Chương 20, 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 20: Mĩ nhân kế và nam nhân kế

Bốn chàng trai bình tĩnh ngồi lại bàn, Ken Jacky YP về chỗ của mình lúc nào ánh mắt của hai bên luôn quan sát mọi cử chỉ của nhau. Tiểu Anh và 4 anh chàng xúm lại họp hội nghị:

T.Khanh: -Các cậu, hiện nay chúng ta đang ở lớp đặc biệt hãy nhớ rằng chúng ta có kẻ thù nhiều hơn bạn cho nên mình phải đặt ra chủ trương là phải " đoàn kết", nhớ chưa. Có như vậy chúng ta mới montg sống xót ở cái động này, nhất là Tuấn Anh và Tiểu Anh hai cậu làm ơn yên ổn giúp mình.

Tiểu Anh: -Cái gì chứ, mình có làm gì.

Tuấn Anh: -Tại cậu ta rắc rối thôi.

Tiểu Anh: -Ai rắc rối hơn ai.

T.Nhân: -Hai cậu ko nghe gì sao, đoàn kết hiểu chưa. Mới đây cãi nữa, có gì hãy nhớ giùm mình chữ nhịn nghe rõ chưa Tiểu Anh.

Tiểu Anh: -Biết rồi.

T.Nhân: -Tuấn Anh nữa?

Tuấn Anh: -Ừ.

T.Khanh: -Các cậu người xưa có câu "Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng"

Tiểu Anh+Đ.Tuấn+Tuấn Anh+T.Nhận xua tay: -Azzzzzzz….Cái này ai mà chẳng biết.

T.Khanh: -Biết thì tốt ko biết thì mình nhắc lại cho mà nghe.

T.Nhân: -Biết thì làm được gì bây giờ.

T.Khanh: -Đó là mấu chốt, hiện nay chúng ta đang ở căn cứ của địch mà cũng chưa hẳn là vậy. Muốn cho bọn đó biết tay thì trước hết chúng ta cần phải tìm hiểu họ, mà hành tung của lớp đặc biệt thì……….Khó tìm.

Tiểu Anh: -Tại sao chứ.

Tuấn Anh: -Lớp đặc biệt là lớp học đặc cách của trường cho nên họ ít quan hệ với xung quanh. Bởi vì ai những thành phần ở đây ko phạm tội, thì cũng là học sinh yếu kém. Họ là những học sinh bị đào thải mỗi năm học. Đặc biệt học phí ở đây cao gấp đôi so với những lớp học bình thường. Nói đúng hơn đây là địa ngục của trường ischool, học sinh ở đây luôn bất trị họ thường tẩy chai những thầy cô mà họ cảm thấy khó chịu. Chính vì thế lớp đặc biệt luôn nằm ngoài tầm kiểm soát của nhà trường.

T.Khanh: -Nhưng chúng đã đụng tới 4princes, thì đừng mong sống xót. Nhất định phải cho 4 tên nhock đó một trận.

Đ.Tuấn: -Chúng ta phải làm gì đây, chả lẽ mướn người đánh họ.

T.Nhân: -Ai mà chơi trò đó, từ đây đến tan học còn 4 tiếng. Cho nên 4 tiếng này mình phân công nhiệm vụ cho các cậu đây.

T.Khanh: -Trước tiên là mình nhờ 2 người đi qua 2 nhóm đi làm nội gián. Tuấn Anh và Tiểu Anh hai cậu đi đi.

Tuấn Anh+Tiểu Anh: -Tại sao là mình chứ.

T.Nhân: -Sao ko được, hai cậu đi đi cho có việc làm. Ở ko rãnh thì hai cậu làm gì, gây chuyện với nhau sao. Với lại mình thấy ko ai phù hợp bằng hai cậu Tuấn Anh đẹp trai thông minh từ nãy giờ mình thấy 3 đứa con gái đó nhìn cậu quá trời cho nên 3 đứa con gái đó mình giao cho cậu đó.

Tuấn Anh: -Mình ko đi đâu. Cho Đ.Tuấn hay T.Nhân đi đi.

T.Khanh: -Ko được, 2 cậu ấy có việc phải làm. Cậu mà ko đi thì đừng có trách ba bọn mình ác đó. Tiểu Anh 4 hằn đó giao cho cậu, mình nghĩ cậu thừa sức làm chuyện đó mà.

Tiểu Anh: -Nè, cậu ác vừa vừa thôi chứ.

Đ.Tuấn: -Mình nghĩ Tiểu Anh lỡ gặp chuyện gì thì sao.

T.Khanh: -Ko sao cậu ấy thông minh + biết võ nữa người ta ko đụng tới cậu ấy thì thôi ai làm được gì cậu ấy.

Tuấn Anh và Tiểu Anh nhìn đăm đăm Tuấn Anh như muốn ăn tươi nuốt sống anh chàng. Đành vậy kế hoạch đã lên Tiểu Anh về chỗ ngồi bực mình, cô nàng quay xuống nhìn hội ăn chơi nói chuyện vui vẻ mà ko biết phải làm gì. Bất chợt Jacky nhìn cô nàng, anh chàng thấy vậy đi đến chỗ cô nàng:

-Hi chào cậu, mình là Jacky mong làm quen với cậu.

-Mình là Tiểu Anh, chào Jacky

-Cậu xinh quá, cười cái nào.

Cô nàng cười e ngại với anh chàng, Jacky nhìn cô nàng đắm đuối ko nguôi, Ken xen vào:

-Chào cậu mình là Ken mong làm quen với cậu.

Anh chàng bắt tay với cô nàng, YP chạy tới khoác tay lên vai Ken và Jacky:

-Còn mình nữa, mình là YP. Chào cậu.

Tiểu Anh: -Chào, hình như các cậu rất thân với nhau phải ko.

Jacky: -Đúng vậy tui mình là một nhóm, nhóm của mình có tên là " Hội ăn chơi", gồm 4 thành viên. Còn một tên nữa để mình giới thiệu cho cậu nhé, Eric.

Anh chàng đứng dậy bỏ headphone đi đến chỗ của Tiểu Anh:

-Chào!

Nói xong anh chàng bỏ về chỗ đeo headphone vào và ngủ tiếp, Jacky an ủi:

-Cậu ấy là vậy đấy cậu đừng có buồn nhé. Thấy vậy thôi cậu ấy tốt lắm.

-Hihi, ko sao đâu mà.

Cứ lấy đà con bé và 3 anh chàng bắt đầu chìm vào những câu chuyện trên trời dưới đất dài vô tận. Trọng thấy vậy bắt đầu khích tướng Tuấn Anh:

-Tuấn Anh! Tớ buồn quá.

-Tại sao.

-Mình quen cậu đã mười mấy năm, ko ngờ cậu lại ko bằng một gốc của Tiểu Anh.

-Cậu nói vậy là sao.

-Tuy cậu ấy lúc đầu là kẻ thù, nhưng khi là bạn cậu ấy thật tốt mới giao cho cậu ấy nhiệm vụ thôi, chỉ trong 5phút cậu ấy đã thực thiện rồi. Nhìn xem cậu ấy tội quá à, mình sợ bọn họ làm gì với cậu ấy quá. Còn cậu ngồi đây làm gì suốt ngày sách….sách…sách, ko xem lời nó của mình gam nào hết.

-Bây giờ cậu muốn gì.

-(giận) Đừng nói chuyện với tớ, lo cho Tiểu Anh quá à. Tiểu Anh cố lên!

Tuấn Anh đặt cuốn sách: -Được rồi, mình sợ cậu luôn.

T.Khanh cười: -Có như thế chứ.

Tuấn Anh miễn cưỡng đi đến chỗ của hội điệu đà, 3 cô nàng nhìn anh chàng liên hồi, đến chỗ đó ko biết nói gì Tuấn Anh úp mỡ nói thí:

-Chào các cậu.

Yến Vi cười duyên: -Chào, cậu cần tụi mình giúp gì ko.

K.Dung: -Cần thì cứ nói, đừng có ngại nha.

Tuấn Anh: -Thật ra thì…..mình là học sinh mới……..cho nên………………mình muốn….

Yến Vi: -Muốn làm quen sao.

Tuấn Anh gật đầu: -Đại loại là vậy.

Khánh Dung và Yến Vi bất ngờ đứng chết trân, họ ko còn tin tai mình đang nghe gì

Yến Vi: -Thiên Hương à, cậu đây là sự thật chứ.

Thiên Hương cốc lên đầu Khánh Dung một cái:

-Á đau, thì ra mình ko mơ. Hoàng tử trong mộng của mình đã xuất hiện rồi.

Tuấn Anh: -Chào các cậu mình là Tuấn Anh học sinh 11A.

Yến Vi: -Ko cần giới thiệu đâu tụi này biết mà, nè mình giới thiệu cho cậu nhé mình là Yến Vi, đây là Khánh Dung và Thiên Hương. Tụi mình có tên là "Hội điệu đà", tụi mình là những cô gái xinh đẹp dịu dàng duyên dáng dễ thương. Tuấn Anh cậu thấy bọn mình có đẹp ko.

Tuấn Anh e ngại: -Ừ các cậu đẹp lắm.

"Trời ơi, T.Khanh sao khi mình làm xong chuyện này người đầu tiên mình xử lí là cậu đó, 3 người này xử lí sao đây đúng là rắc rối mà" rồi anh chàng nhìn Tiểu Anh cô nàng lúc này cũng ko kém gì anh chàng, anh chàng bị 3 cô gái thì cô nàng bị 3 anh chàng bám ko ngừng "Cậu ta giỏi hơn mình sao, tại họ mê gái thôi mà". Anh chàng thầm nhủ, phải nói rằng Hội siêu quậy nói ko với con gái tuy nói vậy thôi, Tiểu Anh là một con bé có sức hút ghê gớm chỉ cần một cái nhìn hay một nụ cười cũng đủ làm chết biết bao nhiêu người. 3 anh chàng cũng ko ngoại lệ. Trở lại Tuấn Anh bị mấy cô nàng phục kích anh chàng ko biết làm gì hơn là chịu đựng.

Yến Vi: -Tuấn Anh mình nghe nói cậu vốn nổi tiếng lạnh lùng băng giá. Hôm nay được gặp và làm quen với cậu thật là hạnh phúc. Cậu đẹp trai học giỏi, hòa đồng, còn dẻo miệng nữa chứ(cô nàng sờ má anh chàng).

Tuấn Anh e ngại lấy tay cô nàng ra: -Ko dám, các cậu cứ nói quá mình đâu có gì đâu mà các cậu phải nói.

K.Dung: -Tuấn Anh, cậu có bạn gái trưa.

Tuấn Anh: -Nói thật là mình(nên nói có hay ko đây nói có thì thoát nạn nhưng mục đích ko thành, nói ko thì sau này mình chết chắc sao đây) À mình…..

Yến Vi cầm tay anh chàng lên: -Ko có phải ko, hèn chi tay cậu đâu có đeo nhẫn cặp.

K.Dung: -Thật sao Tuấn Anh, cậu chưa có bạn gái sao(Ôi tạ ơn trời, hoàng tử của mình).

Tuấn Anh: -Thật ra chuyện đó mình chưa nghĩ đến.

Yến Vi: -Ko sao, cậu chua nghĩ đến thì bọn mình giúp cậu.

Cả K.Dung và Yến Vi cứ quắn bám anh chàng ko nguôi, Tuấn Anh nhìn qua Tiểu Anh. Hai anh mắt nhìn nhau như đạn lửa.

Tiểu Anh thầm nhủ: "Cái thói dê xòm ko bỏ nữa, hứ tưởng hay lắm sao, đúng rồi một lúc 3 cô, người ta bắt cá hai tay, siêu thật một lúc cả 3 con cá luôn hả. Tuấn Anh cậu ráng ăn đi, ăn cho bể bụng luôn. Mình đoán ko sai mà đúng là tên hái hoa đạo tặc. Mình thề mình mà lấy con người như vậy hả hà ở giá còn hơn" Tuấn Anh cũng liếc cô nàng ko nguôi "Tưởng hiền ai ngờ, phù thủy ko sai mà, nói cái đi liền, mà dính tới bọn con trai nữa chứ, một lúc 3 anh vui vẻ quá rồi. Ai bảo con gái là ko tham chứ, bịa đặt cậu ta còn háu ăn hơn là con heo nữa. Ai mà lấy được cậu ta chắc xui tám đời tám kiếp quá"

Phần 21: Hot + Hot = Fire

Giờ tan trường cả 5 từ lớp đi ra cổng

-Sao nhiệm vụ mình giao cho hai cậu thú vị chứ!

Giọng điệu của T.Khanh như đang trêu đùa Tuấn Anh và Tiểu Anh. Nghe xong Tuấn Anh nháy mắt, cả hai dùng tay đánh ngay vào đầu anh chàng một cái chát, đồng thanh:

-Vui cái đầu cậu á!

Tuấn Anh bực mình: -Mình điều tra xong rồi đó, cậu muốn làm gì thì làm. Nhiệm vụ hoàn thành.

Tiểu Anh: -Bên mình cũng ổn, bọn họ ko có gì xấu cả các cậu ấy cũng tốt lắm.

Tuấn Anh: -Phải rồi, đây gọi là hội chứng MT của con gái mà. Nhìn bên ấy ai trả đẹp trai sáng láng.

Tiểu Anh: -Nè, nói gì đó hả. Cậu cũng đâu có vừa hén, mỗi tay một người. Tuấn Anh nhóm trưởng của 4princes hóa ra là kẻ….

Tuấn Anh: -Kẻ gì hả! Cậu tưởng sung sướng lắm sao, con gái các cậu thật là phiền phức. Suốt ngày cứ bám lấy con trai ko buông tha.

Tiểu Anh: -Ai bám ai chứ, cậu bị họ bám đuổi liên quan gì tới mình chứ. Sao cứ nhắm tôi mà mắng hoài vậy.

T.Nhân: -Thôi cho tui can được ko, ai vị ai cũng hi sinh ai cũng đáng khen hết cho nên đừng nóng giận. Nói đi các cậu điều tra được gì.

Tiểu Anh và Tuấn Anh đưa cho T.Nhân miếng giấy, Tiểu Anh:

-Nó nằm trong đó hết á, mình biết tối nay họ hẹn các cậu làm gì rồi.

Đ.Tuấn xem tờ giấy: -Chẳng lẽ là thi nhảy dance.

Tiểu Anh: -Đúng vậy, trong "Hội siêu quậy" có người tên là YP được mệnh danh là vua dance, các cậu tính sao.

T.Nhân: -Nhảy dance sao, cũng tốt. Tối nay cậu đi ko.

Tiểu Anh: -Đó là chuyện các cậu mình đi làm gì.

Tuấn Anh: -Trong lòng muốn đi lắm mà, sao lại ko đi chứ. Đi để gặp 3 anh chàng tốt bụng của cậu đi.

Đ.Tuấn: -Tuấn Anh cậu ghen hả.

Tuấn Anh: -Sao cơ, cậu ấy là cái gì chứ sao mình phải ghen.

T.Khanh: -Vậy sao cậu cứ nói móc nói xỏ cậu ấy hoài vậy.

Tuấn Anh: -Này có còn là bạn của mình ko vậy, sao lại binh cậu ta mà ăn hiếp mình chứ.

T.Nhân: -Ai mà ăn hiếp nổi cậu chứ, mà tụi mình chỉ nói đúng sự thật thôi. Không như ai kia đỏ mặt rồi kìa.

Tuấn Anh tức quá đành ngậm bồ hòn, con bé đứng nhìn anh chàng cười đắc chí.

-Này các cậu đợi mình với!

Tiếng Yến Vi và Khánh Dung kêu vang, vừa chạy các cô nàng vừa kêu. Tuấn Anh quay lại giật mình, ko biết làm sao đành trời tính sao nghe vậy. Tiểu Anh và 3 anh chàng đứng cười thầm.

Đ.Tuấn: -Cậu đào hoa thật Tuấn Anh.

Hai cô nàng di đến nơi, đứng thở thổn thển

Yến Vi: -Tuấn Anh, sao cậu đi nhanh quá vậy. Làm tụi mình rượt theo cậu mệt muốn chết.

Tuấn Anh: -Cho mình xin lỗi.

K.Dung: -Cậu đã nói gì hả, tụi mình sẽ là bạn thân mà. Cho nên chúng ta đi về cũng phải đi chung mới giống bạn thân chứ.

Tuấn Anh: -Ừ…….thì.

Như bị bắt làm điều ko muốn anh chàng ko biết làm sao, mặt cứ nhìn 3 người bạn của mình để cầu cứu nhưng các anh chàng chỉ biết nhìn Tuấn Anh mà cười.

Yến Vi: -4princes quả nhiên như lời đồn, ai cũng đẹp trai nho nhã quá à.

Nghe xong lời của cô nàng 3 anh chàng cũng chỉ biết gật đầu ừ rồi cười. Khổ cho Tuấn Anh ra về cũng ko thoát nổi. Đột nhiên K.Dung ngả nghiêng ngả ngửa ngả sao vào lòng Tuấn Anh:

-Tuấn Anh à, mình mệt quá. Mình đau quá à.

Tuấn Anh bối rối trước hoàn cảnh đó, anh chàng ko biết làm gì cứ ú ớ nhìn người bạn của mình cầu cứu, mấy anh chàng nàng cũng thiệt hoạn nạn có nhau nhưng chuyện này thì chỉ biết nhìn rồi cười.

-K.Dung à cậu đau ở đau, để mình đưa cậu đến phòng y tế.

K.Dung cầm tay Tuấn Anh đưa lên ngực của mình: -Mình đau ở đây nè, đau lắm. Chỉ có cậu là giúp được mình thôi.

Tiểu Anh nhìn trướng mắt "Hạng con gái lẳng lơ như vậy mà cậu ta cũng quen, cô ta ngốc thật quen ai ko biết quen nhằm một tên đạo tặc. Đúng là ko ra thể thống gì mà giữa ban ngày ban mặt mà cứ ôm nhau". Tuấn Anh thật là khổ, đẹp trai cũng khổ thật há. Bất ngờ anh chàng chuyển kèo đỡ K.Dung đưa cho T.Nhân, rồi nắm lấy tay Tiểu Anh chạy như tên:

-Thiện Nhân tớ giao K.Dung cho cậu đó. Mình với Tiểu Anh có tí chuyện mình đi trước nhé.

Con bé ngạc nhiên ko biết chuyện gì mà mình lại bị lôi đi, bất thần K.Dung tĩnh dậy:

-Tuấn Anh, sao cậu….

Quay sang nhìn thấy mặt T.Nhân:

-Đẹp trai quá.

Rồi ngất luôn, Tuấn Anh cứ nắm lấy tay Tiểu Anh chạy nhanh như chóp. Ra tới công viên họ dừng lại, anh chàng lúc này mồ hôi đằm đìa, cô nàng mệt quá thở ko ra hơi. Tiểu Anh thắc mắc:

-Này lúc nãy ôm cô ta hưng phấn lắm mà sao bỏ chạy.

-Chắc bây giờ cậu vui lắm chứ gì.

Cô nàng móc trong túi chiếc khăn tay nhè nhẹ lau vào trán Tiểu Anh rồi bật cười:

-Ko ngờ cậu cũng có ngày này, giữ lấy lau mồ hôi trên trán cậu đi.

Nói xong con bé đứng dậy bỏ đi, Tuấn Anh níu tay lại:

-Đừng quan hệ với "Hội siêu quậy" nữa.

-Tại sao.

-Chúng ta đâu có hiểu rõ gì họ chứ, mình sợ cậu bị lợi dụng. Rồi có những chuyện ngoài ý muốn.

-Ko sao đâu, họ cũng tốt mà đâu có làm hại gì mình.

-Con trai ai mà chẳng nói lời ngọt ngào trước mặt con gái chứ. Trước mặt cậu họ chỉ tốt vậy thôi, ko biết sau lưng họ giở trò đòi bại gì. Con gái các cậu thật là dễ tin người.

-Tớ tin hồi nào chứ.

-Ko tin sao cậu cứ nói họ tốt hoài vậy.

-Thì trong số bọn con trai nói lời ngon ngọt mình đoán là có cậu. Không chỉ bằng miệng mà còn dùng cả hành động nữa chứ.

-Hồi nào, cậu ta tự dưng té vào lòng mình thôi. Ai có ý gì với cậu ta chứ.

-Sao cậu ko né, thường ngày cậu thông minh lắm mà.

-Biết đâu chứ, có trách thì trách con gái các cậu ai bảo thích con trai làm gì. Tìm đủ mọi trò.

-Nói cho có người nhé, đừng quơ đũa cả nắm như thế. Con trai các cậu ai mà chẳng xấu xa hạ lưu bỉ ổi chứ, có mới nới cũ, được voi đòi tiên. Một lúc quen 5-6, có vợ thì vợ lớn vợ nhỏ vợ ba, bồ 3-4 người. Lúc nào thõa mãn rồi thì giục người ta qua một bên, cậu nghĩ đi đàn ông các cậu đáng mặt ko chứ.

-Đó là chỉ một số thôi, sao cậu quơ đũa chứ.

-Ai nói cậu.

-Thì mình đâu có nói cậu đâu.

-Ko nói với cậu nữa tui về. Phí lời.

Nói xong con bé đùng đùng bỏ về mặt cho lời nói của anh chàng, "Ko cho mình nói chuyện với Hội siêu quậy hả, mình chứ giao thiệp đó, cậu ta làm gì mình. Là bố mình chắc, cậu ta lấy quyền gì quản lí mình chứ. Một lúc 2-3 người, tưởng thanh cao lắm nói mình." Tuấn Anh ngồi trên ghế đá tức giận "Con gái các cậu sao chứ, chỉ có thay lòng đổi dạ là mau, biết là hại nhưng vẫn đâm đầu vào, đúng thật". Bất chợt anh chàng vỗ chán liên hồi "Sau mình nghĩ như thế chứ, cậu làm gì mặc sát cậu. Ko quan tâm, Tuấn Anh bình tĩnh, ko nghĩ đến nó nữa".

Tối tại Waking bar

Dưới ánh đèn mờ ảo, trên nền nhạc dance sôi động, tất cả hòa mình vào điệu nhảy.

- 123 Zô…………..

YP: -Các cậu nghĩ bọn nó đến chứ.

Jacky: -Dĩ nhiên 4princes mà, tụi nó mà ko đến. Mình tin chắc ngày mai bọn chúng ko dám vào lớp đâu.

Ken: -Mình xem đám đó sẽ làm nên trò chống gì.

Jacky: -Mình ko cần biết tụi nó làm gì, mà đã nhìn thấy ghét rồi thì đánh. (gồng tay lên).

Ken: -Rồi sao chứ, định cho chúng ở chung lớp với bọn mình sao.

YP: -Yên tâm, nếu bọn chúng ko qua được hôm nay thì đừng hòng qua được ngày mai.

Ken: -Bọn công tử bột đó, ăn trắng mặt trơn suốt ngày chỉ biết dựa dẵm vào người khác biết làm tích sự gì.

Jacky: -Đừng đánh giá thấp bọn chúng, sáng nay đấu nhau với bọn chúng tớ còn nhớ cái hằn Tuấn Anh gì đó đánh Eric xém té nhào rồi.

Ken: -Than vãn cái gì, thời sáng thằng Đ.Tuấn nó đánh nhanh như chớp vậy. Hên tui né kịp nếu ko cái mặt đẹp trai của tui còn gì nữa chứ.

Cả hai lăn ra té xỉu.

Jacky: -Eric có đến ko.

YP chỉ bàn đối diện: -Nó đến rồi đó.

Jacky: -Ken, kêu nó dậy đi. Cái hằn này suốt ngày chỉ biết ngủ với nghe, tao nói mày biết tao là ba má nó có con như nó tao đánh đòn nó rồi.

Nghe xong Ken bụp miệng Jacky lại: -Mày nói nhỏ nhỏ thôi chứ, ba má Eric mất rồi nói như vậy khác nào đụng đến nỗi đau của người ta.

Jacky: -Xin lỗi mình quên.

Eric uể oải đi đến: -Khi nào bọn họ đến.

Ken: -Một lát thôi.

Bỗng bọn con gái trong bar la thất thanh:

-4princes kìa….

Hội siêu quậy bắt đầu dứng dậy nghênh tiếp.

Jacky: -Bọn mày cũng giữ lời hứa đấy.

T.Khanh: -Bây giờ muốn gì nói ra đi, tụi này ko có thời gian.

YP: -1 trận quyết đấu 1 mất 1 còn.

T.Nhân: -Giao luật đi.

Ken: -Nếu tụi này thắng thì tụi mày phải đi khỏi lớp.

T.Khanh: -Ngược lại.

Ken: -Tụi mày muốn gì.

Tuấn Anh: -Xin lỗi bọn này. Và ko gây sự nữa phải làm theo lời của bọn này.

Jacky: -Được, tụi tao đồng ý.

Đ.Tuấn: -Ra đề đi.

YP: -Nhảy break dance được chứ.

Vừa dứt câu nền nhạc sôi động bắt đầu, hai bên cũng bắt đầu những bước nhảy khởi động.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro