Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhà của Lương Uyên Bác là một căn biệt thự sườn đồi có view nhìn thẳng vào thành phố, nhà ở đây xây cách rất xa nhau nên phía trước nhà chính là đường lớn cùng hàng cây cối rậm rạm.

Võng Trạch Du lúc này vừa chạy ra đến cổng lớn, nhìn chiếc cổng sắt sừng sững khóa chặt trước mặt, không nghĩ nhiều liền điểm chân vận khinh công nhảy lên.

"Ôi trời đất mẹ ơi!" Lương Uyên Bác hoảng hốt bịt miệng nhìn thân ảnh phiêu dật đang đứng trên cái cột cổng cao gần 3m của nhà mình. Cái cột cổng hoa văn này bảo là không leo lên được thì cũng không phải nhưng mà rõ ràng cậu vừa nhìn thấy anh đẹp trai kia BAY LÊN!? 

Bởi vì thấy bộ dạng không bình tĩnh của Võng Trạch Du nên Lương Uyên Bá cũng lo lắng đuổi theo, chính là không ngờ tới vừa ra tới cửa nhà liền thấy được hình ảnh một người bình thường nhẹ nhàng nhảy một cái bay lên chiếc cổng cao tới 3m kia.

Võng Trạch Du bây giờ đã chìm vào nỗi khiếp sợ khi nhìn khung cảnh trước mắt nên không còn tâm trạng để ý đến người sắp đi gọi cảnh sát phía sau kia. Từ trên cột cổng cao ngất phóng tầm mắt qua các ngọn cây chính là thành phố lạ lẫm mà đông đúc. Những tòa nhà cao lớn trông như những khối hộp khiến con người trở nên nhỏ bé, đường xá cũng nối tiếp dài ngoằn nghoèo cùng những cỗ xe hình thù kỳ quái hoàn toàn không cần ngựa kéo.

Võng Trạch Du vốn muốn nhảy khỏi cổng nhưng giờ phút này bị hình ảnh trước mắt làm cho sững sờ, hắn sống 27 năm trên cuộc đời lần đầu tiên thấy không biết phải làm sao. Mặc dù không dám nhận mình là người tài hoa nhất nhưng chính hắn biết, trí tuệ và sự hiểu biết của hắn hoàn toàn hơn xa người bình thường. Nhưng hiện tại những thứ trước mắt hắn là gì? Mọi thứ đều đang đánh đổ tất cả lý thuyết hắn học trước đây, hoàn toàn không thể lý luận bằng những kiến thức hắn đã biết. 1000 năm sau? Xuyên tới tương lai? Kiều Quốc sẽ biết đổi đến mức này? Đến bây giờ dù không muốn tin Võng Trạch Du cũng không thể nào lí giải những biến đổi đầy khiếp sợ trước mắt. 

***

Lại quay trở lại phòng khách của nhà Lương Uyên Bác, chính là không khí lúc này hoàn toàn thay đổi. Võng Trạch Du thì hoàn toàn trầm mặc không nói gì, Lương Uyên Bác thì sau màn khinh công vừa nãy của người đang ngồi trên ghế sô pha kia thì cố gắng cách hắn xa nhất có thể, nhưng ánh mắt thì vẫn luôn đề phòng nhìn xem hắn có làm ra động tác gì nữa không.

Lương Ngốc Nghếch thật sự nghĩ nghĩ muốn điên rồi, cậu phải làm sao tống cái người biết bay này đi bây giờ. Lập tức đuổi  hắn ra khỏi nhà? Người này nhảy cái là 3m, nhỡ hắn tức giận búng cậu một cái thì không phải ngọc nát hương tan sao? Gọi cảnh sát? Lỡ họ cho rằng cậu bị thần kinh thì phải làm sao. Làm gì có ai giữa thế kỷ 21 tin việc một người bình thường biết bay cơ chứ. 

"Ding..ding...ding.." Nghĩ đi nghĩ lại vẫn không có cách bỗng dưng lúc này tiếng chuông điện thoại của Lương Uyên Bác vang lên đánh vỡ không gian yên tĩnh. 

Lương Uyên Bác giật mình tay chân vụng về bắt máy 

"Alo?"

"Lương Uyên Bác!!! Cậu đang ở đâu? Không phải sáng nay hẹn mình cùng đi ăn sáng rồi mua quà cho bà mình sao? Cậu có phải lại ngủ quên hay không hả?" Một giọng nữa thanh lãnh vang ra khỏi điện thoại khiến Lương Uyên Bác mừng rơn.

"Huhu Liên Hoa!! Mình lại gây họa rồi!!! Cứu mình với!!" Lương Uyên Bác đáng thương hề hề, mếu máo cầu cứu Quách Liên Hoa. Hiện tại chỉ có người tri kỷ này mới không nghĩ cậu bị điên mà thôi.

"Bình tĩnh một chút, cậu đang ở đâu? "

"Huhu!! Mình đang ở nhà, cậu nhanh qua đây đi, chuyện dài lắm nói qua điện thoại không tiện."

"Được rồi đợi chút. Mình qua ngay đây."

Cúp điện thoại, Lương Uyên Bác thấy Võng Trạch Du đang nhìn chằm chằm mình bỗng rợn tóc gáy ôm điện thoại vào ngực, mặt lộ rõ vẻ đề phòng.

Võng Trạch Du ở trên sô pha nhướng mày nhìn cậu nhóc đang diễn hề trước mặt mình này, hắn vốn là đang ngạc nhiên về thứ có thể phát ra tiếng nói trên tay cậu ta nên mới nhìn kỹ một chút, thế nào bây giờ cậu nhóc này lại dùng ánh mắt thiếu nữ nhà lành bị khi dễ nhìn hắn rồi?

"Uyên Bác!" Võng Trạch Du gọi một tiếng

Lương Uyên Bác giật thót một cái lại lùi vào góc nhà thêm một chút "Anh... anh làm sao nữa?"

Nhìn bộ dáng chim sợ cành cong này của Lương Uyên Bác, Võng Trạch Du thật sự thấy buồn cười rõ ràng khi nãy còn ngả ngớn trêu đùa mình cả buổi, thế nào bây giờ lại nhìn hắn giống như ôn thần rồi.

"Người nấp ở đó làm gì? Lại đây nói chuyện một chút." Võng Trạch Du gạt hết suy nghĩ qua một bên, lúc này việc hắn cần nhất là làm sao để quay lại Kiều Quốc.

"Tôi đứng đây vẫn nói chuyện với anh bình thường mà."

Việc này cũng không thể trách Lương Uyên Bác được, cậu từ nhỏ sinh ra đã gắn mác "kẻ yếu", những sinh vật mạnh hơn mình như thế này, một kẻ nhát gan như cậu thấy sợ từ bản năng nha. 

"Uyên Bác không thấy ngươi cứ núp trong góc như vậy không khí rất kì lạ sao? Ta đã làm gì khiến Uyên Bác sợ à?" 

Giọng Võng Trạch Du lúc này y hệt như dỗ trẻ em, nhẹ nhàng mà dụ dỗ, một câu Uyên Bác, hai câu Uyên Bác làm Lương Uyên Bác buông lỏng cảnh giác một chút, rụt rè hỏi.

"Anh...anh sao lại biết bay?"

"Bay?" Võng Trạch Du khó hiểu

"Chính là khi nãy tôi chính mắt nhìn thấy anh bay lên cái cổng cao tới 3 mét rồi lại bay xuống đó."

Ngớ người ra một lát, bỗng Võng Trạch Du bật cười nhìn khuôn mặt si ngốc của cậu nhóc trước mặt "Ngươi gọi đó là bay? Không phải đâu, đó là ta vận nội lực dùng khinh công mà thôi. Việc này ở đây rất lạ sao?"

"Anh còn nói lạ? Lại còn nội lực với khinh công? Căn bản ở đây không ai làm được cái này. Rốt cuộc anh từ đâu tới vậy?" 

"Ta đã nói rồi, ta tới từ Kiều Quốc." Vẻ mặt Võng Trạch Du lộ ra một vẻ bất lực, chính là không biết làm sao cho cậu nhóc này tin lời mình nói.

"Kiều Quốc? Kiều Quốc là ở đâu cơ? Tôi chỉ biết mỗi một nước tên Kiều Quốc 1000 năm trước kia thôi."

Võng Trạch Du nghiêm túc nhìn thẳng vào Lương Uyên Bác nói ra một câu kinh thiên động địa "Ta nghĩ ta chính là tới từ Kiều Quốc 1000 năm trước mà Uyên Bác nói đến."

"NGƯƠI XUYÊN KHÔNG TỚI?" Lương Uyên Bác hoảng hốt bật thốt lên, nhìn mặt anh trai này không hề giống nói đùa. Việc này cũng có thể lí giải toàn bộ hành động cùng ngoại hình của Võng Trạch Du từ lúc xuất hiện. Lương Uyên Bác không ngờ mình đọc một đống chuyện xuyên không, bản thân không được xuyên về mà lại gặp người xuyên tới.

"Có lẽ là như vậy." 

"Tuyệt vời" Sự sợ hãi đề phòng của Lương Uyên Bác nãy giờ đều vứt cho chó gặm. Cậu phấn khích lao tới bên cạnh Võng Trạch Du, ánh mắt như phóng ra tia sáng muốn quét hết mọi thứ trên người hắn. "Anh thật sự xuyên không tới? Haha! Không ngờ Uyên Bác tôi may mắn vậy, lại gặp được một người xuyên không. Anh nói xem có phải 1000 năm trước mọi người rất lười tắm không, phụ nữ càng mùi thì càng quyến rũ đúng không? Còn có, có phải là ở đó rất nhiều người biết võ công vận khinh công bay qua bay lại hay không? "

Nhìn bộ dạng thay đổi sắc mặt còn nhanh hơn lật sách của Lương Uyên Bác, Võng Trạch Du có chút nghẹn họng. Còn đang chuẩn bị giải thích làm sao cho tên tiểu tử này tin mình, cuối cùng không tốn nửa phân sức lực cậu nhóc này đã tin tưởng rồi. Hơn thế nữa rõ ràng mình mới là người muốn hỏi, thế nào cậu ta so ra còn tò mò về thế giới của hắn hơn vậy chứ.

"Võ công đúng là nhiều người luyện chỉ là không phải ai cũng vận khinh công bay qua bay lại như ngươi nói đâu. Còn về tắm rửa, rốt cuộc ngươi nghe kẻ nào nói vậy? Ở Kiều Quốc ta ngày nào cũng tắm rửa. Còn người khác thì ta không rõ." Võng Trạch Du hắn từ khi sinh ra ghét nhắt chính là bẩn, từ khi có nhận thức hắn chính là ngày nào cũng tắm rửa sạch sẽ cho nên nghĩ vốn người khác cũng sẽ như vậy. Chính là hắn không hiểu cái lời đồn người quá khứ lười tắm này ở đâu ra, nhưng là không có lửa thì làm sao có khói đây.

"Ai nha bảo sao trông anh trắng trẻo thơm tho đến vậy. Lại nói anh có thể dùng khinh công cho tôi xem một lần nữa được không. Nhé nhé nhé!" 

"Không được!" Võng Trạch Du lạnh lùng từ chối

"Tại sao?" Lương Uyên Bác hụt hẫng, hai cầu vai cũng rũ xuống trông đáng thương hề hề y một con mèo.

Võng Trạch Du nhìn bộ dạng uể oải của Lương Uyên Bác có chút lúng túng, chính là hắn đường đường là hoàng đế sao có thể hạ mình nhảy nhót trước mặt người khác như làm xiêc bây giờ.

"Cái này..." 

"LƯƠNG UYÊN BÁCCCC! CẬU ĐÂU RỒIIII!" Một tiếng gọi vang dội chặt đứt  câu nói của Võng Trạch Du. Võng Trạch Du hơi giật mình, lần đầu tiên hắn nghe thấy tiếng của một cô gái có lực tới như vậy. Ở thời của hắn nữ nhân nói chuyện với hắn đủ loại sắc điệu, ngọt ngào có, nhẹ nhàng có, đỏng đảnh có, sắc bén có chỉ là chưa bao giờ nghe được tiếng nói của một nữ nhân như sấm nổ bên tai như vậy. 

"Anh đợi một chút tôi ra mở cửa  cho Liên Hoa" Lương Uyên Bác vội vàng đứng dậy đi ra mở cổng cho bạn mình, cô bạn này của cậu rõ ràng có chuông cửa thế nào lại thích gào như vậy chứ.

***

Quách Liên Hoa gõ gõ vô lăng, bộ dạng thấp thỏm ngó đầu ra khỏi của sổ xe lại gọi "Lương Uyên Bác, mau mở cổng cho mình!!!"

"Đây đây đây! Chờ một chút." Lương Uyên Bác vội vàng bấm nút mở cổng chính cho Quách Liên Hoa lái xe vào sân, cô gái này lại lười xuống xe bấm chuông đây mà. 

Liên Hoa mau chóng đánh xe vào gara, mở cửa xe tắt máy đi thẳng về của chính. Bộ dáng thập phần mạnh mẽ, thân hình cao gầy mặc một chiễc áo da, cùng quần jeans đen bó phối với một đôi giày Martin cổ cao. Chỉ từ bóng lưng thôi đã thấy soái khí 10 phần nhưng ngược lại cô có khuôn mặt nghiệt ngã y như cái tên của mình. Làn da trắng như sứ, tóc dài đen thẳng, đường nét khuôn mặt đậm nét nữ thần thanh xuân ngọt ngào xen chút yếu đuối, mắt to mũi nhỏ môi anh đào. Nhìn thế nào cũng không thể ra cảm giác nữ hán tử như khí chất của cô. Kết hợp đầy mâu thuẫn lại khiến cho ai cũng không thể rời mắt nhìn.

"Lương Uyên Bác! Cậu lại gây chuyện gì rồi?" 

Chưa bước qua cửa nhà tiếng nói của Liên Hoa đã vọng vào.

"Liên Hoa cậu tới rồi. Mau vào đây nhanh lên, nhanh lên" Lương Uyên Bác vẫn đang đứng ở bộ điều khiển ở của chờ cô, thấy Liên Hoa lại gần liền vội vàng lôi kéo cô về hướng phòng khách.

"Có chuyện gì mà gấp gáp vậy? Đừng nói bố mẹ cậu lại tới giục cậu đi tìm đối tượng đó nha."

"Không phải! Chuyện lần này khác, cậu vào nhìn đi đã."

Bước vào phòng khách Liên Hoa liền nhìn thấy trên ghế sô pha có một người đàn ông mặc một thân cổ trang trắng tinh, sửng sốt gõ đầu Lương Uyên Bác "Lần này cậu chơi lớn vậy? Còn dám dẫn trai về nhà chơi cosplay??? Hai người làm cái gì rồi?"

Vì hướng Võng Trạch Du ngồi quay lưng lại nên hắn không thể nhìn thấy Quách Liên Hoa, nghe thấy giọng cô, hắn chậm rãi quay đầu lại nhưng khi nhìn rõ dung mạo người con gái đó khiến Võng Trạch Du kích động đến đứng bật dậy.

Thấy anh chàng kia sững sờ nhìn mình chằm chằm Quách Liên Hoa ẩn ẩn thấy khó chịu. Bộ dạng cũng đẹp trai nhưng mà lại dám gây ra chuyện gì với bảo bối Uyên Bác của cô thì cũng không xong đâu, nhưng mà sao cứ cảm giác anh ta quen quen, chẳng lẽ là người nổi tiếng?

"Nàng là Ngọc Hoa?" Võng Trạch Du kích động tiến lên.

Bỗng dưng anh chàng kia hỏi một câu làm Quách Liên Hoa chấn kinh, một loạt ký ức trong đầu Quách Liên Hoa hiện lên như những thước phim, hình ảnh người đàn ông này cũng ăn khớp với ký ức đã phủ bụi lâu ngày khiến cô không khỏi bật thốt lên.

"LÀ NGƯƠI!!!"





                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                     

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro