(9) Kết hôn với đối thủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lý Bính ăn uống xong, định tranh thủ thời gian còn lại để đi ngủ, khi nhận ra giấy tờ trên bàn mới nhớ đã quên mất chuyện nghiêm trọng này, y không khỏi giật mình, sắp xếp lại không nói ra lời.

"Bính gia, sao vậy?" Trần Thập tới đưa cho y một ít bạc hà, cậu vừa nhìn liền có thể biết Lý Bính đang chật vật.

Lý Bính giơ vật trong tay lên, trả lời: "Manh mối ban đầu ta định đưa cho Kim Ngô Vệ..."

"Ta sẽ đi giao cho Khưu tướng quân." Trần Thập đã nhận nó mà không đợi y từ chối. Chuyện là Lý Bính tạm thời không muốn gặp Khưu Khánh Chi, vì vậy Trần Thập muốn giúp đỡ y.

Khi Trần Thập đến lãnh địa của cận vệ Kim Ngô Vệ, các lính canh đã quen biết cậu và biết cậu là một trong những người của Lý Bính, họ không dám làm cậu xấu hổ nên nói với cậu rằng tướng quân không có ở đây và ngài ấy có thể đã đi gặp công chúa.

Trần Thập rất thận trọng nên xin ý kiến rồi đến đó, nếu cậu không tự mình giao đồ cho Khưu Khánh Chi thì y sẽ lo lắng.

Trần Thập đã hỏi thăm những người qua đường trước khi tìm thấy ngôi nhà vô cùng tráng lệ, tuy nhiên, dinh thự của công chúa không bằng Kim Ngô Vệ và Đại Lý Tự và cậu chắc chắn không được phép vào với tư cách là "người ồn ào".

"Ta đã nói với ngươi rồi, ta đến đây để giao tài liệu cho Khưu tướng quân."

Nhưng dù Trần Thập có giải thích thế nào với những người gác cổng, họ vẫn ngăn Trần Thập bước vào cho đến khi người Kim Ngô Vệ tới, người thường đi theo Khưu Khánh Chi, tiến tới, có chút ấn tượng với Trần Thập, nghe Trần Thập nói là Thiếu Khanh phái đến, sợ gây phiền toái nên dẫn Trần Thập đi tìm tướng quân.

Đây là Trần Thập lần đầu tiên tiến vào phủ công chúa, tò mò nhìn xung quanh, vô số nha hoàn nhìn thấy bọn họ đều chào hỏi, Trần Thập cũng từng người một đáp lại.

"Tướng quân và công chúa đang ở trước nhà kho ở sân sau, ta có việc quan trọng phải làm, xin đi trước." người đi cùng tạm biệt Trần Thập và đi làm những gì Khưu tướng quân vừa yêu cầu anh ta phải làm.

Trần Thập đành phải tự mình đi tới, nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, cậu đang định chào hỏi, không ngờ người phụ nữ bên cạnh lại ôm lấy Khưu Khánh Chi.

Trần Thập kinh ngạc gần như thở ra một hơi, hành động nhanh hơn não ẩn sau bức tường.

"Công chúa, xin hãy tôn trọng bản thân mình." Đây là lần đầu tiên Khưu Khánh Chi đẩy một người phụ nữ ra một cách thô lỗ như vậy, đương nhiên, cảnh tượng này không được Trần Thập đang hoảng loạn nhìn thấy.

Công chúa vẻ mặt rất không vui, giậm chân bước đi, trong lòng buồn bực, quả thực là một khối đá không thể sưởi.

Trần Thập nhìn thấy người phụ nữ lạ mặt rời đi nên cũng lặng lẽ rời đi.

Khưu Khánh Chi cũng bối rối khi nhìn thấy cậu.

"Tướng quân..." Trần Thập mặc dù có chút đần độn, nhưng cậu cũng không phải ngu ngốc, mặc dù chưa từng có người yêu, nhưng ở Đại Lý Tự những bằng hữu của cậu đã có lâu rồi, cũng không tránh khỏi ảnh hưởng. Chuyện vừa xảy ra thực sự khiến cậu không biết phải làm sao.

"Nếu đã như vậy, ngài đặt Bính đại nhân ở đâu?" Đây là lần đầu tiên Trần Thập lớn tiếng như vậy nói chuyện với Khưu Khánh Chi, cậu chỉ là tức giận vì Lý Bính mà thôi, hóa ra là những gì người trong Đại Lý Tự nói hoàn toàn đúng.

"Liên quan gì tới ngươi?" Khưu Khánh Chi vì chuyện đêm qua và sáng nay mà nín thở, thấy tiểu tử này cuối cùng cũng dám trực tiếp trả lời, hắn lên tiếng không chịu thua kém.

"Tại sao không phải việc của ta?" Trần Thập chạy tới trước mặt hắn, đưa túi giấy trong tay cho hắn, "Bính đại nhân bảo ta mang đến cho ngài. Bính đại nhân hôm qua đã dành cả buổi chiều để kiểm tra."

"Khưu tướng quân, ta rất coi trọng ngài, nhưng nếu ngài làm Bính đại nhân không vui, ta, Đại Lý Tự, không dễ bắt nạt." Trần Thập nói xong liền bỏ chạy, trong lòng cảm thấy vướng víu đến Lý Bính, cậu đi đến Đại Lý Tự.

Mọi người đều bận rộn với công việc riêng của mình, một lúc lâu sau, họ nhận thấy Trần Thập đang ngồi trên bậc cửa, tay chống cằm, ngơ ngác, liền cúi xuống hỏi cậu chuyện gì đã xảy ra và tại sao cậu không đi cùng Thiếu Khanh.

Trần Thập không muốn giấu diếm mọi người nên đã kể hết mọi chuyện xảy ra trong phủ công chúa.

"Ý ngươi là, Khưu Khánh Chi và công chúa có quan hệ tình cảm?" Tôn Báo đã bắt đầu xắn tay áo lên, một khi Trần Thập xác nhận điều đó, anh sẽ đến Kim Ngô Vệ để tìm kiếm công lý cho Thiếu Khanh.

Trần Thập gật gật đầu, rồi lại lắc đầu nói: "Ta chỉ thấy bọn họ ôm nhau. "

Vương Thất vỗ đầu cậu nói: "Đây không phải chỉ là ngoại tình thôi sao? tên Khưu Khánh Chi này, ta vẫn đang suy nghĩ thay đổi quan điểm của mình đối với hắn. Nếu lại xảy ra chuyện như thế này, ta sẽ nói rằng Vệ binh Kim Ngô Vệ của bọn họ không có gì tốt."

"Bính đại nhân ngày hôm qua dành nhiều thời gian như vậy cho vụ án công chúa..." Trần Thập lo lắng nói.

"Vậy Thiếu Khanh có biết chuyện này không?" Thôi Bội nghe hồi lâu mới hỏi.

Trần Thập lắc đầu, cậu cũng không biết.

"Đi thôi, chúng ta phải báo cho Thiếu Khanh trước." Tôn Báo ngồi không yên, là người đầu tiên đứng dậy.

Lý Bính nhìn bọn họ đứng ngay ngắn trước mặt mình ra ngoài thu dọn đồ đạc, khi trở lại thành một nhóm đông người, tất cả đều tỏ ra phẫn nộ.

"Sao vậy? Xảy ra vụ án gì vậy?" Lý Bính nhìn thấy bọn họ không muốn lên tiếng trước, tự mình phá vỡ sự im lặng trước đại sảnh.

"Thiếu Khanh đại nhân, Trần Thập nhìn thấy..." Alibaba nói

Anh dừng lại nửa chừng, dùng hai ngón tay để miêu tả mối quan hệ thân mật, "Khưu tướng quân và công chúa không thể tách rời..."

Tay cầm bút của Lý Bính dừng lại trong không khí, vết mực rơi xuống một tờ giấy mới.

Y vốn tưởng rằng chính vì địa vị cao của công chúa nên Khưu Khánh Chi mới nỗ lực điều tra vụ án cho cô, nhưng y không ngờ họ lại có mối quan hệ như vậy.

"Ừm."

Mọi người thấy y bình tĩnh như vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy kỳ lạ, người bình thường lúc này không phải nên điều động quân đội để điều tra tội ác sao?

"Đây là chuyện giữa bọn ta, tốt nhất là đừng can thiệp quá nhiều." Lý Bính sinh ra đã ngang ngược, dù y và mọi người đều là bạn đồng hành xuyên suốt sự sống và cái chết nhưng khi đề cập đến vấn đề tình cảm, Lý Bính không bao giờ muốn họ làm vậy, y không muốn ai nhìn thấy trò đùa này, cũng không muốn mọi người lo lắng.

"Nhưng..." Tôn Báo muốn phản bác nhưng bị Alibaba ngăn lại.

"Có vẻ như Thiếu Khanh đại nhân biết chuyện gì đang xảy ra." Alibaba thì thầm với Tôn Báo.

Trần Thập đột nhiên hối hận vì đã nói với mọi người chuyện này, bởi vì lúc này Lý Bính trông rất buồn.

Từ khi mọi người rời đi, Lý Bính vẫn còn ngơ ngác, phần lớn văn kiện chính thức mà y vốn định hoàn thành trong ngày hôm nay đều bị bỏ lại, buổi tối y đề nghị Trần Thập trở lại Đại Lý Tự trước y một ngày vì y muốn một mình im lặng.

Trần Thập không hỏi bất kỳ câu hỏi nào và rời đi cầm theo các văn bản chính thức mà Lý Bính đã phê duyệt.

"Tôn Báo, đó là Khưu Khánh Chi, không phải Hồ Tư. Một vài người trong chúng ta có thể đánh hắn bằng bao tải."

Ý định ban đầu của Vương Thất là để giữ anh bình tĩnh, nếu bây giờ lao tới không những không làm được gì mà còn có thể gây ra chuyện, hại Thiếu Khanh cũng bị cười nhạo.

Tôn Báo tại chỗ tức giận: "Vậy chúng ta làm sao bây giờ?"

"Ta tin rằng Thiếu Khanh nhất định có sự sắp xếp của chính mình."

Thôi Bội nghĩ, Lý Bính là ai, y sẽ đồng ý cuộc hôn nhân này sao? Chuyện này nhất định có biện pháp giải quyết, công chúa quả nhiên là mềm yếu, nhưng dù sao đây là bệ hạ ban cho hôn nhân, ngay cả công chúa cũng không thể cự tuyệt, hơn nữa công chúa thân phận cao quý, làm sao có thể nhẫn tâm chia sẻ chồng với người khác?

.......

Khưu Khánh Chi đã làm việc chăm chỉ trong một thời gian dài trước khi tìm ra đồng bọn của tên trộm và đưa tên đó vào tù để thẩm vấn, tên này rất cứng rắn và phải chịu đựng rất nhiều cực hình trước khi tiết lộ tung tích của đồng bọn của gã.

Không khó để người cai ngục sáng suốt nhận ra rằng Khưu Khánh Chi đang nóng lòng giải quyết vụ án, dữ dội hơn trước, tù nhân bị tra tấn thành từng mảnh, sau khi biết được vị trí của đồng phạm, Khưu Khánh Chi ngay lập tức dẫn người đến bao vây và trấn áp vụ án, cuối cùng giải quyết vụ án trước giờ giới nghiêm.

Khi Khưu Khánh Chi rời khỏi phủ và trở về nhà, hắn đuổi kịp Lý Bính vẫn chưa nghỉ ngơi.

Trong phòng thắp nến sáng rực, Lý Bính đang đợi hắn.

Thấy hắn tới, Lý Bính đặt tập tài liệu trong tay lại chỗ cũ.

"Bây giờ tên kia không có ở đây à?"

"Hả?" Lý Bính nhất thời không nhận ra hắn đang hỏi ai.

"Về phần Trần Thập, hôm nay hắn đã về lại Đại Lý Tự."

Khưu Khánh Chi vốn là vội vàng chạy về, bởi vì hắn muốn hỏi rất nhiều chuyện về Lý Bính, tại sao lại giúp hắn bí mật điều tra, tại sao đêm qua y lại làm như vậy, tại sao y lại đồng ý kết hôn với hắn, và liệu hắn có phải là người trong lòng của y hay không, nhưng bây giờ...

Lý Bính nhìn hắn bằng đôi mắt đỏ hoe, nhưng Khưu Khánh Chi không thể nói một lời, lần nào cũng như vậy, khi Lý Bính ở cùng với những người trong Đại Lý Tự, y luôn tỏ ra vui vẻ từ tận đáy lòng, nhưng thật chất y luôn tổn thương.........

Rõ ràng đây không phải là trường hợp trước đây.

Khưu Khánh Chi cảm thấy chán nản và quay người rời đi, không muốn Lý Bính phải buồn vì vẻ ngoài của mình.

"Khưu Khánh Chi!" Lý Bính chạm vào những giọt nước mắt đột nhiên lăn dài trên má. Điều y ghét nhất là cách người này không nói gì, trước đây không thể nói nên lời, nhưng bây giờ, nếu Trần Thập và những người khác Không có đến nói cho y biết, Khưu Khánh Chi dự định làm gì, cơm chín xong hắn có phải sẽ nhận không?

"Ta đã nói ngày chúng ta kết hôn, ngươi cứ nói với ta, dù ngươi thích ai đi nữa, chỉ cần bệ hạ đồng ý, trẫm sẽ không ngăn cản ngài gả cho con gái nhà nào..." Giọng Lý Bính hơi run run, nhìn bóng lưng người mình yêu ngày càng xa, y khó nhọc nói: "Nhưng ngươi có thể nhìn ta không? Về chuyện tình cảm đã qua, xin hãy để lại cho ta chút mặt mũi..."

"Ít nhất cũng phải một tháng..."

"Trần Thập nói cho ngươi biết sao?" Khưu Khánh Chi nghe xong những lời này, mới nhớ tới Trần Thập làm gì ở phủ công chúa, hắn sợ cậu nói với Lý Bính nên đã hiểu lầm.

Lý Bính lúc này không còn muốn nghe hắn bào chữa nữa.

"Nếu như ngươi đã có người thích rồi, vì sao tối hôm qua còn khiêu khích ta? Ta thích ngươi, nhưng không có nghĩa là ngươi có thể hạ nhục sự chân thành của ta như vậy." Lý Bính thở dốc, nếu như hắn không muốn phẩm giá cuối cùng.

Lý Bính từng ngây thơ cho rằng y và Khưu Khánh Chi sẽ ở bên nhau là chuyện đương nhiên, bởi vì họ lớn lên cùng nhau và là một nửa của nhau, y lo lắng rằng cha y sẽ ngăn cản hai người vì thân phận của Khưu Khánh Chi, vì vậy y kiên quyết tiễn hắn đi dù không muốn chia tay hắn.

Trên chiến trường, tương lai của Khưu Khánh Chi là do động cơ ích kỷ của chính y quyết định, trong ba năm đó, cuối cùng y cũng thuyết phục được cha mình, nhưng dù sao người trở về cũng không phải là người như trước.

Có lẽ giữa họ đã có khoảng cách từ lâu và không thể bù đắp được tình cảm như trước nữa.

"A Bính, ngươi nói... ngươi cũng thích ta?" Khưu Khánh Chi suýt nữa chạy tới, vấp phải một quyển trục rơi xuống, suýt chút ngã, ngốc nghếch ôm Lý Bính vào trong lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro