Cắn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Up lại

Cảnh báo: Thịt, ooc
_____________________________

Kỳ động dục của mèo

Toàn thân Lý Bính ngứa ngáy, cơ thể nóng bừng, anh lần đầu trải qua có chút mơ hồ không biết làm thế nào, tham muốn sự đụng chạm của người khác, đứng ngồi không yên.

Lý Bính dưới dạng mèo nhảy ra cửa sổ, muốn cơn gió lạnh ban đêm giúp anh dễ chịu hơn. Lý Bính đáp xuống một con ngõ, trở lại dạng người, thu người ở một góc, phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ.

Khưu Khánh Chi vốn đang dạo đêm, trùng hợp đi ngang, nghe tiếng rên rỉ phát ra từ trong ngõ nhỏ, hắn nghi hoặc cảnh giác bước tới kiểm tra. Khưu Khánh Chi vừa tiến tới, bóng đen vụt ra cắn mạnh vào cổ hắn, Khưu Khánh Chi nắm vai người nọ định đánh trả nhưng nhìn thấy hình bóng quen thuộc liền buông lỏng.

" Lý Thiếu Khanh?"

Hắn khó hiểu sao anh lại ở đây vào giờ này còn khó hiểu hơn khi anh đột nhiên cắn người. Đợi đến khi Lý Bính bình tĩnh nhả ra, Khưu Khánh Chi đẩy anh ra, vốn định hỏi chuyện nhưng Lý Bính đột nhiên lên cơn, hết cắn người lại sàm sỡ hắn cụ thể hơn là anh cởi đồ Khưu Khánh Chi, Khưu Khánh Chi cầm tay anh ngăn lại, anh lại dùng tay kia dựt áo. Sau một lúc giằng co, tay áo của Khưu Khánh Chi trực tiếp bị Lý Bính giựt rách một đường.

Khưu Khánh Chi: ....

Hắn thầm nghĩ bản thân đã đắc tội lớn gì với anh. Chưa đợi Khưu Khánh Chi hết bàng hoàng, Lý Bính lại nhào về hắn, Khưu Khánh Chi giữ anh lại.

"Ngươi" Khưu Khánh Chi nhận thấy sự khác lạ của Lý Bính, cảm thấy cơ thể anh có chút nóng.

Bệnh phát rồ à?

Lý Bính lúc này lên tiếng

"Giúp ta..." giọng anh run run, nhờ vả hắn.

Khưu Khánh Chi hiểu ra vấn đề, cho rằng anh bị hạ thuốc. Vốn muốn đỡ Lý Bính về Đại Lý Tự tìm sự giúp đỡ nhưng lúc này anh bướng bỉnh hơn bình thường, quằn hắn mãi vẫn không đỡ anh đi được, Khưu Khánh Chi bất đắc dĩ bế anh lên, tới Đại Lý Tự. Trên đường đi anh cũng không yên phận, tay cởi từng lớp áo của hắn và bản thân, Khưu Khánh Chi không dám chậm trễ sợ chưa tới Đại Lý Tự quần áo đã bị Lý Bính lột sạch, vừa nhẹ giọng an ủi.

"Đừng quậy, ta giúp ngươi"

Chỉ là vừa đến cửa Đại Lý Tự, hắn có chút do dự không biết nên vào hay không, trên đường hắn và anh vờn nhau liên tục, ta cởi áo ngươi, ngươi cài lại áo khiến hắn và anh bây giờ quần áo xộc xệch lại nhìn vào tay áo vô tội bị Lý Bính xé một đường, chỉ sợ lúc vào bị hiểu lầm.

Do dự một hồi Khưu Khánh Chi chọn trèo tường thẳng vào phòng Lý Bính.

Vừa đặt anh xuống giường, Khưu Khánh Chi liền bị anh kéo xuống ấn vào giường, liên tục bị anh càn quấy, hắn sớm cũng có phản ứng rồi.

Khưu Khánh Chi lật người Lý Bính lại, hoàn toàn áp đảo anh.

"Ngươi không được trách ta."

Khưu Khánh Chi cúi người nhắm đến môi Lý Bính, hôn sâu. Lý Bính có thể nghe thấy hơi thở của Khưu Khánh Chi, hai người thở hổn hển, hắn hết hôn lại cắn môi anh, tay không rảnh nhanh chóng cởi đồ của anh. Không yên phận mà sờ khắp cơ thể Lý Bính, sau đó dừng lại ở hai hạt đậu nhỏ, ấn ấn rồi lại nhéo trêu đùa, Lý Bính rên khẽ. Khưu Khánh Chi buông tha cho môi Lý Bính, môi anh sưng đỏ do chịu sự dày vò của hắn, hắn lại nhắm đến yết hầu anh, liếm nhẹ, rồi lại trượt xuống ngay cổ cắn mạnh một cái như trả lại anh vết cắn lúc nãy.

Lý Bính bị cắn đau có chút ủy khuất, không nhịn được cũng cắn lại hắn, ngươi cắn ta, ta cắn ngươi, cho đến khi hai hạt đậu nhỏ bị Khưu Khánh Chi ức hiếp dùng tay kéo mạnh một cái khiến anh rên đau mà nhả ra, lưu lại một vết răng mới, đối xứng với vết răng bên kia. Khưu Khánh Chi cũng không chịu thua, hết mút rồi lại cắn từ cổ đến bụng anh để lại chi chít vết đỏ đầy ám muội.

Màn dạo đầu có chút lâu, Lý Bính gấp gáp thối thúc Khưu Khánh Chi.

"Nhanh lên..một chút"

Khưu Khánh Chi cũng thuận theo anh, nhưng vẫn cẩn thận nới lỏng từ từ giúp anh không bị đau khi động, hắn cầm chân anh dạng ra, đưa một ngón vào nới lỏng. Nơi bí mật cảm thấy có dị vật đưa vào, liên tự nhấp nháy, khiến Lý Bính cảm thấy kích thích, không nhịn được rên vài tiếng.

Khưu Khánh Chi cảm thấy thích thú, nghe tiếng rên rỉ như mật ngọt chảy vào tai, chỉ mới một ngón đã làm anh thoả mãn, chỉ sợ lát nữa anh sẽ sợ phát khóc. Hắn quan sát biểu cảm Lý Bính, cảm giác gợi tình, hắn cũng gấp quá rồi.

Khi cảm thấy đã đủ, ngón tay Khưu Khánh Chi rời khỏi, Lý Bính cảm thấy có chút mất mát, ngứa ngáy muốn tìm lại cảm giác đó. Khưu Khánh Chi cũng nhanh chóng giải phóng dị vật sớm đã cương cứng.

Khưu Khánh Chi đưa phần đầu vào, nhẹ nhàng động, lại thích thú quan sát biểu cảm Lý Bính.

Cảm nhận sự kích thích Lý Bính thoả mãn, tham muốn mà yêu cầu.

"Động nhanh chút..."

"Không vội" Khưu Khánh Chi vỗ về, sợ bản thân gấp mà làm tổn thương anh.

Khưu Khánh Chi cảm thấy vui vẻ, hắn cũng không ngờ, chính mình có thể làm chuyện này với người hắn yêu, trong lòng không khỏi có chút hạnh phúc.

Thấy Lý Bính đã quen, hắn bắt đầu đâm sâu vào, nhịp độ nhanh hơn chút. Cơn kích thích bất ngờ ập đến khiến Lý Bính không kịp phản ứng, người như có tia điện, cơ thể anh run lên. Lý Bính thở dốc, tốc độ của Khưu Khánh Chi càng ngày càng nhanh. Lý Bính dựa tay lên lưng Khưu Khánh Chi làm điểm tựa.

Bỗng Lý Bính giật nảy, nhịn không được kêu lên một tiếng lớn, nước mắt sinh lý chảy xuống, Khưu Khánh Chi vui vẻ nói:

"Thấy rồi"

Khưu Khánh Chi như tìm thấy kho báu, liên tục đẩy vào điểm đó, Lý Bính có chút sợ hãi, sự kích thích liên tục này anh chịu không nổi.

"Khưu..Khưu Khánh Chi chậm lại, đừng động chỗ đó"

Lý Bính nức nở, nhịp độ này anh theo không kịp.

Khưu Khánh Chi nổi hứng trêu đùa, giả bộ bản thân không nghe thấy, động mạnh vào nơi đó, hỏi:

" Lý Thiếu Khanh nói gì cơ, ta nghe không rõ."

Cảm thấy bản thân bị trêu chọc, Lý Bính cào nhẹ vào lưng Khưu Khánh Chi như muốn cảnh báo hắn. Khưu Khánh Chi cầm tay anh đặt lên một nụ hôn, sau đó nhếch cười hài lòng, hắn lại tìm đến hạt đậu nhỏ của anh mà ức hiếp, hết liếm rồi đến cắn sau đó lại mút lấy mút để như em bé thèm sữa mẹ.

"Lý Thiếu Khanh, ta muốn uống sữa"

Lý Bính vốn mặt đã đỏ, nghe câu trêu ghẹo của hắn càng đỏ thêm, muốn trốn tránh, Lý Bính muốn đẩy đầu Khưu Khánh Chi ra.

Khưu Khánh Chi theo ý anh buông tha, nâng đùi anh lên hôn hết chỗ này đến chỗ kia, hiện giờ toàn cơ thể Lý Bính đều có vết hôn được Khưu Khánh Chi cố ý để lại.

Khưu Khánh Chi đưa tay vuốt cậu nhỏ của Lý Bính, sau đó lại cúi xuống bắt nạt hạt đậu anh. Liên tiếp nhận nhiều sự kích thích từ khắp cơ thể, Lý Bính không chịu được mà bắn vào đầy tay Khưu Khánh Chi nhỏ giọt xuống bụng anh.

"Khưu Khánh Chi.." Lý Bính ngượng ngùng, anh bối rối.

Khưu Khánh Chi không nói gì, vẽ lên bụng Lý Bính 'Khưu Khánh Chi' mỉm cười hài lòng. Lý Bính che mặt xấu hổ, anh bây giờ muốn đào một chiếc hố rồi nhảy xuống, Khưu Khánh Chi xen ngón tay vào tay Lý Bính, ấn hai tay anh xuống giường, nhịp độ nhanh hơn. Trực Tiếp bắn vào trong Lý Bính. Lý Bính thở hắt ra, sự tỉnh táo cũng trôi dạt về, anh mệt mỏi muốn nghỉ ngơi. Đột ngột Khưu Khánh Chi kéo Lý Bính dậy, đặt anh ngồi lên người mình.

"A?" Lý Bính khó hiểu

"Đêm nay còn dài"
__

Sáng hôm sau, Vương Thất nhìn Lý Bính đang đi đến Minh Kính Đường.

"Ngươi có thấy tướng đi của Lý Thiếu Khanh kì lạ không?"
__

Khưu Khánh Chi sờ sờ lưng mình, mèo cào có chút rát.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro