cách tốt nhất để chúng ta giải tỏa căng thẳng."






Buổi sáng hôm ấy, Danielle và Haerin cùng nhau lên kế hoạch chi tiết cho chuyến đi biển hai ngày một đêm. Họ chọn bãi biển Gwangalli, vì đó là nơi vừa đủ xa để cảm thấy như một chuyến du lịch thực thụ nhưng cũng không quá xa Seoul để tiện di chuyển.


"Chị Dani, chúng ta nên xin phép ba mẹ trước khi đặt phòng, nhỉ?"


Danielle gật đầu đồng ý. Cả hai lần lượt gọi điện thoại cho ba mẹ mình. Haerin không khỏi hồi hộp nhưng em quyết định trình bày rõ ràng về kế hoạch của họ. 

"Mẹ ơi, con muốn đi biển với bạn vào cuối tuần này. Con đã lên kế hoạch cẩn thận rồi và chúng con sẽ về an toàn."


Mẹ của Haerin ngẫm nghĩ một lát rồi trả lời


"Ừm, mẹ tin con nhưng nhớ giữ liên lạc thường xuyên nhé. Đi chơi vui vẻ, nhưng nhớ an toàn là trên hết. Để mẹ gửi cho con thêm tiền."


Danielle cũng không gặp nhiều khó khăn khi xin phép ba mẹ vì họ biết chị có tính trách nhiệm cao. Chị chỉ cần hứa sẽ giữ liên lạc và báo cáo tình hình thường xuyên.



Sau khi xin phép và chuẩn bị mọi thứ cần thiết, từ đồ bơi, kem chống nắng đến những bộ quần áo thoải mái, cả hai bắt đầu chuyến đi của mình. Họ bắt tàu cao tốc từ Seoul đến Busan, chuyến đi mất khoảng 2 giờ 15 phút. Trong suốt hành trình, Danielle và Haerin vừa trò chuyện vừa ngắm cảnh bên ngoài cửa sổ tàu.



"Chị có nghĩ chúng ta sẽ gặp được những điều bất ngờ nào ở biển không?" Haerin hỏi.



Danielle cười nhẹ, "Chị không biết, nhưng chị chắc rằng mọi điều bất ngờ đó sẽ trở nên đặc biệt khi có em."

 ***

Biển Gwangalli chào đón Haerin và Danielle với những con sóng nhẹ nhàng và làn nước trong xanh kéo dài đến tận chân trời. Bầu không khí tại đây vừa yên bình vừa rộn ràng, với tiếng sóng vỗ vào bờ cát trắng mịn như một bản nhạc tự nhiên. Ánh mặt trời buổi sáng chiếu rọi, phủ lên cả bãi biển một sắc vàng ấm áp, khiến không gian thêm phần rực rỡ.

Danielle và Haerin cùng bước xuống bãi cát, đôi chân trần cảm nhận sự mềm mại và mát mẻ dưới lòng bàn chân. Họ nắm tay nhau, hít thở sâu hương vị của biển cả và cùng cười rạng rỡ khi nhìn thấy làn nước trong veo mời gọi.


Danielle quay sang Haerin, ánh mắt lấp lánh niềm vui

"Chúng ta đến rồi, Haerin! Em đã mong chờ chuyến đi này bao lâu rồi nhỉ?"


Haerin cười đáp lại, khẽ siết tay Danielle


"Em cũng không biết nữa, nhưng chắc là từ rất lâu rồi. Cuối cùng thì cũng có thể ở đây cùng chị, tận hưởng không khí biển này. Em cảm thấy như mọi lo lắng đều tan biến."


Danielle gật đầu, đôi mắt chị dõi theo những con sóng nhấp nhô

"Chị cũng vậy, Haerin. Chị nghĩ chuyến đi này sẽ là một kỷ niệm đẹp trước khi chúng ta bước vào giai đoạn ôn thi căng thẳng."


Họ cùng nhau tiến đến gần bờ nước, để những làn sóng nhỏ vỗ về bàn chân. Danielle và Haerin, với mỗi bước đi, đều cảm nhận được sự kết nối sâu sắc hơn, không chỉ giữa họ với nhau, mà còn với thiên nhiên rộng lớn, bao la trước mắt.






Sau khi cuộc vui chơi nhỏ ở bãi biển, Danielle và Haerin đến ngôi nhà nghỉ đã đặt phòng trước. Họ chọn một nhà nghỉ nhỏ gần biển, với tầm nhìn thẳng ra bờ biển. 


Haerin nhìn xung quanh phòng trọ đơn giản nhưng ấm cúng và thốt lên


"Chị Dani, nhìn kìa! Chúng ta có thể ngắm biển ngay từ phòng mình!"


Danielle mỉm cười đồng ý, "Ừ, thật hoàn hảo."



Sau khi nhận phòng, hai người nhanh chóng thay đồ và trước khi ra biển thì cả hai quyết định đi ăn trước. Sau khi ăn xong bữa trưa ở nhà nghỉ cả hai lại ra biển.







Họ cùng nhau chọn một chỗ trên bãi cát để đặt khăn và đồ đạc. Gió biển nhẹ nhàng thổi qua, mang theo hương mặn mà của đại dương, làm mát làn da dưới ánh nắng mặt trời.

Danielle rời khỏi chỗ đặt đồ, hướng mắt về phía biển. Sóng biển vỗ vào bờ nhè nhẹ, tạo nên những âm thanh rì rào không ngừng nghỉ. Nước biển trong xanh, phản chiếu ánh nắng vàng lung linh như dát bạc. Danielle khẽ quay sang Haerin, đôi mắt lấp lánh đầy hứng khởi

"Haerin, em sẵn sàng chưa?"


Haerin mỉm cười, gật đầu đáp lại, rồi cả hai cùng tiến bước vào làn nước mát lạnh. Ban đầu, nước biển hơi se lạnh, khiến họ khẽ rùng mình nhưng sau vài giây, cảm giác đó nhường chỗ cho sự sảng khoái dễ chịu. Những đợt sóng nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể, đưa họ lướt nhẹ theo từng đợt nước.


Danielle cười lớn khi một làn sóng nhẹ nhàng xô vào Haerin, khiến em loạng choạng. Haerin cũng bật cười, nhẹ nhàng đẩy ngược lại làn nước, tạo ra những đợt sóng nhỏ xung quanh hai người. Họ nô đùa cùng sóng nước, thỉnh thoảng lại lặn xuống để ngắm nhìn thế giới dưới mặt nước trong vắt, nơi cá nhỏ bơi lội tung tăng dưới chân.



Ánh nắng chiếu rọi lên làn nước, tạo nên những vệt sáng lung linh bao quanh họ. Cả hai cứ thế đắm mình trong sự tươi mát của biển cả, tiếng cười giòn tan vang vọng khắp không gian. Bầu trời xanh thẳm, gió biển mơn man làn da, tất cả tạo nên một khoảnh khắc đầy bình yên và hạnh phúc như thể thời gian ngừng trôi để họ tận hưởng trọn vẹn giây phút này.





Danielle nở nụ cười tinh nghịch khi nhìn thấy Haerin đang mải mê ngắm nhìn bầu trời xanh trên mặt biển. Chớp lấy cơ hội, chị khẽ cúi xuống, vốc một vốc nước mát lạnh và hắt mạnh về phía Haerin.


Nước bất ngờ tạt lên người khiến Haerin giật mình, khẽ la lên một tiếng. Em quay sang nhìn Danielle với đôi mắt mở to, hơi sốc nhưng nhanh chóng nhận ra trò đùa tinh quái. 


"Chị Danielle!" Haerin cười, ánh mắt lấp lánh sự thách thức. Không chần chừ, Haerin cúi xuống, vốc một vốc nước lớn hơn rồi hắt thẳng vào Danielle.



Danielle khẽ né sang một bên nhưng vẫn không tránh khỏi bị ướt. Chị bật cười lớn, tiếng cười vang lên trong không gian thoáng đãng của biển cả. 


"Em dám à, Haerin?!" Danielle giả vờ nghiêm nghị nhưng không giấu được sự phấn khích trong giọng nói.



"Em không những dám, mà còn sẽ trả đũa nữa!" Haerin hất cằm lên đầy tự tin, rồi lại vốc thêm nước và hắt về phía Danielle, lần này chị tránh được nhưng chỉ một phần.


Cuộc chiến nước nhỏ giữa họ nhanh chóng trở nên gay cấn hơn. Nước biển văng tung tóe, sóng nước cuộn tròn quanh họ.


Danielle cảm thấy Haerin đang chiếm ưu thế, quyết định đổi chiến thuật. Chị cười tinh quái, rồi bất ngờ phóng người về phía trước, định tóm lấy Haerin. Haerin nhận ra ý định của Danielle, nhanh chóng bật lên khỏi mặt nước và chạy thật nhanh về phía bờ biển.


"Đứng lại đó, Haerin!" Danielle hét lên, tiếng cười vẫn chưa ngớt trên môi. Haerin ngoái đầu lại nhìn, cười ranh mãnh và chạy nhanh hơn, đôi chân nhỏ nhắn lướt trên bãi cát, để lại những dấu chân ướt đẫm phía sau.


Danielle đuổi theo, cả hai rượt đuổi nhau trên bãi biển dưới ánh nắng chói chang. Sóng nước bắn lên quanh họ khi họ chạy qua mép nước, tiếng cười vang vọng khắp không gian. Haerin khéo léo né tránh nhưng cuối cùng Danielle vẫn đuổi kịp, nhẹ nhàng kéo tay Haerin lại.


"Bắt được em rồi!" Danielle hớn hở tuyên bố khi vòng tay ôm lấy Haerin từ phía sau. Haerin khẽ thở dốc vì cười và chạy nhưng vẫn không quên cười vang, hơi thở nhẹ nhàng hòa quyện với tiếng sóng biển rì rào.




Sau một hồi rượt đuổi và cười đùa không ngớt, cả Danielle và Haerin quyết định nghỉ ngơi. Cả hai cùng nằm xuống bãi cát ấm áp, ngay gần mép biển, nơi từng đợt sóng nhẹ nhàng cuốn vào rồi rút ra, để lại những vệt nước lấp lánh dưới ánh mặt trời.


Haerin nhắm mắt lại, cảm nhận làn gió biển mát rượi thổi qua. Bên cạnh, Danielle cũng thả lỏng, để thân mình hòa vào sự yên bình của khung cảnh. Ánh nắng chiều vàng óng dịu dàng phủ lên mọi thứ, tạo nên một bức tranh thiên nhiên rực rỡ nhưng cũng đầy lãng mạn.



Những đợt sóng nhỏ vỗ về đôi chân của họ, tạo nên cảm giác mát lạnh dễ chịu. Haerin hít một hơi thật sâu, lắng nghe tiếng sóng biển hòa cùng nhịp đập trái tim mình. 


"Cảnh hoàng hôn đẹp quá, chị nhỉ?" Haerin khẽ lên tiếng, giọng nói mang theo chút mơ màng.


Danielle mỉm cười, ánh mắt chị vẫn dõi theo bầu trời nơi mặt trời đang dần lặn xuống, nhuộm màu cam đỏ khắp chân trời

"Ừ, đẹp thật. Nhưng chị thấy nó còn đẹp hơn khi được ngắm cùng em."


Haerin mở mắt, quay đầu nhìn Danielle, đôi mắt tròn xoe đầy cảm xúc. 

"Chị lúc nào cũng nói những câu khiến em cảm thấy thật đặc biệt." Haerin cười nhẹ, ánh mắt họ chạm nhau trong khoảnh khắc ngọt ngào.


“Vì em đặc biệt mà” Danielle nói, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy chân thành. Chị với tay qua, nắm lấy tay Haerin, những ngón tay đan xen vào nhau như một lời khẳng định thầm lặng về tình cảm giữa họ.


Cả hai tiếp tục nằm đó, cảm nhận từng đợt sóng vỗ về, ánh nắng của buổi hoàng hôn dịu dàng phủ lên cơ thể, và sự yên bình của khoảnh khắc này thấm đẫm trong lòng. Trên bầu trời, những tia nắng cuối cùng của mặt trời lấp lánh, phản chiếu trên mặt biển, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp - bức tranh của tình yêu và sự gắn kết.





tbc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro