🌾[THIẾU NIÊN KHỜ KHẠO].6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 6

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

Sau khi gặt lúa, những người đàn ông mồ hôi nhễ nhại, ngồi phơi nắng quạt gió, đánh bài, bàn tán chuyện làng chuyện xóm.

Gió thổi những âm thanh loáng thoáng của bọn họ đến cánh đồng ngô. Trên cánh đồng ngô trải ra một chiếc áo khoác, Tưởng Hoành đè Văn Ngọc Thư ở dưới thân, vừa vừa nếm vị ngọt trong miệng vừa sờ soạng cơ thể cậu, ngón tay thô ráp véo đầu vú, chơi đùa với thứ nhỏ màu hồng sưng tấy lên, thân thể gầy yếu của Văn Ngọc Thư run lên không ngừng, miệng bịt kín không nói được lời nào, tiếng rên rỉ như mèo kêu tràn ra.

Hai chiếc lưỡi ướt át quấn lấy nhau, người đàn ông có vẻ thích vị ngọt của mạch nha, thiếu niên khờ chỉ ăn một miếng, hắn đã luồn đầu lưỡi vào miệng cậu 'nếm' cả buổi chưa chịu nhả ra.

Đầu lưỡi Văn Ngọc Thư nóng đến tê dại, cậu bị người đàn ông hút sạch nước bọt, núm vú đỏ mọng sưng tấy khảm trong khuôn ngực trắng nõn lộ ra dưới lớp áo may ô bị kéo lên, quầng vú xung quanh đỏ ửng, trong khi một bên vú còn lại vẫn ngây thơ nhỏ hồng, cực kỳ gợi tình.

Người đàn ông trên người bắt nạt cậu như dã thú bất mãn, thiếu niên ngốc như trái cây chưa chín, sao có thể chịu được khiêu khích trêu chọc như vậy, đôi mắt đen ướt đẫm hơi nước, cậu còn không biết quần của mình bị anh trai cởi ra khi nào, bị làm thật sự rất tàn nhẫn, ngón chân trần co quắp lại.

Tưởng Hoành bóp chặt lồng ngực nhỏ nhắn, rút ra đầu lưỡi ẩm ướt, đôi mắt đen láy xen lẫn dục vọng nhìn chằm chằm thiếu niên đang thở gấp gáp, hơi thở bị đè nén giống như dã thú phát cuồng.

Đầu lưỡi mềm mại đỏ tươi ướt át rơi trở lại khoang miệng, khóe môi treo một chút tơ óng ánh, khuôn mặt nhỏ nhắn của Văn Ngọc Thư đỏ bừng, nước mắt rưng rưng làm đôi mắt lấp lánh, thỏa mãn cực kỳ, nhưng vẫn giả vờ ngây ngô ngưỡng mộ, cố lấy hơi nói.: "Ngọt... ngọt không anh."

Tưởng Hoành khó khăn thở dốc, dưới thân đau đớn khó nhịn, khàn khàn không biết xấu hổ nói:

"Vẫn chưa nếm được, để anh thử lại."

Hắn lại làm ra vẻ chuẩn bị hôn lên miệng thiếu niên, thiếu niên vội vàng quay đầu đi, lầm bầm than thở nghe như một đứa trẻ làm nũng: "Không được, không cho anh nếm nữa, anh nếm nhiều quá rồi."

Tưởng Hoành nghe cậu nũng nịu mà hô hấp trở nên nặng nề hơn, liền dỗ dành: "Được rồi, không nếm nữa, vậy cho anh sờ ngực nhé."

Bàn tay to thô ráp của hắn véo véo, nhào nặn trên bầu ngực nhỏ, tàn phá núm vú to đáng thương. Văn Ngọc Thư chưa từng được chạm vào như thế, rùng mình hét lên, lại để ý thấy dương vật của nam chính nóng bỏng, cứng ngắc áp vào bụng mình, liền vặn vẹo cơ thể của mình để cọ xát với hắn, ngâm nga trong miệng.

"... Khó chịu, đầu vú không thoải mái, ưm.. Anh ơi, tay anh thô quá, sờ em khó chịu."

Bàn tay của người đàn ông này rất lớn, làm công việc đồng áng nhiều năm, lòng bàn tay đầy vết chai, khi chạm vào có cảm giác như có dòng điện, mò mẫm một hồi da thịt mềm mại của Văn Ngọc Thư đỏ hết lên.

"Sờ đau à? Vậy anh dùng nước bọt để khử trùng cho em nhé?" Tưởng Hoành nhìn cậu, giọng nói khàn đến kinh người, gân xanh trên cánh tay nhàn nhạt phồng lên, lòng bàn tay thô ráp lại chạm vào ngực nhỏ.

Hắn không biết chuyện gì đang xảy ra với mình, vốn dĩ chỉ muốn hôn miệng, nhưng càng hôn càng không thể kiểm soát được bản thân, hơn 20 năm rồi hắn vẫn bình thường, chưa từng nghĩ chỉ một cái hôn đã làm mình mất khống chế, cũng không thấy đàn ông đẹp, muốn chơi. Vốn nghĩ cơ thể đàn ông sẽ khiến hắn do dự, nhưng thực tế, đối mặt với cơ thể của thiếu niên khờ khạo, dương vật trong đáy quần của hắn như muốn nổ tung.

Muốn cho thứ này vào miệng cậu, để ngăn tiếng khóc ư ử khiến hắn khó chịu.

Văn Ngọc Thư trong lòng ngâm nga nam chính thật sự là lưu manh, trên mặt vẫn là vẻ mặt vô tội ửng đỏ, cậu thở dài một hơi, vén quần áo lên, chìa ngực ra mời người đàn ông ăn núm vú nhỏ của mình.

Vẻ ngoài ngây thơ lại lẳng lơ này chỉ đơn giản là quá quyến rũ.

Nhịp thở của Tưởng Hoành đột nhiên trở nên nặng nề, hắn cúi đầu, hôn mạnh lên đầu vú đỏ mọng trên khuôn ngực non nớt, kích thích Văn Ngọc Thư sung sướng uốn éo, khóc lóc run rẩy: "Ah—, nhẹ, nhẹ một chút."

Tưởng Hoành nghe tiếng rên miệng đắng lưỡi khô, mặt ngoài vui vẻ đồng ý: "Được, anh sẽ nhẹ." nhưng sau đó cúi đầu, cắn mạnh đầu vú của cậu.

Đầu vú mẫn cảm bị cái miệng nóng ẩm của người đàn ông ngậm lấy, hắn há ho miệng mút cả thịt vú, như muốn hút hết sữa từ bộ ngực nhỏ của thiếu niên để làm dịu cơn khát, hàm răng trắng khẽ day day mài mài, Văn Ngọc Thư bị sự thô bạo của hắn làm cho run rẩy cả người, cắn chặt môi dưới thở hổn hển.

Một lúc lâu sau, cuối cùng không thể chịu được người đàn ông vừa cắn núm vú của mình vừa dùng bàn tay thô ráp xoa bóp da thịt, cậu vặn người nghẹn ngào:

"......Anh! Anh ơi, đừng cắn em! Ư ư anh gạt em, ah——, đau quá. "

Tiếng rên rỉ cùng tiếng khóc của thiếu niên vang lên từ ruộng ngô, hai chân trắng nõn của cậu đung đưa, người đàn ông cường tráng đè cậu lên áo khoác, hôn khắp người cậu, thiếu niên dưới người khó chịu run rẩy, dương vật hồng hào rỉ nước.

Đôi mắt đen đẫm lệ của cậu mờ đi, mềm nhũn dưới người đàn ông khẽ thở hổn hển, bị người đàn ông ức hiếp đến hai chân ướt dầm dề tinh dịch.

Tròng mắt Tưởng Hoành hằn thêm vài vệt đỏ, cơ bắp mướt mồ hôi dưới ánh mặt trời tỏa ra màu mật ong, hắn nhả đầu vú đỏ mọng ướt át của cậu nhóc, cởi quần ra, mở ra cặp chân vô lực của Văn Ngọc Thư, một tay cầm gậy thịt tím đen nổi gân xanh, nhét vào khe mông cậu mà cạ vài cái, va chạm vào bờ mông trắng nõn non mềm.

"Không cắn, anh không lừa em." Hắn thở ra một hơi nóng rực, gân xanh trên trán nổi lên, khom người ôm thiếu niên vào lòng, khàn giọng nói: "Ngoan, đừng nhúc nhích, để anh cạ một chút."

Eo chó đực mạnh mẽ hướng dương vật to nóng bỏng của mình cọ xát nặng nề trong khe mông, đầu khấc vô tình trượt trượt để lại một vệt nước, phát ra tiếng nhóp nhép.

Tưởng Hoành chưa từng làm chuyện đó với đàn ông cũng như phụ nữ, không hiểu hắn làm sao lại có phản ứng lớn như vậy với thiếu niên, chỉ vừa cạ khe mông liền sướng đến rùng mình, nước trên quy đầu chảy ra làm cái động đầy nếp uốn kia ướt át, giúp dương vật càng trượt nhẹ nhàng.

Văn Ngọc Thư nóng đến mức phát run, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng tình dục, chỉ là cạ một cái nhưng tính xâm lược mạnh đến mức cậu lại ảo tưởng bị dương vật lớn hung hăng này đẩy mở, khó chịu di chuyển thân thể, lẩm bẩm mơ hồ.

"Cây gậy của anh lại to ra làm lỗ nhỏ của em chảy nước ướt nhẹp."

"Tại anh, anh cắm vào bịt cho em nhé? Cắm vào mông sẽ không chảy nước nữa."

Hơi thở dồn nén của Tưởng Hoành nặng nhọc, cầm dương vật cứng ngắc của mình áp sát vào lỗ hậu ướt át của thiếu niên, dập mạnh một cái, phát ra tiếng nước nhóp nhép. Dương vật màu tím đen thô cứng với quy đầu hồng hào sung mãn đè lên nếp gấp, đẩy nếp gấp mở ra mấy lần, nửa đầu dương vật được lỗ đít ngượng ngùng ngậm lấy, phun ra luồng nước dâm nóng hổi, sướng đến mức cơ bụng của người đàn ông căng cứng.

Toàn thân thể Văn Ngọc Thư bị dục vọng của người đàn ông huy động, thân thể mềm mại trắng nõn ửng hồng, hai mắt ngây thơ mờ mịt, môi hé mở khẽ thở hổn hển. "Ư ... dùng... dùng gì bịt lại?"

Tưởng Hoành hô hấp hỗn loạn, đem hai chân trần trụi trắng nõn của thiếu niên ôm vào trong cánh tay cường tráng, hai khối cơ ngực to lớn nhấp nhô kịch liệt, mồ hôi tinh xảo lăn trên cơ bụng tám múi, cùng cái eo nhỏ đầy sức mạnh, một dương vật đen nhô cao khỏi đám lông mu rậm rì, đầu khấc đã đi vào lỗ đít hồng ướt giữa hai chân non trắng nõn, hắn khẽ nhíu mày, giọng nói khàn khàn: "Dùng cây gậy lớn của anh bịt lại."

Eo chó đực của hắn đột ngột ưỡn lên, gậy thịt thô to cứ thế mở rộng lỗ nhỏ non nớt của thiếu niên. Với một tiếng phụt, nước dâm bắn tung tóe ra ngoài, hậu môn mềm mại bị chơi đùa ướt mềm không ngờ người đàn ông đột nhiên trở mặt, mất cảnh giác nuốt trọn lấy cây gậy thịt, hậu môn hồng hào đang bóp chặt dương vật của hắn, khó nhịn thít chặt.

"A! !"

Thứ nóng bỏng to dài xuyên qua da thịt, Văn Ngọc Thư đột nhiên ngửa đầu lên, trên bụng trắng nõn mềm mại cũng xuất hiện một dấu vết bị đẩy lên, hai chân treo trên cánh tay nam nhân co quắp điên cuồng, ngón chân cũng giật giật cuộn lại.

"A nóng quá, mông... mông bị chọc mở..." Nước mắt cậu không ngừng rơi, phản chiếu màu xanh của lá ngô, mũi cậu còn ngửi thấy mùi thơm của đất, tiếng thút thít trào ra từ cổ họng: "ưmmm...a .. Anh ơi...... To quá, chướng bụng quá ".

Thiếu niên khờ khạo khóc kêu thảm thiết, hai chân run lên bần bật, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn lại ửng hồng, đôi mắt đen ẩm ướt lóe lên một tia vui sướng và sảng khoái.

Lỗ thịt tiết ra thật nhiều nước dâm co rút cắn chặt lấy dương vật của người đàn ông, ruột dâm non nớt tham lam bú liếm gậy thịt vĩ đại.

Dương vật của nam chính to quá, nóng quá, lấp đầy hết cả cậu, ưm... thật sướng.

Hai người đàn ông cũng có thể làm chuyện đó, đàn ông trong thôn đều cười nói kiểu này đi đường khô ráo, Tưởng Hoành lơ mơ nghe được một hai câu, đại khái là có thể địt vào lỗ hậu, nhưng không ngờ cái lỗ này lại địt sướng đến như thế.

Dương vật vừa lao vào đã bị khoang ruột non mềm khít khao bú liếm, xương sống cùng tê dại, hồn như suýt bị hút ra theo. Một ngọn lửa hung ác đang hừng hực cháy ở bụng dưới, phải dùng nước dâm tưới thật nhiều, bắn ra thật nhiều tinh dịch mới có thể dập tắt.

"Ngoan, anh sẽ bịt lại cái lỗ cho em, không chảy ra nước nữa! Hm ... cái lỗ mềm như vậy, kẹp anh sướng chết đi được."

Thân hình cao lớn màu lúa mì cúi xuống ôm chặt thiếu niên trong tay, đè lên hai chân thiếu niên, eo lắc lư tàn nhẫn mà nắc nhanh chóng, suýt chút nữa dùng gậy thịt xiên thiếu niên gầy gò lên mà làm.

Người đàn ông làm việc năng suất, chơi lỗ còn hung tợn hơn ai hết, giống như một con chó đực điên cuồng đè lên thiếu niên khờ trắng nõn mềm mại mà trút giận.

Dục vọng dâng trào, tiếng bành bạch vang lên khiến thiếu niên thậm chí không thể rên nổi. Hai mắt hắn nhìn chằm chằm thiếu niên đang không ngừng cuộn tròn dưới mình, khóc sướt mướt nhưng không biết hắn đang làm gì mình, chỉ cảm thấy hạ thân cứng ngắc đến đau, hắn cắn răng thở dốc, nói.

"Không phải suốt ngày lộ ra cánh tay cánh chân trắng dụ dỗ anh hay sao? Nhóc con, xem anh trừng phạt em thế nào đi!"

Hắn không biết rằng mình đã tình cờ phát hiện ra sự thật, và cũng không biết rằng thiếu niên ngốc dưới thân hắn sắp bị hắn địt đến khô đang dụ dỗ hắn, dụ dỗ hắn cầm dương vật to địt vào lỗ của mình. Hắn ấn hai chân thiếu niên ngốc điên cuồng dập vòng eo chó đực, dùng dương vật lớn dạy dỗ mông thiếu niên khờ khạo, phần hông đụng vào cái mông trắng nõn non nớt, vỗ vỗ vào làm nó rung rinh, niêm mạc ruột nóng rực quấn lấy dương vật, co giật phun ra chất lỏng nóng hổi, Tưởng Hoành hít một hơi, dương vật lớn cứng rắn càng thêm đâm mạnh vào trực tràng mềm mại.

... Quá... quá khốc liệt.

Văn Ngọc Thư bị hắn nắc toàn thân run lên, cơ thể ửng hồng mắt thường có thể thấy rõ, thịt ruột nóng rực phun ra rất nhiều nước, phun ướt cả hai trứng của người đàn ông. Cậu mặt đỏ bừng mở miệng, đáng thương lắc lắc đầu không thoải mái ôm lấy Tưởng Hoành, ngón tay cào cào lưng hắn, thân thể cao lớn cường tráng của nam nhân gần như bao phủ lấy cậu, chỉ có một đôi chân trắng nõn đung đưa trên không trung.

Hai chân đặt lên cánh tay màu lúa mì của người đàn ông, da thịt ướt đẫm mồ hôi trắng sáng, những ngón chân tròn trịa và hồng hào co quắp lại run lẩy bẩy.

Mất một lúc lâu cậu mới tìm lại được giọng nói của mình, hít một hơi thật sâu run rẩy khóc: "Không ... em không muốn nữa, anh ơi, ư ư em không muốn nữa."

Tiếng kêu ngọt ngào và quyến rũ khiến lòng hắn ngưa ngứa. Người đàn ông không những không dừng lại mà ngược lại còn địt mạnh hơn. Cơ bắp toàn thân căng chặt, dương vật tím đen ra vào nhanh cửa hậu, miệng dâm cắn đầu quy đầu không chịu nhả, nước nhiều đến Tưởng Hoành sướng rùng mình, há miệng thở dốc.

"Ngoan, anh sẽ bịt thật kỹ, ưm- !! Chỉ cần kiên nhẫn."

Những tiếng bành bạch dữ dội của da thịt hòa cùng tiếng nước nhớp nháp, nếu ai đó đi ngang qua cánh đồng ngô lúc này chắc sẽ sợ chết khiếp trước cảnh người đàn ông đè thiếu niên khờ khạo nắc dồn dập.

Xung quanh toàn là ngô, lá che kín áo khoác và quần, một người đàn ông cường tráng cơ bắp màu lúa mì cởi trần, chỉ có quần nằm ngang dưới mông, cơ bắp căng phồng mướt mồ hôi, dương vật dài đen kịt nhanh chóng đâm vào cái mông nhỏ trắng trẻo mềm múp của thiếu niên khờ khạo, căng lỗ nhỏ kia ra cực hạn, lại hung hăng rút ra, kéo ra từng vòng nước dâm nóng hổi. Hai chân trắng nõn của thiếu niên khờ khạo lắc lư không ngừng, lỗ nhỏ ngây ngô bị gây gậy to banh rộng, kêu lên thảm thiết như sắp chết, giống như đang chổng mông nhổ cỏ thì bị người đàn ông cao to cường tráng trên người kéo vào ruộng ngô hiếp dâm.

Cái mông trắng nõn ướt nhẹp, bị dương vật to nóng hổi đâm kêu vang òm ọp, hậu môn co rút ngậm một cây hàng thô to đen kịt, nước dâm chảy ra, tí tách rơi xuống áo khoác, dương vật to được bọc trong màng nước thô bạo ra vào lỗ đít nhỏ của thiếu niên.

Từng cú dập dập mạnh bạo khiến dương vật nhỏ bé mỏng manh trước mặt cứ nảy lên, cái thứ nối dõi tông đường này rõ ràng muốn ngủ với vợ, nhưng còn chưa kịp đụng vào vợ đã bị người đàn ông kéo vào ruộng ngô chơi lỗ hậu.

Bụng rát rát co rút, lỗ nhỏ cũng ngập nước, thân thể nhỏ nhắn của Văn Ngọc Thư co rút khó chịu, dùng móng tay ôm tấm lưng màu đồng của nam chính, vừa khóc vừa dùng hai chân run rẩy mà kẹp lấy vòng eo săn chắc của người đàn ông. Cái lỗ giữa hai bờ mông mềm mại chảy nước rõ ràng, ướt đẫm cả áo khoác dưới người, thậm chí còn thấm vào đất trong ruộng ngô, nhưng miệng thì hồn nhiên trong sáng, khóc nói không muốn bịt lại nữa với người đàn ông.

"Anh ơi! Anh ơi, em sắp bị anh đâm chết rồi, ưm ha ... mông em sắp bị đâm rồi, không nhịn được nữa, xót quá! Xót quá !!"

"Nhỏ giọng một chút."

Tưởng Hoành bị cậu rên đến nóng cả người, thật sự sợ vật nhỏ này gọi hết đàn ông đang chơi bài qua đây xem, một tay véo vào má cậu, cúi đầu hôn lên miệng, thứ hàng khổng lồ được bọc một lớp nước dâm địt thiếu niên đến nỗi mặt đỏ bừng, hai đùi run lẩy bẩy không kìm được mà co giật xuất tinh, cười khẽ. "Tiểu Ngọc Thư, đừng gọi mọi người bên ngoài vào đây, nếu không mọi người sẽ thấy em cởi truồng bị anh địt đấy."

"Ô ô ô ô ... Anh ơi, đừng bịt nữa được không, a.....A.. mông em sắp nát rồi ... xót quá ... anh đừng bịt nữa ..."

Thân thể thiếu niên quá gầy, Văn Ngọc Thư trước đó còn tận hưởng, dần dần, người đàn ông vẫn tràn đầy hứng thú chơi cậu, nhưng cậu lại sắp bị lực quá mạnh của bên kia địt đến chết đi sống lại. Trán Văn Ngọc Thư mướt mồ hôi, thân thể trắng nõn run rẩy, hồ ngôn loạn ngữ khóc lóc van xin người đàn ông, hạ thể đã lầy lội, gậy thịt hồng phấn ủ rũ.

Tưởng Hoành địt cậu ở tư thế này khoảng 20 phút, còn muốn đổi sang thế khác, hắn dùng tay thô ráp nhéo nhéo hai đầu vú đỏ ửng của Văn Ngọc Thư: "Được rồi, em nằm xuống để anh chọc vào mông mấy cái là có thể bịt lỗ, không cho nước chảy. "

Văn Ngọc Thư run lên, đương nhiên không tin hắn, nhưng thiếu niên khờ khạo lại ngây thơ tin mấy chuyện nhảm nhí này, vì vậy khi anh trai rút dương vật đen đặc kia ra khỏi khoang thịt đỏ mọng, để vào hai bắp đùi cọ cọ, cậu chỉ có thể nghẹn ngào mắng nam chính trong lòng, khụt khịt mũi run rẩy quỳ trên áo khoác, duỗi tay ra sau banh rộng hai cánh mông ẩm ướt, lỗ ra cái lỗ dâm đỏ mọng chảy nước cho người đàn ông cắm dương vật vào.

Những người đàn ông trong làng đang chơi bài bên ngoài, trong cánh đồng ngô, người đàn ông đã phụ việc cho nhà thiếu niên khờ khạo vài ngày qua đang hăng hái địt mông thiếu niên khờ sau lưng người vợ.

Cặp mông tròn trịa ướt đẫm một lớp nước nhờn, trắng sáng dưới ánh nắng, cái lỗ thịt sưng đỏ ướt nhẹp ở giữa ăn dương vật đen đặc, vặn vẹo uốn éo không biết vì đau hay sướng, từng đợt nước dâm bị dương vật ép vẩy ra, chảy đầy chân.

Văn Ngọc Thư quỳ xuống áo khoác, dùng hai tay ôm chặt mông, chổng lên cao, vừa đau vừa sướng mà nước mắt chảy dài trên má, dùng giọng mũi lầm bầm yếu ớt mông mình sắp hỏng rồi, phải làm sao đây, toàn là nước không kiềm lại được. Dương vật của người đàn ông đâm hoàn toàn vào lỗ thịt nhỏ hẹp, mông và đùi cậu cũng ướt dầm dề, run lên từng hồi khi bị địt, dâm không chịu được.

Tưởng Hoành nhìn chằm chằm vào lỗ cúc không ngừng nuốt lấy hắn mà thẳng eo lên, dương vật đen bọc tầng nước dâm đâm vào chỗ sâu nhất, khe rãnh kẹp lấy thịt ruột lôi kéo. Thiếu niên ngốc nhạy cảm nhất ở chỗ này, hắn vừa mới bắt đầu cắm vào khoang thịt này thiếu niên khờ đã sắp gục ngã, a a kêu khóc, bị địt từ nãy đến giờ nhưng khi đút vào vẫn được kẹp chặt, sướng đến mức hắn không nhịn được ý bắn.

"Bịt, anh giúp em bịt."

Hai tay hắn bóp chặt cặp mông trắng nõn nhô cao, hung hăng giã vào cái lỗ thịt kia.

Người đàn ông giã càng lúc càng nhanh, xương hông đánh vào mông của cậu, Văn Ngọc Thư suýt chút nữa không ôm được cái mông của mình. Nước dâm đã chảy xuống đùi, bên kia thì giã như thể nóng lòng đút luôn hai quả trứng vào lỗ cúc của mình, chua chua, sảng khoái, cửa hậu tê rần.

Cậu chổng mông, bị người phía sau nắc lắc lư về phía trước, sướng đến mức hai mắt không nhìn rõ, cái bụng trắng đầy mồ hôi co giật, hơi thở nồng nặc mùi thơm của lá ngô và đất, giữa ban ngày ban mặt, lá xào xạc trong gió, cũng thỉnh thoảng có tiếng cười của những người đàn ông đánh bài vang đến.

"Ưm ... anh ơi .. anh...."

Cậu dại mắt ra kêu la, lỗ nhỏ bị kích thích co rụt lại, lắc cơ thể đẫm mồ hôi lại đạt cực khoái lần nữa.

"Hít ... cái mông này còn biết phun nước? Chậc chậc, lỗ nhỏ giống của phụ nữ còn biết phun nước... Thật sướng."

Người đàn ông được nước dâm nóng hổi phun vào, xương cụt sảng khoái tê dại, hắn thở hổn hển, bắt đầu chạy nước rút trong lỗ thịt, mỗi lần dương vật rút ra sẽ chảy ra một vòng tròn nước dâm nóng hổi, làm cho hắn thoải mái, các bắp thịt căng tròn. Eo chó đực cử động mạnh đưa đẩy hàng chục lần, bất ngờ dương vật đen đặc cứng ngắc đâm hết vào, đẩy thật mạnh, hai túi trứng áp sát vào hậu môn chặn hết nước đang phun ra tung tóe không để sót một giọt nào. "Mông dâm thế này sao cưới vợ được hả? Làm vợ của anh trai anh nhé, anh sẽ thương em. Ưm, anh muốn bắn, cho em hết đấy!"

Hắn đẩy mạnh đến mức cái bụng phẳng lì của Văn Ngọc Thư phồng lên một ụ, thở dốc một tiếng rồi mới mở ra lỗ chuông.

Tinh dịch nóng như dung nham phóng ra từng luồng, khoái cảm xông vào liên tục cái mông nhỏ, Văn Ngọc Thư như bị bỏng mà run lên, gương mặt lập tức đỏ bừng, đôi mắt ẩm ướt dần dần mở ra, đùi trắng nõn ướt át bất giác co giật, từng luồng sáng trắng nổ tung trước mắt.

"A!!"

Một tiếng kêu như muốn khóc vang lên, bờ mông trắng nõn bị ép tưới tiêu lắc lắc từng đợt, Tưởng Hoành hai tay túm mông, lại đẩy ra phía trước, dương vật cắm vào vách thịt đỏ mọng nảy lên, thoải mái xuất tinh.

Thân hình chênh lệch quá lớn, Văn Ngọc Thư không còn chút sức lực nào vùng vẫy, quỳ xuống áo khoác của người đàn ông trong ruộng ngô, hếch cao bờ mông ướt át, nhận lấy một luồng dịch nóng hổi rót đầy vào khoang bụng. Tóc trán cậu ướt đẫm, cơ thể không ngừng co thắt dưới kích thích, ngón chân vặn vẹo như chuột rút, thút thít vô nghĩa:

"Anh ơi, anh ơi, anh đi tiểu vào bụng em rồi, ư...hức ... nóng quá."

--

Tối nay bão chương hết TG1 nha. 

./.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro