Sóng biển và nắng vàng (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Danielle tỉnh dậy vào lúc 5 giờ sáng, cảm giác lạ lẫm ùa về khi chị nhận ra Haerin không còn nằm bên cạnh. Ánh sáng mờ nhạt của bình minh bắt đầu le lói qua rèm cửa, chiếu những tia nắng dịu dàng lên tấm chăn. Danielle khẽ cựa mình, ngồi dậy và nhanh chóng rời khỏi giường. Lặng lẽ bước chân xuống sàn gỗ lạnh, chị cảm thấy có chút lo lắng khi không thấy Haerin đâu.



Danielle đi đến phòng tắm, rửa mặt cho tỉnh táo rồi bắt đầu tìm kiếm khắp khu nhà trọ. Mỗi cánh cửa mở ra, mỗi góc khuất được chị kiểm tra tỉ mỉ nhưng tất cả đều im lìm, không một dấu vết của Haerin. Tiếng sóng biển nhẹ nhàng vỗ vào bờ xa xa, hòa cùng không khí tĩnh lặng buổi sớm khiến trái tim Danielle bỗng dấy lên một chút lo âu.




Chị bước ra phía ngoài, nơi ánh sáng đầu tiên của ngày mới đang bắt đầu trải dài khắp không gian. Và rồi, ở một góc khuất dưới mái hiên, Danielle bất ngờ dừng lại khi phát hiện Haerin. Em đang ngồi yên trên bậc thềm, tựa lưng vào cột nhà, đôi mắt nhìn xa xăm về phía biển rộng mênh mông trước mặt. Bên cạnh Haerin, một chú mèo lớn với bộ lông xám mượt đang ngoan ngoãn ngồi cùng, đuôi cuộn tròn quanh thân, đôi mắt mèo cũng hướng về phía biển như thể đang cùng em thưởng thức khoảnh khắc yên bình này.



Danielle đứng đó, lặng lẽ ngắm nhìn cảnh tượng trước mắt. Hình ảnh Haerin với chú mèo nhỏ bên cạnh, cả hai cùng im lặng hòa mình vào khung cảnh buổi sáng sớm, khiến trái tim chị cảm thấy như tan chảy. Khung cảnh này không chỉ bình yên mà còn đẹp đến mức khó tin, như thể thời gian đã ngừng lại chỉ để dành riêng cho họ.


Không thể kìm lòng, Danielle nhẹ nhàng rút điện thoại ra, cố gắng không làm gián đoạn khoảnh khắc ấy. Chị khẽ cười, ngón tay bấm nhẹ vào nút chụp, giữ lại khoảnh khắc quý giá này. Tấm hình hiện lên màn hình, khung cảnh yên bình với hai "mèo lớn và mèo nhỏ" ngồi cạnh nhau, dưới ánh bình minh đầu tiên của ngày mới, khiến Danielle cảm thấy trái tim mình thêm ấm áp.


Danielle bước đến gần Haerin, cố gắng không phát ra tiếng động. Nhưng Haerin đã phát hiện ra, em khẽ quay đầu lại, đôi mắt sáng rực lên khi nhìn thấy chị.

"Chị dậy sớm thế?" Haerin hỏi, giọng nói nhỏ nhẹ nhưng đầy ấm áp.


"Chị lo cho em nên đi tìm" Danielle mỉm cười, ngồi xuống bên cạnh Haerin. "Em đã ngồi đây lâu chưa?"



"Không lâu lắm. Em chỉ muốn ngắm biển vào buổi sáng, rồi con mèo này tự nhiên lại đến ngồi cùng em" Haerin khẽ cười, vuốt nhẹ lên lông mèo.


"Dễ thương quá !" Danielle nói, nhìn Haerin với ánh mắt dịu dàng. Chị chợt nhận ra rằng, những khoảnh khắc như thế này chính là những gì chị trân quý nhất khi ở bên Haerin.






Sau khi ngắm biển và chơi đùa với chú mèo xám một lúc, Haerin và Danielle quyết định đi dạo dọc bờ biển khi ánh mặt trời bắt đầu ló dạng hoàn toàn. Cả hai nhanh chóng thay đồ, rồi bước ra khỏi khu nhà trọ, hòa mình vào không gian mở rộng của biển cả. Sóng biển nhẹ nhàng vỗ vào bờ, cát dưới chân họ mềm mại và ấm áp dưới ánh nắng ban mai.


"Em thấy bãi biển vào buổi sáng sớm thế nào?" Danielle hỏi, nhìn về phía Haerin đang bước đi bên cạnh.



"Thật yên bình, em thích cảm giác này" Haerin trả lời, đôi mắt lấp lánh khi nhìn những con sóng nhỏ lăn tăn vỗ vào chân. "Cảm giác như tất cả mọi thứ đều chậm lại, chỉ còn chúng ta và biển cả."



Danielle cười khẽ, cảm thấy lòng mình cũng bình yên theo từng bước chân của Haerin. Cả hai đi bộ một lúc, đôi chân in dấu lên lớp cát ẩm mịn, để lại những dấu chân nhỏ kéo dài dọc bờ biển. Thỉnh thoảng, một cơn gió nhẹ thổi qua, làm tung bay những lọn tóc mềm mại của Haerin.



"Chị biết không, em luôn muốn được đi dạo biển vào buổi sáng sớm như thế này" Haerin chia sẻ, ánh mắt hướng về phía chân trời xa xăm.



"Vậy thì hôm nay là một ngày đặc biệt" Danielle đáp lại, đôi mắt cũng dõi theo hướng mà Haerin đang nhìn. "Chị rất vui vì có thể cùng em trải nghiệm điều này."



Họ tiếp tục bước đi trong sự yên lặng thoải mái, đôi khi trao nhau những nụ cười nhẹ nhàng. Mặt trời dần lên cao, ánh sáng vàng rực rỡ chiếu rọi lên mặt biển, tạo nên những vệt sáng lung linh trên mặt nước. Những cánh chim hải âu bay lượn trên bầu trời, và tiếng sóng vỗ đều đặn bên tai, như một bản hòa ca ngọt ngào của tự nhiên.


Danielle dừng lại một chút, nhìn về phía Haerin đang mải mê ngắm nhìn biển cả. "Em có muốn ngâm chân dưới nước không? Chị nghĩ nước lúc này chắc rất mát."


Haerin gật đầu đồng ý, cả hai cùng bước xuống mép nước, cảm nhận làn nước mát lạnh nhẹ nhàng ôm lấy đôi chân trần. Họ cứ thế đi bên nhau, đôi tay vô thức nắm chặt lấy nhau, cảm nhận sự bình yên lan tỏa trong từng khoảnh khắc.




---


Khi cả hai quay trở lại khu nhà trọ, không khí trong lành của buổi sáng sớm vẫn còn vương vấn trên làn da. Danielle và Haerin quyết định chuẩn bị một bữa sáng đơn giản nhưng đầy đủ năng lượng để bắt đầu một ngày mới.


"Hôm nay, chị nghĩ mình nên thưởng thức bữa sáng tại quán cà phê gần đây," Danielle gợi ý, "Họ có món bánh mì nướng với trứng và các loại sinh tố tươi ngon."


Haerin tỏ ra hào hứng, "Nghe có vẻ tuyệt vời đấy. Em rất muốn thử món sinh tố ở đó."


Họ thay đồ và rời khỏi nhà trọ, đi bộ qua những con phố nhỏ dẫn đến quán cà phê. Khi đến nơi, ánh sáng từ cửa sổ lớn của quán chiếu sáng bầu không khí ấm cúng bên trong. Họ chọn một bàn gần cửa sổ để có thể thưởng thức món ăn trong khi vẫn ngắm nhìn vẻ đẹp của bãi biển phía xa.


Trong khi chờ món ăn đến, Danielle và Haerin trò chuyện về những kế hoạch cho ngày hôm nay. Danielle đã lên kế hoạch cho một buổi chiều thư giãn với việc đi dạo quanh các cửa hàng địa phương và khám phá những điểm du lịch thú vị gần đó.


"Chị muốn đưa em đến một khu chợ nhỏ nổi tiếng ở gần đây," Danielle nói "Có rất nhiều đồ lưu niệm đẹp và món ăn vặt ngon. Chị nghĩ chúng ta có thể tìm thấy nhiều điều thú vị ở đó."



"Nghe thật thú vị !" Haerin đáp, "Em rất mong chờ những khám phá mới. Chị có muốn thử trò chơi nào đặc biệt không?"


Danielle nháy mắt "Chị nghĩ chúng ta có thể thuê một chiếc xe đạp đôi và đi dạo dọc bờ biển. Sẽ thật vui khi vừa đạp xe vừa ngắm cảnh."


Bữa sáng của họ được phục vụ và cả hai cùng thưởng thức món ăn ngon miệng. Danielle chăm chú quan sát Haerin khi cô nàng ăn từng miếng bánh mì nướng, trông hài lòng với sự kết hợp của các nguyên liệu tươi ngon. Haerin cũng không ngớt lời khen ngợi món sinh tố, đặc biệt là hương vị của trái cây tươi mát.


Sau khi ăn xong, họ tiếp tục hành trình của mình, đi dạo qua những con phố nhộn nhịp và khám phá các cửa hàng địa phương. Danielle đã chọn một món quà nhỏ cho Haerin từ một cửa hàng đồ thủ công, một chiếc vòng tay xinh xắn, và lặng lẽ đưa cho Haerin khi em không chú ý.



"Đây là món quà chị muốn tặng em" Danielle nói khi Haerin nhìn thấy món quà, ánh mắt lấp lánh vui vẻ.


"Cảm ơn chị nhiều lắm! Nó thật đẹp!" Haerin cảm động, ôm lấy Danielle một cách nhẹ nhàng.


Ngày hôm đó trôi qua thật nhanh với những niềm vui giản dị và sự hài lòng trong từng khoảnh khắc. Khi hoàng hôn buông xuống, cả hai quay lại bãi biển để xem ánh sáng của mặt trời dần nhạt dần, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp trên bầu trời.



"Ngày hôm nay thật tuyệt vời" Haerin nói khi cả hai ngồi bên nhau, nhìn ra biển. "Em cảm thấy rất hạnh phúc."


Danielle nắm lấy tay Haerin, cười nhẹ, "Chị cũng vậy. Cảm ơn em đã chia sẻ những khoảnh khắc đáng nhớ này cùng chị."


Khi ánh sáng cuối cùng của mặt trời tắt dần, họ cùng nhau trở về khu nhà trọ, nơi mà những ký ức đẹp đẽ của chuyến đi sẽ luôn gắn bó với họ như một phần không thể thiếu của tình yêu và sự gắn bó.



tbc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro