Chương 68 (edit)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


☆, chương 68:

Tôn gia biểu hiện ngoài một vẻ tường hòa* , cũng có vài phần không khí lễ mừng năm mới .

* cát lợi, tốt lành

Lão bảo mẫu nấu cơm cho Tôn Trọng Đình đã ở chỗ này công tác được mười mấy năm, ăn tết cũng không về nhà, nhìn thời gian không sai biệt lắm, liền đi phòng bếp nấu sủi cảo cho bọn hắn ăn khuya.

Từ sau khi Diệp Dữ Thăng bị thương, mối quan hệ củaTôn Tiết Đường cùng Tôn Triết Dương liền có chút vi diệu*, đều giống như đang nghi kỵ đề phòng đối phương,còn trên mặt thì duy trì chút đỉnh hòa khí.

* tế nhị, tinh xảo.

Thái độ Tôn Trọng Đình cũng có vài phần không minh bạch, đối với tình huống hiện tại của Tôn Triết Dương cùng Tôn Triết Đường, cũng không biết suy nghĩ rõ ràng của ông , ông chính là trước sau không có tỏ vẻ gì.

     Tôn Triết Dương ở trong lòng Tôn Trọng Đình có bao nhiêu quan trọng, Tôn Triết Đường cảm giác được, thậm chí vẫn luôn hoài nghi Tôn Trọng Đình dìu dắt Tôn Triết Dương, chính là để sau này đối phó chính mình, chính là mẹ của hắn hiển nhiên cũng không rõ ràng mối quan hệ trong đó.

     Xem ra ở trong lòng mẹ của Tôn Triết Đường, địa vị Tôn Triết Dương ở trong nhà này chính là người ngoài, vô luận như thế nào, cũng không có tư cách cùng nhi tử của mình tranh đoạt chút ít gì, vì thế nàng đối Tôn Triết Dương chỉ là duy trì một chút khách khí. Nhưng tại thời điểm Tôn Trọng Đình không có mặt, nàng có đôi khi đến chút đỉnh khách khí đó đều lười cho.           

Bất quá bây giờ đang là lễ mừng năm mới, lúc nào cũng hòa hòa khí khí mới tốt, ăn xong  sủi cảo, Tôn Trọng Đình cảm thấy sức khỏe chịu đựng không nổi, liền đứng lên trước lên lầu đi nghỉ ngơi.

Tôn Trọng Đình vừa đi, Tôn Triết Dương đương nhiên lười đến bồi mẹ con Tôn Triết Đường xem TV, vì thế cũng liền đi ngủ.

Ăn tết đối với Hàn Thần Tâm mà nói, chẳng qua là một kì nghỉ bảy ngày ngắn ngủi thôi.

Hơn nữa trong bảy ngày này nếu không có thể hảo hảo nghỉ ngơi, một khi kỳ nghỉ một kết thúc, cũng phải lập tức liền trở về đơn vị làm việc.

Sau kì nghỉ trở lại viện kiểm sát, tức khắc đại hội tiểu hội sẽ đồn dập không ngừng, ngày đầu tiên buổi chiều chính là cuộc hợp để chấn chỉnh lại, nói là nghỉ kết thúc, các đại gia nên hồi tâm, kế tiếp nên chuẩn bị bắt đầu làm tốt công tác.

Kiểm sát trưởng mới điều tới Viện kiểm soát năm nay phá lệ nghiêm túc, thời điểm ngồi phía trên nói chuyện phía dưới thực sự an tĩnh, trước đây thường xuyên tổ chức hội nghị người tính tình hay càng rỡ cũng đều thu liễm.

Trước khi hội nghị kết thúc , kiểm sát trưởng tỏ ý giúp đỡ người trẻ tuổi trong viện mặt tiếp tục đi học, sinh viên chưa tốt nghiệp đều có thể trình báo tham gia nghiên cứu sinh, để viện kiểm sát thống nhất cùng trường học bên kia liên hệ.

Những lời này vừa nói xong, tất cả mọi người đều có chút xao động.

Trương Xuyên ngồi bên cạnh Hàn Thần Tâm dùng khuỷu tay đụng hắn một cái, hỏi: "Cậu có đi hay không?"

Hàn Thần Tâm không nói chuyện, cậu kỳ thật cảm thấy có thể suy xét.

Lúc này, Tưởng Lệ Bình ngồi ở phía trước bọn họ đã bắt đầu cùng Lư Tĩnh oán giận nói chính mình không có thời gian, chỉ có mỗi cái cuối tuần đều phải trông hài tử.

Hàn Thần Tâm đối Trương Xuyên nói: " Tôi cần suy xét một chút."

Ba tháng phân, án kiện của Lương Cảnh bị chuyển giao cho viện hành chánh tiến hành khởi tố, bởi vì chứng cứ tội cố ý giết người không đủ, cuối cùng vẫn chỉ có thể lấy trách nhiệm xâm phạm tiến hành khởi tố, chỉ phán thời hạn không đến ba năm tù giam.

Lương Cảnh đang trong thời điểm chờ ,  hắn viết cho bạn gái hắnTriệu Giai một phong thư, Triệu Giai nhìn thư lúc sau có chút hoảng hốt, liên hệ Hàn Thần Tâm.

Trong thơ không viết lời nói quá kích gì,  lật qua lật lại đều là đang chất vấn Triệu Giai, có phải hay không do lúc đó Tôn Triết Dương đi tìm nàng, phá hủy quan hệ của bọn họ .

Lương Cảnh đối với Tôn Triết Dương luôn mang hận ý, càng nhiều hận ý hơn là sau khi hắn biết Tôn Triết Dương đi tìm Triệu Giai, không chỉ là vạch trần việc hắn chiếm đoạt công khoản, còn có thái độ Triệu Giai đối hắn nảy sinh biến hóa.

Vì thế, Lương Cảnh thậm chí chấp nhận mạo hiểm bị cảnh sát bắt được , muốn giết Tôn Triết Dương để trả thù anh.

Triệu Giai cảm thấy Lương Cảnh đã có chút điên cuồng, nàng bắt đầu cảm thấy sợ hãi.

Hàn Thần Tâm cảm thấy có chút kinh ngạc vì Triệu Giai lâu như vậy không liên lạc sau đột nhiên cùng cậu liên hệ , bất quá sự tình Lương Cảnh giết người một ngày không bị vạch trần, xác thật Hàn Thần Tâm cũng sẽ cảm thấy trong lòng có chút bất an, cậu sợ hãi lúc sau Lương Cảnh ra tù, vẫn như cũ đối với Tôn Triết Dương mang cừu hận, làm ra sự việc trả thù hại đến Tôn Triết Dương.

Vì thế Hàn Thần Tâm hỏi Triệu Giai một vấn đề: "Cô còn nhớ rõ ngày Chu Tiểu Diễm chết, thời điểm Lương Cảnh trở về, mặc loại quần áo như thế nào không ?"

Triệu Giai bị hỏi đến sửng sốt một chút.

Kỳ thật loại chuyện điều tra tìm kiếm bằng chứng này cũng không đến lượt Hàn Thần Tâm tới làm, chính cậu cũng không am hiểu chuyện này, nhưng là công an bên kia chậm chạp tìm không thấy chứng cứ mới có sức thuyết phục, cậu hy vọng chính mình ít nhất có thể làm chút gì đó. Chu Tiểu Diễm bị giết, hung khí bị bỏ lại tại hiện trường, không có thu thập được vân tay, hung thủ cũng không có lưu lại vết máu. Nhưng là hung thủ dùng gậy gộc đập vào phần đầu của Chu Tiểu Diễm, lúc ấy chảy ra không ít máu tươi, không có lý nào trên người tên hung thủ lại sạch sẽ một chút máu cũng không dính vào đi?

Khi đó là mùa thu, người bình thường đều mặc một kiện áo đơn thêm áo khoác, lúc ấy nếu Lương Cảnh cũng ăn mặc như vậy, có lẽ trên áo khoác của hắn sẽ lưu lại vết máu.

Vào lúc ban đêm, thời điểm Lương Cảnh về đến nhà, Triệu Giai đã ở nhà, hắn lúc ấy tẩy rửa vết máu khả năng không lớn. Có khả năng sau khi tẩy đi máu tươi , có lẽ  là ở nơi nào đem quần áo thiêu hủy.

Đối với đáp án vấn của đề này, Hàn Thần Tâm vốn là không ôm hy vọng.

Quả nhiên Triệu Giai đáp án là: "Ta không nhớ rõ." Vấn đề này, cảnh sát cũng hỏi qua nàng.

Hàn Thần Tâm ngược lại cũng không có thất vọng gì nhiều, cậu nói cùng Triệu Giai, bảo nàng đem lá thư kia cất giữ, nếu không yên tâm cũng có thể giao cho cậu bảo quản, nếu tương lai Lương Cảnh ra tù làm ra sự tình thương tổn Tôn Triết Dương hoặc là Triệu Giai , liền có thể lấy làm chứng cứ. Hiện tại không cần thiết giao cho cảnh sát, bởi vì tác dụng không lớn.

Triệu giai nói rằng: "Tốt, ta đã biết, cảm tạ."

Hàn Thần Tâm lại kêu chính nàng chú ý an toàn, nói tới đây, tạm dừng một chút, hỏi: "Cô hiện tại kết giao bạn trai mới sao?"

Triệu Giai không đoán được cậu sẽ hỏi như vậy, sửng sốt một chút mới trả lời nói: "Có một người......"

Hàn Thần Tâm vì thế nói: "Vậy cô phải càng thêm cẩn thận, Lương Cảnh người này tâm trả thù rất lớn, tôi sợ hắn sau này ra tù sẽ còn dây dưa với cô, làm ra chuyện hại đến cô cùng người bạn trai kia của cô. Nếu không thì biện pháp tốt nhất vẫn là đổi một địa phương khác công tác, không cần cùng Lương Cảnh tiếp tục duy trì liên hệ đi."

Triệu Giai nghe Hàn Thần Tâm nói như vậy, trầm mặc một chút hỏi: "Có phải hay không nếu tìm được chứng cứ Lương Cảnh giết người, hắn liền sẽ không được thả ra?"

Hàn Thần Tâm nói: "Hắn không có đủ điều kiện để phán hoãn thi hành án, nếu chứng cứ vô cùng xác thực, khả năng sẽ phán tử hình lập tức chấp hành."

Triệu Giai nhỏ giọng lặp lại một chút: "Lập tức chấp hành......"

Hàn Thần Tâm nói: "Tôi hy vọng cô không cần thương hại hắn, bởi vì hắn nhất định sẽ không thương hại cô cùng bạn trai của cô, chuyện này tôi đề nghị cô nên hảo hảo suy xét lại một chút, không phải vì người khác, mà là vì chính cô."

Triệu Giai tựa hồ có chút hoảng loạn, nàng nói: "Tôi sẽ hảo hảo suy nghĩ ."

Thời điểm cúp điện thoại, Hàn Thần Tâm cảm thấy Triệu Giai nơi đó đại khái còn nắm giữ chút gì đó, chẳng qua vẫn luôn không có đem sự thật nói ra, có lẽ là còn chút tình cảm đối với Lương Cảnh.

Chính là điều này bất quá chỉ là cậu suy đoán thôi, chỉ cần Triệu Giai không nói, ai cũng không biết có phải hay không còn có chứng cứ có thể định tội Lương Cảnh giết người.

Kia trong nháy mắt, Hàn Thần Tâm đột nhiên nảy sinh một ý tưởng, cậu nghĩ có thể cho người ra vẻ Lương Cảnh đi uy hiếp bạn trai hiện tại của Triệu Giai, bức Triệu Giai đưa ra quyết định. Chính là lúc sau còn do dự, Hàn Thần Tâm vẫn là cảm thấy làm vậy không tốt, bỏ đi cái suy nghĩ này.

Qua hai tuần, Hàn Thần Tâm tham dự hôn lễ của bạn học thời trung học, có chút ngoài ý muốn ở trong hôn lễ gặp Trình Tuấn.

Bạn học trung học còn giữ liên hệ với Hàn Thần Tâm thật sự cũng không nhiều, người bạn học này xem như quan hệ không tồi, một tháng trước phát thiệp cưới cho cậu, cậu muốn tìm người giúp cậu mang tiền mừng lại cũng không biết tìm ai mới tốt, vì thế không có biện pháp hôm nay đành phải lái xe tới.

Cậu không nhận thức được nhiều người, cũng không muốn nói chuyện xã giao với người quen của người bạn kia, sau khi tiến vào đại sảnh khách sạn, liền một mình tìm một góc bàn trống ngồi xuống.

Một lát sau, Trình Tuấn liền xuất hiện ở trước mặt cậu.

Tới cùng Trình Tuấn, còn có một nam nhân trầm mặc ít lời, nam nhân kia vừa thấy đến Hàn Thần Tâm, liền nhẹ nhàng "Ân?" Một tiếng, tỏ vẻ chính mình kinh ngạc.

Trình Tuấn chụp một chút bờ vai của hắn, cùng hắn ngồi xuống, nói: "Đây là Hàn Thần Tâm, cậu không nhớ rõ?"

Người kia hiển nhiên còn nhớ rõ, hắn đối với Hàn Thần Tâm gật đầu một cái, nói: " đệ đệ của Thần Thành."

Người nam nhân này cũng là bằng hữu của Tôn Triết Dương năm đó, mỗi ngày đi học thời điểm tan học cưỡi một chiếc xe đạp, cùng Tôn Triết Dương tới khi dễ Hàn Thần Tâm, Trình Tuấn thích nhất ngồi phía sau yên xe đạp của hắn.

Trình Tuấn giới thiệu với Hàn Thần Tâm, nói: "Đây là Từ Chấn Duy, còn nhớ rõ không?"

Hàn Thần Tâm cũng còn nhớ rõ hắn, tuy rằng lúc ấy cũng không rõ ràng tên, nhưng là này mấy gương mặt, Hàn Thần Tâm nhớ lại. Đối với từ chấn duy cùng Trình Tuấn hai người, Hàn Thần Tâm đều không có bao nhiêu oán hận, hiện tại qua đi đã lâu như vậy, càng là đã không có cảm giác; mà Từ Chấn Duy cùng Trình Tuấn đối với Hàn Thần Tâm, càng  không có ác ý gì quá lớn, khi đó bất quá tuổi còn nhỏ, bằng hữu hô một tiếng, lòng nghĩa khí dâng lên, sôi nổi chạy tới hỗ trợ thôi.

Từ chấn duy người này nói không nhiều lắm, khi đó cưỡi xe đạp đi học, Hàn Thần Tâm cũng gặp phải hắn rất nhiều lần, ở nhà xe trong trường học hai người đều đã gặp mặt, nhưng là chỉ cần không có mặt Tôn Triết Dương ở đó, Từ Chấn Duy chưa bao giờ sẽ đến trêu chọc Hàn Thần Tâm.

Ngồi xuống nói nói mấy câu, Hàn Thần Tâm mới biết được cô dâu hôm nay cùng bạn học của cậu kết hôn, kỳ thật là em gái Từ Chấn Duy .

Đến cùng vì cái gì Trình Tuấn cũng tới, Hàn Thần Tâm liền không rõ ràng lắm, cậu cũng không có ý tứ muốn hỏi.

Lúc sau một bàn này lục tục bị ngồi đầy, Hàn Thần Tâm trầm mặc xuống dưới, mà bên cạnh, Trình Tuấn thường thường cùng Từ Chấn Duy nói nói mấy câu, Từ Chấn Duy đều chỉ là nghe, nhiều nhất bất quá gật đầu một chút mà thôi.

Cơm nước xong, Hàn Thần Tâm tính toán trước tiên rời đi, cậu cùng Trình Tuấn từ biệt, Trình Tuấn lại cười nói với cậu: "Không vội, đợi chút cùng bọn tôi đi thôi."

Hàn Thần Tâm có chút không rõ, cậu không cho rằng quan hệ của cậu với bọn họ tốt đến nổi muốn cùng nhau đi .

Trình Tuấn kế tiếp lại nói một câu: "Chúng tôi buổi chiều còn có cuộc tụ hội với bạn học, cậu theo chúng tôi cùng đi đi."

"Bạn học tụ hội?" Hàn Thần Tâm sửng sốt.

Trình Tuấn mỉm cười nhìn cậu, "Không sai, chính là cùng mấy người bạn cũ năm đó hợp tác cùng chúng tôi khi dễ cậu tụ hợp."

Hàn Thần Tâm tuy rằng đoán được một ít, chính là nghe Trình Tuấn như vậy thẳng thắng nói ra, cậu lập tức cũng không biết nên phản ứng như thế nào cho tốt. Trình Tuấn lại nói: "Ca ca cậu cũng sẽ đi."

Hàn Thần Tâm vốn dĩ đã khởi thắt lưng chuẩn bị đứng dậy, nghe câu nói đó lại ngồi trở về, cậu nói: "Tôi ở đây chờ các anh đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro