Chương 089: Bởi vì cô đẹp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: MAC

Nhưng cũng may Nam Diên ở trước mặt mẹ chứng kiến ​​đủ loại thủ đoạn của lão ba nên cô sâu sắc ý thức được, cô nhất định không thể như vậy.

Đường đường là hung thú thượng cổ - hung thú khiến tất cả những thần thú khác phải kính sợ - Tứ trảo Xích Huyết đằng xà!

Làm sao lộ ra một mặt khiến người khác không thể nhìn thẳng vậy chứ?

Mặc dù, đối tượng làm lão ba dịu dàng đến mức cô nổi da gà kia là mẹ.

Nhưng—

Tôn nghiêm của một con hung thú cổ đại ở đâu?

Yêu đương gì đó thật làm người ta sa đọa.

Nam Diên thề rằng cho dù cô có độc thân cả đời, cho dù đến thời kì động dục thì cô cũng chỉ ngủ đông, không bao giờ trở thành kẻ giống lão ba mình-

Một con dâm xà luôn trầm mê với những trận đánh yêu tinh mà không thể kiềm chế.

Nướng một lúc con cá đã chín.

Nam Diên lấy một con đặt vào đĩa của Cố Thanh Lạc, hai con còn lại cô ăn.

Mặc dù cá nướng rất thơm nhưng Cố Thanh Lạc không động, hỏi cô: "Hai con ăn đủ không? Tôi vừa ăn mì gói nên không đói lắm."

"Hôm nay tôi không tiêu hao thể lực nhiều nên hai con cá là đủ rồi, nhưng Cố lão sư tốn sức chặt tre ăn nhiều một chút đi."

Cố Thanh Lạc quả thực chưa no, nghe cô nói xong liền yên tâm xẻ cá ăn.

Vừa ăn vừa uống hai ngụm nước trái cây, thật sự thoải mái hưởng thụ.

Nam Diên ăn sạch hai con cá to béo trong vài phút, chỉ còn lại hai chiếc xương cá nguyên vẹn.

Cố Thanh Lạc vừa ăn vừa nhìn chằm chằm cô, vẻ mặt chuyên chú.

Ngọn lửa chiếu vào mắt anh, trong mắt anh bốc cháy hai ngọn lửa, như thể từ đáy mắt bừng lên.

Ánh mắt của anh nóng bỏng đến mức Nam Diên nhướng mi liếc nhìn, chủ động mở miệng: "Sao anh lại nhìn chằm chằm tôi?"

Cố Thanh Lạc không có chút xấu hổ nào thành thật đáp: "Bởi vì cô đẹp."

【a a a xong rồi xong rồi, anh nhà chúng ta bị cô nàng này câu mất hồn rồi!】

【Nhãi con khen Nhân Ngải đẹp, xong rồi xong rồi!】

【Không phải nói quá, Nhân Ngải thực sự rất đẹp.】

【Ủa, nói tách riêng mới đẹp mà, ai đó đừng quay xe mà móc nối với Ngải bảo nhà ta nhá, haha】

【Khuôn mặt của nhân gia đen như đít nồi!】

Sau khi mặt trời lặn, trong rừng bắt đầu lạnh hơn, Nam Diên bỏ thêm ít củi vào lửa, nghe vậy cô phản ứng nhàn nhạt hỏi anh: "Anh có mang theo gương không?"

Cố Thanh Lạc còn tưởng rằng cô muốn soi gương, không khỏi lắc đầu, "Tôi không mang theo, nhưng mà cô không cần soi đâu, nhìn cô rất tốt."

Cô gái đồi diện chỉ thoa một lớp phấn nhẹ, gần như là không bị lem luốc gì, không cần phải chỉnh trang.

Nam Diên mặt không thay đổi nhìn anh, "Tôi muốn anh tự soi ấy."

Cố Thanh Lạc rất sửng sốt, "Tại sao tôi phải soi gương?"

【Hahaha, Cố ngơ ngác thực sự khiến tôi đau bụng vì cười, còn còn khôi hài hơn cả thấy Lê! 】

【Nhân lão đại: Nhìn tôi không bằng tự nhìn mình trong gương đi, Cố ngơ ngác! 】

Cố Thanh Lạc hậu tri hậu giác hiểu ra ý tứ trong lời nói của Nam Diên, động tác ăn cá chậm lại, "Cô đang khen tôi... đẹp trai sao?" Cố Thanh Lạc biết mình đẹp trai, bởi vì có rất nhiều người khen anh như vậy, nhưng anh luôn không có cảm giác gì.

Nhưng bây giờ, anh lại vì câu khen của của Nhân Ngải mà cảm thấy hơi khác thường.

"Cám ơn lời khen của cô." Khóe miệng Cố Thanh Lạc hơi nhếch lên.

Sắc trời dần tối, hai người ngồi quanh đống lửa, thỉnh thoảng trò chuyện vài câu.

Hầu hết thời gian Cố Thanh Lạc đều chủ động mở miệng, nếu như Nam Diên mở miệng trước, nhất định lại bị anh nhìn chằm chằm thật lâu.

Vì khách mời ở phòng phát sóng trực tiếp số 5 quá nhàn nhã nên một số khán giả đã lén lút sang phòng phát sóng trực tiếp khác.

Lê lão sư đúng là người vui tính, ngày đầu tiên phát sóng trực tiếp đã đóng góp rất nhiều nụ cười cho người khác, thậm chí còn sáng tác riêng một bài hát góp vui.

Các nữ nghệ sĩ tuyến ba trong nhóm của anh ban đầu đều ỉu xìu, nhưng sau khi ở bên anh một thời gian lại trở nên vui vẻ, càng đừng nói đến khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp.

Nam thần mới nổi Tạ Hiểu và nhà vô địch chèo thuyền Kayak đã về hưu cùng một nhóm, sự kết hợp của hai người đàn ông cũng rất thú vị.

HÌnh ảnh Tạ Hiểu ngồi trên vai đồng đội của mình rồi cả hai cầm gậy gỗ nhảy lên để đánh túi gấm xuống khiến nhiều người xem bật cười.

Bùi Niệm Niệm cùng một nhóm với ca sĩ mới nổi, lúc đầu Bùi Niệm Niệm được nhiều người ưu ái nhờ sự ngoan hiền nhưng càng về sau sự ưu ái của những người qua đường dần bị cô ta xóa sạch.

Cô nàng này quá tiểu thư, đi được một lúc thì thấy mệt.

Bản lĩnh thì không có còn gây ra một đống rắc rối, coi việc đồng đội chăm sóc mình như một lẽ đương nhiên.

Nếu không so sánh với Nhân Ngải bên cạnh thì cô gái này quả thật là vô dụng.

Tính tình tiểu thư chỉ là phụ, mấu chốt là cô nàng này không thèm thảo luận với đồng đội, thừa lúc đồng đội ra ngoài tìm đồ ăn, cô ta tùy tiện vay điểm để đổi lấy thức ăn, một phát liền đổi gói mì ăn liền đắt nhất.

Ca sĩ mới nổi có tính cách nhẹ nhàng và khiêm tốn cũng gần như sụp đổ mấy lần.

Nhóm cuối cùng bao gồm một nhân vật lão làng trong làng giải trí và một ngôi sao nữ tuyến 18, bởi vì lão sư là người nghiêm túc và chủ nghĩa đàn ông nên bất kể đồng đội đưa ra ý kiến ​​gì cũng đều bị bác bỏ, bởi vậy phát sinh ra rất nhiều tranh cãi.

Nói tóm lại, mỗi phòng phát sóng trực tiếp đều có quan điểm riêng.

Sau khi xem đủ những ngày tháng yên bình của Nhân Ngải và Cố Thanh Lạc, rồi so sánh với tình cảnh thảm hại của các nhóm khác, thật sự là hạnh phúc nhân đôi!

Đến cuối ngày, ngoại trừ hành trình của nhóm Cố Nhân qua được cửa đầu thì những nhóm khác vẫn ở gần điểm rơi.

Đội của Tạ Hiểu trải qua vô sơ khó khăn lấy được bảy túi gấm nhưng đáng tiếc là hai người họ không có trí tuệ như lão đại, ngay cả khi có bảy manh mối thì họ vẫn không thể tìm thấy thẻ nhiệm vụ.

Đội Bùi Niệm Niệm là kém nhất, mới chỉ lấy được hai túi gấm.

Hai nhóm còn lại lần lượt là bốn và năm cái.

Khán giả lại một lần nữa than thở: Lão đại chính là lão đại, tự nhiên biến chương trình mạo hiểm phiêu lưu thành hành trình du lịch thư thái.

Đốt củi xong, Nam Diên tìm một chỗ bằng phẳng bắt đầu dựng lều.

Đây là lần đầu cô làm nên kỹ thuật của chưa tốt lắm.

"Để tôi làm." Cố Thanh Lạc lấy lều trại từ trong tay cô, vài ba động tác đã giúp cô dựng lên.

Nói xong, anh khẽ nhướng mày nhìn cô.

Nam Diên: Đang yêu cầu khen ngợi lần nữa?

"Rất lợi hại." Nam Diên khen.

Sau đó, cô phát hiện ra rằng thời điểm tên nhóc này quay đầu lại đôi mắt rõ ràng hiện vẻ đắc ý.

Nam Diên: ...

Xem ra chứng tình cảm thiếu hụt của tên nhóc này không nghiêm trọng như cô tưởng tượng.

"Tôi muốn đi bên hồ tắm rửa, 20 phút nữa đừng lại gần."

Nam Diên cảnh cáo xong, cầm khăn tắm cùng bàn chải đánh răng rời đi.

Cố Thanh Lạc nhìn cô dần dần đi xa, nhìn hồi lâu mới thu hồi ánh mắt, ngoan ngoãn ngồi trở lại.

【 a a a a tôi muốn xem cảnh mỹ nhân tắm hồ!】

【Tôi cũng muốn ahihi】

Tuy nhiên, những yêu cầu tục tĩu của khán giả bị tổ tiết mục phớt lờ một cách tàn nhẫn.

Nếu không có ai ở đây, Nam Diên rất vui khi được ngâm mình trong nước, nhưng bây giờ cô chỉ có thể ngâm khăn tắm trong nước để lau người.

Ban ngày vận động quá nhiều nên ra không ít mồ hôi, sức chịu đựng của Nam Diên giờ đã cực hạn.

Sau khi xong việc, Nam Diên chui vào lều.

Sau khi cô kéo lều lên, Cố Thanh Lạc lặng lẽ giơ hai tay lên ngửi, giống như đang ngửi xem trên người mình có mùi mồ hôi không.

【Hahaha, nhóc con không hôi chút nào đâu, anh có làm gì cũng thơm! 】

Lúc này, Nam Diên vốn đã nằm xuống đột nhiên thò đầu ra khỏi lều, vô tình bắt gặp Cố Thanh Lạc đang lặng lẽ ... ngửi mùi mồ hôi.

Cố Thanh Lạc bình tĩnh đặt cánh tay xuống rồi nhìn cô một cách vô cảm.

Nam Diên cũng ngơ ngác nhìn lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro